watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
21:12:3629/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Tuyết Hoa Phong Nguyệt - Cổ Long - Trang 50
Chỉ mục bài viết
Tuyết Hoa Phong Nguyệt - Cổ Long
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Trang 28
Trang 29
Trang 30
Trang 31
Trang 32
Trang 33
Trang 34
Trang 35
Trang 36
Trang 37
Trang 38
Trang 39
Trang 40
Trang 41
Trang 42
Trang 43
Trang 44
Trang 45
Trang 46
Trang 47
Trang 48
Trang 49
Trang 50
Trang 51
Trang 52
Tất cả các trang
Trang 50 trong tổng số 52

 


Hồi 34-2

Vù… Bùng… Thấy Nhậm Thiên Hành chỉ lảo đảo chưa có dấu hiệu bị tổn hại nghiêm trọng, Dương Liễu Liễu bật thét với hữu chưởng quật ra:
- Nạp mạng!
Tuy nhiên tay nàng lập tức bị Hồ Thiếu Bạch khóa chặt. Chàng vừa lôi nàng đi vừa lập lại lời hối thúc:
- Hãy chạy mau! Chạy mau!
Vút! Vút!
Dương Liễu Liễu quá đỗi kinh nghi, cố hỏi một câu:
- Đã xảy ra chuyện gì? Còn lão bà bà đâu?
Chàng vẫn giữ nguyên vẻ khẩn trương:
- Đàm Tất Khả đã hạ thủ rồi. Còn chuyện gì xảy ra, hãy theo tại hạ khắc biết Chàng vẫn lôi nàng đi Đến lúc chàng đuổi kịp Tiểu Thúy và Thạch Nhân, chàng buông tay Dương Liễu Liễu. Thay vào đó, chàng đổi qua chộp vào Thạch Nhân, miệng gọi Dương Liễu Liễu:
- Chúng ta cần phải đi thật xa, chạy thật nhanh. Cô nương mau giúp Tiểu Thúy tỷ Rõ ý chàng, Dương Liễu Liễu lập tức tiếp lực cho Tiểu Thúy, cố chạy cho kịp chàng Vút!
Đến gần, nàng chợt lên tiếng:
- Gần đây có một nơi rất kín đáo, thiếu hiệp hãy để ta dẫn đường Chàng chậm lại, nhượng cho Dương Liễu Liễu đưa Tiểu Thúy chạy trước

* * *

Thoạt nhìn qua lòng động, nơi Dương Liễu Liễu vừa đưa mọi người vào, Hồ Thiếu Bạch phải bật thốt, không thể giấu được sự vui mừng:
- Thảo nào cô nương bảo có chỗ ẩn rất kín đáo. Hóa ra cô nương đã giải cứu cho lệnh tôn, dùng nơi này để che giấu người Vẫn còn dồn dập thở sau một lúc khá lâu thi triển khinh công, Dương Liễu Liễu đáp:
- Liễu Liễu này đâu dám nhận công của người. Tất cả đều nhờ Tra cô nương đây giúp cho, nếu không … Bấy giờ Hồ Thiếu Bạch mới ngờ ngợ nhận ra vị cô nương vẫn luôn ngồi cạnh Dương Thanh, chàng ngập ngừng:
- Nếu tại hạ nhớ không lầm, cô nương đây là… là người đã cùng xuất hiện với bọn Xuân Mai ở gần trang viện Thần Kiếm?
Dương Liễu Liễu do không biết rõ nguyên nhân khiến chàng ngập ngừng nàng nhanh miệng giải thích:
- Phụ thân của Tra cô nương chính là Thần Bút Tra Khuất. Vì Thần Bút bị Gia Cát Quân nghi kỵ, gán cho hai tiếng phản đồ, bấy lâu nay Tra cô nương luôn bị bọn Xuân Mai giám sát. Lần này Gia Cát Quân lại bị kẻ khác khống chế, nhân đó Tra cô nương mới có cơ hội giúp Liễu Liễu giải cứu gia phụ Vị cô nương họ Tra chớp mắt nhìn Hồ Thiếu Bạch :
- Nhờ gặp Thạch huynh là người từ tâm, Tra Ngọc này mới biết bấy lâu nay gia phụ vẫn được Tư Không thiếu hiệp kính trọng. Bỏ chỗ tối về chỗ sáng. Tra Ngọc không mong gì hơn được Tư Không thiếu hiệp dẫn đường tìm kiếm gia phụ liệu kế giải cứu Gia Cát công chúa. Mong Tư Không thiếu hiệp chớ khướt từ Chàng nghe mà dở khóc dở cười, nếu Tra Ngọc biết rõ những gì gần đây mới xảy ra, có lẽ… Thạch Nhân thấy chàng chậm đáp lời vội lên tiếng nói hộ cho Tra Ngọc:
- Thạch mỗ nhờ đi với bọn Xuân Mai khá lâu, vừa biết rõ cảnh ngộ Oan khiên của Tra Ngọc vừa có dịp cho Tra Ngọc biết khá nhiều về thiếu hiệp. Lời thỉnh cầu này xét ra cũng không hề quá đáng sao thiếu hiệp tỏ ra ngần ngại?
Hồ Thiếu Bạch lần lượt nhìn mọi người sự bình yên của mẫu thân, của Hứa Vân Bình và của Tiểu Thúy khiến chàng yên tâm lạ Chàng nhỏ nhẹ lên tiếng:
- Trước hết tại hạ có vài điều muốn hỏi Tra cô nương cho minh bạch. Đầu tiên tại hạ hiện không còn mang họ Tư Không, tính danh hiện giờ là Hồ Thiếu Bạch. Thưở sinh thời, phụ thân cùng vang danh với lệnh tôn, được gọi là Thần Kiếm Hồ Thiếu Thu Thạch Nhân bật à lên:

- Thảo nào mấy lúc gần đây, mỗ luôn nghe Nhậm Thiên Hành cật vấn hỏi Tiểu Thúy tỷ có phải là phu nhân của Thần Kiếm không? Thì ra đó là lệnh tôn và chúng bắt giữ Tiểu Thúy là để đối phó với thiếu hiệp Tra Ngọc cũng gật đầu:
- Chính Hứa cô nương đã đưa Tiểu Thúy tỷ về. Nhưng Tra Ngọc không ngờ Hứa cô nương lại có dụng mưu từ trước, và bây giờ kịp giải thoát cho Thiểu Thúy tỷ cùng lệnh đường Tư Không Huệ cũng bắt đầu nhìn Tra Ngọc bằng cái nhìn khác lạ và vẫn lặng thinh chờ Hồ Thiếu Bạch tiếp tục nói những gì cần nói:
Hồ Thiếu Bạch chợt liếc nhìn về phía Hứa Vân Bình sau đó mới quay qua nhìn trực diện Tra Ngọc:
- Vẫn còn nhiều vấn đề nữa, tại hạ mong cô nương bình tâm nghe cho rõ ngọn ngành. Trước hết lệnh tôn không hề là phản đồ vì mọi hành động của lệnh tôn đều tuân theo lệnh một người mà cô nương không thể không biết Và chàng tuần tự kể cho Tra Ngọc nghe tất cả những chuyện có liên quan đến Thần Bút Tra Khuất, liên quan đến kế khôi phục uy danh hiển hách thưở nào của nhà Gia Cát do Gia Cát Hiệp chủ xướng Không riêng gì Tra Ngọc, Dương Liễu Liễu và Thạch Nhân nhờ dịp này mới được nghe, và tất cả cùng sửng sốt, dường như không tin vào nhận định được xem là thiên lệch của Hồ Thiếu Bạch về tư cách và nhân phẩm của Tra Khuất và Gia Cát Hiệp Chàng cười buồn:
- Có Tiểu Thúy tỷ ở đây mọi người cứ hỏi xin đừng ngại. Để xem thực ý của Gia Cát Hiệp là gì và Gia Cát Hiệp đã ra lệnh cho Thần Bút Tra Khuất như thế nào?
Lần đầu tiên nghe Tiểu Thúy lên tiếng và cũng là lần đầu tiên Tra Ngọc được biết về mưu sâu kế hiểm của Gia Cát Hiệp được phụ thân nàng tậm tâm thực hiện. Vì những lời do Tiểu Thúy nói ra chỉ thừa nhận những nhận định của Hồ Thiếu Bạch trước đó Chàng bối rối trước nét mặt u ám của Tra Ngọc:
- Phàm là người. Điều cần nhất là phải quang minh lỗi lạc. Tại hạ có thể giấu cô nương sự thật này nhưng đâu thể giấu được lâu. Chi bằng tại hạ nói hết ra để tùy cô nương quyết định. Nếu cô nương vẫn tin và giữ nguyên lời thỉnh cầu vừa rồi, được, tại hạ sẽ hứa đưa cô nương tìm lệnh tôn. Chỉ mong lệnh tôn đừng nghĩ tại hạ dùng cô nương như một thủ đoạn để uy hiếp chính lệnh tôn Vẫn với sắc mặt thiểu não và buồn thảm như thưở nào, Tra Ngọc ngồi lặng im như pho tượng, không một lời nào nữa bật thoát ra từ đôi môi xinh xắn kia Thấy vậy, chính Thạch Nhân là người lên tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng nặng nề:
- Hồ thiếu hiệp! Còn tam tiểu thư khi nào thiếu hiệp mới giải khai huyệt đạo?
Chàng đưa mắt nhìn mọi người nói cho họ nghe những nghi vấn có liên quan đến tất cả việc lạ vừa xảy ra:
- Tại hạ nghĩ, Cửu Cửu Quái Thư Sinh đã dùng dược vật hoặc loại công phu tà môn nào đó làm cho bọn Nhậm Thiên Hành cùng bị mê hoặc phải tuân theo sự sai xử của y. Chưa hết, ngoài Hứa cô nương bất ngờ có bản lĩnh vượt trội, việc Thẩm Nguyên chỉ cần dùng một hoàn linh đan cũng làm cho chân nguyên cấp thời khôi phục, khiến tại hạ không thể không nghĩ đến Cửu Cửu Nguyên Đơn Dương Ngừng lời một lúc chàng nói tiếp:
- Và nó chính là loại dược lực có diệu dụng tương tự Cửu Cửu Nguyên Đơn Dương, tại hạ nghĩ, vào lúc này có lẽ toàn bộ công phu của Hứa cô nương đã hoàn toàn biến mất. Tại hạ chậm giải khai huyệt đạo là ngại Hứa cô nương khi tỉnh lại sẽ không chịu nổi đả kích quá thảm này Dương Liễu Liễu mở tròn hai mắt với thái độ hoài nghi:
- Cửu Cửu Quái Thư Sinh? Trên giang hồ thật sự có một nhân vật như vậy sao?
Bản lĩnh của nhân vật này thế nào? Tại sao y dễ dàng khuất phục sau đó khống chế và điều động những nhân vật mà ai ai cũng biết bản lĩnh công phu vào hàng thượng đỉnh?
Hồ Thiếu Bạch thở dài định giải thích, bất ngờ Hứa Vân Bình cựa mình tự tỉnh lại:
- Ôi chao! Điều gì đã xảy ra thế này. Ồ! Thạch nhị huynh, Tra Ngọc! Lại còn có Thúy tỷ tỷ và Tư Không huynh nữa? Sao mọi người lại nhìn ta?
Thạch Nhân lo ngại hỏi thăm dò:
- Tiểu thư cảm thấy toàn thân ra sao? Kinh mạch và chân lực có ổn không?
Phát hiện Hứa Vân Bình hoặc là không hiểu tại sao Thạch Nhân hỏi như vậy, hoặc có hiểu nhưng là hiểu rất mơ hồ đến độ không thể tin tại sao có câu hỏi này.
Hồ Thiếu Bạch đột ngột lên tiếng:
- Hứa muội! Ta …! Ta có thể xem qua kinh mạch của muội được không?
Hứa Vân Bình biến sắc:
- Vậy tất cả đều là sự thật? Lão quái … lão quái không hề dối gạt khi nói… Chàng động tâm:

- Lão Quái nào? Là Cửu Cửu Quái Thư Sinh? Lão nói gì với muội? Phải chăng lão nói cho muội biết trước chuyện sẽ thoát lực nếu muội cam tâm dùng những hoàn linh dược của lão?
Hứa Vân Bình bỗng chùng giọng xuống:
- Vậy là Tư Không huynh đã biết tất cả? Đó là lỗi của muội. Muội chỉ muốn báo thù cho Tư Không huynh vì muội nghĩ huynh đã chết sau lần muội vô tình làm cho khí giới có ám tàng hỏa khí của Thần Bút phát nổ. A …! Tất cả là do muội tự chuốc họa Hồ Thiếu Bạch cũng chùng người xuống:
- Phần ta, ta cũng nghĩ muội đã chết cho dù ta không muốn nghĩ đến điều đó chút nào. Hóa ra chính lão Cửu Cửu Quái Thư Sinh cứu muội?
Hứa Vân Bình có một thoáng ngập ngừng trước khi đáp lời:
- Không phải lão cứu muội! Sau khi biết chắc vẫn sống, tình cờ gặp lão đang kiếm tìm gì đó ở Thần Kiếm trang viện. Muội đã bắt chuyện với lão. Muội đã tự chuốc lấy họa và muội không còn muốn làm tay sai cho lão nữa. Có lẽ biết rõ ý muội, lão đã làm cho hậu quả này đến sớm hơn bằng Thất Tán Âm Công Hồ Thiếu Bạch dần dà hiểu rõ mọi thủ đoạn khống chế người của Cửu Cửu Quái Thư Sinh. Chàng lập tức nói ra cho mọi người nghe:
- Gọi là là Quái vì đây là một nhân vật có trí thông minh quái lạ và cũng có tính khí kỳ quái. Để thu phục hoặc để cưỡng ép một nhân vật nào đó phải nghe theo lão, chính lão đã bỏ công tìm tòi và dò xét những nhược điểm của nhân vật đó. Sau khi buộc được nhân vật đó phải nghe theo, để nhân vật đó biến thành công cụ đắc lực giúp lão thục hiện những loại linh dược cũng hết sức quái lạ khiến nhân vật đó chợt có võ công thâm hậu vượt tiến bất ngờ. Và sau cùng để những nhân vật công cụ đó không có cách nào phản lại, Thất Tán Aâm Công chính là thủ đoạn cuối cùng của lão, giúp lão trừng phạt những ai dám phản lại lão như Hứa cô nương đây Thở dài chàng đưa mắt nhìn Dương Liễu Liễu:
- Nếu cô nương đã xuất hiện ngay từ đầu, có lẽ cô nương cũng biết lão Quái dùng thủ đoạn gì để gây bất lợi cho tại hạ. Công phu Hỗn Nguyên đã lâu tuy rằng do Kim Tiền – Ngân Bào nhị bang lưu giữ nhưng lão Quái không hiểu nguyên ủy đã xui Hứa Vân Thông và người khác giả làm lệnh tôn bảo tại hạ phải giao hoàn. A …! Đó là yếu điểm duy nhất của tại hạ bị lão Quái lợi dụng?
Hứa Vân Bình bỗng thở dài:
- Tệ nhị huynh Hứa Vân Thông không ngờ càng lúc càng u mê, bị người lợi dụng mà không hay biết. Thật ra công phu Hỗn Nguyên bấy lâu nay vẫn là vật vô dụng trong tay bổn bang Kim Tiền. Có lẽ đó là nguyên gia tổ đã có lời trao tặng cho Tư Không huynh Tư Không Huệ bỗng chạm tay vào Hứa Vân Bình :
- Nghe tiểu thư nói như thế, là mẫu thân như ta đây cũng phải cảm kích. Mà này, tệ nhi không còn là Tư Không Bạch nữa, tính danh thật chính là Hồ Thiếu Bạch Hứa Vân Bình chớp mắt:
- Hồ Thiếu Bạch? Vậy huynh là di tử của Thần kiếm Hồ Thiếu Thu?
Chàng chưa kịp đáp chợt nghe Dương Liễu Liễu buộc miệng:
- Công phu Hỗn Nguyên đích thực thuộc về Hồ thiếu hiệp, lão Quái bỗng giở thủ đoạn này, thật ra lão định lừa ai? Hứa – Dương hai nhà dù muốn cũng đâu có tư cách gì hỏi lại vật đã trao tặng cho thiếu hiệp. Lạ thật!
Dương Liễu Liễu đột nhiên chấm dứt câu nói bằng hai chữ “lạ thật” hầu như không phải hợp lắm với nghi vấn đang hỏi Động tâm Hồ Thiếu Bạch chợt ngưng thần nghe ngóng. Và cũng bất ngờ như vậy, chàng vụt đứng lên:
- Không biết bọn Thẩm Nguyên có đuổi theo hay không? Tại hạ muốn ra ngoài xem thử Dương Liễu Liễu cũng đứng lên:
- Chờ đã! Liễu Liễu cũng muốn xem qua tình hình ở bên ngoài một chút Ngấm ngầm kinh ngạc trước thái độ kỳ lạ của nàng, chàng gật đầu tán thành và cũng nàng dùng khinh thân pháp lao ra Chàng càng thêm kinh ngạc khi nhận ra lần này khinh thân pháp của nàng không thua kém chàng bao nhiêu, chàng định hỏi cho rõ nguyên nhân, bỗng nghe Dương Liễu Liễu thì thầm:
- Thiếu hiệp bỗng nảy ý đi ra phải chăng có phát hiện đáng ngờ?
Chàng thì thào đáp lại:
- Có lẽ cũng giống cô nương, tại hạ nghe như có người vừa lẻn bỏ đi Nàng lắc đầu:
- Nhân vật đó có thân thủ rất cao minh, Liễu Liễu ắt sẽ không phát hiện nếu không tình cờ nhìn thấy có một vật mờ di động trên vách đá. Có lẽ đó là bóng của nhân vật đó bị ánh dương quang chiếu in vào vách đá Chàng phần nào vỡ lẽ. Hóa ra bản thân công lực của nàng tuy có tăng cao nhưng vẫn chưa đạt mức thượng thừa như chàng vừa nghi ngờ Định nói cho nàng biết những ý nghĩ đó, bất chợt chàng tăng cao cước lực Vút!
Kinh nghi Liễu Liễu cố bám theo:
- Thiếu hiệp lại phát hiện điều gì?
Chàng dừng lại, thoáng bâng khuâng:
- Thì ra là y? Sao y như muốn tránh, không muốn gặp ta?
Liễu Liễu lúc đó cũng nhìn thấy một bóng nhân ảnh vừa kịp khuất sau một cánh rừng:
- Là ai vậy?
Chàng trầm ngâm một lúc, sau mới nói:
- Tại hạ hiểu rồi. Đó là cung chủ Bắc Băng Cung. Dường như y đang muốn đưa chúng ta đến một địa điểm nào đó. Còn nguyên nhân tại sao, sau này tại hạ sẽ giải thích. Đã thế, cô nương hãy tiếp tục đuổi theo y. tại hạ quay lại căn dặn mọi người, sau đó sẽ lập tức theo chân Liễu Liễu nghe nói đó là cung chủ Bắc Băng Cung, vì háo hức muốn biết đó là nhân vật thế nào nên lập tức đáp ứng:
- Được! Muội sẽ dùng ám ký lưu lại cho huynh dễ đuổi theo bảo trọng Vút!
Câu nói của nàng khiến Hồ Thiếu Bạch có một thoáng ngẩn người, quên cả việc phải quay lại như vừa nói. Vì…. Liễu liễu vừa vô tình có lời xưng hô không như trước, có nghĩa là… vội xua đi những ý nghĩa rất có thể đơn thuần chỉ là tưởng tượng đó, Hồ Thiếu Bạch trở lại thực tại, quay lại chỗ mọi người Vút !
Sau khi cho họ biết điều gì vừa phát hiện, chàng nhìn Thạch Nhân:
- Cung chủ Bắc Băng Cung đã lẻn nghe tất cả. Rất có thể y đã nhận ra chuyện lầm lẫn lúc trước. Do đó, tại hạ nghĩ cần phải đuổi theo y để làm sáng tỏ hơn. Mọi việc ở đây nhờ Thạch huynh lo lắng cho Thạch Nhân gật đầu:
- Thiếp hiệp nói đúng. Rất có thể Vũ Văn Bắc Hóa đã nghĩ lại và lần này nhất định y sẽ không dễ gì bị lầm mưu lão Quái. Oán cừu nên giải không nên kết, thiếu hiệp cần phải làm như vậy. Đi đi! Mọi việc ở đây mỗ sẽ lo chu tất Chàng vừa quay qua thân mẫu nhưng chưa kịp nói lời từ biệt, bỗng nghe Tra Ngọc bất ngờ lên tiếng:

- Hồ thiếu hiệp! Tra Ngọc đã thông suốt rồi. Lời thỉnh cầu lúc nãy, mong thiếu hiệp đáp ứng cho Chàng thoáng giật mình. Nhưng kịp nghĩ lại chàng mỉm cười khích lệ:
- Được! Tại hạ đã hứa, tất phải giúp cô nương. Hy vọng rằng lần này lệnh tôn sẽ nghe theo lẽ phải. Tại hạ không muốn đối đầu với lệnh tôn và càng không muốn đối đầu với Gia Cát Hiệp Tư Không Huệ cũng mỉm cười:
- Hài tử càng lúc càng có tính tình quả đoán như thân phụ. Hay lắm, nếu có thể đổi thù thành bằng hữu, mẫu thân tin chắc dưới cửu tuyền, phụ thân hài tử càng thêm mãi nguyện. Hài tử mau đi đi. Chớ nên bận lòng vì mẫu thân Vòng tay thi lễ khắp lượt, chàng nhẹ nhàng cầm tay Tra Ngọc:
- Chúng ta đi!
Tra Ngọc vừa gật đầu, Hồ Thiếu Bạch lập tức đưa nàng đi!
Vút!

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 103
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com