watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
21:43:5029/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 21-29 - Hết - Trang 4
Chỉ mục bài viết
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 21-29 - Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Tất cả các trang
Trang 4 trong tổng số 27



Hồi 22-1: Thượng Quan Phi Yến Lại Xuất Hiện

Con tiểu yêu tinh này dường như chỉ thích làm những chuyện quái đản.

Lúc này thị ngồi chồm hổm trong viện, giương cặp mắt thao láo nhìn khu đất trống trước mặt ngơ ngẩn xuất thần.

Trên mặt đất chẳng có gì, cả ngọn cỏ cũng không nốt.

Lục Tiểu Phụng cũng nghĩ không ra tại sao khu đất này lại trơ trụi. Chàng không nhịn được cất tiếng hỏi :

- Tiểu biểu thư! Cô coi cái gì vậy?

Tuyết Nhi vẫn lặng thinh, cũng không quay đầu nhìn lại.

Dù là nhà học cứu đang khảo sát kinh điển tưởng cũng không chuyên tâm đến thế.

Con tiểu yêu quái đang coi chi vậy? Lục Tiểu Phụng không khỏi động tính hiếu kỳ, chàng cũng ngồi xuống bên cạnh Tuyết Nhi. Mắt thị ngó về phương nào, chàng cũng ngó theo phương đó, nhưng chẳng thấy chi hết.

Hiển nhiên lâu ngày không gặp mưa, mặt đất đã khô cứng. Gần đó trong vườn hoa cỏ tốt tươi mà khu đất này àng khè không một tấc cỏ nào mọc được.

Giếng nước gần đó dường như đã lâu ngày không ai dùng đến. Cái cần trục trên miệng giếng bám đầy đất vàng khè.

Hai bên viện có mấy gian sương phòng cũ kỹ rách nát. Khóa cửa đã han rỉ.

Lục Tiểu Phụng quan sát hồi lâu mà không hiểu Tuyết Nhi ngồi đây làm chi?

Đột nhiên thị lên tiếng :

- Đây là nơi khảo cứu Phật học của tổ phụ ta hồi lão nhân gia còn sinh thời.

Lục Tiểu Phụng đã biết tổ phụ thị ngày trước cùng với Hoắc Hưu vâng mệnh Vương triều ủy thác cô nhi. Lão chính là Thượng Quan Cẩn à cũng là hoàng thúc viễn phòng của Đại Kim Bằng Vương.

Tuyết Nhi nói tiếp :

- Sau khi tệ tổ phụ qua đời trước đây một năm, chẳng còn ai qua lại chốn này.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Cô nương tới đây làm chi?

Tuyết Nhi đột nhiên ngoẹo đầu trừng mắt hỏi lại :

- Câu này ta đang định hỏi công tử. Công tử tới đây làm chi?

Lục Tiểu Phụng đáp :

- Tại hạ… tại hạ đến kiếm cô.

Tuyết Nhi hỏi :

- Kiếm ta làm chi?

Lục Tiểu Phụng lạnh lùng đáp :

- Đến thăm cô và chơi với cô một lúc cho đỡ buồn.

Tuyết Nhi dựng mặt lên cười lạt hỏi :

- Ta nói câu nào công tử cũng không tin thì còn có chuyện gì mà chơi?

Lục Tiểu Phụng cười hề hề hỏi :

- Sao cô biết tại hạ chẳng tin cô câu nào?

Tuyết Nhi đáp :

- Chính công tử nói ra như vậy.

Lục Tiểu Phụng chớp mắt mấy cái hỏi :

- Chẳng lẽ cô tưởng tại hạ nói câu gì cũng là thật cả?

Tuyết Nhi giương cặp mắt lên nhìn chàng hồi lâu, bỗng thị mỉm cười.

Lục Tiểu Phụng cũng cười theo. Chàng chợt phát giác lúc thị cười ra vẻ một cô gái vừa ngoan ngoãn vừa dễ bảo.

Tuyết Nhi bỗng dựng mặt lên hỏi :

- Công tử muốn chơi trò gì với ta thì chơi đi?

Lục Tiểu Phụng hỏi lại :

- Tại hạ muốn hỏi cô gặp lệnh sư thư lần cuối cùng vào lúc nào?

Tuyết Nhi đáp :

- Chính hôm y đưa Hoa Mãn Lâu về đây, mà cũng là ngày chúng ta ra đi tìm công tử.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Sau khi cô trở về không gặp y lần nào nữa ư?

Tuyết Nhi đáp :

- Không gặp nữa.

Mặt lộ vẻ bi thương, thị nói tiếp :

- Ngày thường y đối với ta rất tốt. Bình thời y ra đi, lần nào cũng để lời dặn ta, nhưng lần này… lần này nhất định y bị người giết chết rồi.

Lục Tiểu Phụng ra chiều suy nghĩ hỏi :

- Bình thời y có thường ra ngoài không?

Tuyết Nhi đáp :

- Ngày trước y không dám, sau khi tổ phụ qua đời, y biến thành lớn mật dần dần. Chẳng những nhiều lần ra đi mà thường thường đi hàng nửa tháng cũng chẳng trở về. Ta hoài nghi y có tình nhân ở ngoài, nhưng y không chịu thừa nhận.

Thị lại nói thêm :

- Song thân sớm qua đời, chúng ta vẫn ở chung với tổ phụ. Y chẳng biết sợ trời sợ đất nhưng rất sợ tổ phụ.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Thúc thúc các cô trước nay không quản cố y hay sao?

Tuyết Nhi lắc đầu đáp :

- Lão nhân gia có muốn quản cố cũng không được. Thậm chí có lần thúc thúc bỏ y vào phòng khóa lại mà y còn nghĩ cách chuồn ra được.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Bình thời lệnh thúc thúc đối đãi với lệnh thư thư có tử tế không?

Tuyết Nhi đáp :

- Không tử tế đâu. Thúc thúc thường thóa mạ thư thư, bảo y làm bại hoại môn phong nhà Thượng Quan. Thư thư vẫn không để lòng.

Thị nghiến răng nói tiếp :

- Vì thế mà ta hoài nghi lão nhân gia hạ sát thư thư.

Lục Tiểu Phụng nói :

- Nhưng lệnh thư thư không chết đâu.

Tuyết Nhi hỏi :

- Ai bảo thế?

Lục Tiểu Phụng đáp :

- Hoa Mãn Lâu mới gặp y cách đây chưa lâu.

Tuyết Nhi cười lạt hỏi :

- Gã ngó thấy thư thư ta ư? Gã đui mắt chẳng khác gì giống dơi thì nhận thấy thư thư ta thế nào được?

Lục Tiểu Phụng đáp :

- Y nghe rõ thanh âm lệnh thư thư nói chuyện.

Tuyết Nhi đột nhiên biến sắc nói :

- Nếu vậy thì nhất định Thượng Quan Đan Phụng đã mạo xưng y. Hai người này hao hao giống nhau. Hồi còn nhỏ thường bắt chước thanh âm của đối phương để nói chuyện. Một lần Đan Phụng bịt mặt bắt chước tiếng thư thư để gạt ta mà ta cũng mắc lừa luôn.

Lục Tiểu Phụng không khỏi lộ vẻ kỳ quái. Vụ này càng đi vào chỗ kỳ bí càng khiến cho chàng thích thú.

Tuyết Nhi nắm chặt tay lại nói :

- Công tử nói vậy là ta hiểu ngay. Kẻ sát hại thư thư ta đích thị là y.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Cô muốn nói Thượng Quan Đan Phụng chăng?

Tuyết Nhi gật đầu đáp :

- Ngoài mặt tuy thị tử tế với thư thư thường nói y hoàn toàn giả trá vì y vẫn đem lòng ghen ghét với thư thư bởi đã kém thông minh lại thua bề xinh đẹp.

Thị không chờ Lục Tiểu Phụng lên tiếng, lại nói tiếp :

- Thị sát hại thư thư rồi còn cố ý mạo xưng thư thư ở trước mặt Hoa Mãn Lâu để các vị tưởng thư thư ta chưa chết.

Lục Tiểu Phụng thở dài không biết nói sao? Lời Tuyết Nhi tuy có vẻ hoang đường nhưng chẳng phải hoàn toàn vô lý.

Tuyết Nhi đột nhiên nắm lấy tay Lục Tiểu Phụng nói :

- Ta nhờ công tử giúp cho một việc.


HOMECHAT
1 | 1 | 92
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com