watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
21:06:0029/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Sát Thủ Kiếm Vương - Cổ Long - Chương 26-55 - Hết - Trang 63
Chỉ mục bài viết
Sát Thủ Kiếm Vương - Cổ Long - Chương 26-55 - Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Trang 28
Trang 29
Trang 30
Trang 31
Trang 32
Trang 33
Trang 34
Trang 35
Trang 36
Trang 37
Trang 38
Trang 39
Trang 40
Trang 41
Trang 42
Trang 43
Trang 44
Trang 45
Trang 46
Trang 47
Trang 48
Trang 49
Trang 50
Trang 51
Trang 52
Trang 53
Trang 54
Trang 55
Trang 56
Trang 57
Trang 58
Trang 59
Trang 60
Trang 61
Trang 62
Trang 63
Trang 64
Trang 65
Trang 66
Trang 67
Trang 68
Trang 69
Tất cả các trang
Trang 63 trong tổng số 69



Hồi 52-2


Lâm Thanh Tử hừ nhạt một tiếng:

- Thì người đang đứng trước mặt lão đó.

- A Tú là... là...

Thành Tử nạt ngang:

- Ừ.. Tẩu tẩu của Lâm mỗ đó.

A Tú càng nghe Thành Tử đối đáp với Trần bang chủ càng thẹn hơn, nhưng nàng chỉ im lặng mà không thốt một lời phản bác.

Kha Cát Cát bước đến bên Nhật Phong:

- Lãnh huynh là kim bằng thủ túc với Lâm Thanh Tử, mà đối với A Tú cô nương, Lãnh huynh nặng nợ nặng tình nên Lâm công tử mới coi như tẩu tẩu của mình. Bây giờ lão đã biết, sao chưa cúi đầu tạ tội với A Tú cô nương.

Trần Bá Tùng đỏ mặt tía tai:

- Tạ.. ta phải...

Lâm Thanh Tử cướp lời lão:

- Nếu lão không cúi đầu tạ tội thì Lâm mỗ sẽ biến thành tên ăn mày chúa thứ thiệt đó.

- Trần mỗ đường đường là một Bang chủ một phái bang lớn trong giang hồ... chẳng lẽ...

Lâm Thanh Tử khịt mũi:

- Lão nói thúi quá... thúi đến độ Lâm Thanh Tử chẳng thể nào ngửi được. Bây giờ Cái Bang của lão đâu có còn, có chăng chỉ là một phân đàn cỏn con của Thần kiếm giáo. Lâm mỗ nói nhiều rồi, nếu còn để ta mỏi cái lỗ miệng nữa thì lão coi chừng.

Trần Bá Tùng thở dài một tiếng, rồi quay lại Vũ A Tú:

- A Tú cô nương, lão phụ.. Ợ..có điều chi khiếm nhã thì cô nương bỏ qua cho.

A Tú nhìn Trần Bá Tùng:

- Hy vọng từ nay về sau, ta không gặp lão nữa.

Trần Bá Tùng bặm môi. Y quay lại Lâm Thanh Tử:

- Lâm đại hiệp. Trần mỗ có thể đi được rồi chứ?

Lâm Thanh Tử toan rút thanh nhuyễn kiếm lại thì Kha Cát Cát đã khoát tay:

- Ấy... Trần bang chủ sao gấp vậy. Trước khi đi cũng phải uống với Kha Cát Cát một chung rượu chứ.

Bá Tùng gật đầu.

Cát Cát liền lấy luôn chiếc chén của Lãnh Nhật Phong rót rượu.

Nàng trao chén qua tay Trần Bá Tùng:

- Thỉnh Trần bang chủ.

Bá Tùng đón lấy chén rượu. Lão cau mày bởi trong chén có một viên hoàn dược đen xì.

Lão nhìn Cát Cát:

- Sao trong chén rượu này lại có hoàn dược. Đây là độc dược chăng. Hừ... cố tình đầu độc Trần mỗ à.

- Nếu Cát Cát muốn đầu độc bang chủ thì đâu để bang chủ thấy hoàn dược đó chứ.

- Vậy sao trong chén lại có hoàn dược. Nếu không phải là độc dược thì là gì?

- Đó là giải dược.

- Giải dược... Trần mỗ trúng độc của cô nương từ lúc nào sao không biết.

- Nếu hạ độc mà cho đối phương biết thì còn hạ độc sao được nữa. Cát Cát nói thật để bang chủ biết, kể từ lúc Trần bang chủ vào trong tửu quán này đã bị trúng độc rồi. Bởi đây là tửu quán của Cát Cát dùng để đón bang chủ đó.

Trần Bá Tùng tròn mắt.

Cát Cát mỉm cười nói:

- Nếu không có giải được của Cát Cát thì chỉ trong thời hạn một con trăng, xương cốt bang chủ sẽ chảy ra thành nước, trước khi chết đau khổ vô cùng.

Nghe Cát Cát nói, Trần Bá Tùng biến sắc. Lão vội vội vàng vàng nuốt cạn chén rượu và cả viên hoàn dược đen xì.

Cát Cát mỉm cười nói:

- Độc chất mà Cát Cát đầu độc bang chủ có tên là Tiêu hồn đơn, còn viên giải dược khi nãy lại có tên là Tán mạng hồn.

- Cái gì là Tán mạng hồn?

- Thủ pháp giải độc của Tây Vực là lấy độc trị độc. Như hiện nay trong cơ thể bang chủ có hai loại kịch độc tương khắc với nhau để bảo toàn tính mạng cho Bang chủ. Nhưng chỉ cần Cát Cát đổi ý, chỉ búng nhẹ một cái, hai chất độc đó sẽ trở thành kỳ độc bá đạo trong thiên hạ. Lúc bấy giờ dù cho Hoa Đà, Biển Thước có hồi sinh thì mạng của Bang chủ cũng khó mà giữ được.

Trần Bá Tùng liếc Trương Giả Tòng :

- Trương chưởng môn cũng bị như Trần mỗ?

- Tất nhiên rồi. Nếu lão Trương không bị như Trần bang chủ há đã chịu ngồi thộn mặt ra như vậy.

Trần Bá Tùng cau mày:

- Thật ra ý của cô nương muốn gì?

Cát Cát mỉm cười nói:

- Chỉ cần Bang chủ biết nghe thì sau khi giang hồ bình yên sẽ có thuốc giải độc cho Bang chủ. Cát Cát yêu cầu Bang chủ lệnh cho bọn môn hạ Cái Bang không được giám sát mọi hành động của Thần Kiếm Giang Đông Lãnh Nhật Phong và cả chúng tôi. Thứ hai về thông báo với Thần kiếm Nương Nương là Lãnh Nhật Phong sẽ thực thi lời giao ước lấy thủ cấp A Tú để tỉ thí võ công lại với mụ.

nghe Kha Cát Cát nói, Lãnh Nhật Phong quay ngoắt lại nhìn nàng không chớp mắt.

A Tú thở dài ảo não.

Kha Cát Cát phớt lờ cái nhìn của Nhật Phong mà nghiêm giọng hỏi Trần Bá Tùng :

- Thế nào, Bang chủ có đồng ý không?

- Dù muốn hay không muốn Trần mỗ cũng phải chìu theo ý của cô, nhưng chuyện hôm nay không được để lộ ra cho Thần kiếm giáo biết.

Cát Cát cười khẩy:

- Cát Cát biết. Nếu để lộ ra thì một móng của Cái Bang cũng không thể tồn mạng dưới tay Kiều Vĩ Hồ.

Nàng khoát tay:

- Cát Cát sẽ không để lộ ra đâu. Bang chủ đi được rồi.

Trần Bá Tùng thở dài một tiếng, rồi tiu nghỉu bước đến Trương Giả Tòng :

- Trương huynh mình đi chứ.

Trương Giả Tòng đứng lên ôm quyền xá Cát Cát.

- Cát Cát cô nương đã hứa thì phải giữ lời.

- Yên tâm. Cát Cát không thất hứa với hai vị đâu.

- Vậy Trương mỗ xin cáo từ.

Cát Cát khoát tay:

- Hai vị đi đi Chờ cho Trương Giả Tòng và Trần Bá Tùng ra hẳn bên ngoài, Nhật Phong mới nói với Cát Cát :

- Cát Cát cô nương, cô đừng hy vọng Lãnh Nhật Phong sẽ lấy thủ cấp của Vũ A Tú. Nếu như Kiều Vĩ Hồ giao ước ngược lại, Tú muội lấy thủ cấp của ta còn dễ giải quyết hon bắt ta phải lấy thủ cấp của Tú muội.

Cát Cát mỉm cười ngồi xuống đối mặt với Nhật Phong:

- Nếu Kiều Vĩ Hồ không có đầu óc sâu sa thì ả đâu làm loạn được giang hồ. Nhưng Cát Cát vẫn có cách.

Nàng nhìn Lãnh Nhật Phong :

- Lãnh huynh có muốn uống với Cát Cát không. Chúng ta sẽ uống thật say.

Nhật Phong gật đầu.

A Tú, Khư Giã Đạt Ma và Lâm Thanh Tử đều mệt nhoài, trong khi Cát Cát vẫn chuốt rượu cho Lãnh Nhật Phong uống.

Lâm Thanh Tử nhìn Nhật Phong mà hỏi thầm:

- Không biết đến cân rượu thứ mấy Nhật Phong mới có thể say đây. Phàm người có tâm sự buồn thường hay dùng rượu để quên, chắc chắn Nhật Phong đang có tâm sự buồn đó.

Cát Cát quay lại Lâm Thanh Tử nheo mắt rồi chuốc rượu tiếp vào chén Nhật Phong.

Thành Tử ghé miệng truyền âm nhập mật nói với Vũ A Tú :

- A Tú cô nương, đến lúc chúng ta hành động. Hãy đi theo tôi.

Lâm Thanh Tử và Khư Giã Đạt Ma cùng Vũ A Tú bước ra bên ngoài. Trong tửu quán còn lại Cát Cát và Nhật Phong.

Nàng hỏi Nhật Phong :

- Chẳng lẽ Lãnh huynh chỉ biết uống rượu mà làm ngơ khi giang hồ đại loạn sao. Lãnh huynh không biết tất cả mọi người chính phái như Tuệ Tĩnh đại sư, Mông Thiền đại sư, Võ Đang Thái Ất chân nhân và kể cả nội tổ của A Tú cô nương cũng đang khốn đốn bởi Thần kiếm giáo của Kiều Vĩ Hồ. Các vị đó không biết sống chết lúc nào nữa.

Nhật Phong thở hắt ra một tiếng:

- Dù tại hạ biết cũng chẳng làm gì được. Vì một lời giao ước mà Lãnh Nhật Phong đành phải tự nhận mình là kẻ dở sống dở chết. Kiếm của tại hạ đã gác rồi.

Cát Cát rót rượu vào chén Nhật Phong. Nàng vừa rót xong thì Nhật Phong lại bưng chén uống. Cứ như theo quán tính chén rượu vừa đầy thì chàng lại uống cạn. Cách uống rượu của Nhật Phong khiến Cát Cát phải lắc đầu.

Chàng đặt chén xuống bàn:

- Dù cho tại hạ có hủy lời giao ước với Mông Diện thần nữ Kiều Vĩ Hồ thì cũng chẳng làm được gì.

Bởi Kiều Vĩ Hồ đã tụ thành kiếm khí vô hình.

Cát Cát cau mày:

- Kiếm khí vô hình. Đó là võ công tối thượng sao?

- Chẳng có thứ kiếm pháp nào có thể tự khẳng định nó là kiếm pháp tối thượng cả. Bất cứ thứ kiếm pháp nào cũng có cái nhược và cái hay của nó.

- Nói như vậy thì Lãnh huynh có thể hóa giải được kiếm khí vô hình của Kiều Vĩ Hồ.

- Tại hạ không dám nói như tiểu thư nghĩ.

Cát Cát lắc đầu.

Nàng lại rót rượu vào chén của Lãnh Nhật Phong và theo quán tính Nhật Phong vừa thấy rượu đầy trong chén mình lại bưng uống.

Cát Cát chờ Nhật Phong đặt chén xuống bàn rồi mới nghiêm khắc nói:

- Thật ra nếu như Lãnh huynh không tự chối bỏ mình bằng cách uống rượu cho quên thì đã có thể nghĩ ra cách hóa giải kiếm pháp vô hình của Mông Diện thần nữ.

- Để làm gì. Tại hạ không bao giờ dùng thủ cấp của Tú muội đặng giữ lời giao ước với Kiều Vĩ Hồ.

Ngược lại Nhật Phong hủy lời giao ước kia thì giang hồ chẳng còn quy tắc gì nữa.

- Nếu Cát Cát tự nguyện lấy đầu mình thế cho A Tú cô nương thì Lãnh huynh có đồng ý tái xuất giang hồ lần nữa không?

- Tại sao Kha tiểu thư lại làm như vậy. Đây là chuyện của Trung Nguyên, tiểu thư cần gì phải tự hy sinh chứ. Tiểu thư hãy quay về Huyền cung Tây Vực mà quên tất cả đi.

Cát Cát lắc đầu:

- Cát Cát không quay về được nếu như chưa cung thỉnh được Lãnh đại ca và những vị trưởng lão của Trung Nguyên.

- Tiểu thư có chuyện gì mà phải cần đến tại hạ và các vị chưởng môn.

Cát Cát rót rượu ra chén cho Nhật Phong :

- Sau khi Lãnh huynh tỷ kiếm với gia phụ Kha Mộc Bài. Người đã ấm ức nên bế cung luyện công.

Chẳng may đã bị tẩu hỏa nhập ma biến thành quái nhân. Lợi dụng tình thế đó mà Mộc Nhĩ Liệt chiếm đoạt Huyền Cung. Bây giờ Huyền Cung đã thuộc về Cát Cát rồi nhưng muốn nhờ đến sự hỗ trợ của các vị trưởng lão Trung Nguyên.

Nàng thở dài một tiếng:

- Phận làm con Cát Cát đâu thể để gia phụ bị hành hạ đau khổ.

- Do đó cô nương mới quyết định hy sinh mình để thỉnh nhờ các vị trưởng lão Trung Nguyên?

Cát Cát gật đầu.

- Đại hiếu của tiểu thư, tại hạ cảm kích vô cùng.

- Nhưng tất cả các vị trưởng lão đều ở trong tay Kiều Vĩ Hồ thì xem như gia phụ không còn hy vọng rồi.

Cát Cát rót rượu ra chén Nhật Phong. Vò rượu sau cùng chỉ còn đủ một chén đầy.

Nàng hồi hộp nhìn Nhật Phong mà cảm nhận chàng chưa hề uống một giọt rượu nào.

Nhật Phong lại cầm chén rượu uống cạn.

Nhật Phong nhìn vò rượu:

- Rượu chắc lại hết rồi.

Nhật Phong vừa nói vừa bóp nát chén rượu trong tay mình, chàng lắc đầu:

- Tại hạ đúng là kẻ bất tài vô dụng.

- Cát Cát không tin Lãnh huynh là người như vậy.

- Tiểu thư quá đề cao Nhật Phong. Nếu tại hạ đủ tài đủ lực thì sao chỉ với hai chiêu công kiếm khí vô hình mà Kiều Vĩ Hồ đã đánh bại tại hạ rồi?

- Lúc đó Lãnh huynh chưa biết đối phương đã luyện thành thần công bí kíp.

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 90
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com