watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
01:02:5830/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Tuyết Hoa Phong Nguyệt - Cổ Long - Trang 31
Chỉ mục bài viết
Tuyết Hoa Phong Nguyệt - Cổ Long
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Trang 28
Trang 29
Trang 30
Trang 31
Trang 32
Trang 33
Trang 34
Trang 35
Trang 36
Trang 37
Trang 38
Trang 39
Trang 40
Trang 41
Trang 42
Trang 43
Trang 44
Trang 45
Trang 46
Trang 47
Trang 48
Trang 49
Trang 50
Trang 51
Trang 52
Tất cả các trang
Trang 31 trong tổng số 52



Hồi 21-2

Lớp vân vụ bị chấn kình làm cho tan loãng ra, ngay sau đó những lớp vân vụ khác lại ùa vào thế chỗ, che kín những gì đang diễn ra trong đó. Chỉ có những tiếng chạm kình và những tiếng quát tháo thi thoảng vang lên, cho biết phần nào diễn tiến sự việc:
Ầm ! Ầm !

- Hãy xem Lôi Công Chưởng.
Ầm !
- Hỗn Nguyên công phu chỉ có thế thôi sao ? Đỡ !
Ầm ! Ầm !
Theo khẩu khí của lời quát này thì đó là do cung chủ Bắc Băng Cung phát ra, hàm ý khinh miệt công phu Hỗn Nguyên của Tư Không Bạch.
Và đó là sự thật, vì Tư Không Bạch phải vừa giao đấu với công phu Bắc Băng Cung cừa lo vận lực ngăn ngừa lãnh khí xâm nhập. Chứng tỏ chàng đã có những toan tính sai lầm.
Chàng đâu ngờ Hỗn Nguyên Chân Khí vẫn không đủ giúp chàng chống chọi cái lạnh hiện diện quá nhiều ở đây. Hơn nữa, chàng cũng đâu ngờ công phu Bắc Băng Cung vẫn giữ nguyên mức độ lợi hại, bất chấp đối phương cũng phải vận lực chống chọi giá lạnh như chàng.
Chàng bị kém thế rõ rệt.
Biết rõ điều đó, tiếng gầm của cung chủ Bắc Băng Cung lại vang lên:
- Đã đến lúc ngươi phải biết thế nào là công phu lợi hại của Vô Nguyên Bắc Hóa.
Nạp mạng !
Vù !
Bốn chữ Vô Nguyên Bắc Hóa làm cho Tư Không Bạch giật mình. Vậy là trong Tam Nguyên Tam Hóa, trước sua đã có hai Hóa hai Nguyên xuất đầu lộ diện Và như thế, trận thế giao đấu này còn mang ý nghĩa của trận địa giữa Hỗn Nguyên Đạo Hóa và Vô Nguyên Bắc Hóa Vì thanh danh của bốn chữ Vô Nguyên Bắc Hóa, Tư Không Bạch lập tức vận dụng toàn bộ chân lực:
- Hãy đỡ !
Vù … Ầm !
Tiếng chấn kình long trời lở đất vang lên và đó là âm thanh cuối cùng Tư Không Bạch còn nghe thấy trước khi bị một bóng đen to lớn chợt xuất hiện phủ kín nhận thức …

* * *

Cơ thể dần ấm lên, trả lại nhận thức cho Tư Không Bạch Và mục quang chàng lần lượt nhìn thấy nét mặt lo lắng của Dư Hoàng, Thần Cái, thấy nét mặt có phần vui mừng của Hỏa nhị Đàm Tất Vũ và sau cùng là nét mặt cứ lầm lầm lỳ lỳ của Đàm Tất Khả, phụ thân của môn chủ Phong Hỏa Môn hiện giờ.
Thấy chàng đã tỉnh lại, Đàm Tất Khả là người đầu tiên lên tiếng:
- Ta đã tận lực lắm rồi. Nếu trong vòng mười ngày, y không bị ai đả thương và y có phúc phận gặp được người có chân lực chí dương chí cương giúp đả thông kinh mạch, y sẽ sống.
Phát hiện ở chàng có dấu hiệu như không hiểu gì, Hỏa nhị Đàm Tất Vũ lên tiếng:
- Vì cảm kích ngươi giúp phụ tử ta tương phùng, gia phụ đã cố hết sức vẫn chỉ tạm thời chi trì sinh mạng cho ngươi. Sau mười ngày nữa ngươi sẽ ra sao, đó là tùy vào vận số của ngươi.
Chàng hoang mang, nhìn Đàm Tất Khả:
- Hóa ra những lời vừa rồi tiền bối muốn ám chỉ tại hạ?
Đàm Tất Khả cười lạt:
- Đương nhiên ! Vì ở đây, ngoài ngươi ra còn có ai đáng để ta phải một phen hao tốn nguyên lực? Nhưng ngươi cũng đừng cảm kích ta về điều đó. Ta đâu phải giúp ngươi không điều kiện? Muốn biết rõ, ngươi cứ hỏi lão Thần Cái kia.
Chàng gượng ngồi dậy, cười buồn với Thần Cái.
- Lão tiền bối đã chịu điều kiện gì để cứu vãn bối?
Thần Cái cố tình phớt lờ. Thay vào đó lão hỏi:
- Trước hết ! Ta muốn biết ngươi bị ai đả thương? Và tại sao khắp người như bị một lớp băng bao phủ?
Một lần nữa chàng thêm cảm phục Thần Cái. Lão đúng là một người quân tử:
“Thi ân bất cầu báo”. Chàng đáp và cứ đưa mắt nhìn Hỏa nhị Đàm Tất Vũ:
- Vãn bối bị chính cung chủ Bắc Băng Cung đả thương.
Đúng như chàng nghĩ, Đàm Tất Vũ vụt sa sầm nét mặt:
- Hiện cung chủ Bắc Băng Cung đang ở đâu?
Chàng nhìn Dư Hoàng:
- Tại hạ chỉ có thể nói rõ nếu được biết mọi người phát hiện tại hạ Ở đâu?
Một lần nữa chàng đoán đúng, Dư Hoàng nhanh nhẩu trả lời:
-Là do ta phát hiện. Y theo kế của thiếu hiệp, sau khi đã dẫn dụ quần hùng đi về phía khác, do chưa tin lắm vào kết quả ta có đi quanh quẩn cốc núi nọ vài vòng. Và ở lần sau cùng, ta nhìn thấy thiếu hiệp nằm bất động ở chân một vách đá, cách cốc núi một khoảng khá xa.
Chàng dùng tay vạch xuống nền đất hình cánh cung:
- Đây là toàn bộ địa hình của cốc núi, Dư huynh tìm thấy tại hạ từ phía nào?
Dư Hoàng đưa tay chỉ vào mạn bắc của hình cánh cung:
- Ở đây !
Chàng gật đầu và quay nhìn Đàm Tất Vũ:
- Như vậy cung chủ Bắc Băng Cung vẫn còn ở trong cốc núi. Bắc Băng Cung đang muốn thu hồi võ học của Phi Tuyết Tiên Tử mà tại hạ đoán, trước khi thành danh Phi Tuyết Tiên Tử cũng là người Bắc Băng Cung.
Đàm Tất Khả giật mình đến độ sững sờ:
- Ngươi nói sao? Phi Tuyết Tiên Tử là người Bắc Băng Cung? Chính cung chủ Bắc Băng Cung nói như thế sao?
Chàng lắc đầu thuật cho họ nghe tất cả những gì đã xảy đến cho chàng. Cuối cùng chàng giải thích:
- Từ khi tại hạ biết sở học của Phi Tuyết Tiên Tử có phần giống với sở học Bắc Băng Cung tại hạ đã có ý nghi ngờ. Và sau đó, khi biết cung chủ Bắc Băng Cung không chú ý gì đến di học của Nguyệt Cung, tại hạ lập tức minh định, sở dĩ cung chủ Bắc Băng Cung phải mạo hiểm là muốn thu hồi võ học nguyên là của Bắc Băng Cung.
Đàm Tất Khả tỏ ra bấn loạn:
- Nếu Phi Tuyết Tiên Tử đúng là người của Bắc Băng Cung, hóa ra từ lâu người của Bắc Băng Cung đã có dã tâm độc bá võ lâm Trung Nguyên? Thật không ngờ, mọi người vì mải lo tranh chấp, bị bốn chữ Tuyết Hoa Phong Nguyệt làm cho tham vọng chế ngự, quên đi mối họa có từ thời Tam Nguyên Tam Hóa ?
Tư Không Bạch cũng sửng sốt không kém, vì nếu chàng nhớ không lầm thì trong câu chuyện chàng kể chưa có lần nào đề cập đến bốn chữ Tam Nguyên Tam Hóa hoặc Vô Nguyên Bắc Hóa chính là xuất xứ của Bắc Băng Cung ! Vậy tại sao lão họ Đàm biết mà đề cập đến?
Chính đó là nghi vấn đang được Hỏa nhị Đàm Tất Vũ đưa ra:
- Phụ thân ! Tam Nguyên Tam Hóa là gì?
Đàm Tất Khả khinh khỉnh nhìn Thần Cái:
- Ở đây lão là người cao niên nhất lão có biết gì về bốn chữ này không?
Thần Cái đáp thẳng thừng, không hề tỏ ra hổ thẹn:

- Theo ta, ở đây chắc chắn chỉ có mình Đàm Tất Khả ngươi biết. Ta cũng đang rửa tai chờ nghe đây.
Đàm Tất Khả bật cười ngạo mạn:
- Thật uổng cho lão từng là bái huynh của Thần Kiếm Hồ Thiếu Thu. Ta thật không hiểu tại sao Hồ Thiếu Thu cho ta biết về Tam Nguyên Tam Hóa, riêng lão là bái huynh của y, lão lại không được y thố lộ? Ha …ha… Thần Cái vẫn tỏ ra bình thản:
- Hồ Thiếu Thu là một nhân vật kiệt xuất trăm măm mới có một. Thiếu Thu cho ngươi biết, có lẽ phải có dụng tâm. Và nếu ta đoán không lầm, có lẽ vì lo cho mối họa Tam Nguyên Tam Hóa gì đó vừa nói, Thiếu Thu đương nhiên có lời cảnh tỉnh những ai có trách nhiệm, như ngươi và Bạch Y Giáo chẳng hạn?
Đàm Tất Khả bĩu môi:
- Kể ra thì lão cũng có đôi chút hiểu biết. Không sai, Hồ Thiếu Thu cho ta biết vì muốn cảnh tỉnh Phong Hỏa – Bạch Y. Nhưng thật ra, ngay khi nghe Hồ Thiếu Thu nói, ta cũng không hề nghĩ trên đời lại có những nhân vật tối thượng đến vậy. Cho đến khi, hừ, bọn Bắc Băng Cung thật sự xuất hiện.
Đàm Tất Vũ tỏ ra nôn nóng:
- Rốt cuộc, Tam Nguyên Tam Hóa là những ai, phụ thân?
Đàm Tất Khả vẫn câng câng nét mặt:
- Vì nghĩ, đây là đại họa cho toàn thể võ lâm Trung Nguyên, bất kỳ bang môn phái nào, được, ta cũng cố giải thích một lần cho tất cả cùng hiểu. Theo Hồ Thiếu Thu nói, Tam Nguyên Tam Hóa gồm ba nhân vật. Một ở mãi phía nam, thuộc nước Đại Lý gọi là Thượng Nguyên Vương Hóa. Nhân vật thứ hai ở tận phía bắc … Do không chịu nổi thái độ ngạo mạn quá đáng của Đàm Tất Khả, Tư Không Bạch nói bằng giọng đều đều của người chưa thể khôi phục chân lực:
- Đó là Vô Nguyên Bắc Hóa ở Bắc Băng Cung.
Đàm Tất Khả quắc mắt nhìn chàng:
- Là cung chủ Bắc Băng Cung thố lộ cho ngươi biết? Vậy ngươi nói xem, nhân vật thứ ba là gì?
Chàng mỉm cười:
- Là người có liên quan đến Thần Kiếm. Được gọi là Hỗn Nguyên Đạo Hóa?
Đàm Tất Khả giật mình:
- Sao ngươi biết? Trừ phi chính Thần Kiếm sống lại nói cho ngươi biết y đã tiếp nhận di học của Hỗn Nguyên Đạo Hóa?
Chàng nhìn ngay vào mắt lão:
- Lão có ý gì khi bảo:
Trừ phi chính Thần Kiếm sống lại? Phải chăng những gì Thẩm Nguyên trước kia nói với lão đều là sự thật?
Đàm Tất Khả lập tức bối rối:
- Thẩm Nguyên đã nói những gì? Là lão nói với ngươi ư ?
Không muốn khích nộ Đàm Tất Khả vì sẽ bất lợi, Tư Không Bạch chỉ mỉm cười không đáp.
Bực tức, Đàm Tất Khả đứng lên:
- Nếu ngươi đã biết tất cả về Tam Nguyên Tam Hóa, ta có nói thêm cũng là thừa.
Vũ nhi ! Chúng ta đi ! Hừ !
Thái độ của Đàm Tất Khả làm cho Thần Cái phải sinh nghi.
Do đó, chờ khi phụ tử Đàm Tất Khả đã đi khuất, Thần Cái liền hỏi chàng:
- Chuyện gì đã xảy ra giữa Thần Kiếm và Đàm Tất Khả?
Chàng đảo mắt nhìn quanh và thật bất ngờ chàng bảo:
- Nếu lão tiền bối có hứng thú hãy đi với vãn bối một chuyến.
Thần Cái nhìn sững chàng:
- Ngươi muốn đi đâu? Hay ngươi đã nghĩ ra một nhân vật nào đó có thể giúp ngươi trị thương?
Chàng lắc đầu:
- Có chuyện khác quan trọng hơn. Vãn bối đâu dám xem nhẹ đại cục võ lâm chỉ lo cho bản thân? Lão tiền bối đi được không?
Biết chàng có dụng ý, Thần Cái liếc nhìn Dư Hoàng:
- Chỉ có ta và ngươi hay cần thêm Dư Hoàng?
Chàng gật đầu:
- Có thêm Dư huynh càng tốt ! Chỉ e bang chủ Cái Bang không hài lòng.
Dư Hoàng xua tay:
- Không hề gì ! Ta chỉ để lại tin báo, thế là xong.
Chàng mỉm cười:
- Vậy Dư huynh báo đi, nhớ nói chúng ta đi về phía bắc.
Thần Cái nghi ngại:
- Phía bắc? Ngươi muốn bất ngờ tìm đến Bắc Băng Cung?
Chàng vừa lắc đầu thì Dư Hoàng kêu lên:

- Ta hiểu rồi. Chỉ là kế hư trương thanh thế, thật sự chúng ta sẽ đi về phía nam?
Tư Không Bạch lại mỉm cười …

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 92
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com