Tống Giang nghe báo vội ra đón tiếp , cùng vào đại sảnh rồi hỏi đến chuyện Sài Đại quan nhân . Đới Tung nói :
- Khi tôi đến Thương Châu nghe tin Lý Quỳ đã theo Sài Đại quan nhân đi sang Cao Đường tôi lại vội vàng lần ngay sang đó . Sau đến Cao Đường thấy họ đồn ầm lên rằng : Ân Thiên Tích tranh chiếm nhà của Sài Hoàng Thành là chú của Sài Đại quan nhân . Sài Đại quan nhân đã bị bắt giam vào trong ngục , còn nhà cửa của Sài Hoàng Thành đều bị Tri phủ là Cao Liêm chiếm nhận , lại còn đánh khảo Sài Đại quan nhân rất là tàn nhẫn .
Tiều Cái nghe nói liền bảo với mọi người rằng :
- Sài Đại quan nhân vốn có ân to cùng bọn sơn trại ta đây , nay mắc phải nguy hiểm như thế lẽ nào mà không cứu cho đành . Vậy tôi phải đi qua xuống đó xem sự thể ra sao mới được .
Tống Giang nói :
- Ca ca là chủ của sơn trại không thể đi liều như thế được , vả tôi với Sài Đại quan nhân lại có ơn nặng từ xưa . Vậy tôi xin thay Ca ca để đi chuyến này ...
Ngô Dưng nói :
- Cao Đường Châu thành trì tuy nhỏ nhưng lương sẵn người đông , không thể khing địch được việc này phải phiền Lâm Xung , Hoa Vinh , Tần Minh , Lý Tuấn , Lã Phương , Quách Thịnh , Tôn Lập , Âu Bằng , Dương Lâm , Đặng Phi , Mã Lâm , Bạch Thắng dẫn ba nghìn quân mã bộ đi làm tiên phong . Trung quân chủ suý thì có Tống Công Minh , và Ngô Dụng , Chu Đồng , Lôi Hoành , Đới Tung , Lý Quỳ , Trương Hoành , Trương Thuận , Dương Hùng , Thạch Tú dẫn ba nghìn quân mã bộ đi tiếp ứng .
Bàn định xong rồi , hai mươi hai vị Đầu lĩnh chỉnh điểm quân mã , và từ biệt Tiều Cái mà xuống núi kéo thẳng qua Cao Đường Châu . Khi tiền quân Lương Sơn Bạc kéo đến địa hạt Cao Đường đám thám tử liền báo cho tri phủ Cao Liêm biết . Cao Liêm nghe báo cười nhạt mà rằng :
- Quân giặc cỏ xưa nay vẫn lẩn núp ở vũng nước Lương Sơn , ta thường định đem quân đến bắt . Vậy nay chúng kéo nhau đến đây mà chịu tội , còn gì hay hơn nữa ? Thực là Trời giúp cho ta thành công đó .
Nói đoạn truyền lệnh sắp sửa quân mã để ra nghinh địch , và sức cho dân phu coi giữ trên thành . Bấy giờ các quan trên từ Đô Thống Giám Quân , dưới đến Thống Lĩnh , Thống Chế cùng Đề Hạt được lệnh của tri phủ lập tức đem các bộ quân mã ra điểm duyệt ở Giáo trường rồi sắp thành đội ngũ mà ra cửa thành dàn trận . Cao Liêm lại còn có ba quân riêng gọi là Phi thiên thần binh toàn là bọn hảo hán khoẻ mạnh ở Sơn Đông , Hà Bắc , Giang Tây , Hồ Nam , Lưỡng Hoài và Lưỡng Tiết mộ đến cả . Tri phủ mặc áo giáp đeo kiếm cưỡi ngựa dẫn quân ra thành truyền lệnh các tướng bày trận chỉnh tề , rồi đem ba trăm thân binh bày hàng ở giữa đánh trống khua chiêng để quân Lương Sơn kéo đến .
Bên kia Lâm Xung , Hoa Vinh , Tần Minh dẫn năm nghìn quân mã tới nơi , cũng dàn thành trận thế đôi bên cờ trống nổi lên , rồi cùng đem cung tên ra để bắn áp vòng trận . Khi đó mười hai vị Đầu lĩnh đều kìm ngựa đứng trước cửa trận , rồi Lâm Xung hoành cây bát xà mâu vỗ ngựa xông ra quát lên rằng :
- Bớ tên giặc họ Cao, mau mau ra đây chịu tội
Cao Liêm nghe nói liền dẫn hơn ba mươi tên hạ tướng ra trước cửa trận , rồi kìm ngựa trỏ bảo Lâm Xung rằng :
- Chúng bay không biết tội là chết đến nơi , lại còn dám đến xâm phạm thành trì của ta nữa hay sao ?
Lâm Xung lại thét lên rằng :
- Mày là đồ mọt giả hại dân , nay mai ta đánh đến kinh sư ta sẽ đem cả thằng Cao Cầu là đồ dối vua hại dân , mà chặt xác ra làm muôn đọan để trừ hại cho dân mới được .
Cao Liêm thấy vậy , quay hỏi chư tướng :
- Ai ra bắt thằng giặc ấy cho ta ?
Nói đoạn trong đám quân quan có một viên Thống chế tên là Can Trực múa đao vỗ ngựa ra để đánh , đôi bên đánh nhau chưa được năm hợp Can Trực bị Lâm Xung phóng xà mâu đâm vào giữa bụng , ngã lăn xuống ngựa .
Cao Liêm thấy vậy cả kinh hỏi lên rằng :
- Anh em ai ra báo thù được ?
Vừa dứt lời thì quan Thống chế là Ôn Vân Bảo tay cầm trường đao , mình cưỡi ngựa lang đeo nhạc xoang xoảng xông ra để đánh Lâm Xung . Tần Minh thấy vậy liền thét lên rằng :
- Ca ca hãy nghỉ tay để tiểu đệ chém thằng này cho .
Lâm Xung nghe nói bèn kìm ngựa nhường cho Tần Minh ra đánh Ôn Vân Bảo . Đôi bên đánh nhau được hơn mươi hiệp Tần Minh bèn lừa miếng phá đĩnh để cho Vân Bảo xông vào rồi đánh luôn một côn bể óc ra mà chết lộn xuống đất , còn con ngựa chạy về bản trận .
Cao Liêm thấy mất hai viên tướng liền rút thanh Thái A bảo kiếm ở lưng ra , miệng đọc mấy câu lẩm nhẩm mà quát lên rằng ;
- Mau ...
Đọan rồi thấytrong đám quân Cao Liêm một trận gió xông lên tung cao đến lưng chừng trời , đùng đùng nổi gió cuốn cờ , chẳng khác gì lấy trời đất mà xông sang mặt trận Lâm Xung . Bọn Lâm Xung , Tần Minh , Hoa Vinh cùng các tướng đen tối mờ mịt không nhìn rõ được nhau , các ngựa ra trận cũng thét gào sôi lên sùng sục . Chúng thấy vậy đều phải quay ra để tháo chạy . Cao Liêm liền giơ kiếm vẫy ba trăm thần binh xông sang đánh giết , rồi quan quân thúc đến để giúp sức thêm vào . Quân mã của Lâm Xung đều kinh sợ tán loạn chạy ngược chạy xuôi , năm nghìn quân mã chết hơn một nghìn còn thì kéo chạy ra ngoài năm mươi dặm mới dám hạ trại . Cao Liêm thấy quân mã bỏ chạy đã xa , bấy giờ mới thu quân vào thành Cao Đường để nghỉ .
Bấy giờ binh mã của Tống Giang kéo đến , Lâm Xung tiếp đón vào trong trại rồi kể chuyện cho mọi người nghe . Tống Giang cả kinh hỏi Quân sư Ngô Dụng rằng :
- Chẳng hay đó là phép gì nguy hiểm đến thế ?
- Cái đó chắc là một phép yêu ma , nếu ta có cách gì làm cho quay chuyển lửa tất là phá được .
Tống Giang nghe nói vội mở Thiền Thư ra xem , thấy trong quyển thứ ba có phép quay gió chuyển lửa để phá trận bèn lấy làm cả mừng , đọc thuộc các câu thần chú cùng các bí quyết rồi chỉnh đốn quân mã . Sáng hôm sau ăn cơm rất sớm để tiến vào đánh thành .
Bấy giờ Cao Liêm nghe báo vội điểm bọn quân mã đắc thắng cùng ba trăm thần binh kéo ra để đánh . Tống Giang đao kiếm xông ra trước trận , trông thấy đám quân Cao Liêm có một dẫy cờ đen , Ngô Dụng liền bảo Tống Giang rằng :
- Toán cờ đen đó tức là đám thần sư cả , hôm nay chắc là họ lại dùng phép vậy ta có cách gì mà địch được chăng ?
- Tôi đã có cách phá trận rồi không ngại gì ? Các tướng sĩ cứ vững tâm tiến đánh mới được .
Bên kia Cao Liêm dặn các tướng sĩ không được hăng hái khiêu đánh , cứ nghe thấy hiệu bài đồng là hết sức ra tróc nã Tống Giang sẽ có trọng thưởng . Cao Liêm ngồi trên mình ngựa đeo hai lá bài đồng , trên có vẽ rồng truyền phượng tay cầm thanh bảo kiếm xông ra trước trận . Tống Giang bèn trỏ Cao Liêm mà nói rằng :
- Hôm qua ta chưa tới đây , đám anh em lỡ thua một trận vậy hôm nay ta quyết đem các ngươi chém hết mới nghe .
- Đồ phản tặc mau mau xuống ngựa chịu trói cho khỏi bẩn tay ta .
Nói đoạn cầm thần kiếm khua lên trong miệng đọc lẩm nhẩm mấy câu , mà quát lên rằng mau ... bấy giờ lại thấy một vùng hắc khí bốc lên mà sắp sửa tan ra thành gió . Bên này Tống Giang thấy vậy vội đọc mấy câu thần chú , tay tả bắt quyết tay hữu cầm kiếm , trỏ một cái rồi cũng quát lên rằng :
- Mau ...
Đọan rồi thấy đám hắc khí kia bổng quay lại mà xông vào bản trận của Cao Liêm . Cao Liêm thấy trận gió quay về bèn vội lấy bài đồng gõ vào thanh kiếm , thì trong đám thần binh bỗng có trận gió cuốn cát tung lên , rồi hiện ra một đoàn ác thú thẳng xông sang trận Tống Giang . Tống Giang đương khi đắc sách , đương thúc giục quân mã xông vào bỗng thấy một đoàn ác thú , thì ai nấy kinh hoàng rồi , Tống Giang cắp kiếm mà quay ngựa chạy trước , còn các vị Đầu lĩnh cũng kéo chạy theo .
Bấy giờ Cao Liêm cầm kiếm vẫy lên , ba trăm thần binh tiến trước các quan quân tiến sau xông vào đánh giết . Quân mã Tống Giang thua chạy thiệt hại không biết tới đâu mà kể , Cao Liêm theo đuổi ngoài hai mươi dặm mới rút quân về thành . Tống Giang dẫn quân mã ra đóng ở ngoài thổ phỉ , kiểm điểm các Đầu lĩnh không thiếu một ai , bèn cùng nhau tụ họp để nghĩ kế và hỏi Quân sư Ngô Dụng rằng :
- Nay đem quân hai lần đến đánh Cao Đường đều bị thất bại không còn kế gì đ mà phá được thần binh , vậy biết làm sao cho được ?
- Họ đã giỏi dụng thần binh thì đêm nay họ tất đến cướp trại , vậy ta nên phòng bị trước kẻo nguy . Chốn này chỉ nên lưu một ít quân mã để lại còn thì phải dẫn quân vào đóng cả ở trại cũ mới xong .
Tống Giang nghe nói bèn truyền cho Dương Lâm , Bạch Thắng ở lại coi trại , còn các vị Đầu lĩnh đều dẫn quân đến trại cũ để đọng . Dương Lâm , Bạch Thắng vâng lệnh dẫn quân ra đóng ở vùng cỏ , cách trại quân chừng nửa dặm đường để đợi .Vào khoảng cuối canh một chợt thấy sấm đùng đùng nổi lên , rồi Dương Lâm , Bạch Thắng cùng hơn ba trăm quân trông ra thấy Cao Liêm đi dẫn bộ ba trăm thần binh mà đi sát vào trong trại , khi vào tới nơi thấy trại bỏ không Cao Liêm bèn kéo quân mau mau trở về . Dương Lâm , Bạch Thắng thấy vậy liền sai quân reo hò ầm lên , rồi sai quân chỉa nỏ dương cung bắn ra . Cao Liêm sợ trúng kế đành phải theo thần binh mà chạy mau cho thoát , ba trăm thần bing cũng hớt hải sợ kinh chạy tán loạn đi mỗi nơi mỗi ngã . Quân Dương Lâm , Bạch Thắng phóng nỏ bắn liều , bất ý có một mũi tên bắn ngay vào vai tả Cao Liêm , rồi kéo ùa nhau ra đuổi đánh . Đuổi được một quãng đường Dương Lâm thấy Cao Liêm chạy đã xa bèn rút quân về mà không đuổi nữa .Bấy giờ gió im mây lặng , bóng trăng sao lại sáng giữa trời Dương Lâm , Bạch Thắng lần được chổ thảo phi bắt được hai mươi tên thần binh bị thương liền đem vào nộp Tống Giang và nói rõ tình hình gió mưa khi cướp trại cho Tống Giang nghe . Tống Giang , Ngô Dụng nghe nói cả kinh mà rằng :
- Ở đây chỉ có cách năm dặm đường , sao không thấy gió mưa chi cả .
Chúng nói :
- Đó là phép thuật yêu ma lấy nước ở quanh đâu đây , mà làm mưa từng đám nhỏ thôi ...
Dương Lâm nói :
- Bấy giờ Cao Liêm đã rủ tóc chống gươm sát vào trong trại , sau bị một mũi tên mới chịu rút quân về thành , chúng tôi đã toan đuổi đánh song ít người nên không dám đuổi nữa .
Tống Giang liền thưởng công cho Dương Lâm , Bạch Thắng và sai đem chém nhưng tên thần binh bị thương , rồi cắt các vị Đầu lĩnh chia đóng ra làm bảy tám trại nhỏ , để vây giữ lấy trại lớn ở giữa và nhất diện cho người về sơn trại lấy thêm viện binh .
Hôm đó Cao Liêm bị mũi tên trở về trong thành dưỡng bịnh , truyền cho quân sĩ hết sức giữ thành đợi khi khỏi hẳn vết thương mới ra đối trận đánh bắt Tống Giang . Tống Giang thấy hai phen thất bại thiệt hại quân mã rất nhiều , trong lòng lấy làm lo phiền áy náy , bàn với quân sư rằng:
- Hiện nay chỉ có một mình Cao Liêm còn không phá nổi , nếu nay mai lỡ lại có thêm một vài toán quân nào đó thì làm sao mà đối địch cho được ?
- Tôi thiết tưởng phá được Cao Liêm thí chỉ cho một kế nầy là diệu hơn cả ... mà nếu người này không chịu đến cho thì thành Cao Đường không ngày nào phá được , mà tính mạng Sài Đại quan nhân chắlà nguy mất .
Mới hay :
Giang hồ nghĩa nặng nghìn cân
Vào sinh ra tử tấm thân xem thường
Nam nhi đã vững cương thường
Tiếng thơm nghĩa hiệp để nhường cho ai ?
Gió mưa chi ngại chuyện đời
Gan vàng dạ sắt giữa trời một ta
Ví không từng trải phong ba
Nước non ai biết ta là thuỷ chung .