watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
16:08:3828/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Kim Dung > Cô Gái Đồ Long - Hồi 61-70 - Trang 14
Chỉ mục bài viết
Cô Gái Đồ Long - Hồi 61-70
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Tất cả các trang
Trang 14 trong tổng số 20



Không ngờ y thấy tên tiểu võ sĩ gõ luôn mấy tiếng mà trong phòng trông thấy một ai trả lời cả, y liền bảo tên tiểu võ sĩ đó cứ việc đẩy cửa vào bừa đi.
Ngờ đâu tên tiểu võ sĩ vừa đẩy cửa ra chúng đã trông thấy Hạt Bút Ông, Tôn Tam Hủy và Lý Tứ Thôi nằm ở dưới đất.
Lúc ấy Hạt Bút Ông vận nội công để tự giải huyệt lấy.
Ðã giải được ba bốn thành, Hạ Lổ Xích Hoa liền chạy lại, giúp đỡ một tay, nên chỉ trong phút chốc, là y đã giải hết cácyếu huyệt liền.
Y tức giận vô cùng hỏi Lộc Trượng Khách với Khổ Ðầu Ðà hiện giờ ở đâu.
Sau khi Khổ Ðầu Ðà và Lộc Trượng Khách đang ở trên bảo tháp y liền dẫn bọn võ sĩ đi bao vây và lớn tiếng hò reo, kêu gọi Khổ Ðầu Ðà xuống quyết chiến.

Khổ Ðầu Ðà đang phân vân vì thuốc giải chưa ngấm thì Hạt Bút Ông lại lớn tiếng kêu gọi:
- Tên Ðầu Ðà chết bầm kia, nếu mi không xuống thì ta lên ngay đây!

Khổ Ðầu Ðà vội quay trở vào phòng Du Long Tử lấy chăn cuốn chặt Lộc Trượng Khách với Hàn Cơ rồi đem ra bên ngoài, giơ cao hai người lên rồi lớn tiếng bảo:
- Lão già họ Hạt kia, nếu mi đi tới gần cửa tháp một bước là ta vứt tên dâm đồ họ Lộc này xuống liền.

Các võ sĩ đưa cao bó đuốc lên, bốn bên chiếu sáng như ban ngày, nên bảo tháp tuy cao thật nhưng chúng ở bên dưới vẫn trông thấy rõ mặt của Lộc Trượng Khách với Hàn Cơ. Hạt Bút Ông cả kinh lớn tiếng hỏi:
- Sư ca! Sư ca có gì không?

Y gọi luôn mấy tiếng không thấy Lộc Trượng Khách trả lời tưởng sư ca của y đã bị Khổ Ðầu Ðà giết chết, trong lòng lại đau đớn thêm. Y lại nói tiếp:
- Tặc Ðầu Ðà kia! Mi giết chết sư ca ta, ta thề không đội trời chung với mi.

Khổ Ðầu Ðà dùng khủyu tay thích mạng vào người Lộc Trường Khách một cái, để giải yếu huyệt câm cho y.

Lộc Trượng Khách liền lớn tiếng mắng chửi:
- Tặc Ðầu Ðà là gian tế, nội ứng ngoại hợp, ta phải chém mi nghìn vạn nhát đao…

Khổ Ðầu Ðà khi nào chịu để cho Lộc Trượng Khách mắng chửi, liền điểm luôn vào yếu huyệt câm. Hạt Bút Ông thấy sư huynh chưa chết trong lòng hơi yên. Nhưng y sợ Khổ Ðầu Ðà ném sư huynh xuống đất thì nguy tai, nên y không dám tới gần nữa.

Hai bên cầm cự với nhau hồi lâu, Hạt Bút Ông vẫn không dám lên cứu sư huynh. Khổ Ðầu Ðà chỉ mong kéo dài được thời gian, càng lâu càng hay.Y đứng cạnh lan can hả hả cười gọi:
- Lão già họ Hạt kia! Sư huynh của ngươi táo gan bắt cóc Ái Cơ của Vương gia. Nay ta đã bắt được tại trận đôi gian phu dâm phụ. Sao ngươi còn dám binh vục sư huynh của ngươi?
Hạ Tống Quản! Mi có mau bắt lão họ Hạt đi không? Bắt lấy Hạt Bút Ông thì thế nào Vương gia cũng phải trọng thưởng nhà ngươi.
Hạ Lổ Xích Hoa liếc nhìn Hạt Bút Ông ra tay bắt nhưng lại sợ.y thấy Khổ Ðầu Ðà đột nhiên nói được lại thấy rõ Lộc Trượng Khách và Hàn Cơ bị quấn chặt trong chăn bông bèn lên tiếng gọi:
- Khổ đại sư! Chúng tôi cùng mời Khổ đại sư xuống đây để chúng ta cùng đi đến Vương gia để coi ai phải ai trái. Ba vị toàn là bậc tiền bối cao nhân, tiểu nhân không dám xúc phạm.

Khổ Ðầu Ðà nghĩ thầm:
- Trở về Vương phủ gặp Vương gia để chờ tới khi biết rõ ai phải, ai trái các vị hào hiệp đã tỉnh táo rồi.

Nghĩ đoạn y liền lớn tiếng đáp:
- Hay lắm! Hay lắm ta đang định gặp Vương gia để lãnh thưởng. Hạ tống quản hãy coi chừng lão già họ Hạt này đào tẩu.

Ðang lúc ấy, có tiếng ngựa từ đàng xa đưa tới, một người cỡi ngựa phi về phía bảo tháp. Các võ sĩ vừa thấy y đã cúi đầu vái chào:
- Tiểu Vương Gia.

Khổ Ðầu Ðà đứng ở trên cao dòm xuống trông thấy người đó đội mảo vàng, mình mặc áo cẩm bào, chính con trai của Nhữ Dương Vương tên là Khố Khố Ðặc Mục Nhỉ tên hắn là Vương Bảo Bảo.
Y đang lớn tiếng quát bảo:
- Hàn Cơ đâu? Vương gia đang nổi giận bảo ta tới đây điều tra xem.

Hạ Lổ Xích Hoa tiến lên bẩm rõ sự thể cho Vương Bảo Bảo hay là Lộc Trượng Khách đã bắt trộm Hàn Cơ đem tới đây và bị Khổ Ðầu Ðà bắt được.

Hạt Bút Ông thấy Tổng quản nói như thế vội cãi:
- Thưa Tiểu vương gia, Tiểu vương gia chớ nghe y nói bậy, tên Khổ Ðầu Ðà kia mới là gian tế, y đã hãm hại đại sư của…

Vương Bảo Bảo trợn ngược đôi lông mày, lớn tiếng nói:
- Tất cả xuống đây nói chuyện.

Khổ Ðầu Ðà làm việc trong Vương phủ lâu năm biết Vương Bảo Bảo là người rất khôn ngoan và mẫn cán, còn hơn cả cha y, quỷ kế của mình chỉ có thể lừa dối được kẻ khác chứ không thể lừa dối được Tiểu vương gia này đâu. Y tự biết xuống dưới tháp nói chuyện chỉ đôi ba lời là Tiểu vương gia biết mưu kế của mình liền. Như vậy các võ sĩ sẽ xông lại vây đánh, riêng Hạt Bút Ông y chưa chắc đã thắng nổi, nhưng y muốn thoát thân không phải là khó, chỉ sợ các hào hiệp ở trong bảo tháp, chưa hồi sức khỏe thì không sao thoát khỏi vòng vây được. Sau khi suy tính, thấy không còn cách gì đánh lừa Vương Bảo Bảo nữa, liền lớn tiếng trả lời:
- Tiểu vương gia, tôi đã bắt được Lộc Trượng Khách, sư đệ của y tức giận tôi lắm. Nếu tôi xuống dưới đó thế nào y cũng xông lại giết tôi.

Vương Bảo Bảo lại nói:
- Ðại sư cứ xuống đây đi. Hạt tiên sinh không dám giết đại sư đâu.

Khổ Ðầu Ðà lắc đầu đáp:
- Tôi ở trên tháp vẫn bình yên hơn, bình sinh Khổ Ðầu Ðà tôi không lên tiếng nói bao giờ, ngày hôm nay bất đắc dĩ tôi mới phải mở mồm như vậy. Ðó là lòng trung thành của tôi báo đáp Vương gia đấy. Nếu Tiểu vương gia không tin thì Khổ Ðầu Ðà tôi sẽ ở đây nhảy xuống tự tử để cho Tiểu vương gia tin.

Vương Bảo Bảo nghe lời nói của Ðầu Ðà biết ngay đối phương nói dối, hiển nhiên có ý muốn kéo dài thời gian, nên y vội khẽ hỏi tên Hạ Tổng quản rằng:
- Hạ Tổng quản, y định mưu mô gì mà kéo dài thời gian ra như thế? Hay là y định chờ ai tới.

Hạ Tổng quản đáp:
- Ðiều đó tiểu nhân không được biết…

Hạt Bút Ông lại cười lời nói:
- Thưa Vương gia, tặc Ðầu Ðà đã cướp thuốc giải của sư ca rồi đều giải cứu cho những tên phản loạn bị giam giữ ở trên bảo tháp.

Vương Bảo Bảo vừa nghe nói tỉnh ngộ ngay, liền ngửng mặt về phía trước, lớn tiếng kêu gọi:
- Khổ đại sư, tôi biết công lao của đại sư rồi, vậy hãy mau xuống đây, tôi sẽ trọng thưởng cho.

Khổ Ðầu Ðà đáp:
- Tôi bị Lộc Trượng Khách đá phải, hiện giờ xương chân của tôi không thể nào cử động được, Tiểu vương gia hãy chờ giây lát để tôi vận khí chữa thương cho lành mạnh đã, rồi tôi sẽ xuống ngay.

Vương Bảo Bảo quát bảo Hạ Tống quản rằng:
- Hạ Tổng quản, mau cho người lên trên đó khiêng Khổ đại sư xuống đây.

Khổ Ðầu Ðà vội lớn tiếng đáp:
- Không được, không được, ai đụng vào người tôi, tất thân tôi bị phế liền.

Lúc ấy Vương Bảo Bảo hết hoài nghi, vì y trông thấy Lộc Trượng Khách và Hàn Cơ cũng bị quấn trong một chăn bông. Dù hai người đó không có bậy bạ với nhau thì phụ vương cũng không thể nào lấy Hàn Cơ được nữa, nên y liền khẽ dặn:
- Hạ Tổng quản, mau lấy lửa lại đây đốt cháy bảo tháp này và sai người dùng cung tên, hễ thấy ai nhảy ra khỏi tháp là bắn chết ngay.

Hạ Lổ Xích Hoa vâng lời vội vã đi truyền lệnh cho bộ hạ ngay. Liền có bọn cung tiễn thủ tới bao vây bảo tháp, tên nào tên nấy đều giương cung đợi chờ. Còn một số võ sĩ khác thì đi lấy rơm cỏ và củi lửa đến châm đốt.
Hạt Bút Ông thấy vậy kinh hãi vô cùng vội nói:
- Tiểu vương gia, sư ca ở trên đó đấy.

Vương Bảo Bảo lạnh lùng đáp:
- Chẳng lẽ cứ để tên Ðầu Ðà ở trên đó suốt đời hay sao? Bây giờ ta cho phóng hỏa như vậy thì y phải xuống liền.

Hạt Bút Ông lại nói tiếp:
- Nếu y ném sư ca tôi xuống đất thì làm sao? Tiểu vương gia không nên phóng hỏa như vậy.

Vương Bảo Bảo không nói năng gì hết và cũng không điếm xỉa gì đến Hạt Bút Ông.

Giây lát sau, các võ sĩ đã lấy đủ củi và rơm tới liền đánh lửa đốt cháy luôn.
Hạt Bút Ông là người có địa vị rất cao trong võ lâm được Nhữ Dương Vương dùng hậu lễ mời vào vương phủ giúp việc, cho nên từ trước đến giờ anh em y được vương gia kính trọng. Không ngờ ngày hôm nay anh em y đã trúng kế của Khổ Ðầu Ðà và bị Tiểu vương gia khinh thị, đồng thời y thấy tính mạng của sư huynh y sắp nguy đến nơi.

Lúc này y cũng không nể Tiểu vương gia nữa, liền cằm đôi bút mỏ bạc, tung mình nhảy tới tấn công hai tên võ sĩ đang đánh lửa đốt bảo tháp và gạt chúng bắn ra ngoài xa.

Vương Bảo Bảo vội quát mắng:
- Hạt tiên sinh định phạm thượng và làm loạn phải không?
Hạt Bút Ông đáp:
- Nếu Tiểu vương gia không bảo người phóng hỏa thì không bao giờ tôi chống Tiểu vương gia cả.

Vương Bảo Bảo không thèm trả lời y và quát bảo bọn võ sĩ.
- Mau châm lửa ngay.

Y giơ tay trái phảy một cái, đột nhiên phía sau lưng của y có năm tên phiên tăng áo đỏ nhảy tới ra đỡ lấy mấy bó đuốc của võ sĩ ném luôn vào đống rơm cỏ và những thanh củi. Rơm cỏ gặp lửa liền bốc cháy ngay.
Hạt Bút Ông thấy vậy cả kinh vội cướp một dây trường mâu của một tên võ sĩ xông lại gạt những rơm cỏ đang cháy ra ngoài.

Vương Bảo Bảo lại quát lớn:
- Mau bắt lấy tên phản tặc này cho ta.

Năm tên phiên tăng áo đỏ liền múa giới đao xông lại bao vây Hạt Bút Ông, thấy vậy Hạt Bút Ông tức giận vô cùng, liền vứt trường mâu đi và giơ tay lên cướp khi giới của một tên phiên tăng. Không ngờ tên phiên tăng đó không phải là một tay tầm thường, y vội xoay lưỡi đao, nhắm đầu vai của đối thủ chém luôn.

Hạt Bút Ông vừa nhảy sang bên tránh né thì phía sau lại có tiếng gió lấn át tới.

Y liền quay đầu lại nhìn mới hay là có hai tên phiên tăng đang múa đao chém tới.

Thì ra năm tên phiên tăng đó là những người thân tín nhất của Vương Bảo Bảo. Chúng thuộc bọn Thiên long Thập Bát Bộ, khi nào Vương Bảo Bảo ra khỏi vương phủ cứ thích cỡi ngựa đi một mình ở phía trước, còn mười tám tên phiên tăng theo sau, nhưng ở đằng xa để bảo vệ thôi chứ không dám tới gần. Bọn Thiên Long Thập Bát Bộ có tất cả ngũ đao ngũ kiếm, tứ trượng tứ bạt. Năm người này đều thuộc nhóm ngũ thần đao, người nào người nấy đều tài nghệ xuất sắc. Nếu một đấu với một thì năm người đó không phải là địch thủ của Hạt Bút Ông, nhưng năm thần đao liên hiệp, công thủ tương trợ thì võ công của Hạt Bút Ông có cao siêu đến đâu cũng chỉ có thể chống đỡ được một hồi, rồi chân tay sẽ bị cuống quýt liền. Ðồng thời y thấy ngọn lửa càng bốc càng cao, hoàn cảnh của sư huynh y rất nguy hiểm, cho nên càng đấy càng tức giận thêm.

Hạt Bút Ông bị Thiên Long ngũ đao bao vây, các thủ hạ của Vương Bảo Bảo liền thêm củi cho ngọn lửa càng cháy cao thêm.

Chỉ trong chốc lát lửa đã bao trùm hết tầng dưới của bảo tháp đó rồi. Khổ Ðầu Ðà đặt Lộc Trượng Khách xuống, chạy vào phòng của quần hiệp phái Võ Ðang đang bị giam giữ và lớn tiếng kêu gọi:
- Quân Thát Ðát đang phóng hỏa đốt tháp, chẳng hay nội lực của các vị đã khôi phục chưa?

Y thấy Tống Viễn Kiều và Dư Liên Châu các người đang ngồi vận công điều nguyên, không một ai trả lời y cả.
Hiển nhiên công lực của các người đó sắp khôi phục được.
Lúc ấy bọn võ sĩ canh gác quần hiệp đã có mấy tên xông lại can thiệp.
Nhưng chúng bị Khổ Ðầu Ðà túm cổ từng tên một, mém ra ngoài tháp.
Rớt xuống bên dưới chết tốt. Còn một số võ sĩ không dám kháng cự với Khổ Ðầu Ðà đều mạo hiểm chạy xuống từng dưới cùng.
Cũng không có một vài tên thấy cầu thang bị lửa bén tới, không sao xuống được, đành phải quay trở lên.

Một lúc sau, lửa bén lên tới từng thứ ba, người bị giam giữ trong đó là các tay cao thủ của phái Hoa Sơn.
Chúng không đợi chờ công lực khôi phục, liền chạy ra ngoài và leo thẳng lên từng thứ tư.

Ngọn lửa càng bốc cháy cao, những người bị giam từng thứ tư là các cao thủ của phái Không Ðộng.vì thấy lửa cháy đã tới nới, người của phái Không Ðộng cùng phái Hoa Sơn đều rũ nhau leo lên từng thứ năm Có người chạy chậm bị cháy xém cả râu tóc. Khổ Ðầu Ðà đang vô kế khả thi, nóng lòng sốt ruột vô cùng, bỗng nghe một người lớn kêu gọi:
- Phạm Hữu sứ hãy tiếp lấy.

Y nhận ngay ra tiếng nói đó là Vi Nhất Tiếu.
Y mừng rỡ vô cùng, liền quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói đó.
Y thấy Nhất Tiếu đứng ở trên đỉnh hậu diện của chùa Vạn Pháp, hai tay đang tung một sợi dây thừng tới.
Khổ Ðầu Ðà vội giơ tay ra bắt lấy sợi dây thừng đó.
Nhất Tiếu lên tiếng nói tiếp:
- Hữu sứ cột một đầu dây thừng vào lan can, để dùng sợi dây thừng này làm cái cầu dây.

Khổ Ðầu Ðà vừa cột xong đầu dây thừng thì Triệu Nhất Thương trong nhóm Thần Tiễn bát hùng đã bắn một mũi tên lên trúng ngay sợi dây thừng đứt tức thì.

Khổ Ðầu Ðà với Nhất Tiếu cùng lớn tiếng mắng chửi, nhưng hai người biết tiễn pháp của bát hùng rất lợi hại. Vậy muốn treo một cầu dây này thì phải diệt trừ tám người kia trước.
Nhất Tiếu lại lên tiếng mắng chửi:
- Tên khốn nạn kia, ai bảo mi bắn như thế? nếu tên nào không vứt cung tên xuống, ta sẽ giết tên đó trước.
Y vừa chửi vừa rút khí giới ra, và tung mình nhảy xuống mặt đất. Khí giới của y là một đôi Hổ đầu câu. Xưa nay y không xử dụng tới khí giới đó, nhưng lần này tình thế rất nguy ngập, nên y mới động dụng tới song câu như vậy. Y vừa nhảy xuống tới mặt đất, năm tên phiên tăng áo bào xanh đã múa kiếm xông lại vây đánh liền.
Năm tên phiên tăng này thuộc ngũ kiếm tăng của nhóm Thiên Long thập bát bộ, kiếm pháp của năm người này rất quái dị. Chúng vừa tới nơi, đã tấn công Nhất Tiếu lia lịa liền.

Hạt Bút Ông vừa khổ chiến vừa lớn tiếng kêu gọi:
- Nếu Tiểu vương gia không ra lệnh dập tắt ngọn lửa đi thì tôi sẽ không vị nể nữa đâu.

Vương Bảo Bảo không thèm đếm xỉa đến y nhưng bốn tên phiên tăng cầm thiên trượng đã chạy tới đứng quanh Tiểu vương gia để hộ vệ.
Hạt Bút Ông lòng sốt ruột vô cùng, liền dùng một thế hoành Tảo Thiên quân quét ngang một cái gạt luôn ba tên phiên tăng trước mặt sang bên rồi nhảy đến cạnh bảo tháp.
Năm tên phiên tăng đều đuổi theo.
Hạt Bút Ông nhún mình một cái, tựa như con chim đại bàng nhảy lên trên mái hiên của tầng thứ nhất.
Năm tên phiên tăng thấy lửa cháy như vậy không dám đuổi theo.

Hạt Bút Ông nhảy hết từng này sang từng nọ.
Chỉ thoáng cái y đã nhảy lên tới từng thứ tư rồi.
Khổ Ðầu Ðà ngó đầu xuống nhìn và hai tay nâng người Lộc Trượng Khách lên, vừa cười vừa nói:
- Hạt lão nhị có chịu dừng chân lại không, bằng không ta sẽ ném sư huynh ngươi xuống đất bị tan xương nát thịt ngay.

Quả nhiên Hạt Bút Ông ngừng chân lại không dám nhảy lên nữa chỉ ngửng đầu lên lớn tiếng trả lời:
- Khổ đại sư, xưa nay Khổ đại sư với chúng tôi không thù oán gì hết, hà tất đại sư làm khó dễ chúng tôi như thế? đại sư muốn cứu người yêu cũ là Diệt Tuyệt Sư thái và con gái là Chu cô nương thì cứ việc cứu đi, tôi quyết không còn cản trở đâu.

Diệt Tuyệt Sư thái uống thuốc giải của Khổ Ðầu Ðà đưa cho tưởng là thuốc độc thật nên yên chí thế nào cũng chết, nhưng bà ta thấy Chỉ Nhược cũng bị Khổ Ðầu Ðà cho uống thuốc độc nốt, như vậy kế hoạch của bà ta bị tiêu tan hết, cho nên bà ta đau đớn vô cùng.

Ðang đau lòng thì bỗng nghe dưới bảo tháp có tiếng ồn ào vọng tới, tiếp theo đó bà ta nghe Khổ Ðầu Ðà cãi nhau với Hạt Bút Ông và Vương Bảo Bảo ra lệnh phóng hỏa v.v… đều rõ mồn một.
Bà ta ngạc nhiên vô cùng nghĩ thầm:
- Chẳng lẽ Ðầu Ðà quỉ quái đó đến cứu ta thực chăng?

Nghĩ đoạn, Sư thái ngấm ngầm vận sức thử xem, thấy trong người rất dễ chịu chứ không có triệu chứng gì là trúng độc cả.
Thì ra Diệt Tuyệt Sư thái không chịu nghe lệnh của Triệu Minh xuống dưới đại điện tỷ võ, nên đã tuyệt thực sáu bảy ngày. Vì vậy trong dạ dầy trống rỗng, nên thuốc giải vừa vào dễ hòa với máu liền, nên Diệt Tuyệt Sư thái chóng khỏi hơn ai hết, lại thêm nội lực của Sư thái rất thâm hậu cao hơn Viễn Kiều, Liên Châu, Thái Sung chỉ kém Không Văn thần tăng trưởng môn phái của phái Thiếu Lâm, khi thuốc độc đã hết thì nội lực nẩy nở ra liền. Không đầy nửa tiếng đồng hồ nội lực của bà ta đã khôi phục lại hơn năm sáu thành.
Bà ta đang vận nội lực bỗng nghe Hạt Bút Ông bên ngoài kêu gọi.

Tiếng nói của Hạt Bút Ông, mỗi tiếng như một mũi tên đâm sâu vào Sư thái vẫn lắng tai nghe Hạt Bút Ông nói:
- Bạn muốn cứu người tình nhân cũ của bạn là Diệt Tuyệt Sư thái và con gái là Chu cô nươn thì hãy cứu đi, tôi không bao giờ cản trở bạn đâu.

Diệt Tuyệt Sư thái đi tu từ hồi nhỏ, không bao giờ dám trông mặt người đàn ông nào cả thì làm gì có người yêu, nên khi nghe tới đó là tức giận không sao chịu nổi, liền bước đi ra ngoài lan can giận dữ quát mắng:
- Ngươi nói bậy bạ như vậy làm chi?

Hạt Bút Ông van lơn:
- Lão Sư thái, mau mau khuyên người … người bạn già hãy buông tha sư huynh tôi xuống. Tôi cam đoan cả gia đình Sư thái được rời khỏi nơi đây một cách bình yên. Huyền Minh Nhị lão nói một là một, nói hai là hai không khi nào sai lời.

Diệt Tuyệt Sư thái càng tức giận thêm:
- Cái gì gia đình… ba người nào?

Tuy đang đứng ở chỗ nguy hiểm, Khổ Ðầu Ðà vẫn ha hả cười tỏ vẻ rất đắc chí và nói:
- Lão Sư thái, ông già kia bảo tôi với Sư thái là người yêu cũ với nhau, còn Chu cô nương là con gái của chúng ta.

Diệt Tuyệt Sư thái càng tức giận thêm, trước ánh lửa trông mặt bà ta rất kinh khủng.
Bà ta trầm giọng quát tiếp:
- Hạt lão nhị lên đây, ta sẽ đấu với mi một trăm chưởng rồi sẽ nói chuyện sau.

Nếu là ngày thường Hạt Bút Ông nói lên là lên ngay, chứ có sợ gì một người chưởng môn của phái Nga Mi đâu. Nhưng lúc này vì thấy sư huynh bị lọt vào tay người khác, nên không dám bướng bỉnh, chỉ van lơn tiếp:
- Khổ Ðầu Ðà đó là bạn tự nói ra chứ không phải do tôi bịa đặt.

Sư thái trợn trừng mắt nhìn Khổ Ðầu Ðà và quát hỏi:
- Sao ngươi lại nói như thế?

Khổ Ðầu Ðà ha hả cả cười và đang định thừa cơ chọc tức Sư thái vài câu, thì bỗng nghe thấy dưới tháp có tiếng la ồn ào, liền cúi đầu xuống nhìn. Thấy trong bóng lửa có một người như hồ điệp xuyên hoài, bay múa lẹ làng vô cùng và đồng thời chỉ nghe thấy tiếng kêu "loong coong lẻng kẻng" hoài. Y định thần nhìn kỹ, mới hay tiếng kêu đó là tiếng khí giới của các phiên tăng và võ sĩ bị đánh rớt và người đang tấn công bọn phiên tăng đó chính là Trương Giáo chủ Vô Kỵ.

Vô Kỵ ra tay một cái, đã đánh rớt năm thanh kiếm của năm tên phiên tăng đang bao vây Nhất Tiếu.
Nhất Tiếu cả mừng, liền nhảy tới cạnh chàng và khẽ nói:
- Tôi đi đến Nhữ Dương Vương phủ phóng hỏa nhé?

Vô Kỵ đã hiểu được dụng ý của Nhất Tiếu bèn gật đầu nghĩ thầm:
- Bức Vương hành động rất phải. Ở đây, chúng ta vỏn vẹn có mấy người, muốn cứu bấy nhiêu người ra không phải là chuyện dễ. Hơn nữa quân tiếp viện càng lúc càng nhiều. Bây giờ, Bức Vương phóng hỏa Vương phủ, tất nhiên đám võ sĩ phải trở về bảo vệ Nhữ Dương Vương. Kế điệu hổ ly sơn rất tuyệt diệu .

Nhất Tiếu thoáng một cái đã vượt ra khỏi tường và mất hút.

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 207
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com