watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
23:46:5030/07/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Ngũ Tuyệt Ma Vương - Nam Kim Thạch - Hồi 51-60 - Trang 8
Chỉ mục bài viết
Ngũ Tuyệt Ma Vương - Nam Kim Thạch - Hồi 51-60
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Tất cả các trang
Trang 8 trong tổng số 20

Hồi 54b

Không rõ người gọi mình là ai, Công Chúa vội thu chưởng về, chưa kịp quay đầu nhìn qua hướng có tiếng gọi, bà thấy một bóng lam lao vút tới. Vừa xuất hiện, bóng đó một tay đưa ra chặn Công Chúa, còn tay kia đẩy mạnh Vạn Cực Đế Quân văng ra xa ngoài ba trượng.
Thì ra , bóng đó là Lam Y lão tổ. Tại sao Công Chúa không nhìn được lão tổ?
Trước kia, Công Chúa đựơc biết Lam Y Lão tổ có tham gia chiến dịch tảo diệt Huyết Ma Bang , ngăn chặn Vạn Cực Đế Quân tiến hành lễ đăng quang tựu vị ngôi Võ Lâm Tn, là do nàng Lan và Thu theo Địa Tướng , thất bại trọng thương, trở về Đế Cốc thuật lại với bà chứ bà chưa hội diện lần nào với Lão tổ.
Bà biết được Độc Cô Thanh Tùng bị Từ Diện Diêm Quân lừa rơi xuống Minh Đầm cũng do Lão tổ thuật lại với Địa Tướng , nàng Lan và nàng Thu có nghe việc đó nên tường thuật cho Công Chúa rõ.
Từ cái chết qua cái sống, Vạn Cực Đế Quân như bừng tỉnh một cơn ác mộng.
Lão đứng vững chân rồi, nhìn xem nhân vật nào vừa cứu mạng cho lão.
Lão hết sức kinh dị nhận ra là Lam Y lão tổ. Lão trố mắt nhìn sững, khó hiểu vô cùng.
Công Chúa có vẻ bất bình, nhìn ngay mặt Lam Y lão tổ, cất giọng hỏi:
- Ông là ai?
Lam Y lão tổ khiêm tốn đáp:
- Lão phu là Lam Y lão tổ, xin Công Chúa bình tĩnh nghe lão phu giải bày.
Công Chúa liền đổi giận làm vui, ạ lên một tiếng:
- Thế ra là chính lão tổ, mà tôi không biết, thực có lỗi quá!
Bà nghiêm giọng nói tiếp:
- Vạn Cực Đế Quân tội ác tày trời, chết đi là phải! Tah cho lão có khác nào thả cọp về rừng?
Lam Y lão tổ gật đầu:
- Tội ác của lão có thừa, nhưng bất đắc dĩ mình phải lưu lại mạng sống cho lão một thời gian, sau này lão phu sẽ tường thuật mọi việc cho Công Chúa rõ.
Lão tổ day qua Vạn Cực Đế Quân:
- Ngươi còn chờ gì không ra lệnh cho thuộc hạ ngừng tay? Thế ngươi muốn cho chùng chết hết phải không?
Lúc đó, cả một vùng chung quanh Vọng Nguyệt Bình chìn trong khói bụi mịt mù, tiếng la, tiếng hét, tiếng rú lên khắp nơi, tiếng ngựa hí vang rần , máu đổ thành suối, thây ngã thành non.
Chẳng những riêng bọn Aâm Sát bảy mươi hai người lâm vào thãm kiếp mà bọn bang đồ danh thủ vũ lâm xu phụng Huyết Ma Bang cũng không tránh khỏi tử nạn.
Một cảnh tượng hết sức thê thảm diễn ra , cái chết kề bên mọi người , không ai còn chiếu cố đến ai được , họ chỉ lo tự bảo vệ lấy mình giữa trừơng hỗn chiến.
Thành thử, tại cục trường, vô hình trung quần hùng dè dặt đến độ đứng lặng người , không còn dám xông xáo tham gia cuộc chiến nữa, để mặc cho bọn Aâm Sát quần với Độc Cô Thanh Tùng tại một địa diện riêng biệt.
Vạn Cực Đế Quân nhìn Lam Y lão tổ cười lạnh:
- Ngươi muốn đóng vai trung gian? Trung gian để điều đình? Hừ! Đã Muộn, Muộn lắm rồi!
Lão nhìn ra xa hơn, thấy Cửu Long Thần Ma với những tên đệ tử Cửu Long Huyết Minh còn sống sót cùng mấy vị hương chủ của ba đàn đang đứng nhìn bọn Aâm Sát hỗn chiến với Độc Cô Thanh Tùng, tất cả đều ngây người nửa như say sưa quan chiến, nửa như khiếp đảm trước cảnh tàn khốc.
Bụi cát vần lên, mịt mù che khuất, bóng người đảo lộn trong cục diện.
Vạn Cực Đế Quân bực tức, cho rằng Cửu Long Thần Ma khiếp oai Độc Cô Thanh Tùng, bất chấp là mình đang mang trọng thương , hét to lên:
- Vào ngay! Cửu Long Thần Ma, ngươi dám trái lịnh ta à?
Lam Y lão tổ giật mình, không ngờ trong tình trạng như vậy mà Vạn Cực Đế Quân chưa thấy đựơc cơn nguy, lại còn hô hào thuộc hạ tiếp tục chiến đấu. Lão tổ toan nói gì , nhưng Cửu Long Thần Ma đã vẩy tay bọn bang đồ hơn trăm tên ồ ạt xông tới vây Độc Cô Thanh Tùng vào giữa.
Lực lượng địch tăng cường khôn glàm cho Độc Cô Thanh Tùng nao núng.
Chàng bật cười ghê rợn. Tiếng cười át cả tiếng hét la của bọn Âm Sát và bang đồ , con Hồng Long Cái Tuyết cũng hí lên lồng lộng.
Vòng vây dù được tăng cường vẫn vô ích như thừơng. Con Hồng Long Cái Tuyết cất bốn vó theo cái thúc chân của Độc Cô Thanh Tùng, bay bỗng lên không vọt qua đầu chúng, đáp xuống ngoài mấy trượng xa.
Nhưng con ngựa chỉ thoát đi một mình, còn Độc Cô Thanh Tùng biến đâu mất dạng.
Lam Y lão tổ vô cùng lo sợ. Công Chúa cũng lộ vẻ hãi hùng, cả hai đều khẩn trương ra mặt.
Lúc đó, Vạn Cực Ảo Nữ đã đến gần Vạn Cực Đế Quân, cạnh họ còn có tên Kim Bài Lang Quân lạ mặt cũng vừa bay đến.
Vạn Cực Ảo Nữ hấp tấp hỏi:
- Hắn? Hắn có bị thươn gkhông?
Vạn Cực Đế Quân giương mắt nhìn trừng trừng vào vòng vây, không đáp.
Vạn Cực Ảo Nữ nóng nảy hỏi dồn:
- Tiếng ại sao ông không đáp lời tôi? Ông làm gì thế?
Vạn Cực Đế Quân lộ vẻ âm trầm đáng sợ đôi mắt bắn hung quang chớp chớp, nặng giọng gắt:
- Bà đừng hỏi lôi thôi nữa, Tôi chưa muốn làm cho hắn chết! Tôi muốn hắn phải như vậy .. Vạn Cực Ảo Nữ không hiểu nổi hắn muốn nói gì , trố mắt nhìn lão:
- Ông muốn hắn phải như vậy là sao? Còn chiếc bình của ông, đựng chất thuốc gì thế? Hay là .. Bà ta không buông dứt câu, từ nơi trận chiến có tiếng kêu lên thất thanh:
- Huyết Ảnh Tử! Huyết Ảnh Tử!
Một bóng đen vút lên trên không lao nhanh về phía Vạn Cực Đế Quân. Bóng đen đó chính là Cửu Long Thần Ma, chưa đến nơi đã hấp tấp gọi to:
- Đế Quân! Đế Quân! Độc Cô Thanh Tùng đã biến thành Huyết Ảnh! Huyết Ảnh Tử là hắn!
Thần Ma tưởng đâu biết được việc đó, Vạn Cực Đế Quân sẽ sợ hãi cuống cuồng lên , nhưng không! lão không tỏ vẻ sợ hãi chút nào, trái lại, lão còn vui ra mặt.
Lão cấp tốc hú vọng lên một tiếng dài rồi quát lớn:
- Thất Thập Nhị Âm Sát, toàn thể bang đồ! Triệt thoái khỏi vòng chiến ngay!
Đoạn lão day qua Công Chúa, quắt mắt, gằn giọng:
- Huyết Ảnh Tử đó! Công Chúa còn dám nói đến chuyện đảm bảo nữa chăng? Công Chúa lặng người, bà đau khổ khôn tả! Độc Cô Thanh Tùng biến thành Huyết Ảnh Tử là một sự mỉa mai đau đớn cho bà vô cùng. Chàng là Huyết Ảnh Tử thì bà còn làm sao ăn nói với Vạn Cực Đế Quân?
Riêng đối với bà, tình trạng đó đã là khó xử lắm rồi! Bà đã đem Thần Phong Chưởng truyền thụ cho chàng , rồi chàng lại luyện Hoá Huyết Thần Công, thế ra chàng thuộc chánh hay tà? Nếu là chánh, sao lại luyện tà công? Bà chọn lầm ngươi chăng?
Địa Tướng cũng chọn lầm người chăng? Lam Y lão tổ cũng lầm kỳ vọng chàng chăng?
Trời! Tại sao chàng làm thế?
Bà hét lên:
- Độc Cô Thanh Tùng, bá mẫu muốn cho ngươi dừng tay lại!
Bốn tiếng rú cuối cùng từ cục diện vọng lại sau đó. Không gian yên lặng hoàn toàn. Hơn bốn năm mươi người đó là những kẻ may mắn được sống sót trong số bảy mươi hai Aâm Sát cùng hương chủ và bang đồ Huyết Ma Bang.
Cục trường lợp thây những kẻ bất hạnh kể ra có trên trăm mạng! Số đó cộng với Thập Nhị Tinh Tú tạo chứng cứ cho một sát kiếp hãi hùng mà Độc Cô Thanh Tùng đã khai diễn kể từ lúc chàng biến thành Huyết Ảnh.
Quanh Vọng Nguyệt Bình, quần hùng tụ năm tụ ba thán oán thì thầm. Tất cả đều giương tròn mắt hãi hùng nhìn thây người rãi rác khắp đó đây, những chiếc thây còn đẫm ướt máu hồng. Làm sao tránh khỏi trong số những xác chết đó có một vài bằng hữu của họ?
Như bọn Âm Sát, như bọn Bang đồ, chúng chết đã đành , còn bằng hữu của quần hùng? Đành rằng có kẻ vì cuồng vọng , xu hướn gtheo Huyết Ma Bang , những kẻ đó chết đi là phải. Nếu gặp trường hợp ngộ sát thì đáng thương hại cho họ biết bao? Đáng hận người gây ra thảm trạng biết bao!
Những xác chết, hoặc thất khiếu chảy máu mà chết, hoặc bị tuốt da còn thịt đỏ ửng mà chết, quanh xác nào cũng có máu đọng thành vũng , chưa đông đặc, chưa biến màu.
Thê thảm quá! Từ sau ngày Huyết Ảnh Tử Vưu Hồi chết đi , quần hùng giang hồ mới thấy một thảm trạng hãi hùng như vậy! Gió thoảng từ xa đưa về, kéo theo mùi máu tanh phã quanh mũi làm mọi người buồn nôn. Độc Cô Thanh Tùn glúc đó bất động, đứng nhìn xác chết. Chàng bất động không rõ vì chàng nghe lời công chúa hay chàng chùn lòng, tê tái dạ trứơc thảm trạng máu xương bừa bãi. Chàng không còn là bóng máu nữa, chàng đã hiện lại hình hài thật sự, từ đầu đến chân, máu me bê bết. Chàng đứng lặng như trồng. Nhìn chàng lúc đó như một bức tượng đá điểm tô màu máu!
Chàng đang nghĩ gì?
Không! Chàng không nghĩ gì cả! Chàng chỉ hãi hùng khủng khiếp cho chính mình , khôn ghiểu vì đâu mà chàng tạo nên tử trạng cho bao nhiêu người như vậy!
Tại sao chàng tàn nhẫn như thế? Bản tánh chàng đâu phải là kẻ khát máu! Có một ma lực nào khiến chàng giết người một cách mù quáng như vậy?
Tại sao? tại sao? Trời! Chàng còn biết tại sao? Tội ác này chàng còn chạy chối vào đâu được? bởi chàng đã gây nên trước mặt hào kiệt anh hùng từ mười ba tỉnh Trung Nguyên tụ tập tại Vọng Nguyệt Bình!
Chàng không thể ngờ trong phút chốc mình biến thành hung thần ác sát!
Chàng đứng đó, tâm hồn phiêu phưởng tận đâu!
Đột nhiên, một tràng cười quái dị nổi lên từ xa vọng đến lại chàng. Tràng cười do Vạn Cực Đế Quân phát ra, rổn rảng như chuông đồng gióng mạnh.
Độc Cô Thanh Tùng nghe tràng cười đó, rung chuyển toàn thân, dường như giọng cươi đó kích thích chàng mãnh liệt. Chàng càng bị kích thích càng cảm thấy tội ác của mình thêm lớn, lớn hơn tội ác của bọn Huyết Ma bang! Lạ thay, khi một người nào đó biết mình làm tội ác quá nặng, tất phải ăn năn , hối hận hoặc chữa cải, hoặc giả ngán sợ mà tạm dừng, dù có tiếp tục bạo hành cũng phải chờ dịp mới chứ không ai hồi tâm rồi lại cuồng tâm liền. Có họa chăng là những kẻ điên, mất hẳn lý trí mới làm như vậy được. Nhưng, những kẻ điên có bao giờ tĩnh? Với những kẻ điên, họ đâu có thức ngộ được hậu quả việc họ làm mà phê bình họ là hung ác tàn bạo?
Chắc chắn là Độc Cô Thanh Tùng không điên, hoặc chưa điên. Bằng cớ là chàng đứng lặng người , ngao ngán trứơc thảm trạng do mình gây nên.
Chàng không điên, tại sao chàng nghe tràng cười của Vạn Cực Đế Quân, chàng hét lên cuồng dại?
Chàng hét to:
- À! Các ngươi lại đây! Lại càng đông càng hay! Thiếu gia quyết không dung một mạng nào! Đôi tay chàng vươn ra, công lực vận đủ mười hai thành , chàng đánh tới tấp, bất phân phương hướng Nhưng chàng không đánh ai cả, chàng dồn chưởng phong vào các đống thây người , chưởng phong bốc xác chết lên, tung bên này, thẩy bên kia, xác nào xa thì đổi vị trí , xác nào gần thì nát nhừ ra, máu thịt bắn đi tung toé.
Chàng quay lại quát:
- Giết không hết bọn này, chúng vẫn tưởng mình là tay bở!
Chàng soạt chân nhảy đông nhảy tây. Nơi nào còn xác nguyên vẹn là chàng nhảy tới vung chưởng đánh cho tan nát.
Bùng! Bùng! Bùng!
Những kẻ sống sót đứng quanh đài trường, trông thấy cảnh cuồng loạn của chàng, hết sức hãi hùng kinh khiếp. Nếu sự cuồng loạn đó quật ngược trở lại họ , thì họ chịu làm sao nổi?
Trong khoảnh khắc, Độc Cô Thanh Tùng biến những xác chết thành những đống thịt vụn, nhầy nhụa trong máu. Kinh khủng hơn nữa, nhiều chiếc tay, chiếc chân , đầu lâu, tim gan phèo phổi bị chưởn gphong của chàng bắn tung lên không, bay đến khu rừng, giăng mắc rãi rác trên cành, trông giống như một nhục lâm của Trụ vương đời nhà Thương!
Chàng cứ vung chưởng hét:
- Giết! Giết! Giết cho hết bọn Ma Vưu Tử!
Bỗng chàng rú lên một tiếng lớn , phi thân nhảy vọt tới Vọng Nguyệt Bình. Quần hùng rú lên, mạnh ai nấy chạy, chạy thụt mạng. Họ vừa chạy vừa rú, tiếng rú vang động khắp dãy Thanh Thành sơn.
Chàng bay vút tới, Vạn Cực Đế Quân không mảy may lộ vẻ gì sợ hãi, trái lại lão càng cười vang , cười rùng rợn, cười quái dị.
Lão vừa tay này nắm Vạn Cực Aûo Nữ , tay kia nắm tên Kim Bài Lang Quân, chạy nhanh vào khu rừng.
Độc Cô thanhTùng không chạy theo hướng của lão, chàng cứ tiến tới Vọng Nguyệt Bình.
Chàng vừa chạy vừa hét ầm lên:
- Lại đây! Lại đây! Bọn Ma Vưu Tử! Mau nạp mạng cho ta!
Chàng hét, rồi chàng cười, cười man dại. Tiếng hét, tiếng cười chấn dội cả núi rừng , âm thanh truyền đi hàng mươi dăm đường. Một người có công lực cao thâm đến đâu cũng không thể phát âm đồng giọng xa đến thế.
Đúng là có một mãnh lực nhiệm mầu siêu nhân đang thúc đẩy chàng làm những việc phi phàm đến chàng cũng khôn gý thức nổi.
Không thể để chàng cuồng loạn vọng động như thế mãi, Lam Y lão tổ và Công Chúa xông ra chận đầu:
- Độc Cô Thanh Tùng! Ngươi điên rồi à?
Thay vì đáp, chàng bật cười ha hả! Chàng cười một lúc đoạn quắc mắt nhìn hai người:
- Ta điên? Các ngươi là ai? Bọn Ma Vưu Tử các ngươi điên thì có!
Tay chàng vung ra, Thiên Oai Địa Liệt Chưởng theo tay bay vút tới, chiếu thẳng vào hai người Công Chúa kêu lên:
- Sư diệt! .. Lam Y lão tổ kêu lên:
- Tiểu tử .. Nhưng cả hai không dứt câu kịp , chưởng phong của chàng đã đến nơi rồi. Cả hai cùng trầm mình xuống một chút, cùng đánh mạnh tay ra, tung kình lực đón chận.
Bùng! Tiếng nổ long trời lở đất vang lên. Độc Cô Thanh Tùng chập chờn, chập chờn, lùi lại mây bước.
Chàng hét lớn:
- Tiếp chưởng!
Chàng nhoài mình tới đánh ra một chưởng. Lần này chàng thay đổi chưởng pháp, dùng Thần Phong Chưởng tấn công. Chưởng phong vút đi, không hình, không tiếng động.
Công Chúa kinh hãi, hấp tấp gọi Lam Y lão tổ.
- Lui lại mau!
Đồng thời bà cũng tung ra một chưởng với mười thành lực ngăn chận.
Lam Y lão tổ sợ Công Chúa không đủ sức tiếp đón thế công của chàng, liền rút ra một mũi Lam Lân Chuỷ Thủ phóng ra liền.
Song phương ba người đều có thủ pháp nhanh vô tưởng.
Bùng!
Trong khi công chúa bị chấn động lùi lại bảy tám bước , vừa lùi vừa hộc máu tươi , bên kia Độc Cô Thanh Tùng cũng bị ngọn Lam lân chuỷ thủ bay phớt qua, rạch một đườn gnơi cổ tay, rỉ máu.
Thấy Công Chúa bị thương, Lam Y lão tổ sôi giận quát to:
- Độc Cô thanh Tùng, ngươi bị quỷ ám rồi chăng? Ngươi mở to mắt mà xem, ngươi đánh ai trọng thương đây!
Bị mũi Lam Lân Chuỷ Thủ chạm cổ tay làm đau nhói lên, Độc Cô Thanh Tùng tỉnh trí khá nhiều, Lam y lão tổ và Công Chúa nhận thấy điều đó khá rõ. Đến lúc đó, cả hai mới nhận thức là chàng mất lý trí thật sự nên có hành động cuồng loạn vừa rồi.
Chàng nhìn cả hai, ngơ ngác như nhìn hai kẻ xa lạ, một lúc, bỗng chàng thét lên:
- Bá Mẫu! Sư tổ!
Đáng lý chàng nhào tới ôm chầm lấy hai người, à khóc than, mà tỏ vẻ ăn năn hối hận.
Tuy chàng giết rất nhiều bọn ma đầu , điều đó có làm chàng hãnh diện đâu? Điều đó chưa tạo cho chàng một khoái cảm nào bỡi chàng không ý thức được hành động của mình ra sao nữa!
Bây giờ chàng tỉnh trí, chàng thấy thẹn hơn là khoái trá. Chàng thẹn là thấy mình là kẻ có lương tâm lại gây nên tội ác tày trời. Chàng thẹn quá, càng nhìn đống thịt vụn, vũn gmáu đông, tim chàng nhói lên như bị muôn ngàn mũi tên châm chích.
Chàng rúng người vừa run vừa thét:
- Không! Không! Không! Tôi không thể nhìn mặt Bá mẫu, và sư tổ nữa! Tôi là một tên sát nhân, Tôi là một Ma vương! Trời! Khốn nạn cho tôi!
Chàng nhún chân nhảy vọt lên không chuyển hướng bay nhanh về khu rừng phía Vọng Nguyệt Bình.
Công Chúa và Lam Y lão tổ cùng kêu lên:
- Đuổi theo hắn gấp! Hắn bị giao động mạnh nơi tâm linh! Đừng để hắn một mình!
Cả hai lập tức giở thuật khinh công vút mình theo liền. Vì Công Chúa bị thương không chạy nhanh đựơc, Lam Y Lão tổ cũng phải giảm tốc độ chờ bà.
Khi cả hai đến bìa rừng, bên trong vọng ra hai tiếng rú. Con Hồng Long Cái Tuyết chợt hiện ra trứơc mắt, mình nó nhuốm đầy máu, loang lỗ như da beo. Nó vọt đi mấy phát mất dạng.
Lam Y lão tổ lắc đầu thở dài:
- Công Chúa ạ! Tiểu tử đó đi rồi! Thật là đáng ngại lắm! Công Chúa gật đầu, rầu rầu nét mặt:
- Tôi cũng nghĩ thế! Điều tôi lo ngại không phải ở chỗ hắn gặp tai nạn gì. Tôi lo ngại là hắn đã biến thành Huyết Ảnh được , hắn là kẻ địch công cộng của toàn thể võ lâm!

 

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 122
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com