watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
21:29:1430/07/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Huyết Sử Võ Lâm - Cổ Long - Chương 15-29 - Trang 21
Chỉ mục bài viết
Huyết Sử Võ Lâm - Cổ Long - Chương 15-29
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Trang 24
Trang 25
Trang 26
Trang 27
Trang 28
Trang 29
Trang 30
Trang 31
Tất cả các trang
Trang 21 trong tổng số 31



Hồi 24-2

Tiếp theo đó, cánh cửa mở ra.
Một thiếu nữ tuyệt đẹp, tóc xỏa, chừng như vừa mới thức dậy, tay tả vén tóc, tay hữu cầm đèn bước ra.
Nàng vận một chiếc áo dài bằng lụa mỏng, gần như để lộ thân mình.
Mai Tứ Mảng giật mình thầm nghĩ:
không ngờ em gái của Kim Yến Tử lại xinh đẹp như thế này!
Bốn bóng người nhìn sững thiếu nữ.
Thiếu nữ, dĩ nhiên là Ngân Hoa Nương, cao giọng hỏi:
- Các vị đại ca đến tìm tôi phải không?
Bốn người đó cùng đáp một lượt:
- Phải!
Họ định thốt lên những lời hung bạo, nhưng mở miệng ra rồi, chẳng còn can đảm thốt được tiếng gì khác hơn tiếng phải gọn gàng.
Họ cũng định tỏ thái độ hung bạo, song người họ như nhũn lại, thành ngoan ngoãn như cừu non.
Ngân Hoa Nương dịu giọng:
- Các vị đến tìm tôi, sao lại cứ đứng bên ngoài mãi thế? Đêm khuya sương lạnh, gió lạnh không khéo lại mang bịnh đấy!
Nàng cười lên mấy tiếng hỏi:
- Các vị không muốn vào phòng dùng một chén trà với tôi sao?
Nàng làm như chủ nhân, có đầy đủ lễ độ đối với khách, ân cần mời khách, như không hề tưởng là họ đến đây để hại nàng.
Bốn người sững sờ, ngây người như tượng gỗ.
Họ hoàn toàn bất ngờ trước một con người không một tấc thép phòng thân.
Phương tiện tự vệ duy nhất của nàng là nhan sắc diễm kiều, phương tiện đó là loại vũ khí vô địch chế ngự bốn hung thần vùng Xiêm, Ngạc, Xiểm, Cam bốn tỉnh.
Bỗng một người bật cười quái dị thốt:
- Có nữ nhân tuyệt sắc mời trà, anh em chúng ta đâu thể khước từ mà thành đắc tội vô lễ! Không ai vào thì Hắc Báo Tần Bưu này xin vào trước!
Người đó thân vóc rất cao, vận y phục đen bước tới, dáng dấp trịnh trọng vô cùng, nhưng bước đi rất êm, như bước đi trên nhung lụa, chẳng gây một tiếng động khẽ.
Đứng xa mà nhìn, hẳn phải nhận ra y có vẻ anh tuấn, nhưng nhìn tận mặt thì ai cũng phải hãi hùng. Gương mặt đen như sơn, đôi xương gò má nhô cao, một gương mặt mang vô số vết sẹo đao kiếm, y cười, miệng bành ra, môi và nướu đỏ như máu.
Ngân Hoa Nương nhìn y, cười tươi như thường, chẳng chút kinh hãi:
- Một con người khôi ngô anh dũng như vậy, đâu có thể uống trà! Phải đãi rượu mới được, mà một loại rượu quý mới xứng đáng! Trên đời này, có hai vật dành cho anh hùng là tuyệt sắc và mỹ tửu!
Hắc Báo Tần Bưu bật cười ha hả.
Một người khác cười vang tiếp nối:
- Khá lắm! Nàng ấy xem ra cũng biết điều đó! Chúng ta phải uống với nàng mấy chén mới được!
Ba người kia đồng bước tới.
Một người cao và mập, mặt bự thịt, một người ốm tong teo, mặt tái như xác chết, mũi mất một nửa, tai chỉ còn một vành.
Người cuối cùng thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng dáng đi thì xiêu vẹo, đôi tay không ngừng rung, tuy vậy vẫn đáng sợ như những người kia.
Kim Yến Tử biến sắc, mặt xanh dờn.
Nhưng bên dưới, Ngân Hoa Nương vẫn cười nói như thường, đảo mắt hết nhìn người này đến người khác, thản nhiên mà nhìn, như nhìn người thân thích.
Người mặt thịt vận áo màu hồng bật cười ha hả:
- Hồng Hổ Triệu Cương này đi suốt từ Bắc đến Nam, chưa từng thấy một nữ nhân nào bạo dạn như nàng này! Ta hận không thể nuốt trửng nàng ngay!
Người cuối cùng vận áo trắng cười to:
- Cô nương đừng sợ! Lão ấy nói nghe rợn như thế nhưng cái tâm thì rất tốt!
Y không thốt tay còn rung, y thốt, tay còn rung hơn.
Hồng Hổ Triệu Cương gật gù:
- Bạch Xà Lang Quân nói đúng đấy! Mặt ta không đẹp nhưng lòng ta đẹp! Mặt ngươi đẹp song lòng ngươi sao đẹp bằng lòng ta! Gái nào bị ngươi ôm ấp một đêm thôi thì cầm như phải liệt giường ba ngày đêm liền!
Họ cười nói oang oang nham nhở, toàn là những lời làm đỏ mặt bất cứ nữ nhân nào, liêm sỉ hay vô sỉ cũng thế!
Có điều đáng chú ý là họ không tỏ vẻ nghi ngờ Ngân Hoa Nương có mưu đồ gì hãm hại họ.
Chỉ có người mất nửa mũi, vận áo màu tro, tuyệt nhiên không nhìn Ngân Hoa Nương nửa ánh mắt, chừng như nàng không gây nổi hứng thú nơi y.
Khi y đi qua ngang Ngân Hoa Nương, bất thình lình, y đưa tay chụp cổ tay nàng, bóp mạnh.
Ngân Hoa Nương đau quá, suýt rớm lệ, la lên:
- Oái! Ta tưởng ngươi là người tốt! Không ngờ ngươi cắn trộm như chó! Chó trước khi cắn còn sủa, sao ngươi chẳng sủa?
Người đó lạnh lùng đáp:
- Chó cắn thì sủa, còn lang thì im lặng mà cắn!
Ngân Hoa Nương cười lớn:
- Ngươi là lang?
Người đó đáp:
- Khôi Lang!Vào đến phòng rồi, cả bốn người nhào lên giường, chụp gối kéo chăn mà ngắm, mà hôn, mà ngửi. Rồi họ bật cười vang, cùng kêu lên:
- Thơm! Thơm vô cùng! Nàng ủ cái thứ hương gì mà ngửi vào bắt ngứa ngáy quá!
Chính Hồng Hổ Triệu Cương ngửi bằng thích. Y rà rà chiếc mũi khắp giường, mũi hít thí như gió luồn khe cửa nghe vo vo!
Khôi Lang cười lạnh:
- Lão nhị đừng quên mục đích của cuộc xuất hành này đấy!
Ngân Hoa Nương cười duyên:
- Vô luận là các vị đến đây với mục đích gì, trước hết phải uống mấy chén rượu với tôi mới được! Uống mấy chén có quan hệ gì chứ? Tưởng các vị không từ chối!
Nàng lấy bốn chén lớn, đặt vào mâm, rót đầy rượu mang đến.
Bạch Xà Lang Quân bật cười khanh khách:
- Tay ngọc rót rượu, thời thường thì rượu phải có độc vậy, có đúng không cô nương?
Bỗng Hồng Hổ Triệu Cương ngồi bật dậy, đưa tay vuốt ve tay Ngân Hoa Nương rồi cười lớn:
- Trắng quá! Mịn màng quá! Tay này mà rót rượu, dù có độc ta cũng uống, uống như thường!
Y chụp một chén rượu uống ngay.
Hắc Báo Tần Bưu trường mắt nhìn, một lúc lâu, chẳng thấy điểm gì chứng tỏ Hồng Hổ Triệu Cương trúng độc, y đắc ý cao giọng:
- Trước mặt chúng ta mà giám hạ độc, quả thật nàng phải to gan lắm! Nếu không thì cũng là ngu lắm!
Y nốc một chén rượu như Hồng Hổ Triệu Cương.
Mai Tứ Mảng day qua Kim Yến Tử thấp giọng hỏi:
- Cô nương nghĩ trong rượu có độc chăng?
Kim Yến Tử đáp:
- Đại khái thì không có độc đâu!
Nàng hừ một tiếng, tiếp:
- Đáng lẽ, nghĩa muội tôi phải hạ độc!
Mai Tứ Mảng cười nhẹ:
- Nếu làm như cô nương tưởng là sai rồi! Hạ độc trong rượu thì rất dễ bị đối phương phát hiện! Vả lại. Làm như vậy là mạo hiểm, tại hạ chắc chắn lịnh muội không ngu như thế đâu!
Kim Yến Tử thở dài:
- Nếu vậy, hẳn nàng có biện pháp gì đó!
Mai Tứ Mảng gật đầu:
- Theo tại hạ nhận xét thì lịnh muội có thủ đoạn hơn cô nương nhiều! Có lẽ còn hơn tại hạ nữa đấy! Chắc là đêm nay chúng t không cần phải xuất thủ đấy cô nương ạ!
Ngân Hoa Nương mang mâm rượu đến trước mặt Bạch Xà Lang Quân hỏi:
- Công tử có chê rượu của tôi không?
Bạch Xà Lang Quân cười khanh khách:
- Cô nương muốn cho tại hạ uống rượu, ít nhất cũng phải cho món gì nhắm nháp chứ?
Ngân Hoa Nương hỏi:
- Công tử muốn dùng món gì?
Bạch Xà Lang Quân cười bí mật:
- Anh em tại hạ từ xa đến đây, vì món gì, cô nương không biết sao?
Ngân Hoa Nương điềm nhiên:
- Món đó không ngọt bùi, không mặn, không béo, dùng làm món nhắm thế nào được?
Bạch Xà Lang Quân mỉm cười:
- Cần gì phải ngọt bùi mặn béo? Bọn tại hạ có ăn đâu? Tại hạ chỉ nhìn qua thôi!
Nhìn thấy món đó rồi, tại hạ xin uống luôn ba chén, chẳng biết cô nương có bằng lòng cho xem chăng?
Ngân Hoa Nương gật đầu:
- Nếu công tử muốn thấy, tự nhiên tôi phải trình ra, khi nào tôi lại dám chẳng vâng?
Đột nhiên, nàng vén bức màn treo gần giường, tất cả bốn người cùng trố mắt nhìn bên trong bức màn, châu ngọc ánh ngời, nhiều trên chỗ tưởng của bọn Tứ Ác Thú.
Bạch Xà Lang Quân càng rung tay hơn.
Hồng Hổ Triệu Cương đưa tay bốc một nắm hạt châu, cười lớn:
- Nhiều! Nhiều quá! Làm xong cái nghiệp vụ này, chúng ta có thể giải nghệ, hưởng thụ suốt đời cũng còn thừa!
Bạch Xà Lang Quân cười híp mắt:
- Rất tiếc! Châu ngọc này là vật có chủ! Muốn hưởng thụ, chúng ta cần phải có sự đồng ý của cô nương này chứ?
Hồng Hổ Triệu Cương hét lớn:
- Bất cứ nàng bằng lòng hay không, ta cũng mang đi hết!
Ngân Hoa Nương cười:
- Các vị cứ mang đi! Tôi biết thế nào các vị cũng đến nên chuẩn bị sẵn chờ các vị đấy!
Hồng Hổ Triệu Cương bật cười ha hả:
- Thông minh đó, cô bé!
Ngân Hoa Nương thản nhiên:
- Chẳng những tôi bằng lòng hiến cho các vị số châu báu đó mà tôi còn hiến cho các vị một vật báu vô giá nữa!
Hồng Hổ Triệu Cương trừng mắt:
- Vật báu đó ở đâu?
Ngân Hoa Nương cười nhẹ:
- Tôi nói thế, các vị không hiểu kịp à?
Nàng giật đứt khuy áo, chiếc áo tuột xuống, bày ra một pho tượng thiên nhiên, bất quá chỉ có một lượt sa mỏng bó lấy thân hình nàng.
Không một đường cong nào không tuyệt diệu, không một bộ phận nào không hấp dẫn tột độ.
Tám con mắt như vượt khỏi tròng để biến thành tám ánh lửa chiếu vào pho tượng thiên nhiên đó, đi từ đầu xuống chân, từ chân lên đầu...
Hồng Hổ Triệu Cương đói hơn hết, nuốt nước bọt ừng ực.
Bạch Xà Lang Quân không rung hai tay mà lại rung trọn thân hình, y lí nhí:
- Cô nương...hiến luôn...?
Ngân Hoa Nương gật đầu:
- Trai lớn lên, trai nào chẳng đa tình? Gái lớn lên, gái nào chẳng động xuân tình? Gái lớn lên không xem châu ngọc là quý, gái chỉ xem trai thích hợp là quý hơn mọi châu báu trên đời! Người ta không tự tử vì châu ngọc, người ta dám chết vì tình!....
Nàng vuốt tay từ ngực xuống háng, xuống đùi, hỏi:
- Các vị xem tôi có phải là gái lớn lên chăng? Tôi có là con trẻ nữa đâu!
Hồng Hổ Triệu Cương hét lên:
- Đúng! Đúng! Ngươi là gái lớn lên, tràn trề nhựa sống, hừng hực xuân tình!
Bỗng, Hắc Báo Tần Bưu cao giọng:
- Ngươi có thân hình hấp dẫn như vậy, muốn tìm bao nhiêu trai mà chẳng có?
Tại sao ngươi lại tìm bọn ta, ngươi định giở trò quỷ gì ấy chứ?
Ngân Hoa Nương cười nhạt:
- Đành rằng các vị không là mỹ nam tử, nhưng các vị là đại anh hùng. Có thiếu nữ nào không thích anh hùng? Tôi...
Nàng có vẻ thẹn, cúi đầu một chút, cười duyên tiếp:
- Tôi chỉ thích anh hùng thôi!
Hồng Hổ Triệu Cương bật cười hắc hắc:
- Ngươi nói đúng đấy! Chỉ có anh hùng mới sánh với ngươi! Chứ cái bọn nam nhân thông thường thì liếm chân ngươi cũng không xứng đáng, hòng gì được ngươi lưu ý đến!
Đột nhiên, Ngân Hoa Nương thở dài:
- Tuy vậy, có một điều rất khó khăn cho tôi!
Hồng Hổ trừng mắt:
- Điều gì?
Ngân Hoa Nương đảo mắt tình tứ nhìn khắp bốn người, đoạn thốt:
- Châu ngọc có thể chia ra bốn phần đồng đều, còn tôi chỉ có một thân...
Hồng Hổ Triệu Cương lại hét to:
- Trong bọn, chỉ có ta là chưa vợ, ngươi phải thuộc về ta chẳng phải chia chác ra mấy phần cả, trọn vẹn về ta là cái chắc!
Ngân Hoa Nương gật đầu:
- Được làm vợ Triệu công tử thật phúc hạnh cho tôi biết bao! Bất quá...
Nàng kín đáo liếc sang Hắc Báo Tần Bưu.
Hắc Báo Tần Bưu cao giọng:
- Triệu lão nhị! Châu ngọc tôi nhường cho lão nhị cả đó, tôi chỉ nhận phần nàng thôi!
Hồng Hổ Triệu Cương bật cười cuồng dại:
- Giả như ta không bằng lòng! Ngươi định lấy cái vai đại ca bức hiếp ta à? Phải biết, nếu ta không nhượng thì thân phận đại ca là của ta mới đúng đó!
Hắc Báo Tần Bưu sôi giận:
- Ngươi không phục?
Hồng Hổ Triệu Cương cười lớn:
- Ta phục ngươi? Ngươi có gì đáng cho ta phục?
Ngân Hoa Nương cười khổ:
- Nếu vì tôi mà hai vị mất hòa khí thì tôi đắc tội với hai vị biết bao!
Bạch Xà Lang Quân cười vang:
- Nàng ấy nói đúng đó! Đại ca và nhị ca đừng tranh chấp với nhau nữa, người ngoài sẽ cười chúng ta đó! hãy để nàng tự chọn ai trong bốn chúng ta, tùy theo cái thích của nàng!
Y cho rằng, trong bốn người, chỉ có y là đẹp trai nhất, y chắc thế nào nàng cũng chọn y nên đưa ra giải pháp đó.
Hồng Hổ Triệu Cương bỗng reo lên:
- Hay! Cách đó hay!
Y tiếp:
- Chọn ta đi, ta nhất định yêu ngươi suốt đời, chẳng bao giờ phụ phàng ngươi!
Ngân Hoa Nương cúi đầu cắn môi, mắt hết liếc người này đến người kia.
Hắc Báo Tần Bưu vỗ ngực ình ịch:
- Ngươi thích ai, cứ nói! Đừng sợ chi hết!
Hồng Hổ Triệu Cương lập tức hét lên:
- Giả như ngươi chọn ta, ngươi cứ nói, cứ mạnh dạn nói đừng sợ chi cả! Cái bọn này, nếu có ai động đến chân lông, ta bóp nát kẻ đó ngay!
Ai cũng nghĩ là Ngân Hoa Nương sẽ chọn mình, bởi ai cũng tưởng rằng mình trên hơn tất cả.
Làm cho một người mê mệt mình không phải là dễ cho phần đông thiếu nữ, huống hồ làm cho nhiều người mê mệt? Tất cả những người hiện diện mê mệt đến độ phải tranh chấp?
Mai Tứ Mảng thở dài, không tưởng nổi là Kim Yến Tử có một người em gái lợi hại đến như vậy.
Y cười thầm, thốt khẽ bên tai Kim Yến Tử:
- Nếu tại hạ chưa luống tuổi, hắn cũng phải xuống dự cuộc thi rồi...

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 86
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com