watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
22:54:5628/04/2025
Kho tàng truyện

Nếu... Thì

Tác giả: Cao Miên Tử

BÀI SAU CÙNG

(Trò chơi của Ông và Tôi)
Cuồng tình trôi qua rồi
Lời buồn trên bờ môi.
Cơn mưa dài thôi rơi,
Cười lên đi người ơi!
Ta trôi rơi vô thường,
Mình buông xuôi đời hương.
Đi đi! Đừng tơ vương.
Ta điên không yêu thương.
Tay rời tay, chia tay.
Bàng hoàng thôi cơn say.
Vì gần tình không may,
nên xa lời chua cay.
Trăm năm ngàn năm sau
Tìm nhau trong thương đau.
Xin còn trao cho nhau
môi mềm như chiêm bao.

Sài Gòn.Quán Vỉa hè. Đêm trước ngày cưới một chín chín bảy

"Về !"
"Ở lại một chút nữa đi !"
"Tại sao? Sáng mai đón dâu. Ông là chú rể đó ông ơi!"
"Ừ! Biết !"
"Nữa đêm rồi! Vợ con tôi đang chờ..."
" Thì sao chứ?"" Có khi nào mình về nhà trước 12 giờ đâu?"
"Hôm nay khác ! Mai Ông còn dậy sớm..."
"Nếu như...tôi không về nhà bây giờ thì sao nhỉ?”
“Thì mai sẽ không có đám cưới nữa”
“Nếu như tôi sẽ ngồi lại với ông suốt đêm nay thì ông sẽ không về với vợ con của ông nữa chứ?”
“Chắc là không đâu”
“Vậy nếu như hai đứa mình cứ ngồi lỳ mãi trong cái quán cốc nầy suốt đêm nay, suốt đêm mai, rồi nhiều đêm nữa. Nếu như...."
“Rằng thì…”

NẾU 1

Nếu như ngày đó, vào cái đêm mưa gió đó tôi không gặp ông trong cái quán lẩu dê vĩa hè gần chợ cũ thì đời mình sẽ ra sao nhỉ?

Hôm đó mưa to lắm chắc ông còn nhớ mà! Tôi và H. Với mấy thằng nữa tôi không nhớ, đang ngồi bên cái lẩu dê bốc khói và một chai rượu rắn. Cái thứ rượu nếp ngâm rắn mà mãi sau nầy đã trở nên không thể thiếu được trong những lần hai đứa mình gặp nhau, ông nhớ không? Thứ rượu ngâm rắn đặc sản phương nam chỉ một lần được nhấp mà suốt đời còn say, ông nhớ không? Rồi ông xuất hiện cùng với cô ấy! Người vợ của ông bây giờ đấy! Người con gái mà sau nầy đã trở thành nỗi ray rứt suốt đời tôi, đã khiến tôi quyết định phải trả ông về với nghĩa vụ của một người gia trưởng. Lúc ấy trông hai người hạnh phúc và xứng đôi lắm! Mới cưới mà!

Dựng chiếc chống xe mô tô to đùng như một con ngựa chiến xong, Ông cởi nhanh cái áo mưa nilon đang mặc khiến cho nước mưa văng lấm tấm vào mặt tôi mà ông cũng chẳng để ý. Rồi ông vui vẻ chào hỏi H. và những đứa bạn mà ông đã quen biết từ trước mà không một lần liếc về phía tôi.Lúc ấy chắc Ông cũng chẵng nhìn thấy cái thằng tôi nhỏ bé nầy đang bối rối ngồi nhích sang bên để nhường chổ cho ông và cô ấy. Sao lúc ấy trông ông kiêu ngạo và đáng ghét thế! Giàu có, Chạy xe xịn, Có cô vợ mới cưới xinh đẹp, đáng yêu! Ông ngồi bên cạnh tôi gần đến nổi có thể ngữi thấy mùi nước hoa đắt tiền từ người ông bay qua. Vậy mà ông không thèm quay sang nhìn tôi, dù một thoáng! Vô tình hay cố ý cũng được! Một cái liếc qua cũng không! Cứ như bên cạnh Ông không có tôi hiện hữu, mà chỉ có mưa mù mịt, ầm ào. Ừ! Thì cần gì phải làm thế? Tôi là ai kia chứ? Một thằng -không-ấn-tượng, nhỏ bé, vô danh và nghèo kiết!

Cũng tại mưa! Ừ! một cơn mưa mùa hạ ầm ỷ và dữ dội! Cơn mưa hôm ấy đã vô tình trút xuống cái tấm bạt che lũng lỗ khiến một dòng nước lạnh theo khe hở mà chảy thẳng lên người tôi ướt sũng. Tôi co người lại vì lạnh thì ít mà vì bất ngờ thì nhiều hơn.Đúng lúc ấy ông mới quay sang tôi, không nói một lời, kéo cái ghế đẩu mà tôi đang ngồi sát lại về phía ông khiến tôi xúyt nữa là té nhào vào cái thằng nhà giàu và kiêu ngạo đó!. Bực tức, nhưng trong tôi lại dấy lên một tình cảm vui vui. Tôi vừa bực vì bỗng nhiên mình bị túm vai kéo giật lại như một đứa bé. À không, như một con mèo ướt thì chính xác hơn! Nhưng tự dưng lại thấy vui vui vì thì ra nảy giờ ông đâu có bị mù! Giá như lúc ấy ông bị mù thật thì đời mình giờ đã khác....

THÌ 1

Ừ! Đúng rồi ! Tôi gặp ông lần đầu trong cái quán vĩa hè gần chợ cũ. Đêm ấy mưa lớn lắm! Tôi và cô ấy đến vừa lúc buổi tiệc nhậu sắp kết thúc. Tuy không quay sang nhìn về phía ông một lần nào, nhưng tôi đã thấy ông. Lúc ấy, Ông đang ngồi khiêm tốn và lặng lẽ ở một góc bàn. Cùng ngồi chung một bàn với mọi người nhưng trông ông khác biệt lắm! Tôi mà không chú ý đến ông à? Có chứ! Làm sao mà không chú ý đến ông được.Vì ông không giống ai trong đám đông hôm ấy cả.Một thằng con trai hay một gã đàn ông cũng không rõ. Đen thui, nhỏ bé, khó đoán tuổi và quê mùa. Ông bao nhiêu tuổi? mười sáu? Hai mươi sáu? Hay ba mươi sáu? Một thân hình của một đứa trẻ con kết hợp với một khuôn mặt của một gã ba mươi. Ông ngước mặt lên nhìn tôi và cô ấy mà như không thấy. Đôi mắt u uẩn và xa xôi. Tôi phát hiện ra đàng sau đôi mắt ấy là cả muôn vàn điều bí mật đang được kín đáo ngụy trang hoặc cố tình né tránh. Lập tức ông đã khiến tính hiếu kỳ của tôi trỗi dậy. Tôi cứ muốn xích lại gần ông hơn để được nhìn thẳng vào đôi mắt đang nhìn mà không thấy ấy. Nhưng hôm ấy mưa to lắm! Mưa mù che kín những bí mật trong ông. Mưa cũng đồng tình với ông. Ngồi trước màn mưa mà ông như chìm vào trong mưa vậy, nhẹ nhàng nhưng lạnh lẽo. Cứ như Ông và mưa là một.Ông là cơn mưa bất chợt đến rồi đi trong thành phố nầy, lạnh lùng nhưng lôi cuốn. Ừ! Đúng rồi! Tôi không nhìn ông nhưng tôi cảm thấy ông bên cạnh như tôi cảm thấy mưa bên cạnh. Từ lúc ấy, tôi chợt nhận ra cuộc đời tôi sẽ khác. Tôi biết rằng cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nầy rồi đây sẽ thành định mệnh. Một mối dây định mệnh sẽ buộc ràng tôi và ông lại, cũng như sẽ trói chặt tôi vào những cơn mưa dài triền miên trong thành phố nầy.Tôi sẽ băng mình vào cơn mưa mùa hạ oi nồng nầy cũng như tôi sẽ xộc thẵng vào thế giới của riêng ông, tự nguyện và thanh thản.” Tôi đi tìm tôi trong cơn mưa" Ai đã nói câu nầy vậy nhỉ ? Hình như đó là lời thoại của một nhân vật nào đó trong một vở kịch mà tôi đã từng xem.
“Tôi đi tìm tôi trong cơn mưa"
“Tôi đi tìm tôi trên con đường vô định”
“Tôi sẽ đắm mình trong bão tố”
“Mặc cho dòng đời trôi nỗi đầy vơi…”

Cũng tại mưa ! Những sợi dây mưa oan nghiệt. Những sợi mưa mềm mõng nhưng bền chặt đã trói tôi vào ông. Cái vô lý đã trở thành có lý. Rồi cuộc đời tôi sẽ gắn liền với cái con người quê mùa và cô đơn nầy à? Thật buồn cười và cay đắng! Nhưng cảm động và ngọt ngào!

Khoan đã! Đó là chuyện của hồi sau. Hiện tại thì tôi đang không nhìn ông. Tôi đang say sưa với tình yêu của tôi. Tôi mới cưới nàng. Ông không có tên trong danh sách khách mời đâu. Vì tôi chưa quen biết ông. Nhưng ông đã bắt đầu xuất hiện trong những giấc mơ điên khùng khó cưỡng của tôi rồi ! Những giấc mơ đã khiến tôi thức dậy trong sự xấu hổ cho chính bản thân mình, vừa xấu hổ vừa ăn năn.

Ông nói sao? Nếu đêm ấy mưa không rơi ? Ừ cho dù đêm ấy mưa không rơi rằng thì mưa sẽ phải rơi vào những đêm sau nữa. Sài Gòn có đến sáu tháng mưa cơ mà! Câu chuyện của tôi và ông cũng sẽ vơi đầy như hai mùa mưa nắng.Nắng sẽ bốc hơi đi những ảo tưởng triền miên của cuộc tình chưa bao giờ dám gọi tên nầy. Nắng sẽ tô phết lên người tôi một lớp sơn của định kiến và giáo điều. Nhưng mưa sẽ gột rữa cái con người khô khan và ngạo nghễ nầy, sẽ khóac lên người tôi một lớp áo mới, lãng mạn và cuồng si. Một thằng tôi lãng mạn và cuồng si đã ra đời sau cái cuộc gặp gỡ định mệnh đó! Cám ơn những cơn mưa đã đem ông đến với tôi, đã đem mưa về bên tôi, từ thuở ấy đến suốt cuộc đời.
HOMECHAT
1 | 1 | 119
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com