Chỉ mục bài viết |
---|
Ðức Vua Lê Thánh Tôn |
Trang 2 |
Tất cả các trang |
Thơ của Lê Thánh Tôn
Thằng Mõ
Mõ này cả tiếng lại dài hơi,
Mẫn cán (1) ra tay chẳng phải chơị
Mộc dạc (2) vang lừng trong bốn cõi,
Kim thanh (3) rền-rĩ khắp đòi nơi(4)
Trẻ già chốn chốn đều nghe lệnh,
Làng nước ai ai phải cứ lờị
Trên dưới quyền hành tay cắt đặt,
Một mình một chiếu thảnh thơi ngồi.
Chú Thích
(1). Mẫn cán: Nhanh nhẹn, giỏi dang
(2). Mộc dạc: Mõ bang gỗ
(3). Kim thanh: tiếng kêu như tiếng lọai kim (đồng, vàng)
(4). Ðòi nơi: nhiều nơi, đòi là chữ cổ, có nghĩa là nhiều.
=================
Ðạo Làm Vua
Ðạo lớn đế vương nghi dã tinh
Thương yêu dân chúng kính trời xanh
Tìm tòi kế sách xây đời thịnh
Bỏ hẳn chơi bời giữ nếp thanh
Cân nhắc anh tài phô đức đẹp
Chăm lo võ bị trọng quyền binh
Ðiều hoà muôn việc theo mùa tiết
Khắp chốn hân hoan hưởng thái bình
Lê Thánh Tôn
=================
Núi Bài Thơ. là ngọn núi đá vôi đuợc hình thành từ kỷ Ðê-vôn, trong cuộc vận động tạo sơn Inddô-nê-si-ạ Ðỉnh cao nhất của núi có hình ngọn mác chia lên trời, đấy là cốt 168 m, phía dưới có nhiều ngọn, nhiều mỏm chông chênh, vách đá dựng đứng, những lèn đá tai mèo nhọn hoắt làm cho núi có một vẻ cổ kính, huyền bí.
Từ nhiều góc độ người ta nhìn thấy núi có lúc dáng như hổ phục, lúc có dáng nhu sư tử vờn mồi, lúc có dáng như con rồng sắp cất cánh. Núi Bài Thơ thưở xưa có tên núi "Rọi Ðèn", tên chữ là Truyền Ðang Sơn. Tương truyền rằng, ngày xưa lính thú gác trên núi hễ có giặc giã đến thì đốt lửa báo về kinh thành. Từ đó xuất hiện tên núi Truyền Ðang.
Năm 1468, vào dịp mùa xuân, nam Quang Thuận thứ 9, đời vua Lê Thánh Tông - cháu nội của Lê Lợi đưa quân đi tuần ở vùng biển Ðông Bắc, có dừng thuyền ở chân núi Truyền Ðang, phía giáp với Vịnh Hạ Long, để uống ruợu ngâm thơ.
Xúc động trước cảnh đẹp sơn thủy hữu tình của thiên nhiên, nhà vua Lê Thánh Tông đã cho khắc một bài thơ lên vách đá tạm dịch như sau:
Núi Bài Thơ.(dịch)
Nước lớn mênh mông, tram. sông chầu vào
Núi non, la liệt rải rác như quân cờ, vách đá liền trời
Có tráng trí, nhưng lúc mới dựng nghiệp vẫn theo người, như quẻ Hàm hào cửu tam(đã định)
Nay một tay mặc sức tung hoành, quyền uy như thần gió
Phía bắc, bọn giặc giã như hùm beo đã dẹp yên
Vùng biển phía đông, khói chiến tranh đã tắt
Muôn thưở trời Nam, non sông bền vững
Bây giờ chính là lúc giảm việc võ, tu sửa việc văn.
Bài thơ này đuợc khắc trên một vách đá khá phẳng, cách mặt đất chừng 2.5m, gồm 56chữ Hán, khắc liền một mạch, không phân câu như hiện nay ta chép lại. Trong 5, 6 chữ trên có 21 chữ đã mờ hẳn, không thể đọc nổi, những chữ còn lại rất mờ. Trước phần thơ có phần lạc khoản(đề tựa) gồm 49chữ, cũng bị phân hóa gần như hoàn toàn. May mắn, bài thơ trên có chép trong thư tịch cổ, nên đó chính là chỗ dựa của các nhà nghiên cứu.
261 năm sau, vào năm 1729 chúa An đô vương Trịnh Cương, một nhà thơ có tiếng thời Lê - Trịnh, cũng đem quân đi tuần qua đâỵ Ông cho đóng quân dồn trú dưới chân núi Truyền Ðang. Ðọc thấy bài thơ của vua Lê, chúa Trịnh bèn họa lại bằng một bài thốt ngôn bát cú, lấy theo vận "yên" của bài trước, dùng lại 4 chữ "thiên" "quyền" "yêu" niên" trong bài của vua Lê.
Bản dịch thơ như sau:
Biển rộng mênh mang, nước dâng đầy
Núi chìm xuống nước, nước tràn mây
Bàn tay tạo hóa sao khéo dựng
Cảnh đẹp thần tiên một chốn này.
Mùi tanh giặc thác còn đâu dó
Cỏ hoa sương khói vẫn còn đây
Ba quân tướng sĩ đều vui vẽ
Bữa tiệc biển khơi chén ruợu đầy.
(Bản dịch của Hào Minh)
Bài thơ. được khắc theo lối chữ hành, trên một vách đá nghiêng xuống đất, nên tránh được hủy hoại của nước mưa, đến nay còn rõ nguyên, rất dễ đọc. Ðến đầu thế kỷ này nhiều tao nhân, mặc khách đi du ngoạn vùng Hạ Long, gặp bài thơ này lại cho khắc 7 bài thơ nữa, có bài chữ Hán, có bài chữ Quốc Ngữ trên những vách đá lân cận. Tổng số bây giờ có 9 bài thơ còn lưu truyền trên vách đá.
Khu vực này trước đây gọi là phố Lò Vôi (vì có người nung vôi bán). May mà chưa ai phá những bài thơ để nung vôi! Nhưng các công trình phụ của nhà dân đang "bao vây" những bài thơ, du khách phải len chân vào sau chuồng lợn, nhà bếp mới đọc đuợc thơ cổ. Thành phố Hạ Long có nổ lực giải phóng đuợc một mặt bằng khoảng 30m2 phía trước bài thơ Lê Thánh Tông, còn những bài khác thì tạm để nguyên đó.
Do có nhiều thơ trên vách núi, có lẽ đầu thế kỷ này dân chúng mới đổi tên núi Truyền Ðang thành núi Bài Thơ. ngày nay, phố Lò Vôi (cũ) được mang tên mới là phố Bài Thơ.
Ca dao đầu thế kỷ này có câu:
Hồng Gai có núi Bài Thơ.
Có hang Ðầu Gỗ, có chùa Long Tiên
Chùa Long Tiên nằm ở phía đông núi Bài Thơ., một quay ra hướng đông, giáp với phố Bến Tàu cũ nay đổi thành phố Long Tiên. Chùa đuợc khởi công xây cất vào năm 1939 và hoàn thành năm 1942. Tuy đuợc xây dựng vào giữa thế kỷ này, nhưng kiểu cách, kiến trúc đều theo phong cách kiến trúc đầu Nguyễn.
Ngoài có tam quan, qua một sân rộng là bái đường, trên nóc có tuợng ghép gốm rồng chầu mặt nguyệt, hai bên là hai cung tả hữu., ở chính điện trên tam quan có ba chữ nổi Long Thọ Tiên, nhân dân rút gọn, gọi nôm na là chùa Long Tiên. Gọi là chùa nhưng lại thờ cả thánh. Ở chính cung thờ Ðức Phật Thích Ca Mâu ni, Phật Bà Quan Âm và các chu Phật. Hữu cung thờ Ðức Thánh Trần Hưng Ðạo, Tả cung thờ Vân Hương Thánh Mẫu.
Trong chùa Long Tiên có rất nhiều câu đối, đại tự được điêu khắc rất tinh vi, thể hiện trình độ điêu khắc khá cao. Trong các đồ thờ của chùa có Bộ Cửu Long nổi tiếng miêu tả chín con rồng chầu Phật - là một công trình khắc gỗ công phu.
Hội chùa Long Tiên kéo dài hết tháng giêng, hai âm lịch hàng năm thu hút rất nhiều khách thập phương. Tín đồ, phật tử Hải Phòng khi đi lễ hội ở dền Cửa Ông, thế nào cũng rẽ vào chùa Long Tiên "xin đức thánh Trần" một quả cầu tài, cầu lộc.
Phiá tây núi Bài Thơ còn có đền thờ đức ông Trần Quốc Nghiễn - một vị danh tướng đời Trần. Tương truyền ông đuợc đắc cử canh giữ biên ải vùng Ðông Bắc, trấn ở vùng Hồng Gai, đã lập nhiều công to trong cuộc kháng chiến chống Nguyên Mông. Ðền thờ này hiện nay sử dụng làm phòng học cho trường PTCS Hạ Long. Thành Phố Hạ Long đang có kế hoạch trùng tu và phục hồi đi tích văn hóa này.
0
=================
Tự Thuật
Ngu thập niên hoa thất xích khu
Cương trường nhu thiết khước thành nhu
Phong xuy vọng ngoại hoàng hoa tạ
Lộ ấp đình tiền lục liễu cù
Bích hán vọng cùng vân điểu điểu
Hoàng lương mộng tỉnh dạ du du
Bồng lai son thuợng âm dung đoạn
Bang ngọc u hồn nhập mộng vô
Bản dịch:
Tấm thân bảy thước tuổi năm mươi
Dạ sắt ta nay bỗng ru-rời
Ngoài cửa hoa tàn vì gió thổi
Trước sân liễu ốm bởi sương rơi
Trông mây bích hán chừng mờ mịt
Tỉnh giấc hoàng lương vẫn tối hoài
Bồng đảo thần tiên xa tiếng diệu
Mộng hồn trong trắng luống chơi vơi