watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
14:12:2826/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Thương Giang Diễm Sử - Tiêu Nương và Trúc Viên Lang (Bùi Văn Nhẫm) - Chương 1-30 - Trang 32
Chỉ mục bài viết
Thương Giang Diễm Sử - Tiêu Nương và Trúc Viên Lang (Bùi Văn Nhẫm) - Chương 1-30
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Trang 28
Trang 29
Trang 30
Trang 31
Trang 32
Trang 33
Trang 34
Trang 35
Trang 36
Trang 37
Trang 38
Trang 39
Trang 40
Trang 41
Trang 42
Trang 43
Tất cả các trang
Trang 32 trong tổng số 43



Chương 24-2

Cứ thế rền chẵn ba bốn lượt, số tiền của Thái thành hơn ba chục quan....Thái tỉnh thức, vòng tay cúi đằu:

 - Kiếm này gia bảo, cháu không được phép bán hay  cầm đi... Cháu xin trả lại làng những quan tiền được, cháu chỉ xin lại một quan của cháu thôi..
.

  Hảo hán kia nói:

 - Tôi thử cháu đãy, nhưng là ngày may của cháu, biết cháu không ham mê hay đam mê như chúng tôi, nhưng, nhưng cháu cứ việc lấy tiền được này..
.

 Nguyên Thái  đang lễ phép khước từ thì Đạo Thành nói:

 - Tôn huynh nhất định không thu tiền được, thì tôn huynh cho tiểu đệ ?..
.

 Chàng chưa kịp đînh đoạt thì Thành đã vươn mình cướp đống tiền. Đạo Thành quên cả trả Thái quan tiền vốn...

 Canh bạc tiếp tục thời kỳ ‘’hăng máu’’ Tự Tôn vẫn ngòi nhà cái. Lẻ rền luôn tám ván...Đạo Thành thua nhẵn túi, kể cả số tiền lấy của Nguyên Thái. Bỗng Tự Tôn hô lớn:

 - Bán lẻ
!

 Bên lẻ đặt có tới hơn trăm lạng bạc. Không hiểu sao, Đạo Thành ‘’bốc đồng’  hô lớn
.Tôi mua! Tự Tôn không mở bát, hỏi lại Đạo Thành...Hàng trăm con mắt về phía chàng trai. Đạo Thành vỗ hầu bao:

 - Thì có đây, nhất định mua


 Đạo Thành ghé tai Tự Tôn thì thằm... thấy Tự Tôn lắc đàu, rồi Tự Tôn mở bát: Rền lẻ  ba đòng ngửa, một đòng sâp, rõ ràng đưới hai chục ngọn bạch lạp. Đạo Thành tái mặt chạy trôn thì chính Tự Tôn đưa chân gạt Đạo Thành ngã. Mọi người vây quanh, võ khí cầm tay, lăm le xử tội. Đạo Thành nhìn Tự Tôn cầu cứu. Tự Tôn liền tuyên bố:

 - Xin quý vị bình tĩnh, tôi xin bảo đảm dam tiền.... Nhưng trước hết Đạo Thành phải ký nhân nợ với tôi đã
.

 Rứt lời, Hà Tự Tôn bắt Thành viết văn tự:

 -Tôi tên, Từ Đạo Thành, vì thiếu nợ nhiều người, tính ra tổng số mt trăm hai mươi lạng bạc. Những chủ nợ không chịu cho khất, đòi đến tịch thu của cải và cắm nhà của thân phu tôi là Từ Đạo Vệ. Bạn tôi là Hà Tự Tôn đã cho tôi vay số tiền đó thanh toán các chủ nợ ôn thoả. Hẹn trong ban ngày, tôi phải đem số tiền ấy trả cho bạn tôi là Hà Tự Tôn. Nếu quá ngày đó không trả được thì tôi gả em gái tôi Từ Diệu Hồng cho Hà Tự Tôn. Văy là mồng bốn Tết Tân Tỵ, Hồ Tự Tôn đến đón dâu. Từ Diệu Hòng về nhà Hà Tự Tôn thì món nợ đó xóa bỏ, coi như là tiền dẫn cưới Từ Diệu Hòng. Mà vì bất cứ lẽ gì, Diệu Hồng không về nhà chồng thì chị họ là Từ diệu Lan thay thế,... cũng được...
 Ngày...tháng...năm...ký tên, điểm chỉ....


 Dạo Thành lúng túng không biết xử trí ra sao, Thành đưa mắt nhìn Nguyên Thái cầu cứu, nhưng Thái chưa biết can thiệp thế nào. Tình trạng cấp bách, Đạo Thành đành ký văn tự. Tự Tôn gấp văn tự bỏ túi rồi dam tiền cho những người được bạc.  Đạo Thành lại có ý nghĩ vui vẻ, ngu dại, ích kỷ: em gái Từ Diệu Hồng về làm nữ chủ nhân cái Xà Vương Phạn Điếm này thì mình tha hồ đỏ đen thâu đêm xuốt sáng...

   Đầu giờ Sửu, giao thừa đã qua, mọi người ra về. Đạo Thành đến trước Nguyên Thái trách móc:

 - Tại tôn huynh cho tiểu đệ tiền đánh bạc, nên tiểu đệ mắc vào chuyện này !!! Cho tiểu đệ mượn bảo kiếm của tôn huynh, tiẻu đệ đi cầm. Hẹn ba bốn ngày sẽ  chuộc về.. Nhà tiểu đệ cũng là quán trọ ở Tuy Hoà... tôn huynh cứ ở đãy tới khi tiểu đệ chuộc bảo kiếm về...tiểu đệ không tính tiền trọ đâu!

 Thật là câu trách móc vô lý, ngu xuẩn.  Nhưng Thái  bình tĩnh nhận lời về quán trọ của Thành

 Thái lên xe ngựa của Thành. Thành giục cương, lẩm bẩm: phải cho kịp giờ Dần để xông nhà lấy. Nguyên Thái tủm tỉm cười thầm: thứ con trai như Đạo Thành mà xông nhà thì có giông cả năm
!

 Từ quán xuống tới Tuy Hoà cũng khá lâu. Hàng phố còn đèn nến sáng trưng...Tuy Hoà là bến nhỏ, khoảng hơn trăm nóc nhà. Quán trọ họ Từ tuy không sang trọng nhưng sạch sẽ tinh tươm. Thái để Thành vào trước xông nhà. Trong văn phòng có một thiếu nữ chừng tuổi trăng rầm thôi. Thái đoán là Từ diệu Hòng, em gái Thành mà Thành không nói gì với em gái chuyện vừa xẩy ra. Thái cũng kín đáo nhận phòng., sau khi chúc mừng năm mới thiếu nữ và Đạo Thành, mệt mỏi, chàng vào giắc ngủ an bình.

  Khoảng giờ Tị, Thái đang hàn huyên với thân sinh của Thành, ông Từ đạo vệ, thì bỗng thức tỉnh vì tiếng vó ngựa dạp dồn, rồi tiếng chân nhẩy ba bực thềm: Thái hé cửa sổ nhìn xuống, thì ra là nữ hiệp sơn cước hôm qua. Nàng tức bực ra mặt, vào quán, quên cả chúc tết, hỏi rồn:

 - Thưa chú Đạo Thành đâu
? hôm qua nó bán em nó cho Hà Tự Tôn rồi, mà nó lại bắt chắu thay thế, nếu Diệu Hòng từ chối... chỉ vì nó thua bạc....dể cháu cho nó bài học...

 Chợt nhìn thấy Thái, va lúc Diệu Hồng cũng tới, thiếu nữ cầm kiếm chỉ Nguyên Thái mắng:

 - Nhà ngươi đòng lõa với em họ ta bán em gái Diệu Hồng  cho Hà tặc. Nhà người lại bắt ta thay thế nếu Diệu Hồng  từ chối.Hôm qua ta thấy nhà ngươi ở sòng bạc Xà Vương....nhà ngươi đã giấu em ta ở quán Xà Vương.. Hõi nhà ngươi có quyền gì ?
.

 Rùt lời dùng roi ngựa đánh Thái. Thái bình tĩnh né tránh và bất ngờ bắt được roi ngựa của nữ lang. Ông Đạo Vệ và Diệu Hòng chưa kịp can thiệp. Thái lễ phép trả roi cho nữ lang. Nàng hối hận đã coi thường thanh niên này....nhưng bị chinh phục bởi thái độ lịch sự của chàng trai.

 Thì ra chuyện đem em gái bảo đảm văn tự nợ lại kéo cả em họ vào nội vụ đã vang tới thôn Tuy Lâm, cách Tuy Hoà chừng hai mươi dậm. Khi nghe nữ lang kể lại tin đồn thì ông Đạo Vệ giận lắm, sai Diệu hồng đi gọi Đạo Thành. Anh chàng bỏ đi từ sáng sớm...

 Nguyên Thái thấy mọi người về bình tĩnh vôi vàng thanh minh...Nữ Lang xin lỗi. kể Thái nghe về nhân vật Hà Tự Tôn. Tôn tuy có tài, nhưng vô hạnh. Xà Vương phạn Điếm hắn cướp của người khác. Hoà Thượng định tâm trừng phạt, nhưng đồ đệ ấy đã kết bè lập đảng hùng mạnh, ngoài mặt danh nghĩa ‘hưng Lê’, nhưng bề trong chỉ là đảng cướp,  bắt các chủ quán,  các thương gia, tiệm ăn, tiệm buôn, đóng tiền gọi là thuế ‘an ninh’. Tự Tôn khôn ngoan, không hoạt động ở Tuy Hoà, mà ở các địa phương khác, dưới nhiều bí danh.   

  Chủ quán trọTừ Dạo Vệ, có hai con. Trai tên Đạo Thành, hai mươi  tuổi, gái tên Diệu Hồng, mười lăm. Đạo Thành cả ngày chơi bời lêu lổng, nhiều khi thâu đêm vắng nhà, bà mẹ buồn phiền lâm bệnh,  không ra đường đã hơn năm nay..Thành, Lan và Hồng, cả ba đều học Hoà Thượng Tuy Hoà. Vị sư phụ này không ai biết tên riêng, từ mười năm rồi ai cũng gọi là Hoà Thượng Tuy Hoà.  Hỏi Hoà Thượng thuc phái nào, Hoà Thượng tủm tỉm:

 -Nam mô a di đà phật, bần tăng quên từ lâu rồi -

 Có người cho Hoà Thượng là cựu cố vấn của chúa Trịnh Sâm, chỉ vì muốn hỏi tội  Chúa Cậu Đặng Mău Lân, em của Aí phi Đặng thị Huệ, mà phải mặc cà sa trốn tránh. Nhưng chỉ biết Hoà Thượng giảng đạo vào bực uyên bác... và võ nghệ cao siêu, và có tài điều binh khiển tướng, dùng cây thiền trượng làm võ khí. 

 Sáng mồng một, Tôn và thủ hạ đến quán. Diệu Hồng lánh mặt.. Tự Tôn bắt thủ hạ giữ ngựa ngoài đường. Hắn bưng tráp lớn hoa quả, mứt, và vàng hương vào sảnh đường:

 -Con, Tự Tôn xin đến lễ tết nhạc phụ..
.

 Ông Đạo Vệ:

 - tôi thực không hiểu chuyện gì, không dám nhận lễ này..
.

 Tự Tôn:

 - Thế thì Đạo Thành về nhà không nói gì hay sao. Đêm qua em Thành đã thay mặt nhạc phụ gả Diệu Hồng  cho con mà, mồng bốn con xin đón dâu...

 Diệu Lan tức giận, định.ra tay thì  ông Đạo Vệ đưa mắt ngăn cản, ông đấu dịu:

 - tôi thực không biết chuyện gì, mà Diệu Hồng nó đi vắng cùng thằng Thành, mấy hôm nữa mới về.... Có gì nữa cũng phải ý  kiến con Hồng, chờ nó về đã, vả lại cháu cũng phải về nói bố mẹ cháu đến đây  cho phải đạo..
.

 Tự Tôn thấy không khí ôn hoà, vái chào rút lui. Tự Tôn xuống tới đường Diệu Lan bưng tráp đồ lễ tết chạy theo:

 - Chú tôi chờ song thân anh, chưa dám nhận lễ này, vậy xin hoàn...

 Tự Tôn quay lại giơ hai tay đón tráp, nhưng Diệu Lan giả vờ vụng về,  làm rớt tráp xuống đãt vỡ tan tành...Tự Tôn biết là Diệu Lan cố tình, gửi Diệu Lan ánh nhìn thân thương, anh ta tự nhủ thầm: mình sẵp họ hàng với cô ta...từ từ đâu có đó, mía ngọt đánh cả cụm mà....vả lại nàng đã ở trong tay rồi mà !!.Còn về phần Diệu Lan, nàng khinh ghét Tôn, mỗi khi nghĩ lại cách đây mấy năm, khi còn ở trường, Tôn được cử làm phụ giáo, đã lạm dụng chức vụ, bất chấp lệ tục nam nữ thụ thụ bất thân, đã lừa Diệu Lan trong một thế võ, ôm chặt Diệu Lan, chỉ bỏ nàng ra khi sư phụ quát mắng...Tự Tôn trêu tức:

  - Thưa em, à xin lỗi, thưa chị, không sao...
!

 Nhưng ánh nhìn nhắc nhở chuyện xưa, làm cho Diệu Lan càng tức...
 Đêm ấy, quán trọ họ Từ và cả Tuy Hoà trở về trầm tĩnh. Trong phòng, Thái nhìn qua cửa sổ, đếm mấy vì tinh tú còn lại trong khoảng trời xanh thẳm đang bị mây đen lấn áp cho hợp với thời tiết mùa này. Không đi vào được giắc ngủ an lành, Thái đến án thư khêu đèn, mở viễn trình nhật ký để họa lại những mỹ nhân đã gập.trên đường.. mỗi người một vẻ... Mai trang Hồng  thiếu nũ chuyên học thơ đời Tóng, ở huyện Cảm Giang...mảnh mai tơ liễu, văn chương thơ phú,  Sön Thao, cõ gái biển sông,..bất chấp nước lạnh, bơi như cá,  lúc nào cũng hoạt động như muốn tiêu bớt sức lực quá thừa... Thái hối hận đã khước từ không xuống nước cùng nàng....

 Mòng hai Tết, một việc khó xử cho Nguyên Thái. Sáng ấy  một thiếu nữ gõ cửa vào quán thuê phòng. Đó là Sơn Thao. Thái vô cùng ngạc nhiên thì Sơn Thao, tự nhiên như bạn trai:

 - Thiên hạ đồn, anh mắc phải chuyện lôi thôi, em đến giúp...mà muốn biết anh bán ai thế
? Thái chợt nhớ ra cô Sơn Thao cũng là một cô gái kỳ khôi. Hồi còn ở Kẻ Chợ, trước khi xuống thuyền đi Cảm Giang, cô nàng đi chợ, không thúng, không túi, không quang gánh, mà lại đeo một cái lưới, thực phẩm đồ dùng mọi thứ  mua được đều dể trong lưới đeo bên vai. Rồi khi đi sông biển lại lặn ngụp bắt cá bằng lưới ấy. Sơn Thao nói bố mẹ sai mua vài mặt hàng ở chợ Tết mồng ba đặc biệt vùng này...

  Nhưng Nguyên Thái trành không gập Thao ngày hôm ấy mà cũng không ra đường, ngày chợ Tết hôm sau vì thiên hạ  nhìn Nguyên Thái, tò mò, khinh rẻ, trách móc... họ nói thanh niên kẻ chợ thiếu đạo đức.Cho nên Thái cương quyết chỉ rời vùng này, sau khi giúp họ Từ giải quyết vân đề...

 Cả Tuy Hoà và mấy vùng lân cận đều biết tin Đạo Thành bán em trong canh bạc giao thừa, cho nên sáng mồng bốn, đường phố gần quán trọ họ Từ đông như hội. Họ muốn chứng kiến một cuộc đón dâu bất thường.


HOMECHAT
1 | 1 | 169
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com