Đốm sáng đến khá gần. Tuy đang nhắm mắt nhưng Tiểu Thiên vẫn cảm nhận được điều đó. Và đúng như tính toán của Tiểu Thiên, một thanh âm đầy kinh ngạc vang lên: - Thuộc hạ tìm thấy rồi, Đường chủ! Nhưng trên tay tiểu tử sao lại có Tam Trang Lệnh Phù? Lập tức có tiếng hồi đáp của người vừa ra mệnh lệnh lúc nãy: - Có thật là Tam Trang Lệnh Phù không? Người đã phát hiện liền kêu lên: - Đường chủ chạy mau vào xem thử! Nhất định là thật! Trong không khí liền có tiếng xao động, chứng tỏ nhân vật đường chủ kia cũng đang đi gần đến chỗ Tiểu Thiên! Và thanh âm của vị đường chủ đang vang lên: - Tiểu tử này trông rất lạ, ta chưa từng thấy qua? Việc y có Tam Trang Lệnh Phù thật đáng ngờ! Thấy đã đến lúc, Tiểu Thiên vờ buông ra một tiếng rên: - Giả hương chủ... mau cấp báo....! Có người.... có người xâm nhập... Thân hình của Tiểu Thiên liền bị xốc lên bởi một cánh tay thô lỗ. - Ngươi là ai? Giả hương chủ nào ngươi vừa gọi? Hé mở hai mắt, Tiểu Thiên vờ khép lại, như đang bị chói mắt bởi đốm hỏa quang xuất phát từ ngọn hỏa tập: - Giả Trụ! Hương chủ của tiểu nhân là Giả Trụ! Lập tức có một mệnh lệnh được ban ra: - Mau gọi Giả Trụ đến! Từ phía bên ngoài liền có một thanh âm ứng tiếng, nối tiếp mệnh lệnh: - Giả huynh! Đường chủ có lệnh gọi Giả huynh! Trong ý nghĩ, Tiểu Thiên không ngờ là có sự may mắn đến vậy, Giả Trụ đang có mặt ở đây! Không bao lâu, Tiểu Thiên phải vụt mở to mắt khi nghe tiếng của Giả Trụ kêu: - Cửu Trùng Thiên? Là người ư? Nhìn rõ Giả Trụ, Tiểu Thiên vờ hốt hoảng: - Có người đã đột nhập vâo đây. Thuộc hạ đã nhìn thấy nhân vật đó hạ sát một người! Giả Trụ quay sang nhìn nhân vật mà từ đầu Tiểu Thiên đã biết chính là Dương Hùng, Đường chủ Mộc Hành Đường. Giả Trụ bẩm báo: - Y là Cửu Trùng Thiên. Một thuộc hạ mới thu nhận của tiểu nhân. Lệnh phù kia là do thuộc hạ trao cho hắn! Hắn đáng được tin tưởng! Dương Hùng lạnh lùng: - Đáng tin hay không bổn đường chủ sẽ tìm hiểu sau! Hãy hỏi hắn xem điều gì đã xảy ra. Đã chuẩn bị sẵn lời giải thích, Tiểu Thiên tự lên tiếng, không chờ Giả Trụ hỏi. - Sau khi hết mệt, thuộc hạ đánh liều, đi theo hướng Hương chủ đã đi! Đến một vòm đá thuộc hạ phát hiện có người đang tìm cách chui vào! Thuộc hạ thấy hành vi của người đó rất khả nghi nên vội chui theo! Giả Trụ hỏi vội: - Nhân vật đó khả nghi như thế nào? Tiểu Thiên nói thật sôi nổi: - Y cầm kiếm, mặt luôn che kín bằng một vuông lụa! Giả Trụ thất kinh, phải ngước mắt nhìn Dương Hùng: - Là y, Vô Danh Nhân? Đến lượt Dương Hùng tra hỏi Tiểu Thiên: - Ngươi nhìn rõ chứ? Tiểu Thiên gật đầu: - Y đã loay hoay một lúc lâu ớ bên ngoài vòm đá nên tiểu nhân có dịp nhìn rõ y. Dương Hùng cười lạt: - Vậy tại sao ngươi chui theo y nhưng y không phát hiện? Tiểu Thiên lắc đầu, giọng cả quyết: - Tiểu nhân nhất mực cẩn trọng, y làm sao phát hiện được? Giả Trụ thở ra nhè nhẹ: - Đường chủ! Có thể y đã phát hiện nhưng do Cửu Trùng Thiên có cầm lệnh phù trên tay nên y bỏ qua! Dương Hùng cao giọng: - Người muốn nói Vô Danh Nhân không hề có địch ý với bổn trang? Giả Trụ gật đầu: - Đã hai lần y xuất hiện và đều đứng về phía chúng ta. Lập trường của y vậy là đã rõ! Dương Hùng cau mày: - Chưa rõ đâu, ngươi đừng nghĩ một cách nông cạn như vậy! Theo ta, y phải có quan hệ với Ngũ Hành Bang! Hai lần y giúp chúng ta chẳng qua y chỉ muốn dò xét hư thực! Giả Trụ bật kêu: - Nghĩa là y chưa biết giữa bổn Trang và Ngũ Hành Bang không phải là một? - Rất có thể đó là điều y đang muốn biết! Đang nói, Dương Hùng quay sang Tiểu Thiên: - Điều gì đã xảy ra cho Trác Hợp? Tiểu Thiên vờ ngơ ngác: - Trác Hợp? Dương Hùng hắng giọng: - Là người ngươi đã thấy bị sát hại! Tiểu Thiên lập tức đáp: - Là người đó ư? Tiểu nhân trông thấy người che mặt lao đến, còn Trác Hợp thì lùi vào một ngách đá. Tiểu nhân vì muốn biết rõ điều gì xảy ra nên lập tức chui theo Trác Hợp! Nào ngờ chỉ nhìn thấy Trác Hợp ngã vật ra, riêng tiểu nhân thì bị giam giữ ở nơi này! Dương Hùng thoáng nghi ngờ: - Tại sao ngươi bất tỉnh? Tiểu Thiên giả vờ giận dữ: - Là do Trác Hợp phóng chưởng! Tiểu nhân còn nghe Trác Hợp cười và bảo rằng, nếu y chết thì tiểu nhân cũng chết! Giả Trụ vội lên tiếng: - Rõ rồi! Do Trác Hợp nhìn lầm, ngỡ Cửu Trùng Thiên là nhân vật che mặt kia. Trác Hợp sau khi phát động cơ quan và tự vẫn còn cố dụng chưởng đánh vào Cửu Trùng Thiên? Dương Hùng ngờ vực: - Vậy mũi kim có tẩm độc kia thì sao? Trác Hợp định phóng hay đã phóng vào ai? Giả Trụ ngơ ngác: - Hoặc Trác Hợp chưa kịp phóng thì đã chết? Dương Hùng bỗng tỏ ra nhanh nhẹn khác thường: - Nhất định Vô Danh Nhân đã bị Trác Hợp hạ độc! Trên đường xuống bí đạo, ta không hề nhìn thấy y! Đi nào! Giả Trụ vội theo chân: - Đường chủ định làm gì? Dương Hùng vừa đi vừa đáp: - Nếu là y, ta muốn nhìn rõ chân tướng của y! Đây quả là cơ hội hiếm có! Được dịp, Tiểu Thiên đứng lên và cũng vội vàng đi theo bọn Giả Trụ! Lúc ra đến bên ngoài, là nơi Tiểu Thiên đã bị Trác Hợp dẫn dụ vào ngách đá, Tiểu Thiên tinh mắt nhìn thấy Giả Trụ làm cách nào để phát động cơ quan! Vừa thầm ghi nhớ cách thức đó, Tiểu Thiên vừa hỏi Giả Trụ: - Tình hình thế nào rồi Giả hương chủ? Giả Trụ đáp, qua tiếng thớ dài: - Diễn biến khá phức tạp! Thất đại phái vẫn đang vây hãm tổng đàn! Theo ta nghĩ, trước sau gì tổng hộ pháp và nhị vị Trang chủ cũng phải nhờ đến bí đạo để bất ngờ giáng cho bọn thất đại phái một đòn chí tử! Tiểu Thiên có phần nào hiểu: - Vậy sự xuất hiện của Hương chủ và mọi người là muốn kiểm tra qua bí đạo? Giả Trụ gật đầu và chợt mỉm cười: - Đúng vậy! Và cũng may, nhờ đó ta và ngươi lại gặp nhau. Đưa Tam Trang Lệnh Phù cho Giả Trụ, Tiểu Thiên bảo: - Vật này… Giả Trụ xua tay: - Vẫn có nhiều người chưa biết ngươi là ai. Hơn nữa, trong lúc hỗn loạn như thế này, ta đương nhiên không thể lúc nào cũng ở bên ngươi. Hãy giữ lấy và nhớ đừng để mất! Cảm kích, Tiểu Thiên cất luôn vào bọc áo, miệng hỏi: - Những người bị giam giữ ở trong kia.... Giả Trụ bỗng hạ thấp giọng: - Sao ngươi biết có người bị giam giữ ở trong đó? Sực nhớ lại, Tiểu Thiên biết suýt nữa đã bị Giả Trụ phát hiện sự giả dối. Tiểu Thiên hạ thấp giọng khi tìm lời giải thích: - Trước lúc ngất đi, thuộc hạ nghe có tiếng người thóa mạ, hàm ý bảo bị giam giữ bất minh! Giả Trụ cười khẽ: - Chắc chắn đó là lão Đoan Mộc, nguyên Đường chủ Mộc Hành Đường. Tiểu Thiên thật sự hoang mang: - Cũng là Đường chủ Mộc Hành Đường? Cảm thấy đã nói hớ, Giả Trụ sợ sệt nhìn ra phía trước. Thấy Dương Hùng vẫn thoăn thoắt bước đi, Giả Trụ khẽ thở phào: - Ta chỉ có thể giải thích ngắn gọn như thế này, người của bổn trang đang lần lượt thế chỗ hoặc chiếm giữ những địa vị trọng yếu của Ngũ Hành Bang. Dương đường chủ là một ví dụ! Tiểu Thiên giật mình: - Nói vậy, những nhân vật trọng yếu của Ngũ Hành Bang đều bị giam giữ? Giả Trụ đặt một ngón tay lên môi: - Suỵt! Những gì ngươi vừa biết đều là nội tình hãy còn trong vòng bí ẩn của bổn trang! Ngươi hãy liệu hồn, nên giữ mồm giữ miệng! Nếu ai khác biết, sinh mạng của ngươi đừng mong bảo toàn. Cũng là để cắt đứt câu chuyện, Giả Trụ đột ngột rẽ về phía tả. Thấy Tiểu Thiên định theo chân, Giả Trụ quay lại: - Chúng ta cần phải tìm nhân vật che mặt kia, ngươi nên nhân cơ hội này, theo chân và giúp Dương đường chủ! Đi đi! Néu tuân theo lời chỉ dẫn của Giả Trụ, đây quả là cơ hội tốt cho Tiểu Thiên! Chờ Giả Trụ đi khuất, Tiểu Thiên cũng vờ đi tìm nhưng chủ yếu là để dò xét khắp bí đạo. Được một lúc lâu, đủ cho Tiểu Thiên hiểu đại khái vị thế của bí đạo, bất ngờ Tiểu Thiên nghe hiệu lệnh của Dương Hùng: - Không cần tìm nữa! Hoặc y đã chạy thoát hoặc đã chết ở đâu đó bên ngoài bí đạo! Hãy theo bổn Đường chủ, đến gặp Tổng Hộ pháp! Hiệu lệnh này đương nhiên mọi người phải tuân thủ. Tiểu Thiên nhờ đó phát hiện cách khai mở bí đạo để bất ngờ có mặt ở bên trên chính là Tổng đàn Ngũ Hành Bang! Vừa xuất hiện, cũng như bọn Dương Hùng, Tiểu Thiên nghe khắp nơi vang lên tiếng huyên náo. Dương Hùng trầm giọng: - Để tuyệt đối giữ kín lối vào bí đạo, không ai được lưu lại nơi này! Bọn Thất đại phái lại tấn công, tất cả hãy theo ta, tiếp trợ cho Tổng Hộ pháp! Mọi ngươi chạy vội, tạo cơ hội cho Tiểu Thiên! Sau khi đã cải dạng, biến thành nhân vật che mặt, Tiểu Thiên lầm lũi tiến đến những nơi đang vang động tiếng huyên náo. Đúng là cảnh náo nhiệt chưa từng có! Tiểu Thiên tìm chỗ nấp kín và ung dung đưa mắt nhìn khắp toàn trường...