Thuỷ Vân Phong Lục tHỷ Hồ, Thần Kiếm Sơn Trang. Trong đại sảnh của sơn trang có motọ bức hoành phi rất lớn, trên đó chỉ có năm chữ vàng " Thiên hạ đệ nhất kiếm ". Đó không phải tự họ khoe khoang mà sau cuộc luận kiếm ở tuyệt đỉnh Hoa Sơn của những kiếm khách nổi danh trong giang hồ nhiều năm qua trước, mỗi ngươi đem ra một lượng vàng gom lại tác thành năm chữ vàng để tặng Tạ Thiên. Tạ Thiên là chủ nhất đời thứ nhất của Thần Kiếm Sơn Trang. Đó là việc rất lâu về trước, chữ vàng trên bức hoàng phi vẫn sáng lạn chói loà nhưng danh tiếng của " Thiên Hạ đệ NHất Kiếm " lại không còn nữa. Gần trăm năm trở lại, các danh kiếm trong giang hồ không có ai được công nhận là " Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm ". ánh sáng của Thần Kiếm Sơn Trang cũng từ chỗ chói lạn trở nên bình thường cho đến đời này.
Tại đời này Thần Kiến Sơn Trang lạicó một người xuất chúng tuyệt diệu kinh tài, thiên hạ trí dũng. Mười ba năm trước đây, người này đã đánh bại Hoa Sơn môn hạ đệ nhất kiếm khách Hoa Ngọc Khôn. Lúc đó hắn mới mười ba tuổi. Lúc hắn sinh ra hình như mang theo tất cả chúc phúc và vinh sủng của chu thần trên trời. Sau khi hắn ra đời, những quang vinh và sủng ái hắn được không ai sánh nổi với hắn. Hắn là tử được công nhận trong võ lâm mà cũng là kiếm khách cái thế. Hắn thông minh anh tuấn, sức khỏ cường tráng lại là người tránh trực nghĩa hiệp. Trong đời hắn không ai có thể tìm được một khuyết điểm, một vết nhơ. Hắn chính là Tam gia ở Thần Kiếm Sơn Trang.
Hắn chính là Tạ Hiểu Phong.
° ° °
Trong rừng càng yên tĩnh, trong không khí khô khan mát mẻ tràn ngập mùi hương của cỏ cây. Nhưng Yến Thập Tam hình như hoàn toàn không có cảm giác khi nghe được cái tên này, hắn đã ngừng hơi thở. Một hồi lâu, hắn mới từ từ thở ra :
- Ta biết hắn.
Mộ Dung Thu Địch :
- Ngươi đương nhiên phải biết, giữa các ngươi còn có cái hẹn của tử thần.
Yến Thập Tam :
- Quả thật là có hẹn với nhau.
Mộ Dung Thu Địch :
- Ngươi sẽ đến gặp hanứ chứ ?
Yến Thập Tam :
- đương nhiên.
Mộ Dung Thu Địch :
- Cái hẹn này chỉ sợ là cái hẹn cuối cùng của ngươi.
Yến Thập Tam :
- Ồ ! Mộ Dung Thu Địch :
- Ta đã xem qua kiếm pháp của nhà ngươi, ngươi tuyệt nhiên không phải là đối thủ của hắn.
Yến Thập Tam :
- Nàng đã biết như vậy sao lại còn muốn ta đi giết hắn ?
Mộ Dung Thu Địch :
- Tại vì ngươi đã gặp được ta.
Yến Thập Tam :
- Nnàg ?
Mộ Dung Thu Địch :
- Kiếm pháp của hắn chu toàn tự nhiên, dường như đã vượt qua giới hạn tột đỉnhcủa việc dùng kiếm.
Yến Thập Tam than thở :
- Hắn quả là một thiên tài, ta cũng có lần từng xem hắn ra tay.
Mộ Dung Thu Địch :
- Ngươi cũng đã biết chỗ hở trong kiếm pháp của hắn sao?
Yến Thập Tam :
- Kiếm pháp của hắn không có sơ hở, tuyệt nhiên không.
Mộ Dung Thu Địch :
- Có.
Yến Thập Tam :
- Có thật sao?
Mộ Dung Thu Địch :
- Đương nhiên có, chỉ có motọ điểm.
Yến Thập Tam :
- Nàng biết ?
Mộ Dung Thu Địch :
- Chỉ có ta mới biết.
Ánh mắt Yến Thập Tam sáng lên. Hắn tin rằng nàng không nói dối. Nếu trên đời này có một người biết được chỗ hở trong kiếm pháp của Tam Thiếu Gia thì nhất định phải là nàng. Vì họ đã từng yêu nhau, tâm linh của họ đương nhiên hoàn toàn tương thân. Chỉ có người thật sự yêu nhau với hắn mới biết được bí mật của hắn.
Đối với một kiếmk hách thiên hạ vô địch, chỗ hở trong kiếm pháp của haûns sẽ là bí mật lớn nhất của hắn. Yến Thập Tam không những ánh mắt phát sáng mà tom càng đập nhanh hơn. Hắn cũng đã đem sinh mạng và tình yêu của hắn hoànt oàn hiên dângh cho thanh kiếm của hắn. đây không phải là sự hiến dâng vĩ đại mà còn là sự hi sinh gian khổ chước tuyệt. Sự hi sinh này không phải hoàn toàn không có giá trị. ánh sáng huy hoàng trong khoảnh khắc của người chiến thắng cũng đủ chiếu sáng cuộc đời hắn. Hắn luyện kiếm với mục đích chiến thắng, không phải chiến bại, tuyệt nhiên không phải.Nếu có cơ hội chiến thắng, ai muốn bỏ lỡ ? Mộ Dung Thu Địch nhìn ánh mắt phát sáng của hắn đương nhiên xem ra được là hắn đã bị thuyết phục liền nói tiếp :
- Cho nên trên đời này chỉ có ta là có thể giúp ngươi đánh bại được hắn mà cũng chỉ có ngươi giết hắn dùm ta.
Yến Thập Tam :
- Táiao chỉ có ta?
Mộ Dung Thu Địch :
- Tại vì trong Đoạt Mệnh THập Tam Kiếm có một chiêu chỉ cần thay đổi đôi chút thì có thể đưa hắn tới chỗ chết.
Yến Thập Tam :
- Đó là chiêu thứ mấy?
Mộ Dung Thu Địch :
- Chiêu thứ mười bốn.
° ° °
Rõ ràng là Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm sao lại có chiêu thứ mười bốn ?
Yến Thập Tam hiểu. Đoạt Mệnh THập Tam Kiếm dù chỉ có mười ba chiêu nhưng lạicó mười bốn cách biến hóa. Cách biến hoas cuối cùng mứoi là tinh túy trong chiêu thức, linh hồn trong kiếm pháp. Dù linh hồn không thể nhìn thấy được nhưng không ai lại phủ nhận sự tồn tại của nó. Mộ Dung Thu Địch đột nhiên đứng dậy. Nhìn nàng vẫn mềm yếu như thế nhưng mắt nàng lại phát ra một thứ ánh sáng như dao cắt. Nàng nhìn Yến Thập Tam nói từng chữ một :
- Bây giờ ta đã là Tạ Hiểu Phong.
Nói xong bảy chữ này, ánh mắt nàng như biến thành một thứ sát khí rợn người. Một thứ sát khí của những cao thủ giết người vô số. Không lẽ danh ngôn thục nữ mềm yếu nàng cũng từng giết nhiều người, nàng đã từng giết bao nhiêu người? Yến Thập Tam không hỏi cũng không cần hỏi. Mộ Dung Thu Địch chiết một cành cây khô nói :
- Đây là kiếm của ta.
Cành cây khô trong tay nàng, con người nàng lại biến đổi, luồng sát khí sắc nhọn rợn người, không thể chống đỡ, không những chỉ có ở trong đôi mắt nàng mà đã lan tràn khắp toàn thân từ đâu đến chân.
Mộ Dung Thu Địch :
- Bây giờ ngươi hãy xem, xem thật kỹ, đây là chỗ duy nhất trong kiếm pháp của hắn.
° ° °
Một luồn gió thổi qua, gió bỗng nhiên trở thành buốc mạnh. Người và kiếm của nàng bắt đầucử động, một động tác ratá chậm chạp, rất đẹp đẽ tư.
nhiên như luồng gió. Những lúc gió thổi đến có ai chống đỡ được và có ai biết gió từ đâu yhôi đến ? Yến Thập Tam co rúm người lại. Kiếm của nàng đã đâm ra một cách chậm chạp, chậm chạp. đâm ra từ một vị trí không thê?
tưởng tượng, lúc đâm ra bỗng nhiên lại biến một cách không thể tưởng tượng. Nhưng trong lúc biến hóa quả nhiên có một chỗ hở. Lúc cuồng phong càn quét mặt đất không lẽ cũng phải càn quét sót một vài nơi trong ?
Nhưng lúc cuồng phong thổi ra, ai có thể chú ý đến những nơi đó.Yến Thập Tam bỗng phát hiện bàn tay của mình đã thấm mồ hôi lạnh. Đang lúc đó, động tác của nàng đã chấm dứt. Nàng lạnh lùng nhìn Yến Thập Tam :
- Bây giờ nhà ngươi đã xem ra chưa?
Yến Thập Tam gật đầu.
Mộ Dung Thu Địch :
- Ngươi có thể xem ra chỉ vì động tác của ta chậm hơn hai mươi bốn lần so với hắn lúc ra tay.
Yến Thập Tam tin tưởng sự chính xác tuyệt đối trong tính toán của nàng, một cao thủ chân chính đánh giá tốc độ của kiếm pháp phải tuyệt đối chính xác hơn mười lầnchưởng quầy đánh giá giá trị hàng hóa trong tiệm đồ.
Mộ Dung Thu Địch :
- Lúc tư thực sự ra tay, tuy rằng chậm hơn hắn một chút nhưng chậm không nhiều đâu.
Yến Thập Tam không thể không tin. Bây giờ hắn đã phát hiện người đàn bà yếu đuối nhu nhược này là một cao thủ võ lâm hiếm thấy.
Mộ Dung Thu Địch :
- Ta sắp ra tay đây.
Yến Thập Tam :
- Ra tay đối phó với ai?
- Ngươi.
Yến Thập Tam nhẹ nhàng thở ra :
- Nàng muốn xem ta có thể phá chiêu này hay không ?
Mộ Dung Thu Địch :
- Đúng.
Yến Thập Tam :
- Nếu ta phá được chiêu này, chẳng lẽ nàng phải chết dưới thanh kiếm của ta.
Mộ Dung Thu Địch :
- Điều này không cần ngươi lo.
Yến Thập Tam :
- Nếu ta không phá được ?
Mộ Dung Thu Địch :
- Thế thì ngươi phải chết.
Nàng lạnh lùng tiếp :
- Nếu ngươi không phá được chiêu này dù sống đối với ta cũng không ích lợi gì, buộc ta phải giết ngươi.