watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
01:05:2930/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Mai Hương Kiếm - Cổ Long - Chương 1 - 25 - Trang 29
Chỉ mục bài viết
Mai Hương Kiếm - Cổ Long - Chương 1 - 25
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Trang 28
Trang 29
Trang 30
Trang 31
Trang 32
Trang 33
Trang 34
Trang 35
Trang 36
Trang 37
Trang 38
Trang 39
Trang 40
Trang 41
Trang 42
Trang 43
Tất cả các trang
Trang 29 trong tổng số 43

 

Hồi 17-2

Hai người đấu nhau kịch liệt nhưng không ai thốt lên lời nào. Hán tử dùng cành cây, binh khí đã kém, tay chân lại kém linh hoạt nên đối phó hết sức khó khăn, lúc này đã bị ép đến bìa rừng.
Tên hán tử râu quai nón quát lên :
- Hừ! Ngươi đừng hòng chạy trốn!
Dứt lời hắn vung kiếm bổ vào vai đối phương.
Tân Tiệp quan sát cuộc ác đấu gần nửa canh giờ mà chưa nghe ai nói câu nào, bỗng nhiên nghe đại hán râu rậm quát lên như vậy liền sực tỉnh.
Chỉ thấy hán tử cầm cành cây nghiêng mình về bên trái tránh được một kiếm của đối phương, sau đó tiếp tục trở về vị trí ban đầu, chuẩn bị ứng chiến tiếp.
Bấy giờ Tân Tiệp mới nhìn rõ dung mạo người kia. Hán tử khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, diện mạo rất anh tuấn. Bất giác Tân Tiệp sinh lòng hảo cảm. Hơn nữa, chỉ cần nhìn qua, chàng cũng biết hán tử đã bị điểm huyệt, thế mà vẫn kiên cường chiến đấu. Việc đó càng làm Tân Tiệp khâm phục bội phần.
Hán tử tuy tránh được hiểm chiêu nhưng mặt lại lộ vẻ đau đớn. Xem ra tình thế thì không duy trì được lâu.
Tân Tiệp vốn đã có nhiều kinh nghiệm, võ học lại uyên thâm nên chàng biết ngay hán tử bị điểm vào huyệt nào, chỉ sử dụng tay trái và hầu như chỉ một chân mà duy trì được như vậy quả là đáng khâm phục rồi. Tân Tiệp với tay bẻ một khúc cây.
Hán tử râu rậm lại công vào một chiêu kiếm.
Thiếu niên liền vung tay trái, dùng cành cây thay kiếm múa lên một vòng, chỉ thấy một màn chi ảnh dày đặc như tấm khiên chắn trước mặt, không một chút sơ hở để đối phương có thể công vào. Chiêu thức thật kỳ diệu, đặc biệt lại dùng tay trái. Thật là điều hiếm thấy trên võ lâm.
Không những đại hán râu rậm lùi về mà cả đến Tân Tiệp cũng thầm kinh hãi. Chàng nhằm vào một chỗ huyệt đạo trên người thiếu niên mà phóng đoạn cành khô tới. Thủ pháp của chàng thật điệu nghệ!
Chỉ nghe cạnh một tiếng, cành cây bắn trúng Chương Môn huyệt ở đốt sống thứ mười một dưới sườn phải đối phương.
Thiếu niên lập tức thấy nửa người bên phải nhẹ hẳn đi, chân và tay phải đã linh hoạt trở lại. Tuy vậy thiếu niên vẫn không chuyển cành cây sang tay phải, tay trái vẫn múa cành cây làm thành vô số ảo ảnh như rồng cuộn.
Đại hán râu rậm thấy đối phương chợt xuất thủ thần tốc như vậy thì kinh hoảng lùi về, dùng kiếm múa tít lên phong bế toàn thân.
Nhưng thiếu niên lướt tới rất nhanh, cành cây vẫn công kích như bão táp.
Chợt nghe xoảng một tiếng, thanh trường kiếm của đại hán râu rậm bị đánh dạt ra lộ không môn rộng. Thiếu niên thừa cơ đâm thẳng mũi cây qua không môn đó vào thẳng ngực đối phương.
Nên biết cành cây thi triển đến mức đó thì đủ biết kiếm thuật của thiếu niên thuộc hàng thượng thừa, công lực cũng rất thâm hậu. Như thế thì cành cây đâm thẳng vào chẳng khác gì đao kiếm, đừng nói da thịt người mà ngay cả gỗ đá cũng đâm thủng.
Tân Tiệp vừa định xuất thủ ngăn trở, nhưng suy nghĩ một lát rồi nhảy vút ra giữa đấu trường, đánh một chưởng bức lùi thiếu niên vừa nói :
- Huynh đài xin hãy ngừng tay!
Thiếu niên thấy có người xuất hiện, lại xuất chưởng đánh về phía mình biết là cao nhân nên không dám khinh suất, liền thu cành cây lùi lại.
Tân Tiệp quay sang hán tử râu rậm nói :
- Các hạ có phải là Trung Châu Nhất Kiếm Mạnh Phi không?
Hán tử râu rậm đã cầm chắc cái chết, chợt thấy có người cứu giúp, một lúc sau mới hoàn hồn. Nghe cứu tinh hỏi, hắn ngơ ngác một lúc rồi gật đầu.
Tân Tiệp cười nói :
- Tại hạ nghe danh đã lâu, như tiếng sấm bên tai!
Trung Châu Nhất Kiếm chợt thở dài não nuột nói :
- Hết rồi... từ nay thế là xong... Ài!
Nói rồi vung tay ném thanh trường kiếm về phía thiếu niên rồi lao đi mất hút!
Tân Tiệp nhìn theo Trung Châu Nhất Kiếm nhếch môi cười rồi từ từ quay sang phía thiếu niên.
Thiếu niên nhún mình nhẹ nhàng bắt lấy thanh trường kiếm mà Trung Châu Nhất Kiếm vừa ném sang, tra vào chiếc bao không đeo bên sườn vẻ điềm nhiên.
Có lẽ đó chính là thanh kiếm của y, vừa bị đối phương đoạt mất.
Tân Tiệp cười hỏi :
- Có phải huynh đài họ Ngô không?
Thiếu niên ngạc nhiên hỏi lại :
- Không sai... làm sao huynh đài biết được?
Tân Tiệp không trả lời mà hỏi tiếp :
- Không biết có phải huynh đài là hậu nhân của vị Đơn Kiếm Đoạn Hồn Ngô Chiếu Vân uy chấn võ lâm không?
Thiếu niên càng kinh hãi, lại gật đầu nói :
- Chính phải.
- Quả đúng là Ngô huynh thật. Tại hạ là Tân Tiệp. Gia sư là Mai Sơn Dân, ngày xưa từng kết giao với Ngô tiền bối...
Thiếu niên lộ vẻ mừng rỡ kêu lên :
- Thì ra Tân huynh là cao đồ của Mai thúc thúc!
Nguyên thiếu niên là Ngô Lăng Phong, nhi tử của vị Đơn Kiếm Đoạn Hồn Ngô Chiếu Vân trước đây mười lăm năm đã bị Ngũ đại tông phái công sát. Sau khi phụ thân bị thảm sát, chàng được một người đem về truyền võ nghệ cho nhưng võ nghệ đó cũng là bí kiếp võ công của họ Ngô, bởi thế có thể coi là Ngô Lăng Phong là thụ nghiệp gia truyền.
Gần đây Ngô Lăng Phong xuất đạo hành hiệp, nghe tin Thất Diệu Thần Quân trùng hiện giang hồ. Vì Mai Sơn Dân là bằng hữu của thân phụ nên Ngô Lăng Phong tới Vũ Hán xem thực hư thế nào. Tình cờ y biết tin Hầu Nhị bị giết.
Hầu Nhị vốn ở cùng Mai Sơn Dân đã lâu, mấy lần Ngô Lăng Phong cùng phụ thân đến thăm Mai thúc thúc đều gặp Hầu Nhị và cũng trở thành bằng hữu của phụ thân. Hơn nữa Hầu Nhị rất ưu ái Ngô Lăng Phong.
Được tin Hầu Nhị bị giết, y liền tới đây viếng mộ. Khi đang quỳ trước mộ chìm đắm trong thương đau thì không ngờ lại bị Trung Châu Nhất Kiếm Mạnh Phi ám toán, điểm vào Kiên Giáp huyệt ở bả vai bên phải rồi cướp đi trường kiếm.
Ngô Lăng Phong liền phong bế huyệt đạo, nhặt một cành cây đấu với Mạnh Phi.
Lúc đầu Mạnh Phi không ngờ đối phương bị điểm huyệt mà vẫn xuất chiêu thần tốc như thế nên lòng rất kinh hãi, vừa đánh vừa lùi vào rừng. Sau đó thấy Tân Tiệp đến viếng mộ, Mạnh Phi không muốn ngoại nhân biết nên càng lùi sâu vào rừng, sợ hãi không dám lên tiếng. Ngô Lăng Phong vì bị phong bế huyệt đạo nên đương nhiên không thể xuất thanh. Thế là hai người lặng lẽ giao đấu. Nếu Tân Tiệp không tinh mắt thì đã chẳng phát hiện ra. Chỉ qua vài chiêu, Tân Tiệp đã nhận ra ngay kiếm pháp của cả hai người. Lại căn cứ vào đặc điểm, Tân Tiệp có nghe nói tới nhân vật râu rậm ở phái Nga Mi là Trung Châu Nhất Kiếm Mạnh Phi nên mới gọi đích danh hắn ra.
Còn tuyệt chiêu “Quỷ Vương Ba Hỏa” của Đơn Kiếm Đoạn Hồn Ngô Chiếu Vân, chàng còn được Thất Diệu Thần Quân chỉ dạy kỹ hơn. Tuy vậy vẫn chưa thể khẳng định thiếu niên là hậu nhân của Ngô Chiếu Vân nên chàng mới hỏi.
Nghe Ngô Lăng Phong kể xong đầu đuôi câu chuyện vừa xảy ra, Tân Tiệp gật đầu nói :
- Tên Mạnh Phi đó là môn hạ của Chưởng môn nhân Nga Mi phái Khổ Am Thượng Nhân trong Ngũ đại tông phái ngày xưa đã vây giết lệnh tôn. Tại hạ cho rằng Mạnh Phi không chỉ tham tâm muốn đoạt thanh bảo kiếm của huynh đài mà còn có thể bọn chúng đều được lệnh sư môn hễ gặp cơ hội là ám toán huynh.
Ngô Lăng Phong cố nén nỗi đau đớn khi nghe kể lại chuyện bi thảm của phụ thân, nói :
- Lẽ ra không nên để tên họ Mạnh đó chạy đi. Tiểu đệ không biết hắn là người của phái Nga Mi. Nếu không thì hắn đừng hòng sống sót rời khỏi đây...
Tân Tiệp gật đầu nói :
- Tiểu đệ cũng biết vậy, nhưng để hắn đi thì mới nhờ vào miệng hắn mà truyền cho thiên hạ biết rằng hậu nhân của Đơn Kiếm Đoạn Hồn Ngô Chiếu Vân và Thất Diệu Thần Quân cần Ngũ đại tông phái trả món nợ năm xưa!
Hai người trò chuyện một lúc thì càng khâm phục khí độ của nhau, lập tức cảm thấy thân thiết.
Ngô Lăng Phong cười hỏi :
- Tiểu đệ quên mất... có phải mới rồi Tân huynh đã dùng khúc cây giải huyệt cho tiểu đệ không?
Tân Tiệp không muốn đối phương cảm tạ nên chỉ mỉm cười rồi hỏi sang chuyện khác :
- Tiểu đệ năm nay hai mươi tuổi, chẳng biết Ngô huynh...
Ngô Lăng Phong đáp :
- Tiểu đệ hai mươi mốt. Nếu không chê bỏ thì xin gọi Tân huynh một tiếng hiền đệ được chứ?
Tân Tiệp đã có ý đó nên đồng ý ngay. Cả hai đều cảm thấy vung mừng, tình cảm thân thiết hơn nhiều.
Ngô Lăng Phong chợt hỏi :
- Tân hiền đệ, trên giang hồ truyền ngôn rằng Mai thúc thúc đã tái xuất giang hồ ở vùng Vũ Hán này, chuyện đó có thật không? Mai thúc thúc vẫn khỏe chứ? Hiền đệ đưa ngu huynh đến bái kiến được không?
Tân Tiệp gật đầu :
- Để tiểu đệ kể cho đại ca nghe...
Thế rồi chàng đem chuyện Mai Sơn Dân cứu chàng khỏi Ngũ Hoa Sơn, đưa về truyền võ nghệ, nhất nhất kể cho Ngô Lăng Phong nghe. Cả việc Mai Sơn Dân giao cho mình nhiệm vụ thế nào cũng không giấu diếm gì.
Ngô Lăng Phong nghĩ tới việc Mai Sơn Dân vì báo thù cho phụ thân mình mà đến nỗi thân mang tàn phế thì trong lòng vô cùng cảm kích.
Tiếp đó hai người phát thệ sẽ vì Ngô, Mai hai vị lão nhân gia mà phục thù.
Cũng từ đó mà giang hồ nổi phong ba.
Hai người đàm đạo một lúc, sau đó cùng đến trước mộ Hầu Nhị vái lần nữa rồi trở về thành. Họ dự định trước hết sẽ truy tìm hung thủ sát hại Hầu nhị thúc.
Ngô Lăng Phong suy đoán rằng chính là người của Ngũ đại tông phái, lập luận rằng bởi thế mà chúng mai phục bên mộ của Hầu nhị thúc. Việc Mạnh Phi ám toán chàng là một chứng cứ.
Nhưng Tân Tiệp lại khẳng định hành tích của mình và Hầu nhị thúc rất bí mật vì thế Ngũ đại tông phái không thể nào biết được lai lịch của họ. Hơn nữa võ công của Hầu nhị thúc thì ngoại trừ Chưởng môn của Ngũ Đại Tông Phái ra, không ai có thể làm được chuyện đó.
Hai người vừa đi vừa đàm luận, chẳng bao lâu đã về đến Sơn Mai hiệu.
Trương chưởng quầy ra đón tận cổng, cúi người thi lễ :
- Chủ nhân đã về.
Y tỏ ra ngạc nhiên khi thấy chủ nhân đưa về một thiếu niên anh tuấn, lưng lại đeo trường kiếm, chắc là người trong võ lâm. Nhưng y không dám hỏi.
Cả ba người vào trong khách sảnh.
Vừa uống trà, Tân Tiệp vừa hỏi Trương chưởng quầy :
- Mấy hôm nay ở Vũ Hán có tin tức gì trọng đại hay không?
Trương chưởng quầy gật đầu đáp :
- Có! Chuyện rất trọng đại là khác! Tiểu nhân vội quá nên chưa báo cho chủ nhân biết...
Hắn dừng một lát rồi kể :
- Người ta nói rằng việc Thất Diệu Thần Quân trùng hiện giang hồ đã làm cho rất nhiều nhân vật võ lâm chú ý. Còn chuyện chấn động Hán Khẩu mới đây...
chỉ ba ngày trước, ở Cáp Viễn tiêu cục, vị Tổng Tiêu Đầu là Ngân Thương Mạnh Bá lão gia bị đột kích. Mạnh lão gia bị chết ngay đương trường. Hung thủ trước khi đi còn xưng danh là Hải Thiên song sát...
Tân Tiệp nghe danh Hải Thiên song sát thì giật mình, biến sắc hỏi :
- Thật vậy sao?
Trương chưởng quầy tỏ ra ngạc nhiên trước thái độ của chủ nhân, gật đầu :
- Tin đó hoàn toàn xác thực. Tiểu nhân có tới Cáp Viễn tiêu cục, trước cửa có để tang...
Tân Tiệp lẩm bẩm :
- Chẳng lẽ hai lão ma đầu đó từ Quang Trung xa mấy ngàn dặm đã mò vào tới đây?
Trương chưởng quầy tiếp :
- Cái đó thì tiểu nhân không biết. Chỉ thấy người ta khi nghe nói đến Hải Thiên song sát thì đều khiếp vía...
Tân Tiệp trầm ngâm nói :
- Xem ra giang hồ đại loạn rồi...
Ngô Lăng Phong không biết Hải Thiên song sát vì chúng biệt tích đã lâu, chỉ trầm mặc nghe chuyện.
Tối đó Tân Tiệp bảo gia nhân mang cơm vào phòng riêng của mình, cùng với Ngô Lăng Phong vừa ăn vừa chuyện trò rất tâm đắc.
Trời vừa sáng, Tân Tiệp nhìn Ngô Lăng Phong nói :
- Đại ca nên đóng giả văn sĩ cho dễ hành động hơn.
Ngô Lăng Phong thấy đề nghị có lý, sẵn y phục của Tân Tiệp, đóng giả làm văn nhân, giấu kỹ thanh Đoạn Hồn kiếm trong người cho hợp.
Ăn uống xong, hai người ra khỏi Sơn Mai hiệu.
Tân Tiệp nghĩ rằng việc mình bặt tích trong một thời gian dài không khỏi làm cho những người quen biết sinh nghi nên định tới thăm họ một chút, đồng thời cũng biết thêm tin tức.
Đi tới phía Đông thành, thấy Cáp Viễn tiêu cục trước đây rất bề thế, vang danh khắp Hồ Bắc mà nay trở nên thê lương. Những dãy nhà đồ sộ vắng ngắt, cửa đóng chặt, trên cửa còn treo một dải khăn trắng, nhìn không khỏi xót xa.
Đi thêm vài dãy phố, Tân Tiệp dự tính tới Vũ Uy tiêu cục thăm Kim Cung Thần Đạn Phạm Trị Thành.
Hai người đi thẳng vào cửa.
Tân Tiệp hỏi một tên thủ hạ :
- Có Phạm tổng tiêu đầu ở nhà không?
Tên kia vội trả lời :
- Dạ có!
Rồi hắn chỉ tay vào đại sảnh.
Tân Tiệp cùng Ngô Lăng Phong đi tiếp vào, thấy Phạm Trị Thành cùng hai nhân vật tuổi trên dưới bốn mươi đang đứng trước hành lang.
Kim Cung Thần Đạn Phạm Trị Thành nhận ra Tân Tiệp thì gật đầu chào rồi bước ra đón, miệng mỉm cười đon đả.
Tân Tiệp ôm quyền chào, nói :
- Đã lâu không gặp, Phạm huynh... tiểu đệ mới từ Tứ Xuyên trở về hôm qua...
Thấy đối phương lộ vẻ hoài nghi, chàng cười thầm, lại làm ra vẻ buồn rầu nói :
- Thật là một nỗi bất hạnh lớn, Mạnh huynh bị gian nhân sát hại mà tiểu đệ không tham gia được tang lễ, trong lòng vô cùng xót thương và áy náy.
Phạm Trị Thành mặt sa sầm nói :
- Hải Thiên song sát thật là cuồng bạo. Chúng muốn dương danh lại tìm đến hai tiêu cục của chúng ta mà... Ài... chính ta còn đang lo mạng mình sớm tối...
Tân Tiệp kinh ngạc hỏi :
- Thế nào? Hải Thiên song sát còn định ám toán Phạm huynh nữa sao?
Phạm Trị Thành gật đầu rồi đưa tay vào túi lấy ra một tấm thiệp màu trắng, đưa cho Tân Tiệp nói :
- Hai tên tàn phế đó đã gởi “Truy Hồn lệnh” tới đây, nói rằng chỉ sau mười hai canh giờ nữa, chúng sẽ đến.
Tân Tiệp thấy trên mặt thiếp vẽ một cái lệnh tiễn, bên dưới vẽ thêm hai lão nhân tàn phế. Chắc đó là ký hiệu của Hải Thiên song sát về dị tật của mình.
Chàng ngẩng lên hỏi :
- Cái này là “Truy Hồn lệnh” đây sao?
Phạm Trị Thành gật đầu đáp :
- Chính thế. Chúng đã phát “Truy Hồn lệnh” là nội nhật trong một ngày đêm sẽ xuất hiện. Bởi thế ngu huynh đã thỉnh cầu hai vị cao thủ đến đây nhờ trợ lực. Họ đều là người hào hiệp nên nhận lời ngay. Tân lão đệ, nào, để ngu huynh giới thiệu với các vị...
Rồi y chỉ tay vào một hán tử hơi cao, nói :
- Vị này là cao thủ của Điểm Thương phái Trác Chi Trung.
Y lại chỉ sang hán tử còn lại :
- Còn đây là vị mới nổi danh trên giang hồ Sinh Tử Phán Lục Hành Không.
Sau đó y lại giới thiệu Tân Tiệp với hai người kia. Tân Tiệp lại thay Ngô Lăng Phong giới thiệu với cả bọn.
Hàn huyên một lúc, Tân Tiệp cùng Ngô Lăng Phong cáo từ ra về.
Dọc đường, Tân Tiệp nói :
- Đại ca, Hải Thiên song sát không phải là những nhân vật dễ đối phó đâu.
Tiểu đệ có kế hoạch thế này...
Rồi chàng ghé tai Ngô Lăng Phong nói mấy câu.
Ngô Lăng Phong gật đầu nói :
- Kế hoạch đó rất hay!
Hai người lang thang trên phố một lúc rồi trở về Sơn Mai hiệu.
Ăn tối xong, hai người chuẩn bị cho kế hoạch hành động.
Chừng hết canh một, có hai nhân ảnh từ Sơn Mai hiệu vượt qua tiền viện đi ra phố.
Dưới ánh sao có thể nhận thấy hai người bận hắc y, khăn đen trùm kín mặt mũi chỉ để lộ ra đôi mắt.
Chỉ chớp mắt, họ đã biến mất sau dãy phố. Lúc đó trên phố hầu hết đã tắt đèn, chỉ riêng Vũ Uy tiêu cục là đèn còn sáng trưng, chiếu sáng cả một khoảng trời đêm.
Đột nhiên từ mái thượng phòng vang lên tiếng quát :
- Phạm Trị Thành!
Tiếng quát vừa dứt thì từ dưới đất có một nhân ảnh bật người lao vút lên cao tới bốn trượng, tới đỉnh điểm hơi dừng lại một chút rồi đảo người đáp xuống mái thượng phòng. Người đó hướng về phía vừa phát ra tiếng quát nói :
- Huynh đệ họ Tiêu! Hải Thiên song sát uy danh lừng lẫy giang hồ, không ngờ là hạng không dám ngẩng mặt nhìn người, chui nhủi trên mái ngói!
Từ chỗ phát ra tiếng nói lúc trước có tới hai người đứng lên. Tên đứng trước rít lên :
- Tiểu tử, có phải ngươi được Phạm Trị Thành mời tới cứu mạng hắn không?
Âm thanh rất quái dị, nghe chói cả tai.
Người vừa xuất hiện “hừ” một tiếng :
- Kim Cung Thần Đạn mà đáng mặt nhờ ta giúp sao?
Tên đứng trước trầm giọng :
- Nếu tiểu từ ngươi không được Phạm Trị Thành thỉnh đến thì cút mau đi, huynh đệ ta xử trí xong hắn sẽ tìm tới ngươi...
Người vừa đến ngắt lời :
- Thiên Tàn Tiêu Hóa! Ngươi bớt miệng lại đi, nếu không sẽ câm nốt giống tên huynh đệ Thiên Phế của ngươi đó!
- Hô hô hô...
Đột nhiên Thiên Tàn Tiêu Hóa ngửa mặt lên trời cười như hóa dại. Tiếng cười chẳng khác gì ma kêu quỷ khóc, chấn động cả mái ngói.
Chắc vì quá tức giận nên hắn đã dùng công phu “Nhiếp Hồn Quỷ Âm” để làm chấn ngã đối phương.
Quả thật người kia bị tiếng cười dội vào tai nghe ong ong váng cả óc, loạng choạng như sắp ngã.
Đột nhiên từ dưới đất có tiếng quát :
- Câm miệng!
Tuy chỉ vỏn vẹn có hai tiếng nhưng khẩu âm phát ra vang rền như long ngâm hổ rống.
Thiên Tàn Tiêu Hóa ngơ ngác nhìn xuống, tràng cười vụt tắt.

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 98
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com