watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
19:07:1329/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Hậu Tiểu Lý Phi Đao - Cổ Long - Chương 1-10 - Trang 2
Chỉ mục bài viết
Hậu Tiểu Lý Phi Đao - Cổ Long - Chương 1-10
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Tất cả các trang
Trang 2 trong tổng số 21



Hồi 1-2

Tửu Quỷ cũng cười :
- Hồi hôm uống " mau " quá cho nên nay mới tưng hứng đã cạn " lương ".
Hắn gập mình xuống ho sằn sặc và bỗng ngẩng lên hỏi :
- Hai người ấy hỏi về trang viện này hả?
Lão Tôn Gù cười :
- Bộ tính chuyển nghề thấy bói đấy à? Làm sao hay thế?
Tửu Quỷ cười :
- Nghề ruột lâu rồi chứ còn chuyển sang nghề gì nữa?
Đúng, hắn là thầy bói mà lại trúng ngay bon.
Chỉ mấy phút sau, ba bốn tốp kéo nhau vào quán.
Tốp đầu có hai người. Một lão già áo lam tóc bạc phơ, tay cầm chiếc ống điếu dài thậm thượt, một nữa là cô gái nhỏ, có lẽ là cháu nội cháu ngoại gì đó của lão già, tóc của cô ta thắt thành hai bím nhỏ dài ra trước ngực đen ngời, y như cặp mắt đen của cô ta. Không, cặp mắt của cô ta còn đen hơn và ngời hơn bím tóc.
Tốp thứ hai cũng có hai người, cả hai đều cao lớn, đều có hàm râu quai nón và cách ăn vận giống hệt như nhau, cho đến thanh đao đeo ngang lưng cũng một màu một kiểu. Hai người y như " đúc " từ một khuôn.
Tốp thứ ba đông hơn, họ gồm có bốn người.
Bốn người này một cao một lùn, một người mặt đỏ rần như uống rượu, người này nhỏ tuổi và võ trang bằng ngọn trường thương.
Người thứ tư trong bọn là đàn bà, người này có một dáng đi hết sức khêu gợi, chân thì nhún lên nhún xuống, lưng mông uốn qua uốn lại, nhìn qua thấy người ấy thuộc về loại cô gái hơi " lớn ", nhưng càng nhìn kĩ, có lẽ phải gọi là cô gái " mẹ " thì đúng hơn.
Giá như "cô ta " cứ như bình thường thì cũng không ai chú ý đến cái tuổi hơi " trọng " ấy, nhưng vì " cô " uốn éo " quá, thành thử cái dáng điệu " gái non " ấy cho nó chưởi cha cái lứa tuổi của cô ta.
Miệng của lão Tôn Gù cứ chằn chằn theo từng bước của cô gái, hình như lão rất sợ cái eo lưng của cô bị gãy thình lình.
Tốp thứ tư chỉ gồm có một người.
Người này ốm một cách dị thường và cũng cao một cách dị thường.
Khuôn mặt của hắn theo khổ người mà dài như mặt ngựa. Nơi gò má của hắn có một bớt xanh thật lớn choáng gần hết một bên mặt hắn, làm cho hắn trở thành dị hợm.
Không thấy hắn có món binh khí gì cả nhưng trong lưng áo của hắn lại nổi một vòng dễ dập vào mắt thiên hạ, chứng tỏ đó là món binh khí ngầm cuộn lại .

***

Cái tửu điếm của lão Tôn Gù có năm chiếc bàn, bốn tốp người ấy đi vào coi như không khí trong quán bị dạt hẳn vào.
Lão Tôn Gù lăn xăn lít xít, coi bộ lão mệt ngất ngư, có lẽ lão mong ngày qua đừng quá đông như thế.
Bốn tốp người này uống rượu một cách nhâm nhi, họ nói năng rất ít, họ chỉ rì rầm từng tốp riêng nhau, y như họ sợ tốp khác nghe thấy chuyện của tốp mình.
Lão Tôn Gù càng thấy mỗi tốp đều mang theo một cái gì khác lạ, không giống như những người khách qua đường nghỉ chân ăn uống thường ngày.
Những tốp người này có lẽ chưa tốp nào đến quán lần nào cả.
Uống qua vài tuần rượu, người mặt đỏ mang ngọn trường thương cứ nhìn chằm chằm vào cô gái tóc bính, cháu của lão già tóc bạc, gã thiếu niên mặt đỏ này coi chừng cũng hơi " cảm " cũng nên.
Có lẽ là kẻ từng đi đó đây, cô gái tóc bính xem chừng cũng khá dạn dĩ, cô ta không xem cái nhìn chòng chọc của gã thiếu niên là khó chịu như những cô gái khác, nàng xem chuyện đó rất thường tình.
Nhìn một hồi, gã thiếu niên mặt đỏ vụt cười :
- Cô nương có phải là người đi hát thuê không nhỉ?
Cô gái lắc đầu, hai cái bím tóc theo cái lắc đầu đong đưa qua lại càng làm cho vẻ " dễ nhìn " của cô ta nổi hẳn lên.
Gã thiếu niên mặt đỏ lại cười :
- Cho dầu không phải là người đi hát thuê, nhưng chắc cũng biết đôi bài chứ? Nếu hát nghe kha khá thì ở đây chắc được thưởng nhiều đấy?
Cô gái tóc bính nhếch môi mỉm cười :
- Chúng tôi đâu có biết hát, chỉ biết " nói " thôi.
Gã thiếu niên mặt đỏ hỏi :
- " Nói " cái gì?
Cô gái tóc bính nói :
- Nói chuyện, kể chuyện ấy mà.
Gã thiếu niên mặt đỏ cười lớn :
- Cũng hay, nhưng kể chuyện gì đấy? Có biết chuyện " Hậu hoa viên tài tử ngộ giai nhân " hoặc " Con gái nhà quan gieo cầu kén chông " không nè?
Cô gái tóc bính lại lắc đầu :
- Không, chúng tôi chỉ biết kể những chuyện, những tin tức chấn động giang hồ, những chuyện quan trọng gần đây trong chốn võ lâm đảm bảo là những chuyện mới mẻ nhất, sôi nổi nhất.
Gã thiếu niên mặt đỏ vỗ tay :
- Hay, như thế thì còn gì hay hơn nữa, nhất định những chuyện như thế thì chư vị có mặt nơi đây đều hết sức hoan nghênh. Kể đi, cô nương kể đi.
Cô gái lắc đầu :
- Tôi đâu có biết, ông tôi kia chứ.
Trừng mắt về phía lão già, gã thiếu niên mặt đỏ cau mày :
- Thế cô biết cái gì?
Cô gái tóc bính đảo đôi mắt thật nhanh và mỉm cười thật dịu :
- Tôi ấy à? Tôi chỉ giới thiệu ông tôi ấy mà.
Đôi mắt long lanh của cô gái chớp lên làm cho gã thiếu niên mặt đỏ muốn rụng rời, gã nuốt nước bọt khan hai ba cái.
Người đàn bà áo xanh có dáng đi uốn éo khi nãy hất mặt lên :
- Kể chuyện gì thì kể đại đi cho rồi, ở đó mà liếc qua liếc lại.
Cô gái tóc bính không giận, lại cười :
- Ông nói một đoạn đi ông, dầu gì chắc cũng kiếm được ít tiền uống rượu.
Lão già tóc bạc lim dim đôi mắt, lão uống một hợp rượu, hút một hơi thuốc rồi mới khàn khàn vô chuyện :
- Cháu nghe nói đến cái tên Lý Tầm Hoan không?
Những người có mặt, trừ gã thiếu niên mặt đỏ mê gái ra, còn thì không ai chú ý đến cặp ông cháu này cả, nhưng khi nghe đến tên Lý Tầm Hoan thì y như lỗ tai của họ cùng nhất loạt cương lên.
Cô gái tóc bính nhìn ông lão cười cười :
- Tự nhiên là cháu có nghe rồi chứ, tức là cái vị Thám Hoa họ Lý, cái con người hiệp nghĩa khinh tài ấy chứ ai ...
Cô ta nheo mắt nói tiếp :
- Nghe nói, từ nhỏ đã nổi danh là " Tiểu Lý Phi Đao ", con dao nhỏ trong tay hắn bay ra không bao giờ xịa bậy, kể cho đến bây giờ chưa có một ai tránh khỏi ngọn đao ấy, câu " truyền thuyết " đó không biết có thật như thế hay là thiên hạ tán dóc?
Lão già tóc bạc phun phì khói thuốc :
- Nếu ngươi không tin thì cứ " Sinh Hồ " Bá Hiểu Sinh, hỏi Cực Lạc Đồng Tử thì sẽ biết đó là " truyền thuyết " hay là sự thật.
Cô gái tóc bính hỏi :
- Bá Hiểu Sinh và Cực Lạc Đồng Tử đều chết vị ngọn đao của họ Lý à?
Lão già tóc bạc gật đầu :
- Đúng họ đã chết hết vì họ không tin " Tiểu Lý Phi Đao ".
Cô gái tóc bính rụt vai thè lưỡi :
- Cháu không dám không tin chuyện đó, ai không tin chuyện đó là ngu.
Gẵ bớt xanh trên mặt " khịt " một tiếng trong lỗ mũi, mặt hắn như dài thêm ra, nhưng mọi người đang bận chú ý tới hai ông cháu cô gái tóc bính nên không thấy sự thay đổi nơi con người hắn.
Tất cả lặng im thin thít để nghe câu chuyện hình như đối với họ vô cùng hấp dẫn. Gã " Tửu Quỷ " cũng lặng thinh, nhưng khác ở chỗ gã lặng tghinh không vì mê nghe, mà hắn gục trên bàn ngủ tự bao giờ.
Lão già tóc bạc hút thêm hai hơi thuốc, uống một ngụm nước trà chép miệng :
- Chỉ tiếc một điều là người anh hùng hào kiệt như Lý Tầm Hoan đến nay cũng chết tuốt luôn.
Cô gái tóc bính trố mắt :
- Chết rồi? Ai có bản lãnh giết được hắn thế?
Lão già tóc bạc nói :
- Không ai có bản lãnh đó hết, à quên, có bản lãnh giết được hắn chỉ có mỗi một người.
Cô gái tóc bính hỏi dồn :
- Ai? Ai vậy?
Lão già tóc bạc nói một cách tự nhiên :
- Chính bản thân của hắn.
Đôi mắt to của cô gái tóc bính mở to hơn nữa và cô ta bỗng bật cười :
- Tự hắn làm sao giết hắn? Như vậy nghĩa là hắn vẫn còn sống nhăn?
Lão già tóc bạc hắt một hơi :
- Cứ kể như hắn còn sống, nhưng cũng không hơn là chết bao nhiêu, rất tiếc ... rất tiếc ...
Cô gái tóc bính cũng thở dài sườn sượt.
Thật lâu, nàng vụt hỏi :
- Trừ Lý Tầm Hoan ra, còn ai đáng gọi là anh hùng hảo hán nữa không?
Lão già tóc bạc hỏi lại :
- Ngươi có nghe nói đến cái tên Tiểu Phi hay không?
Cô gái tóc bính cau mày như cố nhớ :
- Hình như có nghe qua rồi thì phải.
Đôi mắt long lanh của cô ta đảo lên :
- Nghe nói kiếm pháp của con người ấy nhanh lắm, trên đời nay không có một người thứ hai nhanh như thế nữa, không biết chuyện ấy có thật hay không?
Lão già tóc bạc không trả lời mà hỏi lại :
- Võ công của Thanh Ma Y Khốc như thế nào?
Cô gái tóc bính nói :
- Trong quyển sách nói về những món binh khí lợi hại thì " Thanh Ma Thủ " đứng vào hàng thứ chín, dùng món binh khí ấy tự nhiên là võ công của Thanh Ma Y Khốc đẩu phải tầm thường.
Lão già tóc bạc nói tiếp :
- Ngân Tiêu Lao Tử. Thiếu Lâm Đơn Cứu, Đặng Quang Minh, Triệu Khôi ... những người đó võ công ra sao?
Cô gái tóc bính nói :
- Họ đều là những cao thủ số một trên giang hồ, ai ai cũng biết rõ.
Lão già tóc bạc cười :
- Nếu kiếm pháp của Tiểu Phi không nhanh thì những người ấy làm sao lại bị hại vào tay của hắn?
Cô gái tóc bính hỏi :
- Hiện nay cái vị Tiểu Phi ấy ra sao?
Lão già tóc bạc thở ra :
- Hắn cũng y như Lý Tầm Hoan, nghĩa là tự nhiên mất tích, nhưng không ai biết tin tức của hắn, chỉ nghe rằng hắn và Lâm Tiên Nhi mất tích cùng một lượt.
Cô gái tóc bính chồm mình tới hỏi :
- Lâm Tiên Nhi? Lâm Tiên Nhi nào? Có phải là người đã được thiên hạ võ lâm mệnh danh là " Đệ nhất mỹ nhân " đó không?
Lão già tóc bạc hấp háy mắt :
- Chứ còn ai vào đây nữa.
Gã thiếu niên chợt bật cười. Cặp mắt của gã háy giễu cợt, gã nói :
- Thiên hạ đồn rằng kiếm pháp của Tiểu Phi, tiểu đao của họ Lý cao lắm thế mà bọn họ mai một danh vị dưới bóng giai nhân. Thế có đáng là vị anh hùng.
Bốp.
Đầu gã thiếu niên ngoẹo qua một bên. Không biết gã mặt ngựa có bớt xanh ra tay nhanh như thế nào, chỉ thấy gã sừng sững đứng giữa tửu điếm như từ dưới đất chui lên hay từ trên trời rơi xuống.
Gã lừ cặp mắt lạnh tanh về phía bàn của bọn người cùng phe với gã thiếu niên.
Gã chầm chậm nói :
- Các ngươi sắp bị giết đến nơi rồi mà còn huyênh hoang.
Lúc ấy từ bàn của gã thiếu niên, bước ra một người, tay cầm một ngọn thương. Y bước đến đứng đối diện với gã mặt ngựa có bớt xanh.
Cô gái tóc bính nói lớn. Cô ngây thơ nnư không biết sắp có một cuộc giao đấu sắp xảy ra.
- Hai đối thủ đang ghìm nhau kìa ông. Coi bộ hôm nay thế nào cũng có cảnh náo nhiệt.
Mọi người trong tửu quán dồn ánh mắt về gã mặt ngựa. Thân thể của gã cao lêu nghêu, khô dét như người bịnh hoạn làm sao đấu lại " Tiểu Bá Vương " Dương thừa Tổ.
Gã mặt ngựa lầm lì, hướng về cô gái, nói mà làm như chẳng thấy Tiểu Bá Vương Dương Thừa Tố đang đứng chềnh ềnh trước mặt mình :
- Trong võ lâm có nhiều hạng người, những hạng người như thế làm sao xứng là đối thủ của ta. Ta chỉ dạy cho các ngươi biết để từ rày về sau ăn nói phải lễ độ hơn chút nữa.
Vừa nói, hắn vừa chầm chậm quay trở lại bàn, thong dong như người vô sự.
Tiểu Bá Vương Dương Thừa Tố vùng hét lớn :
- Đứng lại, ngươi hãy nói xưm ai là kẻ muốn giết bọn ta?
Người có bớt xanh nơi mặt không quay đầu lại, hắn nói một cách thản nhiên :
- Kẻ muốn giết các ngươi sắp đến nơi rồi đó.
Tiểu Bá Vương Dương Thừa Tố khi nói thì ngọn thương trong tay đã cùng một lúc nhoáng lên và người có cái bớt xanh khi nói cũng lại nhích cánh tay lên, ngọn thương làm nên danh phận của Tiểu Bá Vương dính cứng vào nách cuả hắn như bị hai thanh săts to kẹp lại.
Dương Thừa Tố dùng toàn lực, hai tay nắm cán thương ráng sức giật lại, nhưng càng ráng sức mặt hắn càng đỏ như giấc chín mà cây thương vẫn cứ dính vững trong nách của đối phương.
Dáng điệu và sắc diện của Tiểu Bá Vương bây giờ trông thật vô cùng thảm hại.
Người bớt xanh nơi mặt vẫn thản nhiên như lúc ban đầu :
- Tuy ta cho biết trước như thế, nhưng các ngươi không trốn được đâu, cứ yên lặng ở đó mà chờ.
Vừa dứt câu, hắn vụt nhích tay, cây thương sút ra làm cho Dương Thừa Tố mất quân bình ngã ngửa ra sau nếu " Thủy Xà " Hồ Mỵ không lẹ tay hứng đỡ thì có lẽ bàn ghế cũng sẽ theo cái ngã của hắn mà đổ ngã theo luôn.
Và khi nhìn lại cây " Thiết Thương " của Tiểu Bá Vương, ai nấy cũng kinh hồn, cây thương sắt đã gãy làm đôi.
Người có bớt xanh nơi mặt từ từ ngồi xuống và từ từ rót rượu nhâm nhi y như không có chuyện gì xảy ra.
Tất cả những người có mặt vụt lầm lì không nói, tự nhiên họ dằn được cơn nóng của Tiểu Bá Vương, bởi vì họ biết đối với người có bớt xanh nơi mặt, có nóng cũng không làm gì hơn được.
Họ đang đo đắn ước lượng cho kỹ càng, nếu muốn ra tay, ít nhất họ cũng phải kết hợp với nhau trước đã.
Tất cả đều đang thắc mắc họ chưa đoán được người có bớt xanh nơi mặt là ai?
Bằng võ công của hắn, tự nhiên hắn phải là một võ lâm cao thủ, nhưng tại sao họ chưa từng nhận biết, mà cũng chưa từng nghe tiếng?
Và những người "sắp tới " để giết những tên mà hắn vừa kể là ai?
Hắn với kẻ đó là đồng bọn hay là địch thủ?
Không ai bảo ai, tất cả cùng đưa mắt nhìn ra ngoài sân, họ cảm thấy cuộc hội hôm nay chừng như đã báo hiệu những gì nguy hiểm lắm.
Và những chuyện sắp xảy ra có dính líu gì đến bên trong tòa trang viện của Lý Tầm Hoan?
Không khí lặng trang, một không khí lạnh lùng dễ sợ .

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 103
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com