watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
14:25:5929/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Thất Tuyệt Ma Kiếm - Ngọa Long Sinh - Hồi 161 - Hết
Chỉ mục bài viết
Thất Tuyệt Ma Kiếm - Ngọa Long Sinh - Hồi 161 - Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Tất cả các trang
Trang 1 trong tổng số 12

Hồi 161
CHÂN TƯỚNG GIANG NAM SONG HIỆP BỊ BẠI LỘ

Du Tiểu Quyên nói :
- Bây giờ ta đi trước coi cơ quan phát động còn tiểu muội đi sau kiểm tra .
- Biện pháp này tuy rất hay nhưng như vậy thì tỷ tỷ mạo hiểm quá .
- Dù mạo hiểm cũng đành phải làm chứ không còn cách nào khác được .
Nàng ngấm ngầm đề khí rất nhẹ cẩn thận tiến về phía trước , nàng trông lên vách thì thấy màu sắc chỗ nào cũng giống nhau không tìm ra được chỗ nào khác lạ . Du Tiểu Quyên đi chừng được năm bước bỗng nghe đánh sầm một tiếng cánh cổng vừa đang mở rộng đột nhiên đóng lại đường hẻm biến thành tối đen như mực . Quyên Nhi dừng bước khẽ nói :
- Chúng ta vẫn phải giữ cách khoảng chứ đừng đi sát nhau .
Nàng vừa dứt lời đột nhiên hai tiếng véo véo rít lên đột nhiên vọt tới Du Tiểu Quyên vội vung kiếm lên gạt . Ánh hàn quang loé lên thì đã nghe những tiếng leng keng vang lên một hồi , mấy mũi trường tiêu bắn tới đều bị bảo kiếm của Du Tiểu Quyên gạt rớt . Tần Nhi kh4 la lên :
- Tỷ tỷ có việc gì không ?
- Ta không sao hết .
Nàng ngừng lại một chút rồi hỏi :
- Sau loạt tên này không hiểu còn ám khí bắn tới nữa không ?
- Theo chỗ tiểu muội biết thì sau loạt tên này còn có một loạt độc châm rất là nguy hiểm !
Du Tiểu Quyên ủa lên một tiếng rồi hỏi :
- Loạt độc châm này phát ra cùng một lúc hay là bắn tới không liên tục .
- Dường như chia làm ba đợt , mỗi đợt đều có đến hàng trăm mũi
. Sau đợt thứ nhất ngừng lại một chút rồi đợt thứ hai mới được bắn ra ..
- Muội muội có biết thời gian dừng lại phỏng độ bao lâu không ?
- Thời gian này không lâu lắm đó là nói đến tên tự động , nhưng nếu có người điều động hay khống chế thì tình hình này lại khác đi .
Du Tiểu Quyên trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Muội muội ! Muội muội có đem theo bật lửa không ?
Quân trung Phụng đáp ngay :
- Tiểu muội có đây .
- Phiền cô nương đốt mồi lên coi .
Du Tiểu Quyên vừa dứt lời ánh lửa đã sáng loà Quân trung Phụng giơ cao mồi lửa lên hỏi :
- Dùng lửa để làm gì ?
Du Tiểu Quyên đón lấy mồi lửa đáp :
- Tiểu muội nghĩ rằng tại đường hẻm này tất có người ẩn nấp trong bóng tối để điều động cơ quan , nếu chúng ta đem tấm thân bằng da bằng thịt mà đối phó với cơ quan của họ thì tất bị thất bại .
Tần Nhi nói :
- Du tỷ tỷ nói vậy chẳng lẽ chúng ta phải rút lui hay sao ?
- Trước khi tới đây đã chuẩn bị mang theo nhiều hoả dược để phòng khi cần đến có thể phóng hoả đốt viện ..
Tần Nhi ngắt lời :
- Toà nhà này kiến trúc rất kiên cố xây bằng gạch đá tiểu muội e rằng dùng hoả công khó có hiệu quả được .
- Ta đã nghĩ tới điều đó , vì vậy chúng ta phải tiến vào nữa mới được , hai vị hãy lùi lại để ta tung hoả dược ra .
Bỗng nghe trong bóng tối có thanh âm lạnh lẽo cất lên :
- Dừng tay !
Du Tiểu Quyên tay trái cầm mồi lửa tay phải cầm kiếm để trước ngực thủ thế rồi nói :
- Ai đó ?
Trong bóng tối có người đáp lại :
- Lão phu là Phương Tú .
Du Tiểu Quyên hỏi :
- Té ra là Phương viện chúa , thế thì hay lắm ! Không hiểu Phương chúa có thể xuất hiện cho tiểu nữ tham kiến được chăng ?


Bỗng nghe một hồi lách cách vang lên trong vách nứt ra một cửa kín , Phương Tú từ từ bước ra cặp mắt chiếu ra những tia sáng lạnh lẽo nhìn Quyên Nhi và Tần Nhi nói :
- Không ngờ ta đây lại bị mấy tên nha đầu trong Phương phủ làm khó dễ với mình .
Du Tiểu Quyên cười nói :
- Những người cùng ở trong Phương phủ cộng sự với Phương viện chúa bất luận là nam hay nữ đều chia làm hai phe , một là những kẻ trung thành với viện chúa thì theo hùa làm chuyện tàn ác còn một phe là đối nghịch với viện chúa đó .
Phương Tí đằng hắng một tiếng rồi hỏi :
- Tại sao họ lại biến thành kẻ thù nghịch ?
- Vì họ có ở trong Phương gia đại viện mới nhìn rõ được hành động tàn ác của viện chúa .
- Con nha đầu lớn mật kia ! Ngươi dám sỉ mạ vào mặt lão phu ư ?
Du Tiểu Quyên vẻ mặt nghiêm trang xẳng giọng nói :
- Đã muốn trừ hoạ cho võ lâm thì dù giết viện chúa cũng được . Há phải xỉ mạ mà thôi ?
Quân trung Phụng đã hỏi xen vào :
- Phương Tú ! Lão có biết ta là ai không ?
- Ta biết rồi , ngươi là con gái của Quân thiên Phụng .
- Giang Nam song hiệp các ngươi nguyên là hung thủ sát hại Lý Thanh Trần , vậy mà không tự nhận lỗi lại gieo vạ cho tiên phụ ta là nghĩa làm sao ?
Phương Tú mỉm cười đáp :
- Con Lý Thanh Trần là Lý Hàn Thu đã bị giam cầm trong mật thất , ta muốn hạ sát gã lúc nào là nên lúc ấy . Bây giờ cô nương mới hạch lão phu về chuyện Lý Thanh Trần bị sát hại há chẳng quá muộn rồi ư ?
- Bất luận là Lý Hàn Thu còn sống hay chết ta cũng phải hỏi chuyện này cho rõ .
Phương Tú nói :
- Dù bây giờ ta có nói thật với cô nương cũng không sao . Lệnh tôn cùng bọn Trương Tử Thanh , Huỳnh Thiếu Đường gọi chung là Giang Hồ Ngũ Ác đều vâng mệnh lệnh lão phu mà hành động . Những người bị gia hại nào phải một mình Lý Thanh Trần ngoài ra còn biết bao người khác . Nhưng bọn Giang Hồ Ngũ Ác lại bội tín với ta nuốt trửng bao nhiêu vàng bạc châu báu , dù cho Lý Hàn Thu không giết lệnh tôn thì chính lão phu cũng không chịu buông tha cho họ .
- Bọn họ đều bị giết hết rồi ư ?
- Trừ cô ra toàn gia họ đều bị tiêu diệt .
Quân trung Phụng nghiến răng ken két lặng thinh không nói gì nữa . Phương Tú đảo mắt nhìn Du Tiểu Quyên nói :
- Nội tổ của cô nương đã rút lui khỏi võ lâm nay không hiểu tại sao lại len lỏi vào giòng nước đục trên chốn giang hồ ?
- Các vị bề ngoài nổi tiếng nghĩa hiệp mà bề trong lại ăn cướp tiền tài của thiên hạ về làm giàu , như vậy còn chưa đủ thoả mãn lòng ham muốn mà rửa tay gác kiếm nay lại mưu đồ làm bá chủ võ lâm ..
Phương Tú cười lạt đáp :
- Hiện nay thế lớn đã ổn định dù cho lệnh tổ là Nam Thiên Nhất Công có thân hành tới đây cũng chẳng thể vãn hồi đại cục được nữa .
- Bất luận tình hình thế nào thì bọn tiểu nữ cũng tận tâm kiệt lực xả thân không kể đến chuyện thành hay bại .
Phương Tú cười lạt nói :
- Liệu mình Du cô nương có làm gì được chăng ?
Du Tiểu Quyên cười lạt đáp :
- Trong võ lâm thiếu gì người ôm bầu nhiệt huyết phát huy chính nghĩa võ lâm , đâu phải riêng gì ông cháu tiểu nữ ?
- Có thức thời mới là tuấn kiệt , biết rõ đại cuộc mà còn miễn cưỡng chống lại thì sao phải là người trí ? Nay lão phu đã gặp cô nương đây . mong rằng cô nương sớm tỉnh ngộ về hợp tác với lão phu thì lão phu vẫn mở rộng cửa đón tiếp .
- Phương viện chúa bất tất nhiều lời cho tổn hơi sức , tiểu nữ nghĩ đến tình xưa đã ở trong Phương gia đại viện một thời gian . Vậy bây giờ tiểu nữ để viện chúa ra đi để báo đáp ân tình cũ đó .
Phương Tú lạnh lùng hỏi :
- Cô nương có muốn cứu Lý Hàn Thu không ?
Du Tiểu Quyên ngần ngừ hỏi lại :
- Lý Hàn Thu có liên quan gì tới tiểu nữ ?
- Tất cả những chuyện gì có liên quan đến cô nương lão phu đều hiểu cả ..
Hắn chưa dứt lời đột nhiên la lên :
- Úi chao !
Người hắn lảo đảo muốn té , hắn phải chống tay vào vách để đứng vững rồi ấp úng hỏi :
- Các ngươi đã dùng thứ gì ...
Quân trung Phụng lạnh lùng ngắt lời :
- Đó là một con rết cực kỳ độc .
- Ủa ! Lão phu quên khuấy đi mất cô ương là người trong Thất độc môn .
Quân trung Phụng nói :
- Tên Thất độc môn tuy khó nghe dường như là một tà phái nhưng không hẳn thế đâu . Hiện giờ phái này chuyên điều dụng độc vật để khống chế kẻ bạo tàn , vậy nó đã thay đổi bộ mặt mới trong võ lâm .
Phương Tú nhẹ buông tiếng thở dài hỏi :
- Cô nương có thuốc giải không ?
- Có , nếu lão không muốn chết thì phải nghe ta mà đi theo một đường .
Phương Tú thò tay vào bọc móc ra một viên thuốc vàng toan bỏ vào miệng , nhưng Du Tiểu Quyên đã lạng người tới nhanh như chớp phóng chưởng đánh ra , viên thuốc ở trong tay Phương Tú bèn bị rớt xuống . Viên thuốc này màu trắng lớn bằng hạt đậu đỏ Du Tiểu Quyên lượm ngay lên cất vào bọc . Đồng thời nàng nắm lấy cổ tay Phương Tú rồi quay lại bảo Quân trung Phụng :
- Cô nương hãy lấy thuốc giải cho hắn .
Quân trung Phụng liền tiến lại , cô lấy một viên thuốc bỏ vào miệng Phương Tú . Phương Tú nếm mùi thuốc rồi nuốt xuống bụng . Hắn hỏi :
- Các vị định đối phó với tại hạ ra sao bây giờ ?
Du Tiểu Quyên nói :
- Yêu cầu viện chúa đóng hết các cơ quan trong đường hẻm để ngưng không phóng ám khí ra .
- Được lắm , lão phu lập tức ra lệnh cho bọn họ làm theo lời cô nương .
Du Tiểu Quyên thấy Phương Tú chịu lời một cách mau lẹ trong lòng không khỏi sinh nghi , nàng lạnh lùng hỏi :
- Phương Tú , lão sợ chết lắm hay sao ?
Phương Tú thản nhiên đáp :
- Chỉ cần lão phu không chết ngay là lập tức có cơ sống được .
- Coi tình hình này thì dường như lão tiên liệu sẽ có ngày bị hạ sát .
- Cái đó lão phu chưa từng nghĩ đến .
Du Tiểu Quyên vẻ mặt nghiêm trang nói :
- Phương viện chúa . Tiểu nữ mong rằng viện chúa không giở trò nữa . Viện chúa biết rằng đao kiếm không mắt có điều tiểu nữ mong rằng không phải hạ sát viện chúa mà thôi.
- Cái đó cô nương bất tất phải quan tâm . Lão phu bất quá cũng như người khác nghĩa là vẫn coi quý mạng sống của mình .
Du Tiểu Quyên quay lại ngó Quân trung Phụng và Tần Nhi nói :
- Xin hai vị đứng cách xa tiểu muội một chút .
Phương Tú cười nói :
- Cô nương bất tất phải đem lòng ngờ vực lão phu chẳng lẽ đem mạng sống mình ra làm trò đùa .
Du Tiểu Quyên cười mát nói :
- Tiểu nữ cũng hy vọng như vậy .
Phương Tú không nói gì nữa cất bước tiến về phía trước . Du Tiểu Quyên tay trái nắm uyển mạch Phương Tú tay phải cầm kiếm cùng Phương Tú sánh vai mà đi . Xuyên qua đường hầm tới trước nhà đại sảnh , trong đại sảnh đèn lửa sáng trưng kiếm khí dàn dụa . Du Tiểu Quyên ngẩng đầu trông vào thì thấy một người diện mạo quái dị toàn thân mặc đồ đen ngồi chính giữa căn nhà đại sảnh , ngoài cặp mắt loáng loáng còn da mặt lão trơ như xác chết . Xung quanh người áo đen toàn là đại hán mặc võ phục tay cầm binh khí mỗi người một loại không giống nhau . Du Tiểu Quyên nhẩm đếm thì số đại hán võ phục này có đến hai mươi người , bỗng nghe người áo đen ở địa vị cao nhất cất tiếng lạnh lùng hỏi :
- Phương viện chúa ! Dường như viện chúa không còn kháng cự được nữa phải chăng đã bị họ bắt sống ?
Phương Tú đáp :
- Trong ba con nhỏ này một ả chuyên sử dụng độc vật tại hạ chưa kịp hành động đã bị thương rồi .
Người áo đen hắng dặng một tiếng rồi nói :
- Nếu bây giờ mà tại hạ ra lệnh vây đánh bọn chúng thì tất Phương viện chúa sẽ người bị hại trước tiên biết thế nào làm cho trọn được ?
- Hay hơn hết là các hạ tìm cách cứu tại hạ rồi sẽ hạ lệnh quần công cũng chưa muộn .
- Làm thế nào mà cứu viện chúa được ? Phải chăng Phương viện chúa đã có định kiến ?
Phương Tú đột nhiên hết sức giật mạnh một cái hắn tưởng có thể hất được tay Du Tiểu Quyên . Ngờ đâu những ngón tay Du Tiểu Quyên nắm lấy cổ tay Phương Tú chẳng khác gì một vòng đai sắt , hắn chẳng thể nào thoát ra được . Du Tiểu Quyên lại xoay trường kiếm chí vào sau lưng Phương Tú nói :
- Nếu Phương viện chúa còn dẫy dụa thì tiểu nữ chẳng ngần ngại gì khẽ đâm mũi kiếm vào là viện chúa mất mạng ngay .
Quả nhiên Phương Tú sợ run không dám vọng động nữa . Du Tiểu Quyên nhìn người áo đen hỏi :
- Các hạ tưởng đeo mặt nạ vào là dấu được chân tướng chăng ?
Người áo đen cười lạt đáp :
- Ngươi muốn biết lai lịch lão phu chăng ? Nhưng ngươi nên nhớ rằng là một khi đã nhận được lai lịch lão phu thì các ngươi phải chết ngay lập tức .
Du Tiểu Quyên hững hờ đáp :
- Cái đó chưa chắc đâu .
Người áo đen nói :
- Nếu vậy ngươi cứ thử coi .
- Các hạ muốn che dấu thế nào cũng bằng vô dụng vì tiểu nữ đã biết rõ các hạ là ai rồi .
- Ngươi bảo ta là ai ?
- Các hạ là Đàm Dược Sư .
Người áo đen giơ tay lên vẫy một cái , bọn người áo đen đứng xung quanh đứng xung quanh lão liền huy động binh khí bao vây ba cô vào giữa . Phương Tú giật mình kinh hãi thét lên :
- Dược Sư ! Dược Sư không thể hạ lệnh vây đánh họ được .
Người áo đen da mặt trơ như gỗ bây giờ cũng hơi nhúc nhích lão hỏi lại :
- Nếu không hạ lệnh vây đánh thì còn biện pháp nào khác để cứu viện chúa nữa ?
- Khi Dược Sư sai khiến tại hạ là chỉ cần dụ họ vào khách sạn là Được Sư phóng thuốc mê hồn ra để hạ bọn chúng . Lời nói đó hãy còn ...
Người áo đen lạnh lùng ngắt lời :
- Bây giờ tại hạ dùng cách này để cứu các hạ cũng vậy chứ sao ?
Du Tiểu Quyên nói :
- Đàm Dược Sư ! Dù Dược Sư không thú nhận thì Phương Tú đã chẳng kêu rõ thân thế của Dược Sư ra rồi , tưởng dược sư chẳng nên đeo mặt nạ làm gì vô ích , có đúng thế không ?
Người áo đen cười lạt đáp :
- Ngươi đã nhận ra lai lịch của ta thì ta có bỏ mặt nạ hay không cũng chẳng quan hệ gì nữa .
Du Tiểu Quyên chí mũi kiếm vào lưng Phương Tú thêm chút nữa rồi nói :
- Nếu Dược Sư mà hạ lệnh vây đánh thì tiểu nữ giết Phương Tú ngay .
- Dù các ngươi có giết chết được Phương Tú thì ta đây sẽ báo thù cho y .
Phương Tú cười lạt nói :
- Tại hạ mà chết về mũi kiếm của Du cô nương thì hợp ý Đàm Dược Sư lắm ..
Hắn quay lại nhìn Du Tiểu Quyên nói tiếp :
- Đáng tiếc là Du cô nương đây lại thông tuệ khác thường , cô không mắc bẫy Dược Sư đâu .


Du Tiểu Quyên quả nhiên động tâm nhưng nàng vẫn lạnh lùng nói :
- Phương viện chúa đừng tự tin thái quá . Nếu bọn thuộc hạ của viện chúa mà xúm vào vây đánh thì bọn tiểu muội không rảnh để hạ cố Phương viện chúa được nữa mà bắt buộc phải hạ sát ngay .
Phương Tú cười mát nói :
- Đàm Dược Sư rất mong muốn cô nương giết lão phu , cứ tình thế hiện thời mà nói là giết lão phu là bất lợi cho cô nương đó .
Du Tiểu Quyên lùi lại hai bước nắm Phương Tú giao cho Quân trung Phụng rồi thở phào một cái nói :
- Nếu Phương viện chúa giải thích được rõ ràng hoặc giả bọn tiểu nữ có thể cứu giúp Phương chúa .
Phương Tú nói :
- Các cô cứu lão phu tức là tự cứu mình vậy .
Quân trung Phụng nói :
- Phương viện chúa nói mỗi lúc một hàm hồ , tiểu nữ chẳng hiểu gì hết . Sao viện chúa không chịu nói huỵch toẹt ra ?
- Câu chuyên đã khá rõ ràng . Cô nương có biết Đàm Dược Sư hạ lệnh bao vây xung quanh mình mà không hạ thủ tấn công các cô ngay không ? Nguyên những người này đã uống một thứ thuốc của lão biến thành hung hãn phi thường chẳng biết sợ chết là gì nữa , bản lãnh của họ nguyên chỉ có mười thành mà bây giờ có thể phát huy nội lực đến mười hai thành . Nhưng lão ngần ngừ không dám hạ lệnh là vì lẽ gì ?
Du Tiểu Quyên hỏi :
- Vì lẽ gì vậy ?
- Vì lão hiểu rằng lão phu có thể khống chế những người này và bảo họ trở giáo phản kích .
Du Tiểu Quyên nói :
- Té ra là thế !
Phương Tú nói :
- Nếu cô nương lại chém lão phu một nhát cho chết ngay đi thì tình hình lại khác hẳn . Chẳng những người này theo mệnh lệnh của lão mà toàn thể Phương gia đại viện đều bị lão khống chế .
- Về phía bọn tiểu nữ thì bất luận là viện chúa hay Đàm Dược Sư khống chế những người trong Phương gia đại viện cũng vậy mà thôi . Phương viện chúa khống chế được bọn họ thì cũng chẳng lợi ích gì cho bọn tiểu nữ .
Phương Tú ngắt lời :
- Người ta không nghĩ sâu xa tất gặp phải mối lo trước mắt , ít ra lúc này các vị cần phải hợp tác với lão phu để cầu sinh tồn .
- Nói về hợp tác thì dường như viện chúa ở vào thế kém , vậy viện chúa phải ưng chịu với bọn tiểu nữ một điều kiện mới hợp tác được .
- Điều kiện gì , cô nương hãy nói ra đi .
- Bọn tiểu nữ mong rằng viện chúa buông tha Lý Hàn Thu .
Phương Tú trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Cái đó có thể được , hiện giờ Lý Hàn Thu không đáng là cường địch của lão phu thì giết đi hay tha ra tưởng cũng không quan hệ gì .
Du Tiểu Quyên hỏi :
- Lý Hàn Thu bị cầm tù ở đâu ?
Phương tú đột nhiên vẫy tay mặt miệng hắn lẩm bẩm tự nói một mình , bọn d8ại hán trong sảnh đường quả nhiên trở mặt quay lại bao vây người áo đen . Người áo đen bỏ mặt nạ xuống để lộ chân tướng quả nhiên lão là Đàm Dược Sư .
Đàm Dược Sư giơ tay áo bên phải lên hai đái hán đứng gần nhất té xuống , lão lạnh lùng nói :
- Phương Tú ! Bọn chúng tuy kiêu dũng nhưng thần trí không tỉnh táo thì chẳng thể nào tránh được thuốc mê hồn của ta .
Phương Tú vội nói :
- Nhị vị cô nương ! Thứ phần mê hồn của lão tuy không có mùi vị gì nhưng hít vào trong bụng mới sinh tác dụng . Vậy khi các vị đi qua lão chỉ cần phong toả đường hô hấp là chẳng sợ gì nữa .
Du Tiểu Quyên đảo mắt nhìn những đại hán đứng xung quanh cầm binh khí thủng thẳng nói :
- Phương Tú ! Những người này đã chịu nghe lệnh của lão mà sao lại không sai họ chia bốn mặt đánh vào , Đàm Dược Sư phải đỡ bốn phương tám hướng là tự nhiên không rảnh tay để tung thuốc mê ra được .

Hồi 162
ĐÀM DƯỢC SƯ ĐẾN NGÀY MẠT VẬN

Phương Tú trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Đàm Dược Sư đã có ý muốn giết lão phu từ lâu nhưng vì lão phát giác ra là đại cục do lão phu khống chế nên chưa dám bạo động , bữa nay miệng lão đã thốt ra những lời tự đáy lòng lão .
Du Tiểu Quyên nói :
- Đúng thế ! Các vị ở vào tình thế chẳng đội trời chung , bây giờ viện chúa muốn đề phòng khỏi bị lão ta hại thì chỉ cách viện chúa giết lão trước đi .
- Đáng tiếc là bây giờ trong nhà đại sảnh này những người muốn giết lão phu không phải chỉ có Đàm Dược Sư mà thôi .
- Giả tỷ bọn tiểu nữ ưng lời không hạ sát viện chúa thì sao ?
- Nếu vậy lão phu không còn lo gì nữa .
Du tiểu Quyên tủm tỉm cười nói :
- Được rồi ! Tiểu nữ ưng lời không hạ sát viện chúa mà cả Quân cô nương cùng Tần Nhi cũng ưng chịu như vậy .
Phương Tú căn vặn :
- Lời nói của tôn nữ Nam Thiên Nhất Công chắc là có thể tin được .


Đoạn hắn lẩm bẩm nói gì một lúc thì bọn đại hán đột nhiên trở giáo tấn công vào Đàm Dược Sư . Du Tiểu Quyên lắng tai nghe ngóng mới phát giác ra miệng Phương Tú lẩm nhẩm dường như đọc thứ kinh văn gì để điều khiển bọn thuộc hạ . Bỗng thấy Đàm Dược Sư hai tay vung loạn lên phóng ra một làn phấn bụi như sương mù , bốn đại hán từ bốn mặt tám hướng nhảy xổ vào nhưng không biết phong toả hô hấp nên bị trúng độc tới tấp ngã lăn ra , mười mấy tên không một ai đến gần được Đàm Dược Sư để phóng chiêu đánh ra . Phương Tú biến sắc lẳng lặng không nói gì Đàm Dược Sư cười hô hố nói :
- Phương Tú ! Chắc bây giờ ngươi không còn nghi ngờ gì nữa chứ , bản nhân đã nói sao là làm đúng như vậy .
Du Tiểu Quyên lạnh lùng nói :
- Đàm Dược Sư ! Bọn họ thần trí không được tỉnh táo thì dù võ công có cao thâm đến đâu cũng không biết đường phong toả hô hấp .
Đàm Dược Sư hỏi tiếp :
- Tiểu nha đầu ! Ngươi muốn làm khó dễ với bản nhân chăng ?
Du Tiểu Quyên hừ một tiếng đáp :
- Một ngày kia lão xưng hùng xưng bá trên võ lâm được thì ông cháu ta là một cái đinh trước mắt tất lão muốn nhổ bỏ cho yên thân .
Nàng cầm ngang thanh kiếm để trước ngực nói tiếp :
- Ta đã trông thấy độc phấn của lão rồi , thứ phấn đó rớt xuống lẹ lắm chỉ cần nín thở một thời gian ngắn là độc phấn của lão trở thành vô dụng . Khi đó lão muốn dùng đến binh khí thì đã chậm mất rồi .
Đàm Dược Sư hỏi :
- Nghe giọng lưỡi ngươi thì dường như ngươi muốn lấy một chọi một để tỷ đấu với bản nhân quyết thắng bại phải không ?
- Đúng thế !...
Đàm Dược Sư cười ha hả ngắt lời :
- Ngươi làm sao mà địch nổi bản nhân được ? Bản nhân chờ gia gia ngươi xuất hiện để quyết thắng bại với lão cho các ngươi mở rộng tầm mắt .
Du Tiểu Quyên lắc đầu đáp :
- Kẻ sĩ chỉ cách ba ngày là đã khác rồi , huống chi lão đã chia tay với bọn ta hàng nửa năm rồi .
- Bản nhân không tin trong vòng nửa năm võ công ngươi đã tăng tiến đến trình độ vượt xa hơn bản nhân .
- Lão đừng quên là ta đã thuộc làu bức tranh bách Phật .
Đàm Dược Sư đứng dậy nói :
- Phải rồi ! Nếu bản nhân bắt sống được ngươi thì ngươi có thể vẽ đồ ám đó ra được .
- Bây giờ ta muốn coi thủ đoạn của lão .
Nàng vung kiếm lên một cái đâm tới trước mặt Đàm Dược Sư .
Đàm Dược Sư tài cao lớn mật lão thấy thế kiếm đánh tới chẳng có chút gì đặc biệt liền vung tay phóng chưởng đánh tới một luồng tiềm lực xô ra đẩy thanh trường kiếm . Đồng thời người lão vẫn đứng trước mặt Du Tiểu Quyên , ngờ đâu thế kiếm của Du Tiểu Quyên đột nhiên chuyển hướng khiến cho tiềm lực của Đàm Dược Sư tiêu hết . Đàm Dược Sư giật mình kinh hãi hốt hoảng lùi lại phía sau , tuy lão cảnh giác đã mau lẹ mà thanh trường kiếm của Du Tiểu Quyên cũng rạch tay áo lão rách một đường . Đàm Dược Sư sửng sốt hỏi :
- Phải chăng đó là một kiếm chiêu tân kỳ của gia gia ngươi sáng chế ra .
Du Tiểu Quyên không trả lời lại tiến thêm hai bước phóng kiếm đánh ra Đàm Dược Sư lần này không dám lơ là lão xoay mình để tránh thế kiếm của Quyên Nhi , đồng thời lão vươn tay chụp lấy thanh trường kiếm để trên bàn .
Nguyên lão ỷ mình bản lãnh cao thâm mà coi Du Tiểu Quyên vào hàng hậu bối nên lúc trước lão đưa tay không để đối địch với Du Tiểu Quyên Du Tiểu Quyên thấy lão chụp lấy thanh trường kiếm liền lui hai bước về phía sau rất mau lẹ , nàng hỏi :
- Đàm Dược Sư , chúng ta tỷ đấu một lúc được không ?
- Nếu chúng ta khởi cuộc động thủ thì chết sống chỉ trong nháy mắt đã xảy ra , mà xem chừng không động thủ cũng không được nữa rồi .
- Nếu lão hứa đừng dùng độc thì ta cũng không dùng ám khí , chúng ta chỉ lấy kiếm thuật mà tỷ đấu để phân thắng bại .
Đàm Dược Sư cười hỏi :
- Như vậy thì ngươi địch nổi lão phu thế nào được ?
- Nếu bữa nay lão giết được ta thì cục diện trong nhà đại sảnh này đã được lão khống chế hoàn toàn .
Đàm Dược Sư lạnh lùng nói :
- Bản nhân không tin là bức tranh Bách Phật kia chỉ vỏn vẹn trong vòng nửa năm đã khiến cho ngươi luyện thành võ công cao thâm hơn cả lão phu .
- Phải chăng lão không đồng ý ?
- Được rồi , ngươi muốn vậy thì bản nhân cho ngươi được toại nguyện .
Tần Nhi lớn tiếng la :
- Quyên tỷ tỷ ơi ! Tỷ tỷ không thể tin Đàm Dược Sư được đâu miệng lão nói ra câu gì cũng coi như là không có .
Đàm Dược Sư cười lạt nói :
- Lão phu hãy giết con nha đầu này trước rồi sẽ thu thập ả kia .
Lão vung trường kiếm đâm Quyên Nhi , nàng vung kiếm lên gạt rồi xoay kiếm phản kích . Đàm Dược Sư mở ngay cuộc tấn công ráo riết thế kiếm của lão như sấm nổ chớp giật , lão đã vận nội lực vào thanh kiếm . Đàm Dược Sư hy vọng dùng nội lực cường mạnh để hất bay thanh trường kiếm ở trong tay Quyên Nhi , nhưng Du Tiểu Quyên nhờ có những kiếm chiêu biến hoá tuyệt diệu mà tránh khỏi những thế kiếm của Đàm Dược Sư . Hai người tỷ đấu đến bốn năm chục chiêu mà vẫn giữ nguyên tình thế dằng co bất phân thắng bại . Trong lúc hai người tỷ đấu Du Tiểu Quyên thủ nhiều mà công ít dường như để dò xét đường kiếm của đối phương . Sau năm chục chiêu Du Tiểu Quyên đột nhiên bắt đầu cuộc phản công kịch liệt , thanh trường kiếm của nàng chẳng khác con rồng đang vùng vẫy thế đánh mãnh liệt dị thường . Đàm Dược Sư đang ở thế công bây giờ đi vào thế thủ vẻ mặt lão dần dần trở nên nghiêm trọng . Hiển nhiên kiếm pháp của Du Tiểu Quyên
Hiển nhiên kiếm pháp của Du Tiểu Quyên rất ghê gớm khiến cho lão phải khiếp sợ . Nguyên luồng lực đạo ở thanh kiếm của Đàm Dược Sư mỗi khi đánh ra dường như bị một lực lượng âm nhu hoá tán mất , cả thế kiếm biến hoá của lão cũng bị ảnh hưởng trầm trọng . Người ngoài không nhận ra được nội tình cũng hiểu được chỗ ảo diệu của kiếm pháp Du Tiểu Quyên , Đàm Dược Sư tuy trong lòng đã khiếp sợ nhưng không hề mở miệng . Hai bên lại đấu thêm chừng chiêu nữa thì thế kiếm của Đàm Dược Sư dần dần sơ hở rất nhiều . Phương Tú theo dõi cuộc đấu của hai người hắn rất lấy làm kỳ khẽ nói :
- Võ công của Đàm Dược Sư dường như bữa nay bị giảm sút quá nửa một cách đột ngột .
Quân trung Phụng đáp :
- Không phải thế đâu ! Bản lãnh của Đàm Dược Sư vẫn nguyên như trước nhưng võ công của Du cô nương ngày nay rất đổi cao cường .


- Nếu bảo là kiếm thuật của Du cô nương đến chỗ tuyệt diệu thì lão phu vẫn không chịu vì thấy nó chẳng có chi là kỳ lạ . Mặt khác lại bảo nội lực của cô thâm hậu hơn Đàm Dược Sư lại càng khó tin lắm .
Phương Tú cùng Quân trung Phụng đang nghị luận về võ công hai người thì đột nhiên Đàm Dược Sư rú lên một tiếng thê thảm , tay trái của lão bị trúng kiếm máu tươi chảy đầm đìa ướt hết nửa tay áo . Phương Tú ra chiều kinh ngạc hắn chau mày nói như thể nói với mình :
- Thật là kỳ quá !
Hắn vừa dứt lời thì Đàm Dược Sư lại trúng một kiếm nữa . Chỉ trong khoảnh khắc Đàm Dược Sư bị trúng liền năm kiếm toàn vào những chỗ khẩn yếu , tuy lão vẫn còn sức kháng cự nhưng toàn thân máu tươi ướt đẫm nên không còn dũng khí để tiếp tục chiến đấu .
Du Tiểu Quyên nói :
- Ta sẽ đâm lão hàng trăm nhát kiếm để lão chảy hết máu mà chết ..
Nàng nói câu này khiến cho tinh thần của Đàm Dược Sư bị uy hiếp đến cùng cực , đột nhiên lão thấy tay nhủn ra không cầm trường liếm nổi nữa Du Tiểu Quyên vung kiếm chém rất mau , chát một tiếng nàng đã đâm trúng vào cỗ tay mặt cũa Đàm Dược Sư , lão phải buông tay cho trường kiếm rớt xuống . Du Tiểu Quyên nói :
- Lão lượm binh khí lên để tái đấu trận quyết liệt .
Đàm Dược Sư mặt lộ vẻ khủng khiếp lắc đầu đáp :
- Lão phu không địch nổi ngươi rồi còn đánh làm gì nữa ?
Hiển nhiên lão bị uy thế của Quyên Nhi làm cho khiếp vía Du Tiểu Quyên lạnh lùng hỏi :
- Không đánh nữa thì thôi cũng được nhưng lão còn muốn sống nữa không ?
Đàm Dược Sư mình đầy những máu tình trạng coi rất thê thảm , nếu lão chỉ bị thương không thì còn ráng chống đỡ được nhưng tinh thần bị khủng khiếp nên không sao chịu nổi . Đàm Dược Sư thở dài hỏi :
- Muốn sống thì sao , muốn chết thì sao ?
- Nếu lão muốn sống thì phải vâng lệnh ta và hết dạ trung thành không được sinh lòng phản bạn , bằng lão muốn chết thì kiếm đấy lượm lên mà mổ bụng móc ruột gan ra .
Đàm Dược Sư lắc đầu nhìn Quyên Nhi lão trầm ngâm không nói gì nữa .
Du Tiểu Quyên cười lạt nói :
- Còn một biện pháp nữa .
Đàm Dược Sư vội hỏi :
- Biện pháp gì ?
- Ta đâm lão đủ một trăm kiếm để máu trong người lão chảy hết ra mà chết .
Đàm Dược Sư uể oải đáp :
- Lão phu cùng gia gia ngươi là chỗ giao tình mấy chục năm ..
Du Tiểu Quyên gắt lời :
- Vậy mà lão gia hại gia gia ta thảm thương đến thế đó .
Đàm Dược Sư đảo mắt nhìn quah một lượt , lão toan nhân lúc mọi người không để ý thì liệng dược vật ở rong tay áo ra , nhưng Du Tiểu Quyên đột nhiên giơ kiếm lên phóng ra một nhát . Chiêu kiếm này mau lẹ tuyệt luân đâm trúng vào cổ tay trái Đàm Dược Sư . Du Tiểu Quyên cười lạt nói :
- Lão còn giở trò thì chỉ rước lấy cái khổ vào thân chứ chẳng ích gì .
Nàng ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Hai tay lão tuy bị thương cả rồi nhưng chưa đến nỗi thành tàn phế , nếu ta lại hạ thủ thì không lưu tình nữa đâu .
Đàm Dược Sư nói :
- Con tiểu nha đầu kia ! Ngươi giết quách lão phu đi cho rồi .
- Lão làm hại gia gia ta phải nằm liệt giường mấy năm trời , nhất định ta phải thấy gan ruột lão xem nó thế nào mà lại thâm hiểm như vậy ...
Đàm Dược Sư lúc này bao nhiêu hào khí đã tiêu tan hết lão thở dài nói :
- Người ta đã đến lúc phải chui qua mái nhà thấp thì đành chịu cúi thôi , ngươi muốn chuyện gì thì nói ra đi . Lão phu làm xong cho ngươi rồi rời khỏi chốn hồng trần vào hang sâu núi thẳm hái thuốc .
Du Tiểu Quyên nói :
- Phương Tú hiện ở trog tay ta rồi thì lão sống hay chết cũng không quan hệ gì . Ta không ưng chịu với lão bất cứ điều gì mà lão cũng đừng hòng ta nể mặt nữa . Nếu lão còn hào khí thì lượm kiến lên mổ bụng móc ruột ra , bằng lão không có gan dạ thì đành thân sống trên đời mà phải nghe lệnh ta .
Đàm Dược Sư nóng mặt lên hỏi :
- Nếu lão phu bề ngoài nghe lệnh ngươi nhưng bề trong không phục thì ngươi làm thế nào mà biết được ?
- Con người đã ham sống sợ chết như lão mà còn có ý chạy trốn thì ta thực khó mà tin được .
Đàm Dược Sư thở dài nói :
- Ngươi muốn ta làm gì hãy nói mau đi .
- Ta muốn nhờ lão đưa bọn ta vào nhà trong ..
Đàm Dược Sư hỏi lại :
- Vào trong nhà ư ?
- Phải rồi ngươi chỉ biết nghe lời chứ không được hỏi lại .
Đàm Dược Sư gật đầu nói :
- Lão phu chịu như thế .
- Cái đó có quan hệ đến sự sống chết của lão . vậy lão nghĩ kỹ đi .
- Lão phu nghĩ kỹ rồi .
- Dược lắm , lão hãy nhắm mắt rồi lại đây .
Đàm Dược Sư không biết Du Tiểu Quyên muốn làm trò gì lão đành rảo bước tiến lại . Du Tiểu Quyên nói :
- Ta bảo lão nhắm mắt lại đã .
Đàm Dược Sư đành nhắm mắt lại , Du Tiểu Quyên vung ngón tay điểm nhanh như gió ba chỗ huyệt đạo của Đàm Dược Sư . Phương Tú thấy Đàm Dược Sư một đời oanh liệt là thế mà bây giờ phải để Du Tiểu Quyên an bài như một đứa con nít như vậy thì trong lòng kinh hãi tự hỏi :
- Đàm Dược Sư mà còn bị ả trừng trị như vậy thì có lý nào ả chịu nhiêu dung cho mình một cách dễ dàng .
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ tai lại nghe tiềng Quyên Nhi vang lên :
- Phương viện chúa ! Ta cũng cho lão một cơ hội như thế vậy lão hãy lựa lấy binh khí rồi cùng ta chiến đấu một phen .
Phương Tú bụng bảo dạ :
- Con nha đầu này lúc ở trong phủ ta , bản lãnh ả có gì đáng kể . Thế mà ả bỏ đi mấy tháng dường như bản lãnh ả tiến bộ một cách kinh khủng , võ công của Đàm Dược Sư còn cao thâm hơn ta nhiều mà còn bị thương về tay ả thì ta có động thủ thì cũng chỉ rước lấy khổ vào mình . Ta đã lâm vào tình trạng này thì ngoài cách dùng mưu thủ thắng không còn biện pháp nào khác .


Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ lão nói :
- Lão phu đã bị trúng chất kịch độc thì còn địch lại cô nương thế nào được ?
Du Tiểu Quyên cười mát nói :
- Lão đã không muốn chiến đấu thì tính sao đây ?
Phương Tú ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi lại :
- Ý cô nương thế nào ?
- Ta yêu cầu lão trước hết hãy buông tha Lý Hàn Thu và sư phụ y .
- Có thể được , nhưng cô nương ...
Du Tiểu Quyên lạnh lùng ngắt lời :
- Lão đừng đưa điều kiện gì ra hết , hiện giờ lão chỉ có hai cách . Một là cầm khí giới quyết một phen thắng phụ , hai là vâng lệnh đừng hòng giở trò với ta nữa .
Phương Tú than thầm :
- Giả tỉ mà Đàm Dược Sư cùng ta thành thật hợp tác thì đâu đến nổi đưa đến cục diện thảm bại như ngày nay .
Lòng oán độc của lão lộ ra cặp mắt lão nhìn Đàm Dược Sư một lúc rồi đáp :
- Du cô nương ! Tại hạ muốn nói rõ một việc rồi sẽ đưa cô nương gặp Lý Hàn Thu ngay tức khắc .
- Lão muốn thuyết minh điều chi ?
- Bao nhiêu hành vi tại hạ đều nghe lệnh Đàm Dược Sư , tại hạ bị dược vật của lão kiềm chế nên không sao được đành phải chịu ..
Du Tiểu Quyên ngắt lời :
- Ta biết Phương viện chúa còn nhiều lý do lắm nhưng ta không phải là người bàn chuyện phải trái . Vậy những cái đó lão hãy để lại sau này hãy nói , bây giờ ta chỉ yêu cầu lão buông tha Lý Hàn Thu lập tức .
Phương Tú không sao nhịn được gật đầu đáp :
- Dược rồi , tại hạ xin dẫn các vị đi .
Du Tiểu Quyên đột nhiên phóng kiếm đâm rách toạt mấy chỗ vạt áo trước ngực Phương Tú nói :
- Phương Tú ! Nếu lão còn trông vào những cơ quan mai phục để gia hại bọn ta thì chính lão sẽ là người sẽ bị khổ sở nhất .
- Trong mình tại hạ còn chất kịch độc chưa được giải cứu thì khi nào lại có ý cuồng vọng .
- Ta chỉ mong thế thôi ! Vậy lão dẫn đường đi .
Phương Tú cất bước đi trước Du Tiểu Quyên quay lại ngó Tần Nhi nói :
- Tần muội muội ! Muội muội hãy coi chừng Đàm Dược Sư , muội muội đi sau hắn nếu thấy hắn có cử dộng gì khác lạ là vung kiếm chém liền .
Tần Nhi nói :
- Xin vâng lời tỷ tỷ .
Quân trung Phụng lạnh lùng hỏi :
- Du cô nương bây giờ chúng ta đi đâu .
- Đi cứu Lý Hàn Thu .
- Theo ý kiến của tiểu muội thì tưởng chúng ta bắt Phương Tú sai thuộc hạ đưa Lý Hàn Thu ra đây . Chúng ta cứ chờ ở trong sảnh này là hơn , hà tất phải dấn thân vào những nơi nguy hiểm để cho cơ quan gia hại .
Phương Tú nói :
- Thầy trò của Lý Hàn Thu bị cầm tù ở một nơi ngoài ta ra chẳng một ai biế cách mở nhà lao .
Tần Nhi hỏi :
- Lão cầm tù y ở đâu ?
- Ở phía dưới hòn núi giả tại vườn sau .
Tần Nhi nói :
- Tiểu nữ thường thấy bọn thuộc hạ tâm phúc của viện chúa đem nhiều xác chết vào trong nhà mật thất ở đằng sau ..
Phương Tú ngắt lời :
- Những người đó không chết đâu họ được Đàm Dược Sư cho uống Hoán tâm thất .
Du Tiểu Quyên hỏi :
- Hoán tâm thất là gì ?
- Cái đó phải hỏi Đàm Dược Sư mới biết .
Du Tiểu Quyên đảo mắt nhìn Đàm Dược Sư hỏi :
- Ta không tin là y thuật của lão lại có thể thay đổi được trái tim cho người .
Đàm Dược Sư nói :
- Sự thực muốn đổi trái tim cho một người thì y thuật của lão phu coi không khó gì cả , nhưng đây là lão chữa bệnh cho họ Hoán tâm thuật là dùng thứ thuốc kỳ diệu để khống chế họ mà thôi .
Tần Nhi đảo mắt nhìn những người nằm sóng sượt dưới đất một lúc rồi nói :
- Những người này lão đã cho uống thuốc kiềm chế chưa ?
Du Tiểu Quyên hỏi theo :
- Những người này đã bị lão cho uống thuốc kiềm chế mà sao họ vẫn không chịu nghe theo mệnh lệnh của lão ? Trái lại họ vẫn nghe theo mệnh lệnh của Phương Tú là nghĩa làm sao ?
Đàm Dược Sư thở dài nói :
- Phương Tú đã có dự mưu từ trước , không hiểu hắn được cao nhân nào chỉ giáo dùng một thứ ám khí để kiềm chế họ .
Du Tiểu Quyên cười lạt nói :
- Thế là hai lão tuy có tiếng là hợp tác với nhau mà thực ra vẫn âm mưu chống lại nhau .
Phương Tú nói :
- Đàm Dược Sư là con người nham hiểm , nếu tại hạ không cẩn thận từng tí thì cũng bị lão cho uống thuốc thay lòng đổi dạ rồi .
Đàm Dược Sư hắng dặng một tiếng rồi nói :
- Bữa nay mà lão phu thoát nạn thì những kẻ cần giết đầu tiên là bọn Giang Nam song hiệp các ngươi .
- Lão cứ nói cho sướng miệng đi , vụ này còn phải chờ thời gian giải quyết .
Du Tiểu Quyên thấy mối tranh chấp giữa hai tên ác ôn đã đến hồi kịch liệt thì nghĩ thầm trong bụng :
- Chúng tranh chấp càng kịch liệt bao hiêu thì càng có lợi cho mình bấy nhiêu , vậy mình để mặc chúng chẳng ngăn cản làm chi .
Doạn nàng khẽ bảo Phương Tú :
- Viện chúa tiến về phía trước đi !

 

 

Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 165
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com