watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
01:10:3330/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Thiên Địa Càn Khôn - Cổ Long - Chương 21-35 - Hết - Trang 26
Chỉ mục bài viết
Thiên Địa Càn Khôn - Cổ Long - Chương 21-35 - Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Tất cả các trang
Trang 26 trong tổng số 26


Hồi 35-2

Chàng nhấc cao hữu thủ, hạ thấp tả thủ, rồi đồng loạt hất mạnh ra:
- Càn Khôn Thiên Địa đệ nhất thức! Đỡ!
Ào... Ào...
Vù... Vù...
Ầm!
Lão ác đạo khựng lại rồi tiếp tục tiến lên chủ động xuất chiêu:
- Lãnh Khí Công! Đỡ!
Vù... Vù...
Thẩm Định Thiên bật cười:
- Lãnh Khí Công ư? Lãnh Băng Chưởng đây! Đỡ!
Ào... Ào...
Ầm!
Vẫn bình thủ, lão ác đạo phẫn nộ lao vút vào Định Thiên:
- Thất Cầm công phu! Đỡ! Đỡ!
Vụt! Vụt!
Đúng lúc dó, mọi người cùng nghe tiếng quá nhiều người hò hét hô hoán loạn xạ:
- Gã Nộ kia kìa! Đừng để gã thoát!
- Hạ.. hạ.. Chạy đi đâu nào, lão Ố?
- Bọn Thất Tinh các ngươi phen này đừng mong toàn mạng. Đỡ!
- Hỷ, Ái, Ố ư? Tất cả phải chết!
- Nộ, Bi, Lạc, Dục ư? Đều đáng chết! Đỡ!
Rồi đủ loại chưởng kình và công phu của thất đại phái cũng lần lượt vang lên, hiển hiện.
Ào... Ào...
Vù... Vù...
Véo... Véo...
Cũng có tiếng Tiểu My sắp đặt:
- Đừng đối phó với Tân Lương ở phía chính diện, hãy đề phòng Lãnh Khí Công của y.
Như Thủy cũng góp lời:
- Chúng ta dùng xa luân chiến, cốt làm y cạn kiệt chân lực.
Liễu Liễu hạ lệnh:
- Tả Hữu Hộ Pháp ở một bên. Bọn nữ nhi chúng ta ở một bên. Luân phiên phát chưởng! Đánh!
Ào... Ào...
Vù... Vù...
Ầm! Ầm!
Tình thế hoàn toàn bất lợi cho lão ác đạo. Lão dồn toàn bộ sự căm phẫn vào một người lão cho là chủ xướng:
Thẩm Định Thiên.
Lão ra chiêu liên hồi kỳ trận:
- Súc sinh! Đỡ!
Vù...
- Xú tiểu tử phải chết!
Ào... Ào...
Thẩm Định Thiên chợt hiểu, muốn đối phó với lão ác đạo, vừa có thần thủ cao minh vừa đang trong tâm trạng giận dữ đến phát cuồng, hoàn toàn không phải dễ. Chàng vừa giao chiến vừa suy nghĩ tìm biện pháp tốt nhất:
- Lãnh Băng Chưởng! Đỡ!
Ào... Ào...
Ầm!
- Càn Khôn Thiên Địa đệ nhị thức! Đỡ!
Ào... Ào...
Ầm!
Bất chợt, chàng nhớ đến lời Như Thủy nói với chàng sáu năm trước, khi chàng chưa hề biết võ công là gì. Đó là, “Lúc địch nhân giao chiến không chỉ hoàn toàn dùng sức...” Đang nghĩ, tiếng gầm của lão ác đạo một lần nữa vang lên, khiến Thẩm Định Thiên buộc phải lo đối phó:
- Thất Tinh bị hại, Tam Thập Lục Địa Sát Tuần Đạo tuột khỏi tay ta, tất cả là vì ngươi.
Súc sinh! Đỡ!
Vù... Vù...
Phẫn nộ, chàng cũng quát lên:
- Lão tặc! Gia phụ bị lão sát hại, cả Đoan Mộc thúc cũng không toàn mạng. Sao ta phải nhân nhượng lão? Đỡ!
Ào... Ào...
Ầm!
Lão ác đạo đã đến lúc liều mạng. Lão lao vào chàng bất kỳ hậu quả ra sao:
- Ngươi đã phá hỏng đại sự của ta. Chết!
Vù... Vù...
Nếu lão chỉ muốn lấy mạng chàng bằng bất cứ giá nào thì chính chàng lúc này cũng vậy. Chàng gầm vang:
- Tội ác của lão trời nào tha, đất nào dung. Nạp mạng!
Vù... Vù...
Ầm! Ầm!
Vẫn tìm cách cuộn xoắn lấy chàng, bất ngờ lão vận dụng Linh Ảo Cửu Chuyển Bộ để bất thần áp sát chàng từ phía sau:
- Chính ngươi phải nạp mạng!
Vù...
Kinh hoảng, chàng cố tung người lên cao theo thân pháp Đăng Bình Bát Bộ.
Vút!
Nhưng lão ác đạo vẫn đủ năng lực để tiếp tục đeo đẳng theo sát chàng.
Vút!
Trong tình thế này buộc chàng phải lăng không đảo người, xoay ngược lại phía sau, hất chưởng tay vào lão ác đạo:
Đỡ!
Bùng!
Cả hai lăng không giao thủ và thừa biết chấn kình sẽ đẩy họ về hai phía. Nhưng lão ác đạo thì quyết không buông tha chàng và chàng thì cũng chỉ muốn lấy mạng lão, do đó, khi hai chưởng tay chạm nhau, cả hai liền chộp giữ tay nhau.
Bốp!
Lập tức giữa cả hai liền diễn ra trận tỷ đấu nội lực, không ai chịu nhượng ai.
Đang lơ lửng trên không, do phải dồn toàn bộ nội lực để bức đối phương phải mất mạng, cả hai không còn chút chân nguyên nào để chi trì thân pháp. Do đó, trận tỷ đấu nội lực vẫn diễn ra khi cả hai cùng bị rơi xuống.
Thịch! Thịch!
Rơi xuống thì rơi, trận tỷ đấu nội lực không một ai dám khinh xuất gián đoạn. Bởi kẻ nào tự ý ngưng lại, kẻ đó sẽ bị nội lực của đối phương xông ùa qua chấn đứt toàn bộ kinh mạch.
Song phương lần lượt thi triển những loại nội công tâm pháp đã biết, quyết dồn đối phương vào chỗ chết.
Chợt nghĩ đến cái chết quá dễ dàng của Hà Kỉnh Chi, Thẩm Định Thiên lập tức đổi sang nội lực Lãnh Băng.
Lãnh khí xuất hiện vào chưởng tay của lão ác đạo. Lão cười một tiếng khô khốc:
- Lãnh Băng ư? Hừ! Được! Xem này!
Lão cũng vận dụng Lãnh Khí Công quyết đưa lãnh khí vào người Định Thiên. Nhưng lão vừa có chỗ sơ hở, đang giao đấu nội lực việc mở miệng phát thoại là tự làm hại bản thân. Phát giác điều đó, chàng thét:
- Qua!
Lãnh Băng nội kình của chàng liền ào ào xâm chiếm hữu thủ của lão, làm cho cánh tay đó phải xuất hiện lớp băng mỏng bao phủ bên ngoài.
Đỏ mặt tía tai, lão cố chống đỡ, hy vọng hoặc sẽ chi trì ở mức độ đó, không cho lãnh khí của chàng tiếp tục xâm chiếm, hoặc tốt nhất là đẩy lùi lãnh khí của chàng.
Thiên bất dung gian đảng, chính lúc đó có tiếng Như Thủy hét tướng lên:
- Được rồi! Đây là cơ hội để hạ sát Tân Lương! Đánh!
Ầm!
Ạ.. ạ..
Lão ác đạo bị dao động.
Không bỏ lỡ cơ hội, Định Thiên lập tức dồn nội lực sang. Thân hình lão ác đạo do bị lãnh khí xâm nhập đang có nhiều chỗ bị đóng băng. Nhưng lão vẫn không dám tự ý thu hồi chân lực. Vì làm như thế là chính lão tự giết lão.
Lão cố chi trì...
Quần hùng ngay lúc đó không hiểu sao bỗng lũ lượt hô hoán vang trời:
- Lão Ái, lão Nộ, lão Dục đã chết rồi! Hạ.. Hạ..
- Lão Hỷ, lão Bi cũng vậy! Khá lắm!
- Lão Ố cũng nạp mạng. Hạ.. Hạ..
- Còn lão Lạc, nạp mạng mau!
Ầm!
Ạ.. ạ..
Thân hình của lão ác đạo càng thêm chấn động khiến sức chi trì cục diện của lão bất ngờ kém đi.
Không hề chậm, Thẩm Định Thiên quát một tiếng cực lớn:
- Qua!
Quần hùng lúc đó đều rảnh tay, tất cả cùng thất kinh khi nhìn thấy toàn thân lão ác đạo đang dần dần bị một lớp băng bao phủ. Lớp băng này dầy lên...
Như Thủy đã từng thấy cảnh này một lần, đó là khi Hà Kỉnh Chi bị Thẩm Định Thiên dùng công phu Lãnh Băng, cũng gây nên hiện tượng đó. Và cũng chính Như Thủy đã dùng chưởng làm cho Hà Kinh Chi bị vỡ thành nhiều mảnh.
Như Thủy thì thào khe khẽ với Liễu Liễu và Tiểu My. Cả ba tỏ vẻ ái ngại. Những chỉ một thoáng sau đó, họ nghĩ lại và cùng nhìn nhau gật đầu.
Thế là, cả ba cùng một lúc lao ập vào thân hình đã hoàn toàn đóng băng của lão ác đạo. Họ đồng loạt tung chưởng.
Vù... Vù...
Thôi lão cái thất kinh:
- Đừng! Bọn ngươi đừng làm như thế, tiểu tử cũng sẽ bị ảnh hưởng lây! Ồ! Nguy tai!
Ầm!
Thẩm Định Thiên cũng nhìn thấy cử chỉ của ba nàng, và tuy chàng đã đề phòng bằng cách sẵn sàng thu kình đúng lúc, nhưng khi thân thể của lão ác đạo vỡ vụn chính chàng cũng bị nội kình của lão tặc đạo chấn lùi.
- Hự!
Chàng còn đang loạng choạng với huyết khí sôi trào, bất đồ có một bóng người lao đến và tung một vật đen trùi trũi vào giữa tâm thất của chàng:
- Tiểu tử nạp mạng!
Ào... Ào...
Ai?
Cũng bất ngờ như vậy, tiếng quát của Tiểu Kiếm Chưởng Trung Xuyên Bách Bộ Hàn Nam Long vang lên đúng lúc:
- Lãnh Kiếm Phi Thủ! Hạng có tâm cơ thâm độc như ngươi phải chết. Xem Tiểu Kiếm!
Véo...
Phập!
Bình!
Tiểu kiếm của Hàn Nam Long tuy đã trúng đích nhưng vật đen trùi trũi kia chính là Phi Thủ của Cao Sơn cũng còn đủ lực để quật vào Thẩm Định Thiên.
Chàng sắp ngã thì Tiểu My, Liễu Liễu kịp lao đến đỡ lấy:
- Thiên ca!
- Thiên ca không sao chứ?
Như Thủy đang áy náy vì suýt nữa làm cho bào huynh uổng mạng, nhìn thấy cảnh tượng này bèn reo lên:
- A ha! Sao nhị tỷ vừa nhanh vừa cùng kêu như nhau vậy?
Hai nàng đỏ bừng mặt, cùng nhìn nhau lúng túng.
Thẩm Định Thiên tuy cũng lúng túng không kém nhưng do nhìn thấy có một vật đang được Cao Sơn nắm giữ trong lòng bàn tay bất động, chàng lập tức bước đến gỡ lấy.
Hít một hơi dài, chàng nhìn và nói với mọi người:
- Cao Sơn định âm thầm đi tìm nơi toa. lạc của Vũ Mục Tàng Binh Thất. Nhưng y nào biết nơi đó giờ đây đã không còn. Y chỉ vọng tưởng mà thôi. Phần tại hạ, Thiện Nhân đại sư, tại hạ sẽ giao hoàn những gì của Vong Ngã Thánh Y cho Thiếu Lâm. Võ Đang phái cũng vậy, tại hạ sẽ...
Thật bất ngờ, chính Du Hạc đạo trưởng lên tiếng, sau khi thở dài đầy hàm ý:
- Không cần đâu, Minh chủ! Bần đạo còn mạng đây là do Minh chủ ban cho. Sở học kia chỉ hữu ích nếu rơi đúng vào một nhân vật tài cao đức trọng như Minh chủ.
Cũng bất ngờ không kém, quần hùng đồng thanh reo lên:
- Minh chủ, Thẩm Minh chủ!
- Không sai! Chỉ có Thẩm gia trước sau vẫn xứng đáng là Minh chủ võ lâm!
- Minh chủ võ lâm!
Như Thủy tuy cười nhưng lại để lệ tuôn dài.
Tư Đồ My và Liễu Liễu không hiểu sao cứ cười e thẹn và vẫn đứng sát vào Thẩm Định Thiên ở hai bên tả hữu. Họ cùng có tình ý với một người chăng?

-Hết-

<< Lùi - Tiếp theo

HOMECHAT
1 | 1 | 128
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com