Tay tả Trần Bá Lưu vươn ra chụp lấy đầu gậy của Lưu Lệ Quân, lão thu cây côn sắt về rồi điểm nhanh vào đùi Lưu Lệ Quân nơi huyệt Ngọc Thế trên đầu gối mấy tấc. Công phu điểm huyệt bằng một vật nặng như thế quả là trên đời hiếm có. Thế này có tên gọi là "Điểm Thủy Thanh Đình" Quần hào thấy Trần Bá Lưu ra tay, mỗi tay một sử một chiêu khác nhau thì ồ lên khâm phục, đồng thời cũng lo thay cho Lưu Lệ Quân khó tránh được chiêu này. Không ngờ, Lưu Lệ Quân đã biết trước Trần Bá Lưu lợi hại nên đã đề phòng trước, chiêu Đào Hoa Lưu Thủy chỉ là một hư chiêu nên đầu gậy mới đưa ra nửa chừng đã thu về. Lưu Lệ Quân nhảy lên cao tránh cây côn của Trần Bá Lưu, thi triển thân pháp Bạch Hạc Xung Thiên, một tuyệt kỷ khi sử dụng gậy đánh chó. đầu gậy từ trên cao đánh xuống theo thế Thái Sơn Áp Đỉnh nhằn vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu của Trần Bá Lưu. Hai bên giao đấu gần năm chục chiêu cục diện vẫn cân bằng, Lưu Lệ Quân sử dụng tinh thông đường Đả Cẩu Bổng Pháp đánh trên, quét dưới mau lẹ vô cùng khiến Trần Bá Lưu chống đỡ khá vất vả, Lưu Lệ Quân tuyệt đối tránh không để binh khí của mình chạm vào cây côn sắt của Trần Bá Lưu, cô biết chỉ cần đỡ một gậy là đủ nguy đến tính mạng rồi. Trần Bá Lưu càng đánh càng sốt ruột. Cây côn sắt mỗi lúc trỡ nên nặng nề càng khó xoay trở. Hơi thở của lão tỏ ra gấp gáp. Gã nghĩ bụng : - Con nha đầu này đã học hết chân truyền của Sử Văn Long rồi, ta đánh mãi e rằng bất lợi, phải dùng độc thủ mới xong. Lão vun cây côn sắt đán mạnh từ trên xuống chênh chếch từ phải qua trái. Đây là chiêu thứ trong Đả Cẩu Bổng Pháp có tên gọi là Hồi Cung Liên Đả, lão vận hết kình lực vào cánh tay nên đòn ra nhanh không thể tả. Theo cách thông thường, Lưu Lệ Quân phải bước lên hai bước để tránh chiêu này rồi ra chiêu Bắc Phong Xung Nhạn và như thế lão sẽ có cách hạ đối phương ngay lập tức. Đúng như lão dự đoán, Lưu Lệ Quân bỗng thấy cây côn của Trần Bá Lưu đánh xéo xuống kình lực bỗng mạnh không thể tả thì cũng đoán ra lão có âm mưu gì đây. Lưu Lệ Quân buộc phải tiến lên ra chiêu Bắc Phong Xung Nhạn đánh vào ngực lão để giải vây. Trần Bá Lưu mừng thầm, tay tả lão đang thu trước ngực bỗng đột ngột phóng ra như hổ vồ mối. Năm ngón tay xòe ra như vuốt chim ưng ra chiêu Như Lai Bách Phiến chộp vào mặt Lưu Lệ Quân... bị trúng đòn này thì đá cũng bị bóp nát vụn chứ nói gì đến xương thịt con người. Cùng lúc những yếu huyệt trên mặt đều có uy hiếp đó là các huyệt Đồng Tử Liêu, Nhi Môn, Hạ Quan, Ngư Yêu và Ngoại Minh. - Nguy tai - Chu Cẩm Sơn phía dưới la thầm. Gã biết chắc Lưu Lệ Quân không sao tránh được khỏi chiêu này vì Trần Bá Lưu ra tay quá ác độc. Trong lúc cấp thời gã vận Bát Nhã Thần Chưởng rồi sử dụng tuyệt kỷ Phích Không Chưởng đánh nhẹ vào chân Lưu Lệ Quân. Lưu Lệ Quân mười phần chắc chết bỗng nhiên thấy đôi chân mình hình như có ai đẩy đi một cái. Người cô bỗng lạng đi sang phải thật đẹp mắt trông lại giống như đang sử dụng chiêu Thương Tử Xuy Tiểu, một công phu thượng thừa. Diễn biến này không ai có thể phát giác ra nổi vì chưởng lực của Chu Cẩm Sơn luyện đã tới mức thu phát tùy ý muốn, lại có thể tập trung sức mạnh vào một điểm nhỏ như con ruồi. Vì thế mọi người xung quanh tuyệt nhiên không thấy gì khác là chỉ thấy người Lưu Lệ Quân lạng đi một cách tài tình. Ngay cả Thần Quang đạo nhân cũng phải trố mắt ra không ngờ Lưu Lệ Quân lại có thể làm được như thế - Hảo bộ pháp ! Hảo bộ pháp ! - Mấy chục tên đều la lớn khâm phục. Phía trên, Lưu Lệ Quân chẳng hiểu gì cả, người bỗng dịch sang phải rồi Ngũ Trảo của Trần Bá Lưu chộp hụt đánh vù qua man tai. Bất cứ cao thủ nào cũng không bỏ lở cơ hội đó. Bởi vì Trần Bá Lưu ra đòn này là một tuyệt chiêu nên không cơ thể để đối phương chết, hoặc mình chết. Không may cho lão, lão đã rơi vào trường hợp thứ hai. Bốp một cái cây gậy của Lưu Lệ Quân giáng ngay vào mặt của Trần Bá Lưu. Cô vốn không có bụng giết lão song chính Trần Bá Lưu đã sử dụng hết nội lực xó người ra nên cú đánh rất mạnh, máu tuôn ra đầy mặt. Trần Bá Lưu ngã vật xuống nền đất. Ngay lúc ấy, bốn vị trưởng lão Cái Bang đồng loạt bước ra đứng trước mặt Lưu Lệ Quân vòng tay cung kính nói: - Thuộc hạ xin chúc mừng Tân bang chủ. - Xin các vị đừng có khách xáo thế ! - Lưu Lệ Quân đáp - Thực ra ta không muốn nhận chức vụ này chẳng qua là do sự ủy thác của Sử bang chủ đang bị thương thế trầm trọng tại Ngọc Long Sơn do bị Trần Bá Lưu ám hại. Ta chỉ muốn thay mặt Sử bang chủ kể lại cho các đệ tử Cái Bang nghe Trần Bá Lưu đã bị giáo chủ Thanh Long Bang thu phục hòng âm mưu sử dụng lực lượng Cái Bang vào những mưu mô mờ ám. Nên hôm nay... ta thay mặt bang chủ thanh lọc môn hộ thôi.... Các vị hãy bầu người khác. Bốn vị trưởng lão kinh ngạc không ngờ Trần Bá Lưu lại là người của Thanh Long Bang. Một lão nói : - Thì ra, việc đầu độc lần trước là do Trần Bá Lưu chủ trương ! Chứ không phải Chu Cẩm Sơn và.... - Lão im bặt không nói tiếp. - Phải - Lưu Lệ Quân nói - Việc đồn đại ra giang hồ là do Chu Cẩm Sơn thiếu hiệp và ta là sai sự thật... Bây giờ không tin các vị đợi Trần Bá Lưu tỉnh lại thì sẽ hỏi thì biết. Bọn đệ tử mấy phái Không Động, Côn Luân, Thanh Thành đều hết sức ngạc nhiên, hỏi xen vào : - Cô nương ! Nếu vụ này có thật thì bọn tại hạ xin cô nương thứ lỗi. Không biết trong môn giáo của bọn tại hạ có người nào đã gia nhập Thanh Long Bang hay chưa ? - Ta tin rằng có... - Lưu Lệ Quân nói - Trong phái Côn Luân.... Lưu Lệ Quân bỗng im lặng không nói nữa.... Dù sao đây cũng là một việc hết sức tế nhị không nên nói ra trước chỗ đông người. Chính cô đã thấy gã họ Hàn ở phái Côn Luân có giao du với bọn Thanh Long Bang. Đột nhiên bốn vị trưởng lão đồng thanh nói: - Lưu cô nương ! Bọn thuộc ha đề nghị cô nương một việc. Võ công cô nương thật là cao siêu, quả đích thực được Sử bang chủ truyền thụ không còn nghi ngờ gì nữa. Ở bổn bang không còn ai có thể địch nổi cô nương nữa vậy chức vụ bang chủ xin cô nương vui lòng đảm đương cho... - Các vị nên chọn một trong số các trưởng lão... - Lưu Lệ Quân nói. - Không được ! Việc chỉ định này đích thân Sử bang chủ quyết định ! Cô nương đã nhận lời không lẽ lại chối khước.... Bọn thuộc hạ nhất định không đảm nhận. Bỗng ở phía dưới một tiếng nói cất lên rồi một bóng người nhảy đứng ngay trước mặt Lưu Lệ Quân rồi vừa cười vừa nói: - Tại hạ kính chào Lưu bang chủ. Lưu Lệ Quân kinh ngạc nhìn xem là ai rồi bỗng reo lên vui sướng : - Chu ca... Chu ca.... Tiểu huynh ở đâu mọc ra vậy, sao lại ăn mặc theo lối đệ tử Cái Bang thế này... - Tiểu tử ! - Thần Quang đạo nhân cũng vui vẻ nói - Ngươi đã luyện được võ công thượng thừa nên coi khinh lão phu không thèm đến xỉa gì đến có phải không ? Ta cũng đang định tìm ngươi đây ! - Tiền bối ! Không phải thế đâu ! - Chu Cẩm Sơn nói - Mọi sự cũng là lão tiền bối nên vãn bối mới được ngày hôm nay. - Ta đâu có thực lòng giúp ngươi ! - Thần Quang đạo nhân đáp - Ngươi là kẻ thắng cuộc đó mà !.... Nguyên do là chỉ tại cái lão ma đầu Xích Mi lão tổ nghĩa huynh của ngươi bầy trò nên ta mới thua cuộc, ta muốn nhờ ngươi đưa đi tìm lão để tỉ thí võ công để rửa hận đây ! - Tiền bối, việc đó chỉ là nghĩa huynh muốn giúp vãn bối chữa bệnh mà thôi. Đó là hảo ý không phải là muốn cướp đoạt. - Ta không cần biết hảo ý hay bất hảo ý ! - Thần Quang đạo nhân cua mày nói - Ta biết công phu ngươi bây giờ cũng hơn ta nhiều song chỉ muốn gặp lão ma đầu nói chuyện phải trái.... Chu Cẩm Sơn biết Thần Quang đạo nhân bản tính cổ quái song rất ngay thẳng nên mỉm cười nói : - Tiền bối, vãn bối xong công việc nhất định đưa tiền bối đi gặp nghĩa huynh. Lưu Lệ Quân thấy Chu Cẩm Sơn xuất hiện thì mừng quýnh lên. Cô quên mất hiện giờ địa vị mình là một bang chủ một ban lớn cứ nhìn gã ra chiêu quyến luyến - Chu ca ! Lần này nhất định tiểu muội sẽ không rời Chu ca nửa bước. - Tiểu muội bây giờ là một bang chủ, tiểu nhân đâu dám... - Chu Cẩm Sơn nói đùa. Không ngờ Lưu Lệ Quân lại cho là thật, cặp mắt đỏ hoe, cô giận dỗi nói : - Chu ca, huynh đã quên lời hứa với Tư Mã đại ca rồi sao? - Nhớ chứ ! - Chu Cẩm Sơn đáp - Tiểu huynh lần trước đã hứa trước mặt Tư Mã Lăng sẽ chăm sóc cho tiểu muội. Nhưng bây giờ... Gã định nói đùa nữa song thấy trước mặt quần hào, chuyện nam nữ bởn cợt không tiện nên nghiêm sắc mặt lại nói : - Lưu cô nương, Trần Bá Lưu tuy tội ác đã nhiều song lão cũng chỉ bị người ta sai khiến mà thôi ! Dù sao cũng nên xem xét vết thương cho lão. Lưu Lệ Quân gật đầu khen, phần Chu Cẩm Sơn cuối xuống nhìn vết thương trên mặt lão. Tuy máu ra rất nhiều song còn có cơ cứu chữa được. Gã đặt tay vào huyệt Thần Đường rồi truyền nội lực thượng thừa vào người lão. Một khắc sau mặt Trần Bá Lưu đã có sinh khí, lão chỉ chớp chớp cặp mắt rồi lờ đờ nhìn xem ngươi đang vận công chữa trị cho mình và lắp bắp nói : - Ngươi.... Ngươi là ai.... mà... Lưu Lệ Quân nói : - Trần Bá Lưu ! Ngươi đang truyền cho lão chân khí là Chu Cẩm Sơn đấy.... - Chu... Cẩm... Sơn... - Trần Bá Lưu nói rung, lão thấy một luồng nhiệt khí ào ào như thác đổ tuôn vào người thì cảm thấy khoai khoái vô cùng. Lão cố gắng thốt ra - Nội... lực... thiếu.... hiệp... đã ở mức cao siêu... như vậy sao ? Ta... ta.... - Trần lão bá... ngươi đừng nói nữa mà hao tốn nội lực.... cứ nằm yên.... Một lát sau, đột nhiên cặp mắt Trần Bá Lưu trợn lên. Lão nói : - Các.... vị...... hãy rời.... khỏi đây.... mau... - Sao vậy ? - Lưu Lệ Quân hỏi. - Mau lên.... đừng.... Thần Quang đạo nhân cau mày nói : - Lão Trần đã nói như vậy hẳn là có duyên cớ chi đây ! Chúng ta cứ làm theo lời lão.... Lưu Lệ Quân bèn cất tiếng nói thật lớn đủ cho mọi người đều nghe thấy : - Các vị, Trần Bá Lưu khuyên chúng ta hãy rời khỏi đây mau.... Chu Cẩm Sơn bế thốc Trần Bá Lưu lên vai rồi bảo : - Tiểu muội, chúng ta đi thôi. Quần hùng lục tục xô nhau chạy khỏi khu đất trống. Mọi người chưa thoát ra hết bỗng một tiếng nổ kinh hồn phát lên. Lúc ấy Chu Cẩm Sơn, Thần Quang đạo nhân cùng Lưu Lệ Quân và đám cao thủ đã chạy khá xa đều quay lại nhìn thấy mấy chục xác chết tiếng nổ hất tung lên cao như những con nhái thì ai thấy đều giật mình. Lưu Lệ Quân nói : - Thì ra, bọn chúng âm mưu giết hết các cao thủ ở đây. Nếu Trần Bá Lưu không nói ra thì.... Ai nghe thấy cũng rùng mình lè lưỡi. Bốn vị trưởng lão bây giờ mới hoàn toàn tin câu chuyện của Lưu Lệ Quân nói là thật. Lão già tóc bạc, thuộc hàng bảy túi bước lại gần Trần Bá Lưu lúc đó hơi hơi tỉnh rồi quát to: - Tên phản bội ! Không ngờ ngươi dã tâm bán rẻ Cái Bang cho bọn ma đầu. Gã giáo chủ Thanh Long Bang là ai ? Nói mau ! Trần Bá Lưu đưa cặp mắt thất thần nhìn lão, môi mấp máy những gì không rõ. Chu Cẩm Sơn ghé sát tai vào miệng lão một lúc rồi ngẩng lên nói : - Hình như lão nói... chữ Thiếu Lâm thì phải ! Không hiểu là có ý gì ! Mọi người định hỏi lại Trần Bá Lưu thì đột nhiên có tiếng reo hò vang dội xung quanh. Thì ra quần hùng đã bị bao vây.... Cách họ không xa, một rừng cao thủ cả trăm tên mặc đồ đen xuất hiện...
Hồi 16
Cuộc Chạm Trán Lần Thứ Nhất
Mấy tên đệ tử các phái khác lo sợ kêu lên : - Bọn Thanh Long Bang ! Chúng ta nguy rồi ! Quả nhiên rừng người phía trước đúng là bọn Thanh Long Bang, chúng không ngớt reo hò nhưng đứng bao vây có hàng lối hẳng hoi. Đứng đầu bọn chúng là năm tên chính là Ngũ Đại Đàn Chủ, võ công vào loại bậc nhất. Chu Cẩm Sơn nói với mọi người : - Các vị coi chừng, bọn này võ công rất cao, trong số đó hiển nhiên có Du Tiểu Phụng, một nhân vật sử dụng độc rất lợi hại, chúng ta phải cẩn thận mới được. Thần Quang đạo nhân chẳng to vẻ lo ngại cả. Lão nói : - Lão phu mấy chục năm không ra giang hồ bữa nay có dịp thử sức chút xíu cũng là một dịp hay... Lão vừa nói xong, đột nhiên ở phía bọn Thanh Long Bang, một gã cao lớn, một trong tứ đại đàn chủ bước lên, rồi cất tiếng nói, thanh âm vô cùng mạnh mẽ : - Các ngươi ! Hôm nay chúng ta bao vây chặt chẽ rồi, con kiến cũng không thoát được.... biết điều bó gối chịu trói để giáo chủ ta phát lạc thì may ra còn bảo toàn mạng sống, còn nếu không thì bọn ta quyết không dung tình. Chu Cẩm Sơn thấy gã phô trương nội lực định uy hiếp quần hùng thì nổi giận nói : - Bọn Thanh Long Bang kia, bọn ta với các ngươi không thù không oán, mà tại sao các ngươi cứ cố tình gây sự... Tội ác của các ngươi bọn ta còn chưa lý giải đến.... - Hà ! Hà ! - Gã đàn chủ cười lớn. - Chu Cẩm Sơn mới ngày nào ngươi hãy còn là một thằng nhóc miệng còn hơi sữa, nhờ ăn trộm được bí kíp đã dám lên nạt nộ bọn ta. Khôn ngoan thì đưa bí phổ ra đây... - Đừng có nhiều lời, bọn giặc cỏ này coi ai không ra gì cả. - Thần Quang đạo nhân tức giận quát vang. - Chu Tiểu Sơn chúng ta động thủ đi thôi. Lão nói xong đã nhảy vọt lên trước phóng chưởng đánh ra. Gã tổng đàn chủ vội đưa song chưởng lên chống đỡ, chỉ nghe "bình" một tiếng, gã đã bị đánh bật về sau ba bốn bước mà vẫn chưa đứng vững được mặt xanh lè. Còn Thần Quang đạo nhân vẫn đứng yên chỗ cũ sắc mặt không hề thay đổi... Gã tổng đàn chủ hét to : - Các anh em ! Lão già này lợi hại lắm, chúng ta liên thủ chống lại bọn chúng. Lập tức, mấy chục cao thủ với hai gã đàn chủ bao vây Thần Quang đạo nhân lại. Chu Cẩm Sơn nói với Lưu Lệ Quân và bọn cao thủ mấy môn phái - Chúng ta không thể bao vệ cho Trần lão bá được, hãy chia nhau phá vòng vây đi thôi. Gã cùng Lưu Lệ Quân xông lên. Du Tiểu Phụng và một gã đàn chủ khác bay ra chặn lại, đồng thời bọn đệ tử củng ùa tới, rồi một rừng gươm đao vung lên tua tủa nhằm hai người chém loạn xa. Chu Cẩm Sơn thi triển Cửu Cung Bộ Pháp, tay gạt, chân đá chỉ một loáng cả chục tên đã bị đánh gục.... Bọn Thanh Long Bang thấy Chu Cẩm Sơn quá lợi hại thì càng bao vây chặt hơn. Chu Cẩm Sơn thấy lão đà chủ quát mắng om sòm : - Bọn bay, lũ đệ tử mấy môn phái khác kia, tha cho chúng, tập trung giết mấy tên này cho ta ! Lão nói rồi trỏ tay về phía Chu Cẩm Sơn, Lưu Lệ Quân và Thần Quang đạo nhân. Bốn gã cao thủ mặc đồ chẽn cưỡi ngựa vung đoản đao chạy về phía chàng. Một gã lớn tiếng nói : - Tại hạ Lý Tuấn nghênh tiếp thiếu hiệp. Gã vừa dứt lời đã bị Chu Cẩm Sơn cho một cước vào ngực té nhào xuống ngựa. Gã phía bên phải tức thì vung chém tạt ngang, Chu Cẩm Sơn nghiêng người, xoay cổ tay ra chiêu "Kim Bách Trảo" bóp vào cổ tay gã, lập tức thanh đao rời khỏi tay rớt xuống đất, xương gãy nát vụn. Một tên phía sau dùng cương tiến quật vào người chàng. Chu Cẩm Sơn co chân phải đá ngược về phía sau thi triển tuyệt kỹ Thiến Lý Độc Hành đá vào cẳng chân gã, tay trái ra chiêu cằm nã Không Thủ Đoạt Bạch thoăn thoắt một cái đã cầm gọn cây cương tiến của gã trong tay. Một gã khác, từ phía trước xông lên hô lớn : - Tại hạ là.... Gã chưa kịp nói tên đã thấy cây cương tiến bay vọt tới như một con rắn, đây là chiêu thứ trong Bát Nhã Quyền Pháp gọi là Đường Quang Chiết Liễu, cây cương tiên quấn mấy vòng cỗ gã xiết chặt lại như một cái đai bằng sắt khiến gã chỉ kịp kêu lên ằng ặc mấy tiếng rồi lăn nhào xuống đất. Bên kia, hai gã đàn chủ cùng mấy tên cao thủ bao vây Thần Quang đạo nhân nhưng vẫn không chiếm được thượng phong. Võ công lão vô cùng lợi hại, mấy quyền đánh ra lại có một tiếng "ối" kinh hoàng rồi một thân hình ngã nhào xuống. Tuy nhiên, võ công của bốn gã đàn chủ thuộc loại rất cao cường lại thêm thủ hạ mỗi lúc một kéo đến đông như kiến, nên vòng vây không hề được nới rộng. Chu Cẩm Sơn thấy bọn Thanh Long Bang liều chết cứ lăn xã vào dường như không biết sợ là gì thì thấy làm lạ. Gã nói với Thần Quang đạo nhân : - Tiền bối chúng ta phải phóng chưởng thì mới mong ra khỏi được chỗ này - Đúng đấy. - Thần Quang đạo nhân đáp. Chu Cẩm Sơn biết Bát Nhã thần chưởng vô cùng lợi hại nên chàng chỉ vận có bốn thành công lực sử dụng chiêu thứ nhất của Bát Nhã Thần Chưởng là Lập Chưởn Đồ Long đánh ra. Thần Quang đạo nhân cũng sử dụng Long Hình Bát Quái Chưởng còn Lưu Lệ Quân sử dụng chiêu thứ bảy trong Giáng Long Thập Bát Chưởng là Kháng Long Hữu Hối. Ba luồng chưởng kình cương như khác nhau hòa vào nhau tạo nên một tiếng ầm ĩ như sấm rền xác người bị bắn tung lên cao như đất đá còn phía Chu Cẩm Sơn, bọn Thanh Long Bang chết vẫn còn giữ nguyên tư thế đang động thủ chỉ có điều một lúc sau, mới ngã xuống như đống gạch vụn. Thật là kinh hoàng ! Những tên còn lại vội lùi về phía sau mắt trợn trừng khiếp đãm. Bốn gã đàn chủ cũng bị nội thương đang cố gắng vận công điều tức. Duy nhất có một lão già phía sau có vẻ như chưa hề hấn gì. Chu Cẩm Sơn bỗng nghe Du Tiểu Phụng nói với lão già : - Phó giáo chủ, chúng ta.... "Thì ra lão là người đứng hàng thứ hai trong Thanh Long Bang, thảo nào võ công lão cao như vậy." - Chu Cẩm Sơn thầm nghĩ. Gã bỗng thấy lão già phẩy tay một cái ra hiệu cho Du Tiểu Phụng cái gì đó. Từ trong ống tay áo của Du Tiểu Phụng, một quả cầu nhỏ bay ra. Thần Quang đạo nhân vốn lịch duyệt giang hồ, lão hiểu ngay nên quát to: - Trái nổ có chất độc, tản ra mau ! Chu Cẩm Sơn dắt tay Lưu Lệ Quân tung minh nhảy về phía đông, còn Thần Quang đạo nhân thì chạy về phía tây. Chỉ trong khoảng khoắc, một tiếng nổ lớn phát ra kèm theo một làn khói đen bốc lên mù mịt. Bọn Thanh Long Bang còn lại không chạy kịp hít phải khí độc rên la thảm khóc, chứng tỏ chúng bị đau đớn đến tột cùng. Chu Cẩm Sơn và Lưu Lệ Quân chạy được mấy chục trượng nên không bị nguy hiểm gì. Gã thấy phía sau không có ai đuổi theo liền bảo Lưu Lệ Quân : - Lưu muội, chúng ta đến Thiếu Lâm xem có chuyện gì không ? Hồi nãy Trần Bá Lưu.... - Đúng đấy ! - Lưu Lệ Quân tán thành. - Bây giờ ca ca đi đâu, tiểu muội sẽ theo đấy ! Có được không ? - Được lắm chứ ! - Chu Cẩm Sơn mỉm cười. - Huynh chỉ sợ muội đi theo riết thì phát chán thôi.