watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
22:49:5728/04/2025
Kho tàng truyện
Chỉ mục bài viết
Sanh Tật
Trang 2
Tất cả các trang
Trang 2 trong tổng số 2

Hôm đó bà Kim Vân vui lắm. Niềm vui rộn rã đầy ắp trong từng nụ cười, lời nói, dáng vẻ. Tâm hồn bà đang như hồi xuân phơi phới cạnh chàng võ sư trẻ tuổi cường tráng hào hoa phong độ. Thực sự bà tràn trề niềm vui trong tiếng cười lời nói. Bà vui trong tâm hồn đang rung cảm, trong cõi lòng mở rộng, trong sóng mắt đa tình liếc nhìn chàng trai xa lạ vừa mới quen nhau ngồi kế bên. Vui quá trong không khí đầm ấm thân mật giữa tình người, bà Kim Vân đã lai rai hết mấy chai bia ướp lạnh và nốc cạn hai ly cognac. Bà đã cảm thấy chếnh choáng, ngà ngà say trong lúc chàng võ sư tuổi trẻ tài cao cũng đang trở thành đệ tử Lưu Linh hửu hạng. Giữa buổi tiệc đã đến lúc hai người dường như không còn chú ý đến sự có mặt của những người chung quanh, vẫn nói cười pha trò vui nhộn như giữa chốn riêng tư, để không còn giữ phong cách, xưng hô mất hết thứ bậc lớp lang.

Rồi nhạc nhảy nổi lên dậm dật thúc giục cuồng loạn. Từng cặp, từng cặp bưóc ra đứng chật hết sàn nhảy trong ánh sáng thật mờ ảo lung linh. Không chần chờ, chàng võ sư Mạc Phong Linh nắm chặt tay nữ chủ Kimvan Diamond Center dìu ra sàn nhảy. Chàng khởi sự dìu nàng đi trong điệu valse êm ái. Nàng đã mất hết vẻ bình tĩnh bước đi loạng choạng chỉ muốn vấp ngã. Nàng đang say men rượu, trí óc khờ khạo đang mất năng lực thưởng thức điệu valse chơi vơi diệu vợi. Nàng đang say men tình trong nổi thèm khát bốc lửa đã nằm gọn trong vòng tay rắn chắc của chàng. Nàng mất tự chủ bản thân, cơ thể mềm lũn trong cảm giác chơi vơi say đắm. Vòng tay chàng nhè nhẹ xiết chặt nàng thật êm, thật nhẹ, thật sát, hút vào nhau nóng bỏng, đam mê, rậm rật. Nàng trân người, rùng mình no đầy cảm giác rạo rực thèm khát. Nàng say đắm trong hương tình ngây ngất bốc lửa. Nàng oằn người, rướn lên, lên cao hơn nhìn thật sát, thật rõ khuôn mặt chữ điền đẹp rực rỡ của chàng trong sóng mắt đục ngầu đờ đẫn ngây dạị..chờ đợị..!!
Những bản nhạc kế tiếp vẫn là những cuốn hút gắn chặt chàng và nàng trên sàn nhảy để rồi lịm dần, thấm dần, quen dần hơi thở, mùi hưong của nhaụ..như một thôi thúc, hăm hở xúi giục một hành động gì cần hơn, rõ ràng hơn bởi mãnh lực của cơ thể đòi hỏi cần thiết, cấp bách với lý do chính đáng, Kim Vân đang say rượu đâu thể lái xe được, lỡ gây ra tai nạn thì sao, nên đang cần sự giúp đở của Mạc Phong Linh đưa giùm Kim Vân về biệt thự nàng giữa đêm dài thanh vắng...!

Tuổi thanh xuân, bà Kim Vân sống cạnh người chồng lớn tuổi ở đất Saigon đã không đem lại những thỏa mãn thể xác nên vẫn lén lút có vài mối tình ngoại vi nóng bỏng chớp nhoáng. Ra hải ngoại, tuy tuổi đã cao mà sinh lực còn dồi dào, bà Kim Vân không giảm được sự đòi hỏi cơ thể. Khi chồng qua đời, bà sống góa bụa trong ngôi biệt thự của mình với nổi ham muốn vẫn bộc phát trong từng đêm dài cô đơn trăn trở khó ngủ.

Ngoài những giờ bận rộn cho Kimvan Diamond Center bà Kim Vân mở rộng giao tiếp nhiều người. Bà thường xuyên dự các đêm dạ vũ tại tư gia, những đêm văn nghệ, những đêm đại nhạc hội dạ vũ của các tổ chức cộng đồng, hội đoàn, những tiệc tùng cưới hỏi, sinh nhật, thăng quan tiến chức, tốt nghiệp học vấn, ngành nghề. Thêm cái chịu chơi của bà Kim Vân là order dài hạn Playboy, thích xem phim sex. Bà kéo vài bà bạn thân đồng niên tuế có máu đam mê thèm khát dẫn về nhà, đóng khóa cửa lại, mở phim sex với những cảnh làm tình giật gân...để cùng nhau chiêm ngưỡng, nghiền ngẫm, cùng bàn tán đồng tạo giấc mơ hoa.

Sự ước muốn đã đến bất ngờ với bà Kim Vân trong tiệc cưới vừa qua. Chàng võ sư trẻ tuổi vốn dòng dâm kiệt đã bấm đúng tim mạch dâm dật của người đàn bà luống tuổi đa tình đa tiền. Chàng phát tâm tự nguyện hiến thân mình làm của riêng cho nàng trong từng đêm dài trên chiếc giường ái ân sa đọa với nữ chủ nhân Kimvan Diamond Center giàu có. Mạc Phong Linh đến với Kim Vân không vì tình mà vì cái mỏ hột xoàn kim cương óng ánh. Chàng là tay sừng sỏ đang từ tiểu bang khác chân ướt chân ráo vừa về đây lập nghiệp, mở trường dạy võ nghệ.
Từng vài đêm, hoặc khi có điện thoại của bà Kim Vân, võ sư phải đến ngay hầu hạ người tình già trọn đêm. Rồi cũng cần nghỉ ngơi vài đêm bồi dưỡng sức khoẻ...để còn tiếp tục dấn thân. Kim Vân rất ư là bằng lòng cách làm tình (đôi lúc còn mô phỏng theo phim sex)của chàng thật hung bạo, dồn dập và dai sức khiến nàng tê dại, ngất ngư say đắm suốt cả đêm trường. Nàng yêu cuồng nhiệt người tình chỉ để giải quyết thèm khát của xác thịt, mà không muốn thành vợ thành chồng, ăn đời ở kiếp với nhau.

Trong vòng tay ôm ấp ghì chặt của chàng, nàng thỏ thẻ ngọt ngào :
- Em rất sợ miệng tiếng thiên hạ đồn đãi, thành phố này chỉ trong bụm tay anh ạ. Chuyện chi xảy ra ai cũng biết. Anh đến với em nên xem như người tình nương tựa bên nhau cả hai cùng có lợi. Nhiệm vụ của anh là phải làm sao cho em thỏa mãn để em không còn thèm khát. Em chỉ cần thế. Chúng ta nên giữ kín, đừng cho ai biết chuyện của chúng mình. Cả lũ con gái của em không để em yên đâu.
Nghe người tình già tâm sự nỉ non, chàng thương quá, cúi vội xuống gắn chặt nụ hôn trên đôi môi nàng đang hé mở chờ đợi. Nàng run người oằn oại, cảm giác bấn loạn, hơi thở dồn dập, nàng khe khẻ rên rỉ :
- Anh yêu ơi ! chỉ một nụ hôn của anh, anh đã làm em say đắm ngất ngư chịu hết nổi rồi đây. Anh tài lắm nhen. Ðáng bậc thầy của em.
Chàng vuốt nhẹ đôi má mịn phấn của nàng, trên vùng ngực phập phồng căng tròn âm ấm của nàng, thì thầm nỉ non bên tai người tình già yêu dấu thật điệu :
- Anh yêu em...yêu em bao la như biển rộng sông dàị..như lá cây rừng, như cát sa mạc nào ai đếm xuể. Anh sẳn sàng cho em...cho em thỏa mãn bất cứ lúc nào em muốn. Nhưng em nàỵ..em phải thật lòng giúp anh bước đầu mới đến đây tạo dựng cơ ngơi.

Cảm giác đê mê trân người vẫn còn hâm hấp trong cơ thể, nàng nói rất ngọt :
- Của em là của anh mà, đừng nói nữa. Tất cả và tất cả. Em đã nói rồi, anh không nhớ. Anh cần gì cứ nói, em lo cho anh. Này nhé ! Xe thì em đã mua cho anh rồi. Em cũng đã trả dứt tiền ngôi nhà anh vừa hoàn tất giấy tờ thủ tục, cùng chi phí trang trí nội thất để em còn có thêm chỗ tới lui với anh. Chỉ còn ngôi nhà mướn làm võ đường, anh hãy làm nhanh giấy tờ để em chồng tiền thuê trong 5 năm cho họ. Em cũng nói thêm hôm qua, em đã chuyển sang account của anh trong ngân hàng hai mươi ngàn đô la cho anh để anh có tiêu đở trong lúc này.
Dứt lời, nàng vít đầu người tình xuống sát, hôn môi chàng say đắm :
- Anh bằng lòng chứ, cưng của em ? Tiền bạc đối với em không cần thiết, vì em đang có anh bên cạnh rồi đây nè...Nàng phụng phịu đôi môi dỗi hờn thật tình - Em không nói nữa. Giờ anh lo nhiệm vụ của anh đị...khởi đầu đi anh...nhanh lên anh ạ....em chịu hết nổi rồị..đang chờ đâỵ..!

Nàng vói tay quờ quạng bật nút tivị..màn ảnh bắt đầu trình diễn những pha rất thực như bối cảnh bên ngoài....
Cái mốt chịu chơi trong tuổi già sanh tật của nữ chủ Kimvan Diamond Center còn những màn sinh động khác mà bà đã cố công tạo nên. Vì vậy các lão già gân cốt ủ ê rửng mỡ có vây chung quanh bà như bướm ong vờn hoa vẫn bị bà cho leo cây, ngay cả cái lão Hàm. Một hôm lão tình cờ gặp người tình đẹp lão trong quán bia hơi, lão mừng quýnh lên, hai tay vuốt vuốt chòm râu bạc, vồn vã :
- Bà vào đây làm gì ?
- Uống la de như ông. - Bà Kim Vân sẳn giọng - Ðàn bà không biết uống la de hay sao ? Cả các loại rượu mạnh cũng tới luôn.
- Chịu chơi dữ hé. A này bà...tôi gọi điện thoại mấy lần sao bà không bắt ?
- Ðể làm gì ?
- Ðến với bà...lai raị..chút chút ấy mà, như chúng mình đã từng có mà còn làm bộ hỏi, đồng thời cũng... chúc mừng bà...
- Ồ lão già vớ vẩn...có gì mà chúc mừng tôi hả ?
Già Hàm cười khanh khách liếc tình người đẹp :
- Sắp trở thành bà giám đốc võ đường Mạc Phong Linh..còn giả bộ hỏi.
Bà Kim Vân sững sờ một giây, bà mắng tạt :
- Ðừng có tầm bậy nhen già dịch. Ai bảo ông vậy ? Chuyên phao tin đồn nhảm.
- Nhảm với nhí gì. Thiên hạ đồn rùm cả thành phố nghe điếc con ráy.
Bà Kim Vân giật mình lo sợ. Chuyện bí mật phòng the riêng tư sao thiên hạ biết. Không lẽ Mạc Phong Linh kể cho người ngoài nghe. Hèn chi độ này hễ gặp ai bà cứ thấy họ xầm xì, khi bà đến gần thì họ nín khe. Hai cô con gái cứ nhắc chừng mẹ, dạo này thiên hạ cứ đồn đãi chuyện này chuyện nọ về mẹ lắm đấy. Không biết mẹ có hay không, chúng con cứ đính chính rồi mắng họ là cứ ngồi không dựng chuyện. Chúng nó chỉ nói với bà được như vậy vì nói nhiều sợ mẹ buồn, chúng nó vẫn cứ nghe ngóng tìm hiểu.
Chuyện tình sa đọa của bà Kim Vân và võ sư Mạc Phong Linh âm thầm và kín đáo. Hai người chưa một lần đi bên nhau ngoài phố, vào nhà hàng hoặc bất cứ nơi đâu. Chàng chỉ đến với nàng khi có điện thoại gọi nhau vào những đêm thanh vắng, ôm ấp làm tình đến gần sáng là chàng về ngay nào ai biết được. Việc tạo dựng cơ ngơi cho chàng, bà chỉ ẩn bên trong lo liệu. Vậy mà thiên hạ vẫn biết, tài thật.

Suy đi nghĩ lại bà Kim Vân buồn chán dễ sợ, vì sợ mất mặt, vì thể diện giao tiếp kinh doanh, mặt mủi nào còn nhìn thiên hạ, chống đở búa rìu dư luận nghiệt ngã sẽ quật bà từng chặng đường nguy ngập. Già rồi, gần đất xa trời rồi, hoàng hôn phũ kín cuộc đời rồi còn cứ sanh tật mê đắm trai tơ đáng tuổi con mình, chu cấp tiền bạc cho trai ăn đúng là nó được cơm no bò cỡi phè phỡn.
Ðã một tháng rồi bà Kim Vân biết thiên hạ đồn đãi nói xấu về mình. Bà buồn rầu xuống sắc, mất ăn mất ngủ, người cứ gầy ra, da dẻ có phần nhăn nheo, nhiều vết nhăn trên mặt đậm nét, còn thêm cái chuyện mà chưa bao giờ bà ngờ được cho cơ thể của mình biến đổi khác lạ. Chuyện bà mất kinh lúc tuổi năm mươi, giờ lại có kinh trở lại. Sao có chuyện dị thường thế ! Chưa từng thấy. Chỉ có ít thôi, chỉ một ngày là hết sạch. Bà nhẫn nại chờ tháng kế tiếp...rồi hai tháng kế tiếp nữa cũng không có thêm. Cùng lúc trong người bần thần mệt mỏi, biếng ăn, biếng nói, ớn ớn như muốn ói oẹ, Người đàn bà 64 tuổi ngơm ngớp lo sợ đến chuyện có thai với người tình đầy phong độ. Theo kinh nghiệm chăn gối và trạng thái thai nghén ngày trước, bà Kim Vân biết chắc mình đang mang thai rồi. Bà vội vàng lái xe đến một thành phố khác xa lạ hơn, tìm bác sĩ xin khám. Kết quả theo như sự suy nghĩ của bà với bào thai hai tháng.
Bà Kim Vân bấn người lên không biết tính sao ? Hơn hai tháng bà ít bước chân ra khỏi nhà, và cứ hễ nhìn thấy ai là lo là sợ, có tật giật mình. Hai cô gái cưng thỉnh thoảng đến nhà chăm nom săn sóc mẹ và cứ nghĩ mẹ bệnh già, thời tiết thay đổi bất thường, xương cốt rũ liệt. Bà nhờ hai con trông nom Kimvan Diamond Center để bà có thì giờ suy tính chuyện riêng tư.
Từng ngày bà Kim Vân lòng đau ruột thắt. Trời ơi ! làm sao bây giờ ! Bà mệt mỏi la hoảng trong từng giấc ngủ đầy ác mộng. Gần cả tháng bà réo điện thoại nhưng chàng võ sư Mạc Phong Linh nhà ta không đến viện cớ bận việc này nọ, có khi không nhận điện thoại của bà. Bà Kim Vân bắt đầu cảm thấy chán cái tên sở khanh đào mỏ này rồi. Cũng vì nó đủ ngón nghề khiến bà mê say nó để rồi có thể mất tình, mất cả tiền, mất cả nhân cách.
Ðang suy nghĩ oán ghét người tình, thì Mạc Phong Linh lù lù đến không báo trước. Chàng mở cửa bước vào ngồi đối diện với nữ chủ Kimvan Diamond Center tại phòng khách. Bà Kim Vân mừng mừng tủi tủi :
- Anh, gần cả tháng nay em gọi điện thoại cho anh, sao anh không đến ?
Chàng trả lời tỉnh khô :
- Bận công việc chiêu mộ võ sinh không rảnh. Có gì mà ồn ào thế, lại thèm phải không ?
Nghe câu nói nhát gừng trống không và dễ giận của người tình đã từng ôm ấp mình bao nhiêu đêm hương lửa mặn nồng, bà Kim Vân cảm thấy đau thắt trong lòng. Mặt bà nóng bừng, bà vẫn cố gắng nói :
- Em đã nhiều lần nói với anh hãy cẩn thận sử dụng dụng cụ an toàn. Hễ nhập vào là cứ như hổ chụp mồi, quên cả lời dặn...giờ đâu kịp nữạ..em đã có thai với anh hơn hai tháng rồi anh ạ.
Nét mặt Mạc Phong Linh không chút xúc động, hoặc vui mừng. Hắn nói không chút do dự :
- Già rồi còn chửa với đẻ, ai mà biết. Sao có chuyện lạ đời thế. Có chửa thì đẻ. Ðẻ ra thì nuôi đi.
Nổi uất giận bùng lên ngùn ngụt trước lời nói vô thưởng vô phạt, vô trách nhiệm của tên đào mỏ, nhưng bà cố dằn, than thở :
- Em cũng chẳng biết sao đã chừng này tuổi mà bị như thế. Làm sao bây giờ hả anh ? Có lẽ em tự tử. Chứ xấu hổ, nhục nhã với thiên hạ, với lũ con của em. Anh không có ý kiến gì với em hay sao ?
Sắc mặt chàng võ sư lạnh như tiền, hắn gằn giọng :
- Ý kiến với ý cò. Có sức ăn thì có sức chịu, than van cái nỗi gì. Già sanh tật, đất sanh cỏ. Trâu già thích gậm cỏ non là vậy đó.
Ðến lúc này không dằn được nữa, bà Kim Vân lồng lộn gầm lên :
- Tiên sư cha cái nhà anh. Anh dụ dỗ rồi ăn cướp tiền bạc của tôi bao nhiêu tiền rồi, chưa hả dạ hay sao ?
Vừa lúc có hai cô gái trẻ, ăn mặc sang trọng, phấn son xinh đẹp đẩy cửa bước vào nhà. Hai nàng trẻ tuổi xông lại đứng trước mặt bà Kim Vân đang ngồi trên sofa. Một cô hai tay chống nạnh coi oai phong tự thị, sắc mặt đanh đá, cất tiếng cười ngạo nghễ khiến cho bà Kim Vân xiết đổi ngạc nhiên. Bà định cất tiếng hỏi cô gái thì Mạc Phong Linh lên tiếng :
- Em Tố Anh, đó là bà chủ Kimvan Diamond Center như anh đã nói với em.
Giọng cười của cô gái có tên Tố Anh lại vang lên :
- A, cái mụ già Kim Vân đây hả ? Già rồi mà chưa nên nết lại đi dụ dỗ cướp chồng của tôi. Chồng tôi chỉ đáng tuổi con bà. Tôi cho bà biết, tôi là vợ chính thức của anh Mạc Phong Linh. Tôi vừa về đây mấy hôm nay, nghe anh Linh kể tôi ứa gan, hôm nay đến nện cho bà một trận cho bỏ thói dâm tặc, quậy phá gia cang của người khác.
Cô gái đi cùng với Tố Anh tiếp lời :
- Chị Tố Anh, đè cổ con mẹ già đó xuống rạch mặt cho bỏ ghét, nói làm gì cho hao hơi tổn sức.
Bà Kim Vân biết ngay âm mưu của bọn này, bà đứng phắc dậy xỉa xói :
- Tao không giựt chồng tụi bay. Thằng khốn kiếp kia dụ tao để đào mỏ có tiền mua nhà, mua xe, mua võ đường, nhiều thứ khác. Tao gọi cảnh sát đến còng đầu bọn mày xâm nhập vào nhà tao bất hợp pháp, hành hung, tống tiền...
Tố Anh sừng sộ thách đố :
- Tôi thách bà gọi cảnh sát. Gọi đi coi ai nhục. Dám không ? Ðổ bễ to chuyện là cái bản mặt của bà vục xuống bùn nhơ, đâu còn dám nhìn ai. Xấu hổ lắm mẹ già ơi !.
Cô gái kia lại lên tiếng đe :
- Chị Tố Anh đưa kéo cho em, em sởn tóc con mụ già này làm kỷ niệm, thấy gai tinh quá.
Tố Anh nghiêm giọng dằn mặt :
- Này mụ già, tôi báo cho mụ biết, mụ mà còn lén phén với anh Linh của tôi, có ngày mụ sẽ ăn át xít, bị cạo trọc đầu trét dầu rái nghe chưa ?
- Chúng mày làm gì tao, coi thử. Chúng ...mày...
Bà Kim Vân uất nghẹn...gần muốn xỉụ..nói không ra lời nữa. Bà òa lên khóc tức tưởi. Chàngvõ sư Mạc Phong Linh đứng dậy cười ruồi :
- Thôi, đủ rồi các em. Chúng ta về thôi. Bà ta đã thua cuộc chơi với mình rồi.
Hai cô gái cười vang như đã tự mãn ý đồ, liếc ánh mắt khinh bỉ nhìn nạn nhân đang khóc rấm rứt như đứa con nít đánh mất đồ chơi, rồi nhanh chân bước theo chàng võ sư ra khỏi cửa lên xe chuồn mất.
Sự việc xảy ra nhanh gọn, kín đáo chưa đến mười phút. Bọn chúng đi rồi bà Kim Vân đóng khóa cửa lại, ngồi phịch xuống sofa ủ rủ nước mắt đầm đìa. Bà đưa tay xoa xoa cái bụng ngày một un cao lên. Bà nức nở than vắn thở dài cũng tại cái nàỵ..chừng này tuổi đầu mà còn kinh nguyệt, còn mang thai, hòn máu ghê tởm của tên lừa bịp. Sao lại có chuyện lạ thường thế hở trời ! Chuyện sao khó tin quá, ít nghe thấy, vậy mà nó lại đến với bà thật nghiệt ngã làm sao !.
Bà nhớ lại lời Tố Anh thách đố bà gọi cảnh sát khi nghe bà hăm he gọi. Nghĩ lại cũng may cho mình chưa bấm nine one one. Nếu không thì cảnh sát đến, thì giờ này bao nhiêu chuyện xảy rạ..chỉ chuốc lấy xấu hổ, nhục nhã, thất bại mà thôị..Khi mà mọi người nhìn thấy bà bị cảnh sát bắt dẫn ra xe về tội dụ dỗ và ăn nằm với chồng người ta, phá nát gia đình của họ. Ôi thôi ! xấu hổ ! nhục nhã ! biết là chừng nào ! Cũng may chưa ai nhìn thấy và biết cái bi hài bắt ghen có tính toán của chúng, kể cả hai cô con gái cưng.
Bà Kim Vân thở dài chua xót cho tình đời. Bà trách con người lắm điêu ngoa gian trá, lừa tình, lừa tiền của bà. Tiền bạc của bà đã nằm trong tay tên sở khanh làm sao lấy lại được. Không giấy tờ, ai làm chứng cho bà. Bà tự trách mình đã già rồi sao còn quá nông nỗi khờ dại, sanh tật rửng mỡ một cách kỳ lạ. Tuổi già nên an phận thanh nhàn bên con cháu để hưởng thọ. Gần triệu đô la trong ngân hàng đã tiêu tán vào các canh bạc đỏ đen, các cuộc ăn chơi, mua sắm, làm đẹp...cuối cùng còn bị sở khanh lừa đảo một số tiền lớn.
Kimvan Diamond Center cũng đang trên đà èo uột. Hàng bán ra tiền đi vào ngân hàng rồi bay đi theo tay bà, không tiền mua vô, cụt vốn. Cũng còn may nhờ vợ chồng đứa con gái cầm cự, giữ gìn, xoay xở cũng chưa đến nổi phải đóng cửa.
Bà Kim Vân ớn lạnh cho những tủi nhục, và chắc chắn không chịu nổi sự dèm pha chê cười đối với xã hội bên ngoài. Sau mấy đêm nằm thao thức than vắn thở dài suy tính tìm lối thoát. Cuối cùng đành chấp nhận trốn về Việt Nam một thời gian để giải quyết cái bào thai quái ác này. Bà nói rõ với các con bà cần về Việt Nam vài tháng để thay đổi khí hậu, đi thăm thú các danh lam thắng cảnh, vui chơi mong phục hồi lại sức khoẻ đã suy giảm trong thời gian qua.

Buổi tối, bà Kim Vân âm thầm bước lên máy bay như một cuộc chạy trốn. Bà ngoái đầu quay nhìn lại để tạm biệt thành phố ghi dấu trong lòng những niềm vui và những nỗi buồn chua xót tủi nhục. Bà cảm thấy hối hận cho lối sống của mình. Tất cả đều do mình gây nên. Người ta trở về quê hương với những niềm vui, nhưng bà Kim Vân trở về lòng sầu héo hắt, ngượng ngập, mặc cảm, e thẹn...!

<< Lùi - Tiếp theo

HOMECHAT
1 | 1 | 107
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com