Hồi 3b
Lăng Bội Phân cau mày miễn cưỡng nói:
- Cao bang chủ sao lại gắn ép Kim trang vào sự quyết định của bang chủ.
Cao Duy Cầu vuốt râu nói:
- Lão Phu ngưỡng mộ Lăng phu nhân.
- Nếu Cao bang chủ ngưỡng mộ Lăng Bội Phân thì bang chủ hãy rút lại lời nói vừa rồi. Bởi Lăng Bội Phân quả là không muốn đưa Kim trang quay lại giang hồ võ lâm.
Nét bối rối hiện lên mặt Cao Duy Cầu.
Lăng Bội Phân ôm quyền nhìn lại mọi người ôn nhu nói:
- Bội Phân lần này đến Vu Sơn trang hội kiến với chư vị bang chủ, ngoài chuyện ngưỡng mộ chư vị bang chủ là những anh hùng hảo hán, Bội Phân có ý thỉnh cầu chư vị bang chủ, Kim trang đã không chen vào chuyện thị phi trên giang hồ. Rất mong giang hồ không gieo rắc rối thị phi vào Kim trang. Vừa rồi tại Hàm Dương, có một sát thủ với ngoại hiệu Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân đến đòi lấy mạng Kim Ngạo Thiên. Nếu Kim Ngạo Thiên lỡ đắc tội với một ai trong các vị bang chủ, Bội Phân đem thân mình cầu xin các vị bỏ qua. Và đừng để xảy ra chuyện đáng tiếc như vừa rồi.
Nói rồi Lăng Bội Phân lia mắt nhìn qua tất cả mọi người đang hiện diện tại biệt điện Vu Sơn.
Tần Nguyên Côi nghiêm giọng nói:
- Lăng phu nhân nói như vậy có ý gì ? Hay phu nhân nghi ngờ chúng ta ?
Lăng Bội Phân lắc đầu:
- Lăng Bội Phân không dám nghi ngờ ai cả... Nhưng rõ ràng có người muốn gieo thị phi của giới võ lâm vào Kim trang. Mà điều đó Bội Phân không muốn chút nào.
Mạc Cựu vuốt chòm râu đen nhánh nhìn Lăng Bội Phân.
Hôm nay Mạc lão phu mới biết có chuyện đó xảy ra đến cho Kim trang. Chỉ mỗi chuyện đó thôi Mạc lão phu nghiệm ra, chúng ta phải hợp nhất với nhau để không bị người võ lâm chèn ép. Ngay cả Kim trang còn bị người ta xem thường, thì trong chúng ta họ đâu có xem ra gì. Phải khai môn lập Thần Phục Bang.
Lăng Bội Phân cau mày nhìn Mạc Cựu. Người từ từ ngồi trở lại ghế, vẽ mặt trở nên trang trọng cực kỳ.
Mạc Cựu liếc mắt qua Lăng Bội Phân rồi từ nói:
- Cuộc hội kiến với chư vị bang chủ đây, có thể dừng lại được rồi.
Vu Sơn trang cảnh đẹp, non xanh nước biếc hữu tình. Chẳng có khi nào chư vị đến phó hội. Mạc mỗ hoan hỷ thỉnh mời chư vị lưu lại tệ trang để thư giản.
Lão trang trọng nói tiếp:
- Còn chuyện gì đến tất sẽ phải đến. Mặc Cựu rất mong chư vị sẽ suy nghĩ về lời thỉnh cầu và đề nghị của Mạc Cựu.
Nói dứt câu Mạc Cựu liết trộm về phía Lăng Bội Phân phu nhân. Chẳng biết vô tình hay cố ý mà Lăng Bội Phân lại chạm vào ánh mắt liếc trộm của Mạc Cựu. Đôi chân mày của Lăng Bội Phân thoạt cau lại. Kim trang chủ Lăng Bội Phân đã ngầm hiểu ra ánh mắt nhìn trộm của Mạc Cựu.
Bội Phân nghĩ thầm.
- "Mạc bang chủ giăng bẫy khá lắm".
oOo
Đứng khoanh tay bên khung cửa sổ hình vòm, Kim trang phu nhân Lăng Bội Phân dõi mắt nhìn về phía dãy núi xa xa trông như tranh vẽ. Người suy gẫm về những gì Mạc Cựu đã nói trên biệt điện Vu Sơn. Lăng Bội Phân có thể đoán ra kẻ đứng phía sau Trực Kiếm Sát Vương là ai rồi.
Có tiếng gỏ cửa cắt đứt những suy nghĩ của Lăng Bội Phân.
Nhìn lại cửa biệt phòng, Bội Phân nghiêm giọng nói:
- Mạc bang chủ phải không ?
Tiếng của Mạc Cựu cất lên bên ngoài.
- Lăng Bội Phân có thể cho Mạc mỗ vào được không ?
- Mời Mạc bang chủ.
Mạc Cựu đẩy cửa bước vào. Mạc Cựu vận gấm y trường bào với những đường hoa vân thêu rất tinh xảo. Lão điểm nụ cười cầu tình với Lăng Bội Phân.
Vừa cười Mạc Cựu vừa nói:
- Lăng phu nhân hẳn đang chờ Mạc lão phu đến.
Bội Phân gật đầu:
- Mạc bang chủ đoán không sai chút nào. Đúng là bổn nương đang chờ bang chủ. Bổn nương chờ nhưng không phải để bàn với bang chủ về chuyện khai lập phái Thần Phục Bang.
Mạc Cựu vuốt râu rồi nói:
- Lão phu biết. Lão đến để bàn với phu nhân về chuyện của Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
- Bổn nương cũng muốn bàn về chuyện đó.
Hai người bước đến bàn ngồi đối diện với nhau. Lăng Bội Phân nhìn Mạc Cựu nói:
- Vu Sơn trang là nhà của Mạc bang chủ, nhưng đây lại là biệt phòng của bổn nương. Xem như đây là nhà của bổn nương. Bổn nương mạn phép cho mình là chủ để bồi tiếp bang chủ.
Nói rồi Bội Phân tự tay bưng bình trà chuốc ra hai chén.
Mạc Cựu khách sáo đón chén trà rồi nói:
- Thời gian trôi qua là phu nhân vẫn giữ được sự thanh lãm như hôm nào.
- Đa tạ bang chủ.
Hai người cùng nhấp một ngụm trà. Ngoài mặt ra vẽ ôn nhu lịch lãm, nhưng trong đầu đang dỏi theo những ý tưởng riêng để đối phó lẩn nhau.
Mạc Cựu đặt chén xuống bàn nhìn Lăng Bội Phân từ tốn hỏi:
- Lăng phu nhân nghĩ sao về sự xuất hiện của Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân ?
Lăng Bội Phân từ tốn nói:
- Kim trang đã mất hết một người môn khách là Giãn Dị Cung tuyệt mệnh song hoàn bởi sát kiếm của Lý Phi Vân. Gã kiếm thủ này giết người quả là tàn nhẩn vô tâm. Bội Phân chỉ thắc mắc, y sẽ giết bao nhiêu người của Kim trang rồi thì mới mỏi tay ngừng sát kiếm.
Đôi chân mày của Mạc Cựu nhíu lại.
- Xương chết thành núi, máu chảy thành sông.
Buông một tiếng thở dài, Mạc Cựu nói tiếp:
- Chắc chắn Lăng phu nhân không muốn chuyện đó xảy ra.
- Bổn nương có muốn hay không thì cũng còn tùy vào người khác.
- Nếu Trực Kiếm Sát Vương cứ đem đến Kim trang bằng sự chết chóc. thì buộc Kim trang cũng phải đem đến với y bằng sự chết chóc. Thây người sẽ ngã, máu sẽ loang mà chẳng được ích lợi gì.
Mạc Cựu vuốt râu mỉm cười rồi từ tốn nói:
- Chỉ một Trực Kiếm Sát Vương thôi mà Lăng Bội Phân phu nhân đã phải thân hành rời Kim trang. Nếu như có trăm ngàn Trực Kiếm Sát Vương, không biết Lăng Phu nhân sẽ xữ trí như thế nào.
Lăng Bội Phân bưng chén trà nhấp một ngụm nhỏ. Từ từ đặc chén trà xuống trước mặt. Nhìn Mạc Cựu, Lăng Bội Phân từ tốn nói:
- Mạc bang chủ có còn xem Kim trang của bổn nương trong mắt mình không nhỉ ?
Mạc Cựu ôm quyền nói:
- Mạc mỗ rất ngưỡng mộ Kim trang.
- Thế tại sao có trăm có ngàn Trực Kiếm Sát Vương đến gieo oán với Kim trang.
Chân diện của Mạc Cựu lộ những nét bối rối. Y giã lã nói:
- Mạc Cựu không thể ngăn được bọn sát thủ võ lâm.
Bội Phân mỉm cười, từ tốn nói:
- Nếu Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân là một sát thủ thì không vô cớ tìm đến gieo oán với Kim trang. Hẳn y cần đòi hỏi ở Kim trang một điều gì đó.
Mạc Cựu nhìn vào mắt Lăng Bội Phân.
- Phu nhân đoán xem, Trực Kiếm Sát Vương đòi hỏi gì ở Kim trang. Y đòi hỏi cái gì mà lại chọn ngay lịnh thiếu gia Kim Ngạo Thiên để làm mục tiêu sát hại. Mạc Cựu đoán không lầm thì Lăng Phu nhân xem lịnh thiếu gia quý như báu vật. Xem ra Trực Kiếm Sát Vương đòi hỏi rất nhiều ở phu nhân vậy.
Lăng Bội Phân xoay chén trà một vòng, vừa suy nghĩ rồi nhìn Mạc Cựu từ tốn nói:
- Mạc bang chủ là người từng trải giang hồ. Hẳn biết họ Lý kia đòi hỏi gì ở Kim trang.
Mạc Cựu vuốt râu rồi nói:
- Mạc mỗ không là Trực Kiếm Sát Vương làm sao biết được. Nhưng có lẽ y đòi cái gì đó rất lớn nên mới chọn Kim Ngạo Thiên làm đích nhắm cho sát kiếm của mình.
Buông một tiếng thở dài Mạc Cựu ôn nhu nói:
- Lăng phu nhân hẳn không muốn lịnh thiếu gia chết oan uổng.
Chân diện của Lăng Bội Phân đanh lại.
Mạc Cựu từ tốn nói tiếp:
- Nếu như phu nhân sợ lịnh thiếu gia có thể chết oan uổng thì hãy cùng với Mạc mỗ hợp nhất các bang hội võ lâm, lập Thần Phục Bang.
Thần Phục Bang sẽ bảo vệ cho Kim thiếu gia tránh những đại họa như vừa rồi.
Mạc Cựu nói rồi cười nhìn Lăng Bội Phân.
Bội Phân đắn đo suy nghĩ rồi hỏi Mạc Cựu:
- Mạc bang chủ nghĩ đến sự phẫn nộ của Kim trang không ?
Buông một tiếng thở dài, Lăng Bội Phân nói:
- Thần Phục Bang chưa khai môn lập phái thì máu đã nhuộm đỏ võ lâm. Một người lịch lãm như bang chủ hẳn không muốn điều đó xảy ra.
Mạc Cựu đứng lên.
- Mạc mỗ cũng không muốn máu nhuộm võ lâm. Mong rằng điều đó đừng xảy ra, mong Lăng phu nhân hiểu cho tâm của Mạc mỗ.
- Bổn nương sẽ ghi nhớ lời của bang chủ. Mong rằng không có cảnh máu chảy đầu rơi khi Thần Phục Bang chưa xuất hiện.
Lăng Bội Phân đứng lên tiển Mạc Cựu ra cửa biệt phòng. Lão dừng bước ngay ngưỡng cửa.
- Khi vào phu nhân sẽ rời Vu Sơn ?
- Gặp được Mạc bang chủ, bổn nương đã có thể quay về Kim trang.
- Nói vậy phu nhân có thể đi ngay bây giờ.
- Có thể là như vậy ?
- Sao phu nhân không lưu lại Vu Sơn trang vài ngày để thư giản.
- Bội Phân cảm thấy nhớ Kim trang.
Y cười mỉm.
- Nếu Lăng phu nhân có quay về Kim trang thì cho Mạc mỗ gởi lời thăm hỏi đến lịnh thiếu gia. Mong thiếu gia bảo trọng.
Mạc Cựu ôm quyền.
Phu nhân bảo trọng... cáo từ.
Mạc Cựu dợm bước thì Lăng Bội Phân gọi lại:
- Mạc bang chủ khoan đi.
- Phu nhân có điều gì chỉ giáo.
- Phải chăng Trực Kiếm Sát Vương là một lời cảnh báo với Kim trang ?
Mạc Cựu lưỡng lự rồi nói.
- Điều Lăng phu nhân vừa hỏi có lẽ Lăng phu nhân phải gặp trực tiếp Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân thể mới biết được.
Nhìn vào mắt Mạc Cựu, Lăng Bội Phân buông tiếng thở dài nhưng lại mỉm cười nói:
- Đa tạ những lời Mạc bang chủ đã chỉ giáo.
Mạc Cựu khiêm tốn:
- Chỉ là chút lòng của Mạc mỗ. Phu nhân hãy bảo trọng.
- Bang chủ bảo trọng.
Mạc Cựu đi rồi, Lăng Bội Phân đóng cửa quay trở vào đứng bên cửa sổ nhìn về phía dãy núi xanh xa xa.
Người buông một tiếng thở dài khẻ nói:
- Thần Phục bang chủ Mạc Cựu.