watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
23:47:3229/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Thiên Đăng - Cổ Long - Chương 22-31 - Hết - Trang 22
Chỉ mục bài viết
Thiên Đăng - Cổ Long - Chương 22-31 - Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Trang 28
Trang 29
Trang 30
Trang 31
Trang 32
Trang 33
Tất cả các trang
Trang 22 trong tổng số 33



Hồi 28-2

Đang đi, đột nhiên Lý Tồn Hiếu cúi nhặt lên một vật.

Đó là nửa ống tre, ở đầu mút có đục lỗ, mấy chiếc lông chim màu sắc sặc sỡ cắm vào những lỗ đó như thứ đồ chơi của trẻ con.

Tiểu Thúy tò mò hỏi:

- Lý gia gì thế ?

Lý Tồn Hiếu lắc đầu:

- Không biết. Chỉ xác định một điều rằng nếu không phải đã có người canh giữ ở đây thì cũng đã đi qua nơi này.

Nói xong vứt nửa ống tre vào đám cỏ bên đường, lập tức phát ra tiếng âm thanh rùng rợn như quỷ khóc thần sầu mà họ đã nghe lúc trước, nhưng khi nửa ống tre chạm đất thì âm thanh bỗng ngừng bặt.

Tiểu Thúy kinh sợ đến kêu thét lên rồi chộp cứng lấy tay Lý Tồn Hiếu.

Lý Tồn Hiếu thoạt tiên cũng giật mình nhưng trấn tĩnh lại ngay cười nói:

- Thì ra âm thanh quái quỉ mà chúng ta vừa nghe chỉ là do vật đó phát ra. Ở Miêu Cương cũng có đủ thứ quái sự Nhưng chợt nhíu mày nói thêm:

- Tuy không biết đó là vật gì nhưng nhất định nó phải có tác dụng gì đó, rất có thể … Chưa hết câu, chàng đã cảnh giác nhìn quanh rồi bỗng thấp giọng nói:

- Cô nương cẩn thận từ trong rừng bên trái có người đến.

Tiểu Thúy nhanh ý ngồi thụp xuống cỏ.

Lý Tồn Hiếu nói khẽ:

- Cô nương cứ ngồi yên đó một lúc đừng động đậy để tôi tới đó xem.

Vừa dứt lời đã lao mình vòng qua đám cỏ.

Tiểu Thúy rất sợ hãi, đã không dám động đậy cũng không dám kêu, chỉ cầm chắc một ngọn chủy đao đề phòng bất trắc.

Lý Tồn Hiếu vòng ra sau đám rừng ngưng thần lắng nghe, một lúc mới phát hiện có thanh âm rất nhẹ phát ra từ đám cỏ trước mặt.

Chàng liền vận công đề khí bảo hộ các đại huyệt, đồng thời đề tựu công lực vào hữu chưởng rồi bước tới phía phát ra tiếng động.

Tiếp cận mục tiêu, Lý Tồn Hiếu đột nhiên sửng sốt.

Chỉ cách có hai bước, một bạch y thiếu nữ đứng quay lưng về phía chàng, ngưng thần quan sát phía trước, thậm chí Lý Tồn Hiếu đến sát cách có hai bước vẫn không phát hiện ra.

Thiếu nữ dáng thanh mảnh, búi tóc bới cao, trâm cài thanh nhãn gọn gàng, làn da trắng muốt, bàn tay nõn nà nắm chắc trường kiếm, chân đeo giầy thêu hoa, hoàn toàn giống với một nữ nhi của võ lâm Trung Nguyên Lý Tồn Hiếu ngập ngừng giây lát rồi bỗng ho khan một tiếng.

Bạch y thiếu nữ giật mình theo bản năng vội quay ngoắt lại xuất kiếm ra một chiêu thần tốc đâm thẳng vào ngực Lý Tồn Hiếu.

Nhưng bạch y thiếu nữ vừa quay lại thì Lý Tồn Hiếu đã sửng sốt kêu lên:

- Lãnh cô nương !

Đúng thiếu nữ trước mặt chàng là Lãnh Ngưng Hương.

Sau lúc ngơ ngác, bạch y thiếu nữ cũng vội thu kiếm, mừng rỡ kêu lên:

- Tồn Hiếu ! Chàng đấy ư ?

Rồi chộp lấy tay chàng.

Lý Tồn Hiếu vội nói:

- Thúy cô nương cũng ở đây … Lãnh Ngưng Hương vội rút phắt tay về mắt nhìn chàng đầy tình ý, lúc sau mới hỏi:

- Tiểu Thúy đâu ?

Giọng mừng rỡ của Tiểu Thúy phát ra từ đám cỏ:

- Lãnh cô nương tỳ nữ ở đây.

Lãnh Ngưng Hương nắm tay cô ta cười nói:

- Đừng đa lễ nữa ! Làm sao ngươi không cùng đi với Dao Cơ thư thư ?

Tiểu Thúy kể lại chuyện được Lệnh Hồ Dao Cơ phái mang tàng bảo đồ quay lại Trung Nguyên giao cho Lý Tồn Hiếu nhưng rốt cuộc chỉ có chiếc túi rỗng.

Nghe xong, Lãnh Ngưng Hương nhíu mày nói:

- Cô nương ngươi thật khổ. Ta không ngờ chị ấy trở về với Cơ bà bà với mục đích ấy.

- Tiểu tỳ lúc đầu cũng không ngờ. Sau khi cùng cô nương bỏ đi khỏi sơn thần miếu, đến Kim Hoa mới hay tin lão thần tiên đã dẫn thủ hạ đi tới Miêu Cương. Chỉ sau khi lấy được chiếc túi, tiểu tỳ mới hiểu hết ý định của cô nương.

Lãnh Ngưng Hương nhìn Lý Tồn Hiếu nói:

- Mới rồi thiếp nghe có tiếng Cô Lạp tưởng người của Miêu Cương Bát Động, hóa ra lại là chàng và Tiểu Thúy.

Lý Tồn Hiếu hỏi:

- Cô lạp có phải là ống tre có gắn lông chim màu sặc sỡ phát ra tiếng rú quái dị không ?

Lãnh Ngưng Hương gật đầu:

- Chính thế. Đó là thứ vật đặc biệt của người Miêu, có thể truyền tin tức vừa có tác dụng làm đồng bọn chú ý, vừa làm địch nhân hoảng sợ … Tiểu Thúy cười nói:

- Mới rồi Lý gia nhặt được một chiếc như thế, còn chưa biết đó là Cô lạp đến khi vứt đi mới phát ra tiếng hú làm tiểu tỳ mất cả hồn vía.

Lãnh Ngưng Hương cũng cười:

- Cần phải cảm ơn chiếc Cô lạp đó, nếu không ta chẳng thể gặp được ngươi và Lý gia.

Tới đó chợt lướt ánh mắt trìu mến nhìn Lý Tồn Hiếu.

Chợt tiểu Thúy gõ mạnh vào trán mình nói:

- Tiểu tỳ thật đểnh đoảng, nay gặp Lãnh cô nương mới nhớ ra … Vết thương Lý gia chữa lành chưa ?

- Đa tạ cô nương khỏi hẳn lâu rồi.

Tiểu Thúy nhìn Lãnh Ngưng Hương hỏi:

- Lãnh cô nương tới Miêu Cương từ bao giờ thế ? có gặp lão thần tiên hoặc gia cô nương không ?

- Ta đến hai ngày rồi tuy không gặp ai trong Lãnh Nguyệt và Hàn Tinh Môn nhưng biết được một số tin tức về họ.

Tiểu Thúy lo lắng hỏi:

- Không biết gia cô nương thế nào … - Ta đoán rằng Dao Cơ thư thư tìm Cơ bà bà bởi thế mới đến Miêu Lĩnh này. Có lã Lý gia đoán không sai, chắc chị ấy đang gặp nguy hiểm.

Thiếu nữ mắt đỏ hoe, nói như chực khóc:

- Làm thế nào bây giờ? Lão thần tiên chắc sẽ không tha thứ cho gia cô nương … Lãnh Ngưng Hương vuốt ve bàn tay cô ta nhỏ giọng:

- Đừng lo, Tiểu Thúy ! Lo nhiều cũng chẳng giúp được gì. Chỉ cần chúng ta sớm gặp Cơ bà bà tất mọi chuyện không đáng lo nữa.

- Nhưng Lý gia và tiểu tỳ đều không biết Miêu Cương Bát Động ở đâu, chỉ toàn thấy vách cao rừng rậm, tìm sao cho gặp họ ?

Lãnh Ngưng Hương cười nói:

- Ngươi đừng lo. Ta không thuộc địa hình Miêu Lĩnh lại còn biết đường ngang lối tắt đến Miêu Cương Bát Động nữa, sẽ nhanh chóng tìm được Cơ bà bà thôi.

Tiểu Thúy mừng rơn vội nói:

- Nếu vậy chúng ta đi nhanh thôi !

- Ngươi chớ nóng nảy thế ! người của Miêu Cương Bát Động không những sở trường dụng độc mà còn sử dụng Xuyên Tiễn có tẩm độc rất lợi hại … Lý Tồn Hiếu góp lời:

- Chúng tôi vừa được lĩnh giáo Xuyên Tiễn. Chắc rằng Cơ bà bà đã làm kinh động Miêu Cương Bát Động, nếu không chúng chẳng cho người bố trí mai phục xa như thế.

Lãnh Ngưng Hương lắc đầu:

- Chẳng phải Cơ bà bà làm kinh động chúng đạu, trái lại Lãnh Nguyệt, Hàn Tinh đã liên kết với Miêu Cương Bát Động, sau khi tìm được kho báu sẽ chia nhau … Lý Tồn Hiếu nhíu mày.

Tiểu Thúy nói:

- Chẳng trách gì tên Miêu nhân bố trí lại không tập kích người của lão thần tiên, thì ra họ đã kết minh … Nhưng Lãnh cô nương làm sao biết được chuyện này ?

- Ta vừa bắt được một tên trong Miêu Cương Bát Động, chính hắn đã khai ra điều đó.

- Nhưng sao lão thần tiên lại chịu hạ mình liên kết với bọn hạ nhân này chứ?

Lãnh Ngưng Hương cười hỏi:

- Ngươi thông minh lanh lợi sao ngay điều đó cũng không hiểu?

- Cô nương có phải cho rằng … lão thần tiên có dụng tâm khác?

Lãnh Ngưng Hương giải thích:

- Cái đó không có gì khó hiểu. Lãnh Nguyệt Môn uy phong thế nào? Cơ bà bà tự thị ra sao? Ngay cả bát đại môn phát ở Trung Nguyên bà ta còn chưa thèm để mắt đến tại sao có thể kết minh thề ước với hạng dã nhân vô sĩ như Miêu Cương Bát Động?

Nhất định phải có dụng tâm khác, Miêu Cương Bát Động không những có Xuyên Tiễn lợi hại mà ngay sử dụng các thứ rắn rết trùng độc cũng không ai bì kịp, cho dù người có võ công cao cường bao nhiêu cũng khó mà giữ được an toàn trong khu vựa hiểm trở và lạ hoắc này. Bởi thế Cơ bà bà đành tính chuyện liên kết để trừ đi trở lực, sau đó sẽ định tiếp … Tiểu Thúy gật đầu:

- Đối với bọn tham lam như Miêu Cương Bát Động thì kế ấy cũng dễ thành công … Lãnh Ngưng Hương cười nói:

- Tiểu Thúy ngươi sai rồi ! Tuy người của Miêu Cương Bát Động là dã nhân nhưng chúng không ngu đâu !Hơn nữa chúng còn thu nhập khá nhiều người trong võ lâm Trung Nguyên, toàn thứ gian ác, thâm độc và xảo quyệt. Nếu ta đoán không sai nhất định chúng cũng có tính toán của riêng mình.

Tiểu Thúy hiểu ra gật đầu nói:

- Tiểu tỳ hiểu rồi. Đến lúc đó kết quả thế nào, ai ăn thịt được ai còn tùy thuộc vào nước cờ của người đó … - Chính là như thế ! Xét về thực lực thì Miêu Cương Bát Động không sánh nổi với hai môn Hàn Tinh và Lãnh Nguyệt, nhưng chúng có lợi thế về địa hình và sở trường dụng độc. Tương lai ai ăn thịt được ai còn chưa biết trước , tuy nhiên điều dễ thấy là trường đấu này sẽ vô cùng khốc liệt.

Tiểu Thúy biến sắc hỏi:

- Lãnh cô nương, chúng ta hãy đi ngay đến Miêu Cương Bát Động được không ?

- Tiểu thúy chúng ta còn sốt ruột hơn ngươi nữa. Bây giờ ngươi cứ đi giữa để Lý gia đoạn hậu.

Nói xong quay người đi trước.

Tiểu Thúy lo cho chủ nhân nên lòng dạ như sôi lên, liền bám sát theo Lãnh Ngưng Hương.

Còn Lý Tồn Hiếu đi sau cùng, lòng trĩu nặng bao nỗi suy tư.

Trước hết chàng mâu thuẫn giữa hai thái cực, vừa nóng lòng muốn nhanh chóng tìm được Lệnh Hồ Dao Cơ, lại vừa sợ gặp nàng.

Bởi vì gặp Lệnh Hồ Dao Cơ tức cũng gặp cả Cơ bà bà và chàng phải hỏi rõ có phải chính bà ta là hung thủ trong cuộc thảm sát Thính Đào Sơn Trang năm xưa không ?

Nếu Cơ bà bà không phải là hung thủ thì sự việc thật đơn giản, chỉ cần yêu cầu đòi lại Lệnh Hồ Dao Cơ là xong.

Nhưng nếu sự việc khác đi ?

Lúc đó phải xử sự thế nào ?

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 96
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com