Chỉ mục bài viết |
---|
Hải Nộ Triều Âm - Ngọa Long Sinh - Hồi 51 - 75 |
Trang 2 |
Trang 3 |
Trang 4 |
Trang 5 |
Trang 6 |
Tất cả các trang |
Song phương giao tranh trên ba mươi hiệp, thừa cơ hội có kẽ hở, Vô Lượng thiền sư lắc mình ra ngoài, lao tới toan vỗ một chưởng vào đầu Phùng Phá Thạch.
Tạ Ánh Đào ngó thấy thét :
- Lão ác đạo ti tiện.
Miệng thét sẵn trong tay đã nắm sẵn ám khí Phi kim châm, Tạ Ánh Đào bắn tới chận ngay trước mắt Vô Lượng thiền sư.
Ám khí xé gió bay vèo vèo nghe ghê rợn.
Vô Lượng thiền sư phát giác kịp lạng người sang phía trái nửa trượng tránh thoát.
Từ Tôn Công hét :
- Tạ tiểu thư hãy bảo vệ Phùng hiền đệ, lũ ác đạo đã có tại hạ và Lâm tiểu thư rồi.
Đấu trường chia làm ba cặp.
Một mình Từ Tôn Công với thanh trường kiếm xanh rờn đấu Thần Phong đạo trưởng và Pháp Thiền đạo trưởng.
Lâm Phùng Chân với thanh trường kiếm đấu với cây phất trần của Diệu Tịnh sư thái.
Tạ Ánh Đào hữu chưởng cầm thanh Kim Ảnh kiếm, tả chưởng nắm ám khí Phi kim châm đối phó cùng Vô Lượng thiền sư với cây Cổ ma trượng nặng trên hai trăm cân.
Trận thứ nhất Lâm Phùng Chân rung thanh trường kiếm túa ra hàng ngàn kiếm ảnh kiếm khí vèo vèo, trực diện cùng hàng ngàn tia sáng kèm hàng ngàn tiểu kình bén nhọn của cây phất trần trong tay của Diệu Tịnh sư thái.
Hai bên trong thế quân bình.
Trận thứ nhì thanh trường kiếm xanh rờn mỏng mảnh của Từ Tôn Công đối đầu thanh trường kiếm của Thần Phong đạo trưởng và cặp búa đồng của Pháp Thiền đạo trưởng. Nhờ thân pháp nhanh như chớp và kiếm pháp kỳ diệu Từ Tôn Công lẩn tránh cặp chùy đồng nhưng luôn tiếp cận cùng Thần Phong đạo trưởng.
Trận thứ ba phía sau lưng, Tạ Ánh Đào cũng sử dụng thân pháp phiêu diêu luôn né tránh cây Cổ ma trượng nặng nề của Vô Lượng thiền sư trong khi tả chưởng luôn bắn ám khí vèo vèo khiến cho lão đạo nhân liên miên né tránh.
Ngoài vòng phòng thủ trận giao đấu giữa quần tăng và quần hùng hắc, bạch càng lúc càng thêm khốc liệt, tiếng võ khí chạm nhau, tiếng quát tháo, tiếng rú kinh hoàng, thây người ngã xuống, kẻ xông lên, người hỗn loạn giữa bãi sa trường thiên binh vạn mã.
Về phần Tạ Ánh Đào vừa đánh vừa bảo vệ cho Phùng Phá Thạch sử dụng thân pháp phiêu diêu tránh cây Cổ ma trượng, luôn tay ném ám khí vào người Vô Lượng thiền sư, mỗi lần năm sáu mũi bất tận khiến cho Vô Lượng thiền sư không tài nào xuất được tuyệt chiêu đánh ngã nàng và cũng không có thân pháp nào lao tới giết chết Phùng Phá Thạch.
Tạ Ánh Đào cố duy trì thời gian chờ cơ hội, bất thần cặp lấy Phùng Phá Thạch vượt khỏi hàng rào phòng thủ dù hy vọng rất mong manh.
Một thời gian trôi qua, song phương đã xuất trên một trăm chiêu. Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân đã rơi vào cái thế hạ phong, chẳng bao lâu nữa sẽ thúc thủ.
Dù biết sắp phải thúc thủ, nhưng Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân nhất quyết đánh tới giọt máu cuối cùng nên không lùi một bước nào nhượng bộ đối phương.
Phía ngoài quần hùng và quần tăng chém giết nhau càng dữ dội hơn trước lại có thêm gần một trăm tử thi hai bên nằm rải rác trên đấu trường.
Quần hùng nhất quyết phá vỡ phòng thủ, phóng vào trong tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cùng bốn vị đạo nhân vì vậy chết bao nhiêu bọn họ càng xông tới bấy nhiêu.
Soảng...
Thanh trường kiếm xanh rờn của Từ Tôn Công vừa chạm phải trái chùy đồng của Pháp Thiền đạo trưởng bật lên văng trở lại, cánh tay rụng rời, suýt buông rơi võ khí.
Phách...
Trường kiếm của Lâm Phùng Chân va nhằm chiếc phất trần của Diệu Tịnh sư thái khiến nàng lảo đảo thối lui hai bước.
Thần Phong đạo trưởng quát to :
- Buông kiếm!
Đạo nhân phóng sang Lâm Phùng Chân một nhát kiếm nhanh như sét giật.
Lâm Phùng Chân hốt hoảng cử dịch thân mình sang phải hai thước, tránh khỏi nhát kiếm khiếp người.
Diệu Tịnh sư thái toan xuất một chiêu phất trần đánh hạ Lâm Phùng Chân.
Thình lình có tiếng quát tợ sấm :
- Ngưng tay.
Vèo vèo... vèo vèo...
Từ phía ngoài bốn chiếc bóng vọt ngang qua đầu quần tăng lao vào đấu trường chính.
Tiếng quát xé toạt không gian, khiến cho bốn vị đạo nhân Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái và Pháp Thiền đạo trưởng thảy đều giật mình ngừng thân thủ.
Bốn chiếc bóng to lớn hạ xuống mặt đất.
Nhìn kỹ lại đó là bọn lão quái nhân thân hình gầy đét như những khô lâu, mình vận trường y đen, hình thù như cương thi, mắt trắng dã như tử thi, nhưng chớp tinh quang cực kỳ quái đản.
Hình thù bốn lão quái nhân vừa giống ma quái vừa như thây ma chết lâu ngày, khiến cho bất cứ ai nhìn qua cũng phải kinh tâm, đấu trường tức thì ngưng lại.
Bốn vị đạo nhân Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái luôn cả Từ Tôn Công, Lâm Phùng Chân và Tạ Ánh Đào đều dồn ánh mắt về phía bốn lão quái nhân cổ quái.
Vô Lượng thiền sư bước tới đứng trước mắt bốn vị quái nhân như cương thi.
Lão đại hòa thượng niệm Phật hiệu :
- A di đà Phật! Chư vị thí chủ là cao nhân phương nào, đến đây có chuyện gì chỉ giáo?
Lão quái nhân cao nhất cất giọng trầm gàn như loài quỷ mụi :
- Bọn lão phu là Lao Sơn tứ quái. Lão phu là Lao Sơn nhất quái, ba vị hiền đệ kia là Lao Sơn nhị quái, Lao Sơn tam quái, Lao Sơn tứ quái đến đây vì chuyện gã tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.
Cặp lông mày bạc của Vô Lượng thiền sư cau hẳn lại :
- Chư vị thí chủ có chuyện gì với thí chủ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch?
Lao Sơn nhất quái vẫn với giọng trầm khàn :
- Bọn lão phu đến đây gặp tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Vô Lượng thiền sư biến sắc :
- A di đà Phật! Đây là chuyện của liên minh diệt trừ Tiểu Huyết Thần do bần tăng chủ trì. Đêm nay bần tăng khuyên chư vị chớ nên can dự vào chuyện này.
Lao Sơn nhất quái chớp cặp mắt trắng dã như thây ma chết lâu ngày :
- Bọn lão phu từ ngàn dặm tới đây biết bao lao tâm khổ lực, việc chủ đích thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, lẽ nào lại không can dự vào chuyện tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.
Lão hỏi Vô Lượng thiền sư :
- Lão đại hòa thượng đã chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục rồi phải không?
Vô Lượng thiền sư nổi giận :
- Thí chủ chớ nên hồ đồ, bần tăng chưa thu nạp pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Nhưng pho bí kíp đó từ giờ phút này kể như thuộc quyền sở hữu của Minh chủ võ lâm. Thí chủ đừng có thâm vọng, sẽ có chuyện không hay đâu.
Lao Sơn nhất quái trợn trừng cặp mắt trắng dã :
- Không hay thì sao?
Lão nói tiếp :
- Bọn lão phu đã nhất quyết rồi. Đêm nay chưa thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, bọn lão phu không rời khỏi nơi này. Lão đại hòa thượng không nên ngăn cản.
Vừa dứt câu, Lao Sơn nhất quái đã phóng tới chỗ Phùng Phá Thạch vẫn còn nằm hôn mê.
Vô Lượng thiền sư quát to :
- Đứng lại!
Mồm quát, lão đại hòa thượng vừa vung cây Cổ ma trượng lên kình khí nặng ngàn cân đánh vút trước mặt Lao Sơn nhất quái không cho phóng tới.
Lao Sơn nhất quái kêu lên một tiếng quái gở thu hồi thân thủ.
Lão rút lấy cây Tang ma trượng bên lưng trắng như xương khô xuất chiêu chống đỡ.
Bộp!
Cây Cổ ma trượng bật ra ngoài, Vô Lượng thiền sư tháo lui về phía sau một bước.
Bên kia, cây Tang ma trượng cũng dội ra, lão Lao Sơn nhất quái lui một bước.
Chiêu đầu hai bên ngang bằng nhau, chẳng ai hơn ai kém.
Vô Lượng thiền sư quát to, vung cây Cổ ma trượng xuất luôn tám chiêu liên hoàn.
Lao Sơn nhất quái gầm lên huy động cây ma trượng xuất chiêu chống đỡ.
Bên này Lao Sơn nhị quái, Lao Sơn tam quái, Lao Sơn tứ quái cũng vừa đấu với Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái một chiêu bất phân thắng bại.
Trận ác chiến lại bùng nổ giữa bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái và bốn vị đạo nhân Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái.
Hồi 52
Tìm phương đào tẩu
Trông thấy bọn Vô Lượng thiền sư đã bị bốn lão nhân Lao Sơn tứ quái cầm chân. Lâm Phùng Chân khẽ thầm bên tai Từ Tôn Công :
- Hiền huynh, chúng ta hãy thừa cơ hội bọn lão trọc đánh nhau với bốn lão Lao Sơn tứ quái đưa Phùng ca ca thoát khỏi nơi đây cho rồi.
Từ Tôn Công lắc đầu :
- Tiểu thư đừng nóng nảy. Hiện tình chúng ta chưa thể đưa Phùng hiền đệ thoát khỏi nơi này đâu.
Lâm Phùng Chân ngạc nhiên :
- Tại sao vậy?
Từ Tôn Công đáp :
- Tại vì phía ngoài hàng ngàn cao thủ hắc, bạch đang đánh nhau với bọn hòa thượng ngũ đại môn phái, chúng ta ra đó, hai bên sẽ ngừng đấu, tất cả sẽ nhằm vào chúng ta. Như vậy chúng ta sẽ trở thành cái mục tiêu của bọn họ và bị bọn họ tấn công từ nhiều mặt. Chúng ta không thể nào chống đỡ nổi, cũng không thể lọt khỏi vòng vây được. tốt hơn chúng ta hãy đứng đây chờ xem kết quả trận đấu giữa bọn trọc và bọn Lao Sơn tứ quái, xem tình hình thế nào sau đó sẽ tùy cơ ứng biến. Bây giờ tại hạ và tiểu thư hãy tới chỗ Tạ tiểu thư bảo vệ hiền đệ.
Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân liền băng mình sang phía Tạ Ánh Đào.
Từ Tôn Công, Lâm Phùng Chân và Tạ Ánh Đào chia ba góc, trường kiếm cất lên đề phòng có kẻ bất ngờ phóng vào ám kích Phùng Phá Thạch, vừa quan sát trận đấu giữa bốn vị đạo nhân và bọn Lao Sơn tứ quái.
Từ nãy vì bận tâm về chuyện cứu nguy Phùng Phá Thạch, Tạ Ánh Đào không có thời giờ nghĩ tới Lâm Phùng Chân.
Bây giờ có dịp, Tạ Ánh Đào chú mắt nhìn Lâm Phùng Chân nhủ thầm :
- “Nàng này là ai? Sao nàng lại dám liều chết đánh nhau với bọn hòa thượng cứu mạng Phùng ca ca. Trông nàng xinh đẹp như nàng tiên giáng thế, chẳng hiểu Phùng ca ca trước đây có tình ý với nàng hay không?”
Tạ Ánh Đào định hỏi Lâm Phùng Chân nhưng nghĩ Lâm Phùng Chân có cái công cứu mạng Phùng Phá Thạch trước khi nàng và Từ Tôn Công tới nên lại thôi.
Cũng như Tạ Ánh Đào, bấy giờ Lâm Phùng Chân mới có dịp nhìn đối tượng của mình.
Lâm Phùng Chân ngạc nhiên nghĩ thầm :
- “Cô gái này đúng là một trang tuyệt thế mỹ nhân, không hiểu nàng có phải là tình nhân của Phùng ca ca hay không, sao lại dám liều chết chống đối với bọn đạo nhân ngũ đại môn phái như vậy, chắc là phải có chuyện gì rồi.”
Đôi lông mày nguyệt của Lâm Phùng Chân cau lại, trong lòng cảm thấy bất an.
Bởi vừa rồi Lâm Phùng Chân bận tâm đấu nhau với bọn Thần Phong đạo trưởng, phát đất, Diệu Tịnh sư thái không nghe câu chuyện đối đáp giữa Vô Lượng thiền sư và Tạ Ánh Đào nên nàng chưa biết Tạ Ánh Đào là vị hôn thê của Phùng Phá Thạch.
Tạ Ánh Đào và Lâm Phùng Chân nhìn nhau phút giây rồi dời ánh mắt quan sát phía ngoài đề phòng bất trắc.
Trong lòng hai nàng đều mang một nỗi niềm riêng khó nói bằng lời.
Vô Lượng thiền sư và Lao Sơn nhất quái đấu qua trên hai mươi chiêu vẫn quân bình.
Thần Phong đạo trưởng đấu mười tám chiêu với Lao Sơn nhị quái bất phân thắng bại.
Pháp Thiền đạo trưởng xuất mười chín chiêu vẫn chưa thắng nổi Lao Sơn tam quái.
Chỉ riêng trận thứ tư Diệu Tịnh sư thái có phần kém thế vì chiêu Pháp Tang ma trượng của Lao Sơn tứ quái quỷ dị quái lạ không thể đo lường.
Dĩ nhiên Diệu Tịnh sư thái đã rơi vào cái thế hạ phong trước một địch thủ vô cùng lợi hại.
Đấu tới chiêu thứ ba mươi sáu, thình lình Lao Sơn nhất quái quát to :
- Công lực lão đại hòa thượng khá lắm, nhưng hãy xem chiêu Cương Thi ma công của lão phu.
Cây Tang ma trượng trong tay Lao Sơn nhất quái rung lên một cái, bỗng thấy cây Tang ma trượng phì ra to lớn dị thường, từ đầu trượng phun ra một luồng khí trắng, kèm xú khí như thây ma chết lâu ngày nháy mắt lan ra rộng lớn như vầng mây trắng bay vút lên cao rồi chụp xuống đầu Vô Lượng thiền sư.
Vô Lượng thiền sư kinh hãi quát :
- Lợi hại!
Cùng theo tiếng quát, Vô Lượng thiền sư nhanh như chớp phóng ra ngoài xa. Luồng khí trắng tang ma kèm xú khí như thây ma chết lâu ngày đánh trượt Vô Lượng thiền sư giáng xuống.
Bùng!
Vùng khí trắng kèm xú khí đánh xuống đất làm đám cỏ xanh biến thành màu đen sì, ghê rợn, xú khí tràn lan tưởng như chưa tới đối phương đã ngất xỉu đi rồi.
Lao Sơn nhất quái nhìn Vô Lượng thiền sư bằng cặp mắt trắng dã cười khắc khắc :
- Lão đại hòa thượng chạy không khỏi đâu.
Lão quái nhân giơ cây Tang ma trượng lên, lại xuất chiêu Cương Thi ma công.
Vùng khí trắng kèm xú khí như thây ma chết lâu ngày lại hiện ra cất bổng lên cao trùm xuống đầu Vô Lượng thiền sư một lần nữa.
Vô Lượng thiền sư rất đỗi hãi hùng, không dám xuất cây Cổ ma trượng tiếp chiêu, lao đi ra ngoài xa tránh né.
Bùng!
Đám cỏ xanh chỗ Vô Lượng thiền sư vừa đứng hóa thành một vùng đen xì, xú khí ngất trời.
Thừa thế, Lao Sơn nhất quái đánh luôn tám chiêu Cương Thi ma công đẩy Vô Lượng thiền sư ra ngoài xa.
Trong khi đó, Lao Sơn nhị quái, Lao Sơn tam quái và Lao Sơn tứ quái cũng xuất chiêu Cương Thi ma công khiến cho Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái kinh hồn bạt vía phóng ra ngoài năm trượng.
Một vùng cỏ xanh chu vi năm trượng biến thành màu đen sẫm, xú khí như thây ma tràn lan.
Lao Sơn nhất quái nhìn Vô Lượng thiền sư và bọn đạo nhân Thần Phong đạo trưởng cười khắc khắc :
- Bọn đại hòa thượng đã trông thấy rồi chứ. Lão phu cần nói rõ cho bọn lão biết để đề phòng, kẻ nào hít nhằm xú khí Cương Thi ma công chỉ trong vòng một thời hạn ngắn ngủi, da thịt sẽ rã thành huyết nhục chết rất thảm.
Trỏ bốn vị đạo nhân, Lao Sơn nhất quái trợn cặp mắt trắng dã :
- Bây giờ bọn ngươi hãy đứng yên đó đọc kinh a di đà để lão phu đi lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Quay sang ba anh em Lao Sơn tứ quái, Lao Sơn nhất quái nói :
- Chư vị lão đệ hãy theo ta.
Bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái liền bước nhanh về phía Phùng Phá Thạch.
Bọn người Vô Lượng thiền sư đã khiếp sợ chiêu Cương Thi ma công nên không một ai dám phóng tới ngăn cản.
Từ Tôn Công kinh hãi hét :
- Nhị vị tiểu thư hãy chuẩn bị chiến đấu nhanh lên.
Tạ Ánh Đào và Lâm Phùng Chân sát lại bên nhau trong cái thế song hợp.
Lâm Phùng Chân nói thật mau :
- Cô nương hãy chuẩn bị bế lấy Phùng ca ca mau. Chúng ta sẽ phá vòng vây chạy đi.
Tạ Ánh Đào ứng thinh :
- Muội đã sẵn sàng rồi.
Nàng lùi lại gần Phùng Phá Thạch, lấy thêm ám khí Phi kim châm cầm trong tay.
Ý định của Tạ Ánh Đào là nếu bọn Lao Sơn tứ quái tấn công, nàng sẽ nắm hai nắm ám khí Phi kim châm rồi nhanh lẹ cặp lấy Phùng Phá Thạch phóng đi.
Từ Tôn Công lui nhanh trở lại đứng song song với Lâm Phùng Chân nói nhanh :
- Tiểu thư, chúng ta cùng tử chiến.
Lâm Phùng Chân nắm chắc trường kiếm trong tay, gật mạnh đầu :
- Tiểu muội đã sẵn sàng. Hiền huynh là bằng hữu chí thân của Phùng ca ca phải không?
- Phải!
- Danh hiệu của hiền huynh gọi là gì?
- Từ Tôn Công, còn tiểu thư?
- Muội tên Lâm Phùng Chân. Còn vị cô nương áo vàng tên gọi là gì?
- Nàng ta tên gọi Tạ Ánh Đào, Bang chủ Cái bang...
Lâm Phùng Chân bật thốt :
- À... ra như thế...
Lâm Phùng Chân toan hỏi thêm về Tạ Ánh Đào chợt im đi. Bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái đã tới đứng cách ba người chừng ba trượng.
Lao Sơn nhất quái nhìn Tạ Ánh Đào cất giọng trầm khàn như loài quỷ mụi :
- Cô nương áo vàng kia đừng hòng mang gả tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch trốn chạy đi đâu vô ích, hãy mang ra ngoài cho lão phu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Tạ Ánh Đào trừng đôi mắt :
- Nói nhảm. Ta thề chết với bọn ngươi.
Nàng cất ngọn ngọc chưởng xòe ra :
- Ngươi có biết món vật trong tay ra là gì không? Ám khí Phi kim châm có tẩm chất kịch độc đấy. Nếu ngươi cả gan dám bước tới một bước, ta bắn ra các ngươi sẽ chết liền tại chỗ. Không có loại thần đan nào cứu nổi các ngươi đâu.
Nàng bịa ám khí Phi kim châm có tẩm kịch độc dọa khiếp bọn Lao Sơn tứ quái khiến bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái tưởng thật, không có một ai dám cử động vì sợ Tạ Ánh Đào ném ám khí.
Hồi 53
Chiếm thế thượng phong
Tạ Ánh Đào sử dụng kế trì hoãn, kéo dài thời gian bất động để tìm phương cách đào tẩu.
Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân hiểu ý nàng, chuẩn bị ngăn cản bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái cho nàng bế lấy Phùng Phá Thạch phóng chạy.
Trường kiếm xanh rờn của Từ Tôn Công và trường kiếm của Lâm Phùng Chân chĩa thẳng vào bốn lão quái nhân sẵn sàng xuất chiêu nếu khi thoáng thấy bốn lão động đậy.
Lao Sơn nhất quái trông thấy Tạ Ánh Đào có vẻ liều mạng, lại vì ngại kịch độc Phi kim châm nên đứng sững do dự, chưa hành động.
Ngó thấy Lao Sơn nhất quái ngập ngừng, Tạ Ánh Đào nhận ra xảo kế hăm dọa đã có hiệu quả, nàng nghĩ thầm :
- “Bọn Lao Sơn tứ quái này cũng chỉ vì tham vọng pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục mà tới đây, vậy ta hãy dùng bí kíp dọa bọn lão là thượng sách.”
Tạ Ánh Đào nhìn Lao Sơn nhất quái gằn mạnh giọng :
- Hiện nay pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục đang ở trong mình ta, bọn lão vọng động ta sẽ hủy diệt pho bí kíp ngay lập tức xem bọn lão có còn gì nữa hay không.
Nàng thò tay vào lòng làm như nắm lấy pho bí kíp để hủy diệt.
Lao Sơn nhị quái nói khẽ bên tai Lao Sơn nhất quái :
“Đại huynh đừng vội động thủ, hãy chờ bọn lão đến giết tên tiểu tử và ả áo xanh kia rồi tìm cách bắt ả áo vàng thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục”.
Lao Sơn nhất quái gật đầu :
- Lao nhị đệ nói đúng, lão đệ hãy hành động cho mau, chậm trễ sẽ có biến.
Lao Sơn nhị quái quay sang Lao Sơn tứ quái và Lao Sơn tam quái nói mau :
- Tam đệ, tứ đệ hãy mau xuất chiêu Cương Thi ma công giết tên tiểu tử kia và ả áo xanh cho rồi.
Lao Sơn tam quái và Lao Sơn tứ quái ứng thinh. Ba cây Tang ma trượng cất lên...
Tạ Ánh Đào trông thấy cử chỉ của bọn Lao Sơn tứ quái hiểu ngay ý định liền thét :
- Ngưng lại, nếu bọn lão xuất chiêu Cương Thi ma công ta sẽ hủy diệt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục trước rồi sẽ liều chết với bọn lão.
Lao Sơn nhị quái, Lao Sơn tam quái, Lao Sơn tứ quái nghe tiếng thét của Tạ Ánh Đào liền dừng cây Tang ma trượng lại, không dám xuất chiêu Cương Thi ma công giết Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân vì sợ pho bí kíp bị hủy diệt.
Bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái đâu có ngờ pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục không có trong mình Phùng Phá Thạch, cũng không có trong mình Tạ Ánh Đào. Nàng dùng xảo kế phỉnh lừa các lão để duy trì thời gian chờ biến cố.
Bốn lão đứng bất động, trố bốn cặp mắt trắng dã nhìn Tạ Ánh Đào.
Bốn vị đạo nhân Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái cũng tưởng thật, đứng yên chờ diễn biến xảy ra.
Phía ngoài vòng phòng thủ vừa bị quần hùng phá vỡ, quần tăng bỏ chạy tán loạn.
Quần hùng ùn ùn đổ xô vào cuồn cuộn như sóng biển tràn bờ náo loạn cả lên. Hàng ngàn cao thủ hắc, bạch vây chặt bốn lão Lao Sơn tứ quái, bốn vị đạo nhân và Từ Tôn Công, Lâm Phùng Chân và Tạ Ánh Đào kín như chiếc hộp sắt.
Bọn họ ai ai cũng đều có quyết tâm tranh đoạt lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục của Phùng Phá Thạch.
Vô Lượng thiền sư quát vang như sấm :
- Chư vị anh hùng hào kiệt đừng vọng động. Ả áo vàng sắp hủy diệt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, chư vị bước tới ả sẽ hủy diệt ngay.
Quần hùng hắc, bạch đạo ngưng lại, dồn hàng ngàn ánh mắt về phía Tạ Ánh Đào.
Tạ Ánh Đào lớn tiếng :
- Lão trọc nói đúng. Hiện pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục đang ở trong mình ta. Kẻ nào vọng động ta sẽ hủy diệt pho bí kíp ngay tức khắc.
Quần hùng im phăng phắc, không có một ai dám cử động vì sợ Tạ Ánh Đào hủy diệt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Tất cả đều lầm xảo kế của Tạ Ánh Đào.
Chỉ riêng có Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân hiểu rõ Tạ Ánh Đào không có pho bí kíp, nàng chỉ dùng xảo kế đánh lừa quần hùng để tìm phương cách đào tẩu.
Vô Lượng thiền sư chợt nghĩ ra một kế :
- Nữ thí chủ chớ nên vọng động điên cuồng. Bần tăng có cách giải quyết ổn thỏa.
Tạ Ánh Đào trừng mắt :
- Cách gì, lão đạo hãy nói ra ta nghe thử.
Vô Lượng thiền sư bằng một giọng hết sức từ hòa :
- Nữ thí chủ hãy trao pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho bần tăng, bần tăng sẽ trao thuốc giải độc Địa Ngục Quan, ba vị sẽ mang tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch ra đi an toàn.
Tạ Ánh Đào hừ lạnh :
- Lão đạo đừng bày trò trẻ con với ta vô ích. Ta đã có quyết tâm rồi, bây giờ bất cứ một ai dám bước tới, ta sẽ vò nát pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục trong mình ta đấy.
Nàng động đậy bàn tay phải đang nằm trong lòng làm như sắp vận công bóp nát pho bí kíp.
Quần hùng hắc, bạch kinh hãi la to :
- Nàng đừng hủy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Tạ Ánh Đào vờ như vận công, nhìn Vô Lượng thiền sư lớn tiếng :
- Lão đạo đã bế tắc rồi phải không? Ta có cách giải quyết rất công bình.
Vô Lượng thiền sư hỏi :
- Nữ thí chủ có cách gì?
- Trước nhất lão đạo hãy ra lệnh cho quần hùng tháo bỏ vòng vây, kế đó trao thuốc giải cho bọn ta giải kịch độc Địa Ngục Quan cho Phùng Phá Thạch tỉnh lại rồi bọn ta rời khỏi nơi này, ra tới quan đạo ta sẽ trao pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho lão, lão nghĩ thế nào?
Ngẫm nghĩ phút giây, Vô Lượng thiền sư lắc đầu :
- Bần tăng không thể hành động như vậy được!
- Tại sao không được?
- Nếu bần tăng trao thuốc giải độc Địa Ngục Quan, tên tiểu tử Huyết Hận thư sinh tỉnh lại, gả sẽ không bao giờ chịu trao pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Trận ác chiến sẽ tiếp tục diễn ra, máu sẽ đổ thêm. Bây giờ chỉ còn một cách.
Tạ Ánh Đào thăm dò :
- Cách gì?
- Nữ thí chủ hãy rút thanh Tàn Hồn huyết kiếm bên lưng gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch trao trước cho bần tăng rồi bần tăng sẽ trao thuốc giải độc. Như vậy mới tránh khỏi trận ác chiến sắp tới.
Tạ Ánh Đào khinh khỉnh :
- Lão đạo bày kế phỉnh gạt ta sao được. Ta đâu có ngu dại gì trúng quỷ kế của lão. Nếu lão không bằng lòng theo điều kiện của ta vừa nói thì chẳng còn cách giải quyết được nữa đâu. Ta sẽ hủy diệt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho bọn lão thấy.
Tình hình song phương lại bế tắc.
Lao Sơn nhất quái không còn nhẫn nại nổi nhiêu, quát to :
- Lão hòa thượng đừng nói nữa, lão phu sẽ giết ả thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Lao Sơn nhất quái chưa kịp lướt tới, Vô Lượng thiền sư quát :
- Đứng lại!
Lão đạo nhân vung cây Cổ ma trượng xuất chiêu liền. Đạo kình nặng ngàn cân cản ngay trước mắt Lao Sơn nhất quái.
Lao Sơn nhất quái nổi giận, huy động cây Tang ma trượng xuất chiêu chống trả.
Bốp.
Tang ma trượng, Cổ ma trượng chạm nhau phát ra một tiếng nổ chát chúa.
Song phương dang ra rồi xáp lại, tức thì trận ác chiến lại tái diễn.
Phía sau Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái và ba anh em Lao Sơn tứ quái cũng vừa xuất chiêu. Kiếm trượng chạm nhau soang soảng, bóng người qua lại nhanh như chớp.
Đột nhiên.
Từ phía ngoài một âm thanh quỷ dị nổi lên. Âm thanh từ du dương bỗng cao vút như sấm sét đầy trời, đồng thời muôn đạo huyền quang chớp xẹt không gian.
Quần hùng kinh hãi hô to :
- Quỷ cầm!
- Quỷ cầm bà bà tới.
Âm thanh sấm sét càng lúc càng cao, huyền quang sáng rực khắp cả đấu trường, hàng vạn tiểu kình sắc bén thọc vào tai quần hùng, nhức thấu cả tim gan.
Hầu hết cao thủ hắc, bạch chịu đựng không nổi âm thanh sấm sét, đã ngồi xuống vận công chống lại.
Trận ác chiến giữa bốn vị đạo nhân ngũ đại môn phái và bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái liền ngưng bặt.
Tám người đứng im giữa đấu trường vận công chống lại tiếng quỷ cầm.
Hồi 54
Quỷ Cầm Ma Cơ
Từ Tôn Công lớn tiếng :
- Nhị vị tiểu thư vận công mau.
Hắn liền ngồi xuống đám cỏ nhắm mắt vận chân khí điều hành các huyệt đạo.
Tạ Ánh Đào và Lâm Phùng Chân cũng ngồi xuống nhắm mắt vận chân nguyên tống khứ hàn âm.
Âm thanh quỷ cầm cao vút tận từng mây rồi từ từ hạ xuống dần, sau cùng im bặt.
Một chiếc bóng như loài quỷ mụi từ phía ngoài phóng tới đấu trường.
Chiếc bóng ngưng lại dưới ánh trăng cho thấy đó là một quái bà kỳ lạ, hình dung cổ quái, vận y phục màu đen, mắt đen như loài hoắc quỷ, tay thòng tới gối, mười móng nhọn bén tợ gươm, tay cầm quỷ cầm màu huyền lóng lánh, nhìn qua đấu trường bằng ánh mắt sáng rực ma quang.
Nhận ra Phùng Phá Thạch đang nằm bất động dưới đất, quái bà bà cất tiếng cười khùng khục :
- Tiểu tử Phùng Phá Thạch đây rồi. Bây giờ hãy thu pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục trở về quỷ cốc luyện hai chiêu xem các ngươi còn giành giật, chém giết nhau nữa hay không?
Quỷ Cầm Ma Cơ bước về phía Phùng Phá Thạch.
Âm thanh quỷ cầm vừa chấm dứt, bọn Lao Sơn tứ quái cũng vừa mở mắt ra.
Trông thấy Quỷ Cầm Ma Cơ bước tới gần Phùng Phá Thạch, bốn lão quái nhân đồng quát :
- Đứng lại!
Bốn lão Lao Sơn tứ quái cùng lướt nhanh tới cản ngay trước mắt Quỷ Cầm Ma Cơ.
Quỷ Cầm Ma Cơ dừng bước, thò cặp mắt nhìn bốn anh em Lao Sơn tứ quái bằng ánh ma quang xanh lè, lạnh lẽo.
Quỷ bà cất giọng âm u :
- Bốn anh em chúng bay là Lao Sơn tứ quái đó phải không?
Lao Sơn nhất quái gật đầu :
- Đúng rồi, bọn ta chính là Lao Sơn tứ quái. Còn lão bà có phải là Quỷ Cầm Ma Cơ đó không?
Quỷ Cầm Ma Cơ cười khùng khục :
- Bốn anh em các ngươi đã biết lão nương rồi, sao còn đứng đó, không chạy lẹ đi.
Hay là các ngươi chờ lão nương ra tay tế độ, xuống địa ngục chầu diêm chúa?
Lao Sơn nhất quái trợn cặp mắt cương thi :
- Lão bà đừng tự thị có cây quỷ cầm, toan chiếm đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Bốn anh em ta sẽ đấu với lão bà một trăm chiêu.
Quỷ Cầm Ma Cơ cất tiếng cười khùng khục :
- Nói nhảm! Lão nương chỉ xuất một chiêu là các ngươi đã vào địa ngục rồi, cần gì phải xuất tới một trăm chiêu cho tổn hao sức lực của lão nương.
Quỷ bà trợn cặp mắt ma quang nói tiếp :
- Các ngươi hãy nghe lão nương hỏi đây: bây giờ các ngươi có chạy cho mau hay chờ lão nương hóa kiếp.
Lao Sơn nhất quái giận dữ gầm lên :
- Lão bà đừng cậy có cây quỷ cầm, hãy xem chiêu Cương Thi ma công của lão phu.
Cây Tang ma trượng quất lên một cái, một vùng trắng màu tang kèm xú khí như thây ma chết lâu ngày ào ào tới Quỷ Cầm Ma Cơ.
Quỷ Cầm Ma Cơ hừ một tiếng như quỷ hú, cây quỷ cầm giơ lên quay nửa vòng.
Ngàn vạn ánh huyền quang xuất hiện bố thành bức tường dày đặc che ngay trước mặt cao hơn năm trượng.
Những tiếng lốp bốp nổ liên hồi, xú khí tràn lan. Sau cùng một tiếng nổ chấn động rung chuyển khắp cả đấu trường.
Vùng bạch khí kèm xú khí biến mất, ngàn vạn huyền quang cũng tắt lịm.
Quỷ Cầm Ma Cơ hừ một tiếng :
- Khá lắm, hãy xem chiêu “Huyền Linh Ma Ảnh” của lão nương xem ngươi còn đứng đó được nữa không?
Cây quỷ cầm quay vòng tròn ba lần, tức thì vạn vạn ánh huyền quang xuất hiện che rợp cả ánh trăng, kình phong vun vút, lẫn lộn tiếng ma gào, quỷ khóc, bất cứ ai nghe cũng phải vỡ mật bay hồn.
Lao Sơn nhất quái kinh hoàng gầm to :
- Chư đệ hợp công.
Bốn anh em Lao Sơn tứ quái chụm lại, vung bốn cây Tang ma trượng liền liền. Từng cuộn bạch khí kèm xú khí rợp cả không gian chống lại ngàn vạn huyền quang của cây quỷ cầm.
Quần hùng hắc, bạch khiếp đảm, muốn bỏ chạy ra ngoài cũng không còn kịp, đành ngồi phệt trở lại dưới đất, nhắm mắt vận chân khí chống lại huyền âm ma khí đã tràn ngập trong không trung.
Từ Tôn Công hét :
- Nhị vị tiểu thư vận công bế tắc các huyệt đạo nhanh lên.
Hắn ngồi trở xuống vận chân khí.
Tạ Ánh Đào lẫn Lâm Phùng Chân cũng đã ngồi xuống, vận khí chân nguyên bế tắc các huyệt đạo trong người, không cho ma khí huyền âm đột nhập vào cơ thể. Hai nàng hé mắt nhìn xem bốn lão Lao Sơn tứ quái và bốn vị đạo nhân có thừa cơ hội lén tới ám kích Phùng Phá Thạch hay không.
Nhưng bốn vị đạo nhân cũng đã phải ngồi phệt trên mặt đất, vận chân nguyên, không đứng được như lần trước nữa. Hai nàng cảm thấy an tâm hơn.
Trận đấu ma công giữa Quỷ Cầm Ma Cơ và bốn anh em Lao Sơn tứ quái kéo dài gần một thời thần.
Một tiếng nổ long trời lở đất, khắp cả đấu trường chuyễn rung rầm rập.
Ma khí, huyền ảnh, kình phong phóng vút lên cao hàng trăm trượng, ào ào một lúc rồi im đi.
Huỵch... huỵch...
Bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái mồm phun máu tươi, té quị xuống đất.
Bên này Quỷ Cầm Ma Cơ hai bên mép miệng ứa máu, đứng run run.
Song phương đều thọ thương nhưng bốn anh em Lao Sơn tứ quái nặng hơn nhiều.
Quỷ Cầm Ma Cơ thò cặp ma quang xanh lè nhìn bốn lão quái nhân cười khùng khục :
- Lão nương đã nói rồi, các ngươi ngu ngốc, không chịu nghe. Bây giờ lão nương giết các ngươi rồi sẽ thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục sau.
Quỷ bà giơ cây quỷ cầm lên, nhắm thiên linh tử của Lao Sơn nhất quái và Lao Sơn tứ quái giáng xuống hai cái.
Hai đạo huyền quang kèm theo hai đạo kình nặng ngàn cân đánh vào đầu Lao Sơn nhất quái và Lao Sơn tứ quái.
Bốp... bốp...
Hai tiếng gầm thảm khốc, Lao Sơn nhất quái và Lao Sơn tứ quái ngã lăn ra.
Cả hai giãy giụa mấy cái rồi hồn du địa phủ.
Lao Sơn nhị quái và Lao Sơn tam quái kinh hoàng phóng ra ngoài ba mươi trượng tránh xa cây quỷ cầm của Quỷ Cầm Ma Cơ đang sắp sửa xuất chiêu.
Quỷ Cầm Ma Cơ nhìn Lao Sơn nhị quái, Lao Sơn tam quái cười khùng khục :
- Khôn hồn đấy, hai lão chậm chân một chút lão nương đã tế độ theo hai lão kia rồi.
Quỷ bà nói tiếp :
- Kẻ nào ngu ngốc dám chống lại lão nương là kẻ đó sẽ chết thảm như hai lão này.
Rời cặp ma quang nhìn Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái và Pháp Thiền đạo trưởng, Quỷ Cầm Ma Cơ trầm khàn giọng như loài ma quỷ :
- Còn ba lão đạo nhân và ả ni cô kia, sao chưa chịu chạy đi cho rồi? Hay là các ngươi muốn chờ lão nương tế độ về cõi niết bàn chầu Phật tổ ư?
Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái, Pháp Thiền đạo trưởng kinh hãi phóng ra ngoài xa hàng năm mươi trượng, đứng nhìn lại Quỷ Cầm Ma Cơ, thần sắc thảy đều biến đổi.
Quỷ Cầm Ma Cơ cười khùng khục :
- Biết điều đấy, tên nào còn dòm ngó pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục là phải chết thảm.
Quỷ bà quay lại :
- Bây giờ lão nương thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho rồi.
Từ Tôn Công hét :
- Nhị vị tiểu thư, chúng ta quyết tử.
Từ Tôn Công vung thanh trường kiếm màu xanh rờn, vận công xuất chiêu.
Lâm Phùng Chân cất cao thanh trường kiếm chĩa mũi về phía Quỷ Cầm Ma Cơ vận mười thành.
Tạ Ánh Đào tay trái nắm ám khí Phi kim châm, tay phải rút thanh Kim Ảnh kiếm rực kim quang hướng về phía Quỷ Cầm Ma Cơ.
Cả ba đều quyết sống chết bảo vệ cho Phùng Phá Thạch.
Quỷ Cầm Ma Cơ nhìn Từ Tôn Công, Lâm Phùng Chân và Tạ Ánh Đào trầm khàn giọng :
- Tên tiểu quỷ và hai con bé kai hãy mau ra ngoài cho lão nương thu pho bí kíp.
Từ Tôn Công hét :
- Chúng ta liều chết một trận với nữ quỷ, đừng dọa khiếp chúng ta, vô ích!
Tạ Ánh Đào chìa nắm Phi kim châm dọa khiếp :
- Đứng lại đó, nếu lão nữ quỷ bước tới gần ta sẽ ném ám khí Phi kim châm.
Quỷ Cầm Ma Cơ dừng lại nhìn nắm Phi kim châm trong tay Tạ Ánh Đào cất tiếng cười khùng khục :
- Con bé ngu ngốc, ám khí Phi kim châm của ngươi không làm gì nổi lão nương đâu.
Quỷ bà chầm chậm bước tới. Từ Tôn Công, Lâm Phùng Chân lẫn Tạ Ánh Đào kinh hãi chuẩn bị động thủ.
Thình lình....
Một chiếc bóng đen từ đâu tới cản ngang trước mặt Quỷ Cầm Ma Cơ.
Thân pháp của chiếc bóng lẹ như loài ma quỷ từ cõi địa ngục hiện về.
Quỷ Cầm Ma Cơ ngừng lại, dùng cặp mắt ba góc chiếu ma quang nhìn chiếc bóng đen.
Dưới ánh trăng tỏ rạng cho thấy đó là một lão quái nhân bộ mặt như quỷ mếu, thân hình gầy đét như que củi, mình vận trường y đen, ánh mắt đen xanh lè như hai chiếc ma đăng, đứng đối diện Quỷ Cầm Ma Cơ khoảng ba trượng.
Quỷ Cầm Ma Cơ hừ lạnh :
- Lão có phải là Khất Tiếu đạo nhân không?
Lão quái nhân gật đầu, cất giọng như ma khóc :
- Khất Tiếu đạo nhân chính là bần đạo. Còn lão bà có phải là Quỷ Cầm Ma Cơ không?
Quỷ Cầm Ma Cơ cất giọng âm u :
- Đúng rồi! Lão nương đây chính là Quỷ Cầm Ma Cơ. Còn lão tới đây có chuyện gì?