watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
00:45:4930/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Hồi 41-50 - Trang 10
Chỉ mục bài viết
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Hồi 41-50
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Tất cả các trang
Trang 10 trong tổng số 16

Hồi 46b

Chàng và nàng lắng nghe Thái thượng hoàng phát lệnh:
- Trẫm bấy lâu nay đã nhờ Tổng tài Thái Minh Công hầu phục chu đáo để yên thân luyện phép trường sinh, nay sắp tụ thành, sẽ trở về tiếp nhận ngai Thiên tử để trị vì bá tánh Trung Nguyên. Một thời gian dài, Tổng tài Thái Minh Công nhứt nhứt đều vì trẫm mà lo chu toàn mọi việc trẫm giao. Trong ba ngày nữa hồi cung, tất cả các khanh nhứt nhứt đều phải nghe theo di huấn của Thái Minh Công tảo trừ gian thần Vương Mãng lập lại nghiệp đế.
Minh Chỉnh quỳ mọp xuống đất, tất cả mọi người đều hành động theo y.
Minh Chỉnh dõng dạc nói:
- Tuân chỉ Hoàng thượng.
- Ngay từ bây giờ, trẫm phong Tổng tài Thái Minh Công giữ chức đại soái, Vân Minh cư sĩ là án sát hình đường, Tứ vị Linh chủ là tiên phong. Còn Thần tăng Kim Chung lo hậu sự.
- Tuân chỉ.
Yến Nhi phủ rèm xuống. Nàng và Mẫn Cơ lại khiêng kiệu vào trong.
Chờ cho cỗ kiệu đưa Thái thượng hoàng vào khuất trong Lạc lầu, Tổng tài Thái Minh Công mới dõng dạc nói:
- Thừa lịnh Hoàng thượng, bổn Tổng quản đảm nhận chức vị đại soái, tất cả các lộ đều đã chuẩn bị để tiến về Kinh thành, các vị cứ theo sự sắp xếp mà đi. Chúng ta hẹn nhau tại triều đình.
Tổng tài Thái Minh Công ra hiệu cho Du Ảnh Thần Tàn Phong.
Du Ảnh Thần Tàn Phong tiến ra đứng bên Tổng tài Thái Minh Công:
- Sáu lộ đại quân đã chuẩn bị xong. Các vị cứ theo kế hoạch mà tiến. Chúc các vị lên đường bằng an.
Du Ảnh Thần Tàn Phong quay lại Minh Chỉnh:
- Đại soái cũng đi ngay bây giờ?
Tổng tài Thái Minh Công gật đầu:
- Bổn đại soái sẽ chờ Thái thượng hoàng tại triều đình. Thượng nhân hãy thay ta bảo vệ cho Thái thượng hoàng.
- Tổng quản đừng lo. Lão sẽ hết lòng bảo vệ Thiên tử.
- Cứ theo di pháp mà ta đã truyền cho Thái thượng hoàng, trong ba ngày, người sẽ đắc thành thuật trường sinh.
- Lão sẽ tận tụy theo sự chỉ dẫn của đại soái.
- Tốt lắm. Ta đi đây.
Tổng tài Thái Minh Công lắc mình lướt qua quần hùng, chẳng mấy chốc đã khuất dạng.
Những người còn lại chia nhau theo sự sắp xếp mà đi. Lạc lầu trở lại sự yên tĩnh như lúc ban đầu Thế Lãm và Nhĩ Lan đặt chân đến, ngoại trừ Du Ảnh Thần Tàn Phong còn đứng tần ngần ngay bậc tam cấp.
Thế Lãm toan phi thân xuống đối mặt với Du Ảnh Thần Tàn Phong để hỏi cho ra lẽ, nhưng Nhĩ Lan đã nắm tay chàng truyền âm nhập mật nói:
- Đại ca, chúng ta không tiện xuất hiện lúc này. Thử coi xem Thái thượng hoàng đang luyện thuật pháp gì. Nếu thật sự Thái thượng hoàng luyện Địa ngục tuyệt pháp thì...
Nàng bỏ lửng câu nói ở đó.
Thế Lãm gật đầu.
Du Ảnh Thần Tàn Phong vừa mới quay lưng toan bước vào trong Lạc lầu, bất chợt lão dừng bước nhìn lên mái vòm. Hình như có ai đó nấp trên mái theo dõi mọi diễn biến ở đây.
Du Ảnh Thần Tàn Phong cau mày, quát:
- Ai?
Thế Lãm biết ngay lão đã phát hiện ra hành tung của chàng và Nhĩ Lan liền bấm tay vào vai Nhĩ Lan truyền âm nhập mật nói:
- Lan muội để lão này cho đại ca.
Thế Lãm rời chỗ nấp băng mình xuống, trổ luôn khinh thuật lướt đi.
Du Ảnh Thần Tàn Phong quát lớn:
- Thích khách ngươi tính thoát chạy à? Đứng lại!
Lão vừa quát vừa trổ du ảnh bộ pháp rượt theo. Thế Lãm chờ cho Du Ảnh Thần Tàn Phong rượt gần đến, bất thần dừng bước quay ngoắt lại. Trên tay chàng có ba ngọn bạch lạp kỳ dị được khắc từ xương ngựa.
Giũ nhẹ tay một cái, Thế Lãm đã ghim ba ngọn Bạch Lạp đó xếp thành hình chữ xếp găm dưiớ đất.
Du Ảnh Thần Tàn Phong vừa chạy tới.
Lão nhận ra Hoàng Thế Lãm, sửng sốt nhìn chàng buột miệng nói:
- Án sát Truy Hình Tướng Hoàng Thế Lãm.
- Lão còn nhận ra bổn tướng à?
- Lão phu làm sao không nhận ra Hoàng tướng được chứ?
- Rất tốt, nếu lão đã nhận ra bổn tướng thì hãy nói cho ta biết, Thái thượng hoàng đang luyện thuật trường sinh gì?
Du Ảnh Thần Tàn Phong biến sắc:
- Hoàng tướng không cần biết việc đó. Đó là bí mật mà bất cứ ai biết đều bị tội tru di tam tộc.
- Bổn tướng muốn biết, rất muốn biết.
- Hoàng tướng muốn biết lắm sao.
Thế Lãm gật đầu:
- Lão phu sẽ nói cho Hoàng tướng biết.
Du Ảnh Thần Tàn Phong vừa nói vừa tiến đến hai bộ, bất thần lão lắc vai trổ thuật pháp di hình Du Môn thoắt cái biến mất, rồi xuất hiện ngay bên hông Thế Lãm. Trảo công chớp động chụp vào yết hầu chàng.
Trảo vừa thoát ra thì chạm vào một bức màn lửa vụt hiệt lên bao bọc thân ảnh Thế Lãm.
Bình...
Du Ảnh Thần Tàn Phong bị bắn dội trở lại, trảo thủ của lão bốc cháy biến thành than.
- A...
Thế Lãm chỉ còn việc phóng chỉ khí điểm và huyệt thụy khê của Du Ảnh Thần Tàn Phong. Lão ngã vật ra đất.
Thế Lãm đến bên Du Ảnh Thần Tàn Phong:
- Lão hãy nói cho bổn tướng biết Thái thượng hoàng đang luyện thuật trường sinh gì?
Du Ảnh Thần Tàn Phong lắp bắp:
- Lão không thể nói.
- Lão không nó thì đừng trách bổn tướng.
Thế Lãm vừa nói vừa vung trảo dứ trước mặt Du Ảnh Thần Tàn Phong:
- Thái thượng hoàng đang luyện thuật trường sinh gì?
Du Ảnh Thần Tàn Phong chưa trả lời chàng thì Nhĩ Lan từ xa băng đến. Nàng hấp tấp nói với Thế Lãm:
- Hoàng đại ca, mau đi với muội.
Nàng thộp vào tay Thế Lãm:
- Đại ca đi nhanh lên.
Thế Lãm trừng mắt nhìn Du Ảnh Thần Tàn Phong rồi phóng chỉ khí phế bỏ võ công của Tàn Phong. Chàng vừa phóng chỉ vừa nói.
- Ngươi cấu kết với Tổng tài Thái Minh Công mới bị đại họa ngày hôm nay.
Du Ảnh Thần Tàn Phong rùng mình, ngất lịm.
Thế Lãm cùng với Nhĩ Lan quay trở lại Lạc lâu. Thế Lãm và Nhĩ Lan vừa vượt qua cửa tòa đại sảnh thì nghe có tiếng rú bên trong hậu sảnh phát ra.
Nhĩ Lan nhìn Thế Lãm truyền âm nhập mật:
- Đại ca, chúng ta đến không kịp rồi.
Chàng và Nhĩ Lan vừa toan phi thân vào tòa hậu sảnh thì Yến Nhi từ bên trong lướt ra.
Trang phục của nàng tả tơi, miệng ứa máu, hai tay cố bấu vào vách tường.
Nàng thở dốc, rồi đổ sầm xuống sàn nhà.
Thế Lãm đỡ Yến Nhi:
- Yến cô nương.
Yến Nhi thều thào:
- Quỷ vương...
Nàng vừa dứt câu, hai mắt trợn trừng trút hơi thở cuối cùng.
Nhĩ Lan lật ngược Yến Nhi:
- Đại ca xem nè...
Sau gáy Yến Nhi có hai dấu răng cắn sâu hút, máu trào ra liên tục.
Thế Lãm bặm môi nhìn Yến Nhi rồi quay lại Nhĩ Lan:
- Địa Ngục Ma Vương, Thái thượng hoàng chính là Địa Ngục Ma Vương?
Chàng vừa nói vừa vận công thành vầng lửa đỏ Vô Ảnh Sắc:
- Lan muội hãy ở đây. Cẩn trọng.
Nhĩ Lan lắc đầu:
- Muội đi theo huynh. Ở lại đây muội sợ lắm.
Thế Lãm gật đầu.
Hai người lần từng bước đi vào nhà hậu sảnh. Thế Lãm và Nhĩ Lan sửng sốt khi thấy trong tòa nhà hậu sảnh, Thái thượng hoàng đang trừng mắt nhìn Mẫn Cơ. Ánh mắt của lão ngầu đục chẳng còn thần trí, nhưng lại có thể sai khiến được Mẫn Cơ.
Ngay cả Nhĩ Lan vừa chạm vào thần nhãn của Thái thượng hoàng thì cảm nhận có tiếng u u xuất hiện trong đầu mình. Nàng lắc đầu để xua cảm giác ấy đi, nhưng vẫn bị âm thanh kỳ quái đó lôi cuốn vào cõi hư vô không sao hiểu được.
Thế Lãm thấy sự lạ quay lại Nhĩ Lan. Thấy thần thái nàng khác thường liền truyền âm nhập mật nói:
- Lan muội, muội bị sao vậy?
Nhĩ Lan không trả lời chàng mà cứ chằm chằm nhìn Thái thượng hoàng như người mê hồn.
Còn Mẫn Cơ thì khác Nhĩ Lan. Nàng tự trút bỏ y phục của mình, thả bước lại bên Thái thượng hoàng rồi nghiêng người xuống chìa cái gáy trắng như bông bưởi.
Thái thượng hoàng há miệng, ghé răng vào gáy Mẫn Cơ.
Thế Lãm thét lớn một tiếng:
- Quỷ vương... chết...
Chàng vừa quát vừa dụng Kim ảnh thủ trổ trảo công thộp vào đầu Thái thượng hoàng.
Bốp...
Thái thượng hoàng trúng trảo thủ Kim ảnh của Thế Lãm giật ngược ra sau, rít lên the thé như quỷ dữ bị cướp mồi.
Lão hôn quân luyện thuật trường sinh dời thần nhãn u mê chiếu vào Thế Lãm.
Lão lại trổ Nhiếp Thần đại pháp chực khống chế tâm thần Thế Lãm. Chạm vào đôi mắt ngầu đục của Thái thượng hoàng, Thế Lãm liền cảm nhận có âm thanh u u ập vào thính nhĩ của mình. Liền sau âm thanh đó, chàng cảm nhận hai mi mắt của mình nặng trĩu như có đeo hai quả chùy nặng nghìn cân.
Thế Lãm cố chống chọi lại cảm giác đó nhưng càng chống chọi bao nhiêu càng thấy cảm giác nặng nề hơn.
Thế Lãm tự chủ với mình:
- Thế Lãm, không được mất ý chí lúc này... Thế Lãm không được mất ý chí lúc này...
Thế Lãm cắn răng vào môi tứa cả máu nhưng vẫn không sao thoát ra được ý niệm phải nhắm mắt lại để ngủ.
Thế Lãm thét lớn một tiếng, toan dụng chưởng vỗ vào đầu mình.
Ngọn phất trần lướt tới ngáng đỡ chưởng ảnh của chàng, đồng thời có luồng chỉ khí điểm luôn vào Thiên Linh cái của Thế Lãm.
Chàng rùng mình như người thoát khỏi cơn mơ.

 

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 98
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com