watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
20:34:4129/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Hậu Tiểu Lý Phi Đao - Cổ Long - Chương 31-41- Hết - Trang 15
Chỉ mục bài viết
Hậu Tiểu Lý Phi Đao - Cổ Long - Chương 31-41- Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Trang 23
Tất cả các trang
Trang 15 trong tổng số 23



Hồi 38-2

Thiết Giáp Kim Cương nghiến răng, hắn đã bị thêm một đao nữa nhưng hắn vẫn trơ trơ, hắn quắc mắt nhìn Công Tôn Vũ :
- Các anh còn chưa chịu đi sao
? Các anh đã thấy máu hay chưa? Nếu các anh chết hết thì ai là người mang tôi đi theo?
Tên thầy bói mù cười sằng sặc :
- Bọn ta dầu có chết đi nhất định oan hồn cũng lôi kéo ngươi đi
.
Võ công của tên thấy bói tuy đáng sợ nhưng dầu có giỏi, có luyện được đôi tai rất thính nhưng cũng vẫn là người mù, nhất là trong một trận khổ chiến kéo dài như thế này, sự thính tai của hắn cũng lần lần giảm sút.
Hắn vừa nói dứt câu thì ngọn câu liêm thứ hai đã quặt sâu vào bụng gã
.
Đối phương giật mạnh, Thiết Giáp Kim Cương vùng nhắm mắt.
Da bụng của gã thầy bói banh ra, ruột gan theo máu đổ ào ra nền đất. Thiết Giáp Kim Cương thét lên :
- Tại sao các anh chưa chịu bỏ đi
? Chỉ cần các anh còn sống thì tôi sẽ đến tận nơi nạp mạng.
Tên mặt rỗ nghiến răng :
- Không
, ngươi phải đền tội ngay hôm nay.
Thiết Giáp Kim Cương nhìn hắn chăm chăm và vụt hỏi :
- Nếu tôi chết thì các anh có đi không chứ
?
Công Tôn Vũ cười gằn :
- Bọn ta đến đây chỉ vì ngươi
, còn thì đi hay không cũng không quan hệ.
Thiết Giáp Kim Cương nhìn sững thanh Âm Dương Đao của Công Tôn Vũ thình lìn lao tới thật nhanh.
Cả vóc thân như hòn non bộ của Thiết Giáp Kim Cương tạo hành trớn mang không ai cản nổi, cả vóc thân như tế lao thẳng vào mũi Âm Dương Đao nhọn lếu.
Bựt !
Mũi đao lún vào ngực hắn
, mũi đao ló tới phía sau lưng, Công Tôn Vũ rống lên một tiếng rồi rút mạnh thanh đao, một vòi máu từ nơi ngực Thiết Giáp Kim Cương xối vào mặt hắn.
Thiết Giáp Kim Cương từ từ ngã xuống.
Công Tôn Vũ nhào xuống ôm chầm Thiết Giáp Kim Cương nhưng ngay khi ấy thì lưng hắn cũng vừa bị ba nhọn đoản thương cắm lút.
Thiết Giáp Kim Cương la lên đứt quãng :
- Nợ tôi đã trả rồi
. .. các. .. các anh hãy đi đi. ..
Công Tôn Vũ rống lên :
- Chúng ta đã lầm
. .. chúng ta đã. .. hắn không phải. .. không phải. ..
Tiếng la của hắn đứt đoạn
, máu từ lưng hắn bực ra chảy xối lên mặt đất.
Máu đọng thành từng vũng.


***

Hai mươi bảy người đã hết mười sáu người ngã xuống
.
Cuộc chiến tuy có chậm nhưng vẫn không ngưng.
Bọn Trung Nguyên Bát Nghĩa chỉ còn lại ba người.
Họ lui vào một góc quyết tâm tử chiến.
Tên tiều phu vung ngọn búa phạt ngang phạt dọc và lớn tiếng :
- Nhị ca
, có rút hay không?
Gã mặt rỗ rít lên :
- Rút
? Trung Nguyên Bát Nghĩa có chết thì hãy cùng chết với nhau, kẻ nào nói rút kẻ đó như không còn trong hàng ngũ Trung Nguyên Bát Nghĩa.
Tên áo vàng cười sằng sặc :
- Tốt
, các ngươi nói nghĩa khí, ta sẽ cho tròn nghĩa khí.
Thanh đao của hắn lại nhấc lên.
Nhưng chỉ mới nửa chừng, hắn buông xuôi tay xuống, hai mắt trợn trừng.
Một ngọn đao nhỏ ghim đúng vào yết hầu của hắn.
Máu phún ra mọt vìu dài, hai tay hắn run run bịt vào cổ hắn.
Không khí đột nhiên ngưng đọng, không còn ai lên tiếng, hơi thở cũng gần như không còn nghe nữa.
Tiểu Lý Phi Đao !
Tất cả những động tác giết người đều ngưng lại một lượt như cái máy
.
Bao nhiêu cặp mắt dồn về nhìn trân trối ngọn đao.
Không biết ngọn đao từ đâu bay tới nhưng họ cũng biết rằng người đó là ai.
Chỗ tam cấp xuống hầm nằm ngay trong góc, Lý Tầm Hoan đứng im nơi đó.
Tất cả những người dưới hầm đều biết nhưng không một ai dám ngẩng mặt, họ làm như mũi đao đang nhìn dáo dác, cứ hễ bắt gặp đôi mắt của ai là bay thẳng vào yết hầu kẻ đó.
Họ sợ con mắt của ngọn đao.
Vì thế, không ai bảo ai, người nào cũng nhìn ngay xuống chân mình.
Họ là những kẻ ưu tú của Kim Tiền Bang mà những kẻ cao hạng của Thượng Quan Kim Hồng là những kẻ không hề sợ chết nhưng bây giờ cuộc chiến dằng dai khốc liệt đã làm cho họ mệt nhừ.
Dưới chân họ là những xác chết.
Có người mới đây, thanh đao trong tay gần như còn loang loáng thế mà chỉ một cái nháy mắt đã nằm im.
Cái chết thật còn dễ dàng hơn cái sống.
Sinh mạng bây giờ chỉ còn giá trị trong một cái vẫy tay giá trị về thời gian.
Họ mệt mỏi thể xác nhưng điều làm cho họ uể oải là cái đờ đẫn tinh thần.
Chính sự bãi hoãi tinh thần đó mới làm cho họ bắt đầu sợ cái chết mà trong đời họ có lẽ họ chưa từng nghĩ tới, chưa từng nói một câu nào.
Tiểu Lý Phi Đao bây giờ đồng nghĩa cùng với tiếng " chết ".

***
Gã tiều phu vụt nói :
- Tiểu Lý Phi Đao
.
Lý Tầm Hoan đáp thật nhẹ :
- Vâng
, tôi đây.
Gã tiều phu thở phào từ từ ngồi xuống.
Gã bán rượu và người mặt rỗ cũng ngồi theo.
Sự mệt nhọc bây giờ mới chính thức đến với họ.
Lý Tầm Hoan chầm chậm bước vào lại trước mặt của những tên áo vàng.
Hai tay hắn không có đao.
Nhưng dưới sự tưởng tượng của những ten áo vàng, ngọn đao của Lý Tầm Hoan đang ở trong mắt hắn.
Theo họ, hắn nhìn vào đâu là ngọn đao sẽ ghim đúng vào nơi đó.
Lý Tầm Hoan nhìn thẳng vào mặt tên áo vàng cầm đao quắm :
- Thượng Quan Kim Hồng đã cho các vị giăng một cái bẫy nơi đây
?
Tên áo vàng gật đầu.
Lý Tầm Hoan nói :
- Các vị hãy cho tôi biết thêm những cái bẫy khác
.
Tên áo vàng nói :
- Chúng tôi là người của Kim Tiền Bang
.
Lý Tầm Hoan gật đầu :
- Tôi biết
.
Tên áo vàng nói :
- Người của Kim Tiền Bang trong một trường hợp nào đó có thể cho đối phương biết những chuyện đã qua
.
Lý Tầm Hoan nhìn hắn.
Tên áo vàng nói :
- Bây giờ các hạ muốn chúng tôi nói chuyện chưa xảy đến
?
Lý Tầm Hoan không nói, tia mắt đăm đăm.
Tên áo vàng nói :
- Chúng tôi chỉ có thể trả lời bằng cách
. ..
Cánh tay hắn hất mạnh lên
, ngọn đao hắn quắm bổ vào trán hắn.
Bụp !
Y như người ta bổ một trái dừa khô
, chỉ nghe một tiếng dội khô khan, óc và máu vọt ra, thây người ngã xuống.
Dưới gian hầm im phăng phắc.
Thật lâu, Lý Tầm Hoan nói :
- Tôi không bức các vị
, tôi cũng mong các vị đừng có bức tôi.
Hắn quay lại phía những người của Trung Nguyên Bát Nghĩa.
Ngay khi ấy, Thiết Giáp Kim Cương cựa mình kêu khe khẽ :
- Dịch Minh Hồ
. .. Nhị ca. ..
Tên tiều phu lên tiếng :
- Dịch Minh Hồ có đây
.
Thiết Giáp Kim Cương hỏi bằng giọng yếu ớt :
- Nợ của tôi đã trả xong rồi chứ
?
Dịch Minh Hồ nói :
- Xong
, Ngươi có thể yên lòng.
Thiết Giáp Kim Cương nói :
- Nhưng tôi còn một chuyện cần phải nói
.
Dịch Minh Hồ lạnh lùng :
- Nói đi
.
Thiết Giáp Kim Cương nói :
- Tuy tôi có lỗi với Ông đại ca nhưng không hề bán đứng anh ấy
.
Dịch Minh Hồ ngắt ngang :
- Ngươi không cần nói
, điều đó ta biết.
Quả thật hắn biết mà bây giờ ai cũng có thê biết.
Một con người nếu có dã tâm bán đứng anh em thì khi đã đến mức chết sống chỉ còn trong đường tơ kẽ tóc như trường hợp này không bao giờ có thể vì anh em mà chịu chết.
Ai cũng biết, sở dĩ hắn có cái tên Thiết Giáp Kim Cương vì không một ai có thể đánh ngã hắn, chỉ trừ vật bén nhọn, còn thì dầu cho chùy sắt cũng không làm gì hắn được.
Võ công hắn không cao nhưng sức hắn thật kinh hồn, chỉ cần hắn bằng lòng chạy thì cho dù bao nhiêu người vây chặt, hắn vẫn càng chạy như không, một vài vết thương đối với hắn không ăn nhằm gì cả.
Thế nhưng bây giờ hắn lại không chịu chạy, hắn chỉ chống đỡ cho anh em hắn chạy.
Người như thế không khi nào là người bán đứng anh em.
Lý Tầm Hoan quỳ xuống kêu nho nhỏ :
- Thiết Giáp Kim Cương
. ..Thiết Giáp Kim Cương. ..
Đôi mắt trong màng máu và mồ hôi nhầy nhụa hé ra
, Thiết Giáp Kim Cương lộ đầy vẻ mừng vui :
- Thiếu gia
. .. thiếu gia đã tới rồi. .. tôi biết. ..
Hắn cố gằng ngồi lên nhưng hắn lại té nằm trở xuống
.
Lý Tầm Hoan quỳ xuống bên cạnh hắn, lấy vạt áo lau sạch máu và mồ hôi trên mặt hắn.
Mặt hắn không hề nhăn nhó, trái lại thật tươi, mắt hắn nhìn sâu vào mắt của người bạn thân :
- Thiếu gia
. .. tôi không tiếc vì đã hành động kịp thời. ..
Bây giờ thì Lý Tầm Hoan đã biết cả rồi
.
Hắn biết qua câu nói ấy, hắn biết qua ánh mắt ấy.
Như vậy thì quá đúng, Thượng Quan Kim Hồng đã đoán đúng.
Hắn tin chắc rằng trước khi hội ước, nhất định Lý Tầm Hoan sẽ trở lại Hưng Vân Trang, hắn là con người không tình cảm nhưng hắn đoán tình cảm con ngưòi khác rất đúng, nhất là hắn đoán về tình cảm của Lý Tầm Hoan rất đúng.
Hắn trao thiếp mời hội ước nhưng hắn không chắc thắng, hắn muốn giết trước Lý Tầm Hoan, hắn bố trí một màng lưới bên cạnh Hưng Vân Trang.
Nhưng làm sao Thiết Giáp Kim Cương lại biết âm mưu đó?
Lý Tầm Hoan nhìn Thiết Giáp Kim Cương, hơi thở của hắn đã yếu lần nhưng hắn vẫn cố nói :
- Lão
. .. Tôn Gù vì chuyện gấp phải ra vùng. .. quan ngoại. ..
Thôi
, như thế là đủ rồi.
Vì việc không dừng được nhưng cũng không tìm gặp Lý Tầm Hoan kịp, Lão Tôn Gù đã tìm báo cho Thiết Giáp Kim Cương, cẩn thận hơn, lão còn lưu dấu hiệu " mũi tên đen " lại nơi phòng lão cho Lý Tầm Hoan.
Chính vì thế mà Thiết Giáp Kim Cương đã đến đây.
Nước mắt của Lý Tầm Hoan chảy dài theo má.
Hắn nói với Thiết Giáp Kim Cương :
- Anh hãy nói đi
. .. còn những gì anh chưa nói.
Thiết Giáp Kim Cương dùng tàn lực lắc đầu :
- Không
, như tế. .. đã. .. đã đủ rồi. ..
Lý Tầm Hoan nói :
- Nhưng còn những chyện rất mập mờ
, anh không hại Ông Thiên Kiệt nhưng tại sao anh chạy trốn? Tại sao anh không chịu biện bạch? Nói đi anh.
Thiết Giáp Kim Cương nói thật nhỏ, nhỏ đến mức Lý Tầm Hoan phải kề tai xuống :
- Không
. .. tôi không trốn một ai cả. .. tôi. .. tôi muốn trốn chính tôi. ..
Hắn nở nụ cười
, nụ cười thỏa mãn và hắn ngoẻn đầu.
Nhiều tiếng nấc nổi lên.
Gã mặt rỗ vùng nói lớn :
- Hắn không chịu nói nhưng tôi biết
.
Lý Tầm Hoan quay lại.
Dịch Minh Hồ cũng quay lại.
Gã mặt rỗ cúi mặt thở dài.
Hắn biết, như vậy Trung Nguyên Bát Nghĩa chỉ một mình hắn biết nhưng tại sao hắn lại không chịu nói?
Tia mắt của Dịch Minh Hồ như điện lạnh xoáy vào mắt hắn.
Lý Tầm Hoan dịu giọng :
- Các hạ biết sao
?
Tên mặt rỗ ngẩng mặt lên, nước mắt đầm đìa.

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 82
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com