watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
00:56:0030/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 21-29 - Hết - Trang 13
Chỉ mục bài viết
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 21-29 - Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Tất cả các trang
Trang 13 trong tổng số 27



Hồi 25-1: Lục Tiểu Phụng Bày Ra Nghi Trận

Thượng Quan Phi Yến nói :

- Người này nhất định công tử có thể đối phó được.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Ai vậy?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Tây Môn Xuy Tuyết!

Lục Tiểu Phụng cười hỏi :

- Cô nương muốn tại hạ đi giết y, hay là muốn y giết tại hạ?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Dĩ nhiên tiểu muội yêu cầu công tử đi giết hắn, vì hắn vũ nhục tiểu muội. Trước nay chưa ai vũ nhục tiểu muội thậm tệ như hắn.

Lục Tiểu Phụng gỏi :

- Chỉ có vậy mà cô nương muốn tại hạ giết y ư?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Bụng dạ đàn bà thường rất hẹp hòi.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Nếu tại hạ không giết nổi y mà ngược lại, tại hạ chết về tay y thì sao?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Cái đó tưởng công tử cũng chẳng cần phải lấy làm khó chịu. Dọc đường

xuống hoàng tuyền, công tử nhất định sẽ có nhiều bạn hữu đi theo để bồi tiếp.

Lục Tiểu Phụng thở dài nói :

- Xem chừng dường như tại hạ chẳng còn đường lối nào để lựa chọn nữa.

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Không còn đường nào khác.

Lục Tiểu Phụng nói :

- Bất luận y chết cũng hay mà tại hạ chết cũng vậy, cô nương đều lấy làm khoan khoái!

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Nói đúng theo lương tâm thì cả hai vị chết hết, tiểu muội cũng chẳng đau lòng.

Lục Tiểu Phụng nói :

- Không ngờ cô nương cũng có lương tâm!

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Dĩ nhiên là có. Vì thế tiểu muội mới hy vọng công tử đi giết hắn. Chỉ một mạng hắn để đánh đổi ba mạng cho bọn Hoa Mãn Lâu.

Lục Tiểu Phụng thở dài nói :

- Món nợ này tính như vậy kể ra cũng không thua thiệt. Có điều đáng tiếc là tại  hạ không biết y ở đâu?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Nhất định công tử sẽ kiếm thấy hắn.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Tại hạ làm sao mà kiếm được?

Thượng Quan Phi Yến nói :

- Hôm ấy hắn đem Tôn Tú Thanh đi, dĩ nhiên vì hắn muốn cứu mạng cho thị.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Y ngoài việc giết người, họa hoằn cũng có khi cứu người.

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Vì thế mà tiểu muội chắc hiện giờ hắn đã tìm một nơi để Tôn Tú Thanh dưỡng thương. Gần đó nơi nào khả dĩ dưỡng thương được tưởng công tử biết rồi.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Nhưng người chết thì cần gì pảhi dưỡng thương nữa?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Đúng thế!

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Vì thế mà tại hạ muốn hỏi cô nương : Sau khi Tôn Tú Thanh trúng phải Phi Phụng Châm của cô nương, liệu còn cứu vãn được chăng?

Thượng Quan Phi Yến lạnh lùng đáp :

- Thị trúng Phi Yến Châm chứ không phải Phi Phụng Châm. Kể ra không cứu được nữa, nhưng dường như Tây Môn Xuy Tuyết là một tay đại hành gia về điểm này.

Lục Tiểu Phụng “Ủa” lên một tiếng.

Thượng Quan Phi Yến lại nói :

- Phi Yến Châm khác hẳn những ám khí có chất độc thông thường. Người nào trúng phải Phi Yến Châm rồi nếu nằm yên là nhất định phải chết.

Lục Tiểu Phụng nói :

- Vì thế mà Thạch Tú Vân phải uổng mạng?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Tây Môn Xuy Tuyết đã đem Tôn Tú Thanh chạy khắp vùng núi non để chất độc trong người thị phát tán ra ngoài mới có cơ cứu vãn.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Hôm ấy cô nương ám toán thị xong rồi không bỏ đi ư?

Thượng Quan Phi Yến cười đáp :

- Trước bọn cao thủ như công tử thì tiểu muội chạy thế nào được? Tiểu muội đành liều ẩn ở đó. Lúc các vị chạy ra rượt theo, tiểu muội đều nhìn rõ hết.

Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười nói :

- Cô nương quả là lớn mật.

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Tiểu muội biết công tử nhất quyết không ngờ tiểu muội dám lưu lại trong đó.

Lục Tiểu Phụng nói :

- Cô nương chờ bọn tại hạ đi rồi mới ra ư?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Khi đó chỉ còn lại một mình Hoa Mãn Lâu. Tiểu muội biết gã tuyệt không nghi ngờ gì mình. Tiểu muội bảo tuyết đen, mực trắng, gã cũng gật đầu.

Lục Tiểu Phụng hỏi :

- Tại sao vậy?

Thượng Quan Phi Yến đáp :

- Vì gã ưa thích tiểu muội. Trai mê gái thì còn nói gì nữa?

Lục Tiểu Phụng nói :

- Vì gã ưa thích cô nương nên cô nương tưởng gã có thua thiệt hay mắc bẫy cũng là đáng kiếp.

Thượng Quan Phi Yến nói :

- Cái đó là do lòng gã cam tâm tình nguyện. Tiểu muội không bắt gã phải ưa thích mình.

Lục Tiểu Phụng thở dài nói :

- Bây giờ tại hạ chỉ còn một điều cho cô nương hay.

Thượng Quan Phi Yến giục  :

- Công tử nói đi!

Lục Tiểu Phụng đáp :

- Ai tưởng người khác ngu đần dại dột thì chính người ấy là kẻ ngu đần nhất thiên hạ.

Thượng Quan Phi Yến chau mày hỏi :

- Công tử nói thế là có ý gì?

Lục Tiểu Phụng đáp :

- Cô nương cứ quay đầu nhìn lại là hiểu rõ ý tứ câu nói của tại hạ.

Thượng Quan Phi Yến quay đầu nhìn lại. Cô tưởng chừng cả người mình té xuống hang sâu thẳm tối đen.

Ở trong nhà càng tối tăm hơn. Một người đứng sững và lẳng lặng lại không nhúc nhích trong bóng tối.

- Hoa Mãn Lâu!

Thượng Quan Phi Yến không nhịn được đã bật tiếng la hoảng.

Thái độ của Hoa Mãn Lâu rất bình tĩnh, chẳng lộ vẻ đau khổ hay phẫn nộ chút nào.

Thượng Quan Phi Yến nhìn gã hắng dặng, ấp úng hỏi :

- Các hạ… các hạ làm sao đến đây được?

Hoa Mãn Lâu hững hờ đáp :

- Tại hạ đi tới đây.

Thượng Quan Phi Yến ngập ngừng :

- Nhưng ta… hiển nhiên ta đã phong tỏa huyệt đạo các hạ rồi kia mà?

Hoa Mãn Lâu đáp :

- Khi người ta điểm huyệt mình, nếu mình vận chân khí đề tụ ở bên huyệt đạo đó thì chỉ sau một lúc là có thể giải khai huyệt đạo bị phong tỏa. Về công phu này, tại hạ cũng biết được một chút.

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 93
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com