watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
21:00:5229/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Vạn Lưu Quy Môn - Khuyết Danh - Hồi 22-34 - Trang 3
Chỉ mục bài viết
Vạn Lưu Quy Môn - Khuyết Danh - Hồi 22-34
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Tất cả các trang
Trang 3 trong tổng số 15
Hồi 23b
Mạnh Đạt Nhân lại bảo:
- Từ đó có thể tách rời phần thân ra khỏi chuôi. Cô nương thử xem.
- Rồi! Tách được rồi!
- Vậy hãy nhìn lòng rổng của phần chuôi.
Nàng lại kêu:
- Có một mảnh hoa tiên được cuộn lại.
Mạnh Đạt Nhân gật đầu, khích lệ:
- Hãy mở ra xem!
Nàng mở mảnh hoa tiên ra:
- Là kinh văn võ học?
Mạnh Đạt Nhân thở dài:
- Tại hạ cũng từng kinh ngạc như cô nương. Và vì lúc đó trong tình trạng bị mụ Cổ Mỹ Kỳ giam giữ, tại hạ có thừa thời gian nên đã thử luyện theo kinh văn này.
- Kết quả thế nào?
- Quả là thứ tâm pháp thượng thừa hiếm có. Và nếu cô nương có thời gian thử luyện như tại hạ, cô nương sẽ thấy lạ vì phát hiện từ kinh văn này có thể dễ dàng nhận ra hình dạng của những nhánh rễ ở địa đạo chính là chiêu thức võ học.
Nàng lập tức buông rơi mảnh hoa tiên:
- Mạnh thiếu hiệp muốn ám chỉ đây là kinh văn sỡ học của Cửu U Quỷ Viện?
- Không sai! Và nếu ngay lúc đầu tại hạ nhận ra có lẽ đã có cách giải thích cho lệnh tổ hiểu. Đâu đến nổi bị lệnh tổ nghi ngờ, lừa tại hạ đến đây và bị giam vào quái trận thập phần nguy hiểm này?
Nàng giật mình:
- Là do gia gia cố ý lừa Mạnh thiếu hiệp sao?
Mạnh Đạt Nhân cười lạt:
- Đương nhiên lệnh tổ không thể nói hết sự thật với cô nương. Theo tại hạ suy đoán, trong lẩn cô nương tỉnh lại và tình cờ nghe tiếng tại hạ gọi, có lẽ khi cô nương đặt nghi vấn lệnh tổ thay vì nghe theo lời giải thích của cô nương, vẫn khăng khăng xem tại hạ là người của Cửu U Quỷ Viện?
Nàng đành thú nhận:
- Gia gia luôn đề quyết như vậy. Còn bảo trước sau gì thiếu hiệp cũng có cách thoát trận, đó là bằng chứng thuyết phục nhất cho thấy thiếu hiệp chính là người của Cửu U Quỷ Viện.
- Do đó, khi không thể lo lắng cho cô nương, trước lúc lệnh tổ bỏ đi, cô nương từng được lệnh tổ khuyên phải đến đây tìm tại hạ? Vừa tạo cơ hội cho cô nương được giải độc vừa là kế hay nhất giúp cô nương thoát khỏi tay Thần Môn?
Nàng lắc đầu:
- Lần này thiếu hiệp đoán sai rồi. Gia gia tuy có nói dối rằng thiếu hiệp tự ý đi vào đây, nhưng người không hề có ý khuyên tiểu nữ đi tìm thiếu hiệp.
- Thật ư?
- Hoàn toàn sự thật. Như tiểu nữ đã nói, lúc tỉnh lại đã thấy gia gia thất tung, tiểu nữ sau khi tìm khắp nơi không thấy bèn nảy ý đi tìm thiếu hiệp.
- Cô nương hồ nghi tại hạ là người đã gây bất lợi cho lệnh tổ?
Nàng đỏ mặt:
- Dường như tiểu nữ đã ngờ sai?
Mạnh Đạt Nhân thở dài:
- Qúa sai là đằng khác. Rồi cô nương sẽ rõ, khi chính cô nương phải chịu chung cảnh ngộ như tại hạ, không thức ăn, không nước uống. Quái trận này là nơi hai ta táng thân.
Nàng thất kinh:
- ö thiếu hiệp muốn nói, đã ba ngày qua...
Mạnh Đạt Nhân cười buồn:
- Đến việc tự đứng lên đi lại vào lúc này đối với tại hạ cũng là điều khó khăn.
Nàng hoang mang:
- Nếu vậy, dù tiểu nữ có được giải độc cũng vô ích?
Mạnh Đạt Nhân nghiêm giọng:
- Một lần nữa tại hạ minh định tại hạ không hề có giải dược, cũng chưa có bất kỳ hành động nào gọi là để giúp cô nương giải độc.
Nàng cau mày:
- Nếu là vậy, phải giải thích làm sao mỗi khi tiểu nữ ở gần thiếu hiệp lại cảm thấy chất độc như không còn phát tác?
Chàng hoài nghi:
- Có chuyện ày ư?
Nàng gật đầu:
- Theo gia gia kể lại, người từng hỏi và từng nghe thiếu hiệp đáp rằng, tiểu nữ hay tỉnh lại và tỉnh lại lâu mỗi khi thiếu hiệp cùng người động thủ. Và lần này cũng vậy, suốt ba ngày qua đâu có lần nào tiểu nữ tỉnh lại lâu như lần này?
Mạnh Đạt Nhân hoang mang:
- Nhưng tại hạ đâu có hành động gì khác, cũng đâu có giải dưọc cho cô nương dùng?
Nàng trầm ngâm:
- Gia gia cũng thử nghĩ đến chuyện này. Và người bảo, trừ phi trong người thiếu hiệp có mang theo loại dược vật quý hiếm. Bằng không, nhất định thiếu hiệp phải mà người của Cửu U Quỷ Viện, và đã lẻn cho tiểu nữ dùng một ít giải dược, đủ để cứu tỉnh nhưng không đủ để hóa giải hoàn toàn.
Mạnh Đạt Nhân chợt nhìn nàng:
- Cô nương dám cùng tại hạ thực hiện một cuộc thử nghiệm?
- Thử nghiệm gì?
Mạnh Đạt Nhân bảo:
- Nhân nói về dược vật quý hiếm, quả nhiên gần đây tại hạ có dùng một nhánh Thiên Niên Hà Thủ Ô. Chỉ cần một giọt máu của tại hạ nếu có thể giúp cô nương giải trừ độc chất, mọi nghi ngờ giữa chúng ta vậy là giải tỏa.
Sao?
Nàng hồ nghi:
- Liệu có được không?
- Cần phải thử mới biết. Chỉ mong cô nương hãy một lần tin lời tại hạ.
Nàng ưng thuận:
- Không như gia gia, tiểu nữ vẫn luôn tin ở thiếu hiệp.
Mạnh Đạt Nhân vội nhét lại mảnh hoa tiên vào phần chuôi, lắp trở lại thanh trủy thủ, sau đó dùng thanh trủy thủ trích ra vài giọt máu từ cổ tay.
Trầm Bội Uyển sau khi nhìn kỹ từng động tác của Mạnh Đạt Nhân, thấy không có gì khác lạ bèn ngữa cổ đón nhận những giọt huyết được Mạnh Đạt Nhân nhiểu vào.
Chờ một lúc đủ lâu, Mạnh Đạt Nhân thận trọng hỏi:
- Thế nào?
Thay vì đáp, nàng bảo:
- Gia gia đã quá đa nghi, nghĩ thiếu hiệp chỉ muốn hại người.
Mạnh Đạt Nhân thở phào:
- Lệnh tổ có nghi cũng đúng. Chỉ trách tại hạ thiếu may mắn nên không có dịp giải thích; Đoạn Mạnh Đạt Nhân nhìn nàng:
- Không phải ngẫu nhiên lệnh tổ kết oán cừu với Thần Môn, trong khi lệnh tổ từng am hiểu võ học của Thần Môn. Huống chi vừa nghe đến tính danh của cô nương, lão Hoàng Kim Hoán liền nghĩ ngay lệnh tổ là Trầm Quân. Cô nương liệu có lời nào giải thích?
Nàng có phần lưỡng lự:
- Về việc này, tiểu nữ chỉ có thể nói rõ một điều, xấp xỉ năm mươi năm về trước, gia gia từng là người của Thần Môn.
Mạnh Đạt Nhân sửng sờ một lúc lâu, khiến Trầm Bội Uyển sinh nghi:
- Sao thiếu hiệp bàng hoàng?
Mạnh Đạt Nhân sực tỉnh hạ thấp giọng và hỏi nàng:
- Vậy điều gì khiến lệnh tổ mất hết võ công?
- Bị người ám toán lúc đang luyện công, gia gia giải thích như thế.
- Sau đó thì sao?
- Để lẫn tránh bị truy sát trong lúc vô phương hoàn thủ, gia gia tìm đến đây.
- Còn lệnh song thân thì sao?
- Do gia gia vô phương báo phục, nên khi lập gia thất người đề dồn mọi kỳ vọng vào gia phụ. Chuyện không thể cưỡng cầu, gia phụ mãi luyện công, quên câu dục tốc bất đạt, dẫn tới yểu mạng. Sự phiền muộn sau đó cũng đã khiến gia mẫu mệnh chung. Từ đó đến nay dù rất muốn, gia gia vẫn không dám thúc ép tiểu nữ luyện công. Trái lại, người chọn con đường khác, là...
- Là tự nghĩ ra công phu khắc chế, hy vọng cô nương sẽ thay lệnh tổ báo thù?
Nàng gật đầu:
- Đúng vậy! Thiếu hiệp vẫn chưa nói tại sao lúc nảy thiếu hiệp có vẻ bàng hoàng?
Mạnh Đạt Nhân chợt xua tay:
- Tại hạ tuy chưa dám chắc nhưng ít ra cũng đã thức ngộ nhiều điều. Tuy vậy, nếu nói ra lúc này e quá sớm, hãy đợi đến lúc chúng ta tìm được cách phá trận đã.
Nàng kinh nghi:
- Mạnh thiếu hiệp có thể phá trận sao?
Mạnh Đạt Nhân lộ vẻ quả quyết:
- Giờ đã rõ, đây là nơi có lưu lại võ học của Cửu U Quỷ Viện, tại hạ tự tin quái trận này sẽ dược giải phá nếu tại hạ biết tận dụng mọi hiểu biết có liên quan đến sở học Cửu U.
Nàng động tâm:
- ö thiếu hiệp muốn nói, mọi võ học được lưu lại ở đây đã được thiếu hiệp hiểu thấu triệt?
Mạnh Đạt Nhân mỉm cười:
- Có chịu đói chịu khát ít ra cũng có phương diện nào dó hữu ích. Qua ba ngày chiêm niệm, tại hạ có thể tự phụ thấu hiểu được bảy tám thành. Và như vậy, nếu tại hạ suy đoán không lầm, quái trận này cũng phần nào đó có liên quan đến sở học Cửu U, nghĩa là tại hạ sẽ có cách thoát thân.
Đoạn Mạnh Đạt Nhân đứng lên:
- Để tránh những bất lời không cần thiết, ngay từ lúc này có lẽ cô nương nên đi sát theo tại hạ.
Nàng cũng đứng lên:
- Có vẻ độc chất đã được giải trừ hoàn toàn. Sẽ tốt hơn nếu thiếu hiệp để tiểu nữ đi trước. Còn đi như thế nào thì tùy theo sự chỉ điểm của thiếu hiệp.
Mạnh Đạt Nhân miễn cưỡng chấp nhận:
- Có lẽ phải như thế thôi. Tại hạ thật đi không muốn nổi.
Không chút tỵ hiềm, Trầm Bội Uyển đưa tay dìu đỡ Mạnh Đạt Nhân:
- Đi như thế nào?
Mạnh Đạt Nhân cố che dấu tâm trạng ngại ngùng, bảo:
- Đầu tiên hãy cứ đi bừa. Chờ xem trận thế phát động như thế nào đã.
Nàng nghi ngại:
- Liệu có ổn không?
- În hay bất ổn, vẫn hơn là chúng ta cứ bị giam giữ mãi mãi.
Nàng tán thành:
- Được! Vậy thì đi! Một bước! Hai bước! Đủ chưa?
Mạnh Đạt Nhân gật đầu:
- Trận thế quả nhiên có phát động. Hãy bước thêm một bước nữa.
Nàng vừa nhích chân, chưa đầy một bước, liền nghe Mạnh Đạt Nhân kêu:
- Dừng lại! Cô nương thử nhìn xung quanh xem.
Nàng biến sắc:
- Đều là những ảo giác với đủ hình dáng kỳ quái. Là những hồn ma ư?
Mạnh Đạt Nhân đáp khẽ:
- Là bóng quỷ thì dúng hơn. Nhưng đây là những bóng cố tình được biến hóa theo một phương thức nhất định.
- Là phương thức gì?
- Khó có thể nói ngay lúc này. Nào, tại hạ đã ghi nhớ cả rồi, hãy thử bước thêm một bước nữa. Một bước dịch chuyển là một lần quái trận biến hóa ảo giác, tạo nên thật nhiều hình bóng thâm u chập chờn được Mạnh Đạt Nhân gọi là bóng quỷ.
Tiếp theo đó, Mạnh Đạt Nhân bảo:
- Rất có thể tại hạ suy đoán không sai. Lại là những chiêu thức võ học?
Bước tiếp nào!
Nàng vừa nhích động:
- Chậm đã! Tại hạ nhận ra rồi. Đây là hình thức để lưu lại một bộ pháp biến ảo. Chỉ cần hiểu bộ pháp tất có cách thoát trận.
Nghe Mạnh Đạt Nhân hô hoán như thế, nàng bán tín bán nghi:
- Dùng bộ pháp có thể thoát trận được sao?
Mạnh Đạt Nhân sau đó tuy tiếp tục cùng nàng bước đi nhưng vừa đi để nhận định những phương vị gọi là bộ pháp, Mạnh Đạt Nhân vẫn có thời gian để giải thích cho nàng hiểu sự việc.
Mạnh Đạt Nhân bảo:
- Cổ Mỹ Kỳ tuy đang là viện chủ Cửu U Quỷ Viện nhưng đó là do mụ tình cờ tìm thấy di học Cửu U. Mụ chưa từng đến đây, cũng không hề biết lại có một nơi như thế này, là nơi có thể gọi là thánh địa của Cửu U Quỷ Viện.
Trầm Bội Uyển nghi hoặc:
- Sao Mạnh thiếu hiệp biết chắc điều này?
- Rất dễ! Vì nếu mụ đã biết có một nơi thế này, thử hỏi lệnh tổ làm gì có cơ hội lưu ngụ Ở đây thời gian lâu mà không bị mụ bất ngờ tìm đến quấy rầy?
Huống chi, tại hạ đã mấy lần cùng mụ giao đấu hoặc mục kích cảnh mụ giao đấu với người khác, chưa bao giờ tại hạ nhìn thấy mụ thi triển bộ pháp tương tự như bộ pháp tại hạ đang nhìn thấy ở dây.
- Từ đó, Mạnh thiếu hiệp nhận định đây là phương cách duy nhất để thoát trận?
Mạnh Đạt Nhân gật đầu tự tin:
- Tại hạ nghĩ thế này, võ học Cửu U được lưu tại thánh địa này mới chính thật là toàn bộ sở học Cửu U. Cũng như nhân vật Cửu U Bà Bà trăm năm trước đã xuất hiện, công phu của mụ Cổ Mỹ Kỳ hiện giờ cũng chỉ là phần nào sở học Cửu U không hiểu vì sao bỗng lưu lạc giang hồ. Nếu ý nghĩ này là đúng, tại hạ tin rằng có lẽ tại hạ là người đầu tiên được tiếp nhận toàn bộ di học Cửu U. Và sẽ không có gì ngạc nhiên nếu một lúc nữa đây, tại hạ nhờ bộ pháp thoát khỏi nơi này, quái trận sẽ tự tan biến, do nhiệm vụ lưu truyền bộ pháp đã có người tiếp nhận.
Nói đến đây, cũng là lúc Mạnh Đạt Nhân nhờ những kiến thức sẵn có về sở học Cửu U đã nhận định rõ toàn bộ những phương vị do muôn ngàn bóng quỷ ảnh luân phiên xuất hiện khi quái trận biến động, Mạnh Đạt Nhân chợt trầm giọng bảo Trầm Bội Uyển:
- Đây là lúc chúng ta có thể biết sự thể đúng sai thế nào. Cô nương hãy cẩn trọng và di chuyển phải nhanh. Nào, tả tứ hữu ngũ, thoái tam tiến lục, sau đó tả thất hữu nhị và thoái nhất tiến bát. Thoát!
Vẫn không quên Mạnh Đạt Nhân vì đuối sức không thể đi nhanh, Trầm Bội Uyển nửa dìu nửa nâng Mạnh Đạt Nhân lên và di chuyển nhanh theo phương vị được chỉ điểm.
Ầm!
Rào... rào...
Cùng với ánh dương quang chợt vỡ òa tràn ngập, động thất mà cả hai vừa nhanh chân thoát ra bỗng bật phát lên tiếng chấn động kinh hoàng. Cả hai vội quay đầu nhìn lại và không thể không rúng động khi tận mắt nhìn thấy toàn bộ động thất đang từ từ đổ xuống phá hũy tất cả những gì từng được biết đến như một quái trận suốt thời gian dài chưa có người giải phá.
Trầm Bội Uyển lên tiếng với thần thái nghiêm trọng khác thường:
- Quái trận đã tự phá hủy. Lẽ nào Mạnh thiếu hiệp chính là nhân vật đầu tiên tiếp nhận toàn bộ di học Cửu U?
Mạnh Đạt Nhân cũng lên tiếng với giọng khàn đi vì xúc cảm chợt dâng lên tràn ngập:
- Vẫn chưa phải là tất cả đâu. Cô nương hãy nhìn sang bên hữu thì rõ.
Trầm Bội Uyển vừa đưa mắt nhìn đã cảm khái kêu lên:
- Đây là nơi nào? Không còn là Thủy Bạc Cốc như tiểu nữ từng biết? Hai chữ Quỷ Cung kia hàm ý gì?
- Ha... ha...! Muốn biết rõ Quỷ Cung là gì, sao hai ngươi không hỏi bản nhân? Ha... ha...
Tràng cười vang lên quá bất ngờ. Và càng bất ngờ hơn khi chủ nhân của tràng cười xuất hiện với khá đông nhân thủ theo chân...

HOMECHAT
1 | 1 | 107
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com