watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
23:15:4629/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Hải Nộ Triều Âm - Ngọa Long Sinh - Hồi 76 - Hết - Trang 4
Chỉ mục bài viết
Hải Nộ Triều Âm - Ngọa Long Sinh - Hồi 76 - Hết
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Tất cả các trang
Trang 4 trong tổng số 5

Hồi 86
Nghĩa nặng tình sâu

Hai nữ nhân vừa mới xuất hiện chính là Mộc Trầm Hương và Tạ Ánh Đào.
Tạ Ánh Đào được bọn môn đồ Cái bang báo tin Phùng Phá Thạch luyện chiêu trên cổ tháp thiên nhiên phía sau hồng lâu liền cùng mẫu thân Mộc Trầm Hương cấp tốc tới đây kịp lúc Diệu Tịnh sư thái toan nhảy vào cổ tháp chiếm đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Đưa mắt nhìn sang Vô Lượng thiền sư, nhớ lại đêm phó hội vừa qua lão đã bức tử Phùng Phá Thạch, Tạ Ánh Đào nghe máu nóng từ trái tim sục sôi.
Nàng bước nhanh qua đứng gần bên Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khẽ hỏi :
- Tỷ tỷ, Phùng ca ca ở đâu rồi?
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương đáp :
- Phùng ca ca đang ngồi luyện công trong tháp.
- Tỷ tỷ hãy nghỉ tay, lão ác tặc này đã có muội đối phó rồi.
Day qua Lâm Phùng Chân, Tạ Ánh Đào tiếp :
- Lâm tỷ tỷ hãy cùng vị tỷ tỷ kia trở về hộ vệ cho Phùng ca ca kẻo bị ám kích.
Lâm Phùng Chân nói nhỏ :
- Tạ tỷ tỷ hãy cẩn thận. Cây thiền trượng của lão ác đạo rất nặng, không nên tiếp chiêu với lão.
Tạ Ánh Đào gật đầu :
- Lâm tỷ tỷ hãy an tâm, muội đã có cách đối phó với lão ác đạo này rồi.
Lâm Phùng Chân lùi lại phía sau phóng sang Tiểu Phụng.
Tiểu Phụng day qua :
- Lâm tỷ tỷ có chuyện gì không?
Lâm Phùng Chân đáp mau :
- Phùng ca ca đang ngồi luyện trong tòa cổ tháp. Chúng ta hãy tới hộ pháp cho chàng.
Hai ả thiếu nữ tới gần cổ tháp thiên nhiên đứng hai bên tay cầm trường kiếm, mắt nhìn quanh đề phòng có kẻ bất thần phóng tới ám kích Phùng Phá Thạch.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương lui ra ngoài đứng giám trận.
Tạ Ánh Đào bước tới đối diện với Vô Lượng thiền sư, ánh mắt nàng hiện lên sát khí.
Vô Lượng thiền sư nhìn Tạ Ánh Đào niệm câu Phật hiệu :
- A di đà phật! Cô nương lại cũng tới đây can dự vào chuyện của bọn bần tăng nữa sao?
Tạ Ánh Đào trừng đôi mắt :
- Nói nhảm, Phùng Phá Thạch là vị hôn phu của ta, các ngươi định giết chàng cướp đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục tại sao ta lại không can dự chứ!
Nàng nghiến răng :
- Năm xưa các ngươi ngũ đại môn phái vâng lệnh theo lão quỷ Xích Phát Đại Ma Tôn cùng lão Diêm Vương Tôn Giả giết phụ thân ta, tàn sát tất cả gia nhân, môn đồ Tạ gia trang, chỉ vì muốn chiếm đoạt pho bí kíp Hàng Ma kiếm phổ. Kế đó các ngươi cùng lão Xích Phát Đại Ma Tôn lại tới Phùng Sơn bảo đánh phá giết hại Phùng đại hiệp, tàn sát tất cả gia nhân Phùng Sơn bảo. Gần đây các ngươi lại còn bầy quỷ kế phó hội quần hùng với chiêu bài Liên minh tiểu trừ Tiểu Huyết Thần dụ vị hôn phu của ta tới để sát hại hòng cướp lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, bức tử chàng suýt nữa mất mạng dưới vực thẳm nếu không nhờ Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ra tay cứu thoát.
Hôm nay các ngươi lại tới đây toan giết chàng đoạt bảo vật, tội ác của các ngươi bằng trời tru còn tu niệm làm chi? Nay ta sẽ cùng các ngươi một trận tử sanh trên bình đài này. Ta sẽ giết sạch lũ trọc bọn ngươi báo thù cho mọi người thân và trừ đi mối hiểm họa cho bạch đạo giang hồ.
Một tiếng kêu ròn, Tạ Ánh Đào đã rút thanh Kim Ảnh kiếm ra khỏi vỏ, phát ra làn kim quang sáng rực.
Nàng thét :
- Lão ác tăng, hãy xem chiêu Hàng Ma đệ nhất kiếm của ta đoạt mạng ngươi.
Thanh Kim Ảnh kiếm trong tay Tạ Ánh Đào rung một cái.
Làn kim quang vọt tới trước mặt Vô Lượng thiền sư nhanh như chớp giật.
Vô Lượng thiền sư kinh hãi quát :
- Lợi hại!


Mồm quát, Vô Lượng thiền sư không kịp huy động cây Cổ ma trượng chống đỡ, liền dịch thân mình sang bên trái ba bước tránh làn kiếm ảnh vừa chớp tới sát bên mình.
Lão đạo chưa kịp đứng vững thì làn kim quang lại vọt tới điểm vào yết hầu của lão.
Vô Lượng thiền sư lại phải sử dụng thân pháp để tránh làn kim quang.
Tạ Ánh Đào thét :
- Hãy xem chiêu Hàng Ma thập nhị bát kiếm của ta.
Nàng lắc thanh Kim Ảnh kiếm liền liền. Từng chùm kim quang vọt tới điểm nhanh hơn chớp giật vào tất cả các tử huyệt trên thân mình Vô Lượng thiền sư.
Vô Lượng thiền sư kinh hãi quát to :
- Nữ thí chủ đã luyện Hàng Ma kiếm phổ rồi phải không?
Vừa quát Vô Lượng thiền sư vừa thi triển thân pháp “Diệu Diệu Vân Phi” thân ảnh loang loáng trong vùng kiếm quang như trận mưa xối vào người lão.
Tạ Ánh Đào vừa xuất chiêu Hàng Ma thập nhị kiếm vừa khinh khỉnh :
- Đúng rồi, năm xưa các ngươi ngũ đại môn phái tham vọng muốn cướp đoạt pho bí kíp Hàng Ma kiếm phổ, giết phụ thân ta. Nay ta sử dụng chiêu pháp Hàng Ma thập nhị kiếm thức giết bọn ngươi, ngươi còn kêu la cái gì?
Nàng rung thanh Kim Ảnh kiếm tới tấp tấn công Vô Lượng thiền sư, không cho lão kịp xuất chiêu thiền trượng đánh trả lại nàng.
Vô Lượng thiền sư quá đỗi kinh hoàng trước lối kiếm pháp kỳ diệu của Tạ Ánh Đào.
Nhiều lân lão đạo nhân toan cất thiền trượng đánh trả nhưng không có cách nào dừng thân thủ lại được bởi kiếm ảnh trùng trùng vây chặt lão, chỉ một thoáng chậm lại là mất mạng ngay.
Nhìn kiếm pháp của Tạ Ánh Đào, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khen thầm :
- “Kiếm pháp Hàng Ma thập nhị kiếm thức của Tạ hiền tỷ quả vô cùng lợi hại. Lão trọc đã khổ rồi. Bây giờ ta hãy tới kia ngăn chặn bọn cao thủ từ phía dưới chân núi xông lên tới cổ tháp.”
Nàng đứng chặn ngay con đường lên bình đài.
Từ Tôn Công và Phi Phụng vẫn đấu nhau với Pháp Thiền đạo trưởng chưa có bên nào thắng thế.
Hoa Thanh Thanh lúc đó đã cùng Hoa Túc Túc, Hoa Xuân Xuân vây đánh Diệu Tịnh sư thái ba phía khiến cho ni cô vất vả chống trả lại ba nàng.
Trận đấu trên bình đài kéo dài từ buổi trưa cho tới khi mặt trời nghiêng bóng vẫn chưa thấy bên nào chiếm lấy được cái thế thượng phong cho mình.
Phía dưới bình đài ngay chân núi gần một ngàn cao thủ hắc, bạch tranh nhau tiến lên đỉnh núi, chia thành từng tốp đấu với nhau vô cùng ác liệt, chỉ vì ai nấy đều muốn tranh giành pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục nên bất kể đến mạng sống của mình.
Tất cả trước sau đã có tới trên ba trăm tử thi nằm rải rác đó đây trên đấu trường rộng thênh thang.
Trận đấu giữa quần hùng hắc, bạch đang tới hồi khốc liệt bỗng nghe tiếng quát :
- Tất cả hãy tránh ra.
Tiếng quát xé mây khiến cho quần hùng thu đao kiếm dừng lại đưa mắt nhìn.
Năm lão đạo nhân nam nữ xuất hiện, phía sau có mười hai vị đại cao tăng và một trăm trung niên hòa thượng ùn ùn kéo tới chân núi.
Nhìn rõ năm vị đạo nhân nam nữ kia chính là Ngộ Không thần tăng, Bạch Mi đạo trưởng, Tây Môn Sanh Phật, Phổ Hiền đạo trưởng và Tịnh Tâm thần ni. Năm vị Chưởng môn nhân của ngũ đại môn phái.
Thân pháp của năm vị Chưởng môn nhân như nước chảy mây trôi đã tới chân núi.
Mười hai vị cao tăng và trên một trăm trung niên hòa thượng tay cầm thiền trượng, trường kiếm sáng ngời dừng lại ở phía sau năm vị Chưởng môn nhân.
Nhìn lên bình đài trông thấy bóng người đang đấu với nhau, Ngộ Không thần tăng nói :
- Chư vị đạo hữu, Vô Lượng thiền sư đang đấu nhau với bọn nào trên đỉnh núi kia nhưng không trông thu giáo đồ Thần Đạo giáo và Chưởng môn Chung Nam ngũ đại môn phái? Chúng ta hãy mau lên đó giết gã Huyết Hận thư sinh, thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho rồi, chậm trễ ắt có biến cố.
Bạch Mi đạo trưởng gật đầu :
- Ngộ Không đạo hữu nói đúng, chắc chắn bọn Thần Đạo giáo và bọn Chung Nam ngũ đại môn phái sẽ tới đây. Chúng ta diên trì đại sự sẽ hỏng mât.
Ngộ Không thần tăng phất cánh tay áo cà sa dõng dạc :
- Chư vị đạo hữu Chưởng môn nhân hãy theo bần tăng. Chư vị tăng nhân hãy đứng đây ngăn cản đừng cho kẻ nào lên núi.
Dứt câu Ngộ Không thần tăng cầm cây Phật trượng nặng gần ba trăm cân đi trước.
Bạch Mi đạo trưởng, Tây Môn Sanh Phật, Phổ Hiền đạo trưởng và Tịnh Tâm thần ni lần lượt tiến lên con đường dẫn tới bình đài ở phía sau.
Năm vị Chưởng môn nhân vừa đặt chân lên dốc núi thình lình nghe có tiếng quát tợ sấm rần từ phía xa vọng tới :
- Đứng lại!
Năm vị Chưởng môn nhân nghe tiếng quát cũng giật mình đứng lại, đưa mắt nhìn sang.
Năm chiếc bóng đạo nhân từ xa lao vút tới.
Năm chiếc bóng dừng lại, hiện ra năm vị nam nữ đạo nhân.
Nhìn rõ lại đó là :
Liễu Phàm đại sư, Bát Độ thiền sư, Vô Ngã hòa thượng, Không Không thần ni và Hồng Diện Tiên Nương.
Năm vị Chưởng môn nhân của Chung Nam ngũ đại môn phái.
Chỉ vì vừa rồi các môn phái Chung Nam, Điểm Thương, Không Động, Bạch Hạc, Hằng Sơn có sự bất đồng với Thiếu Lâm nên đã ly khai thập đại môn phái lập thành một liên minh môn phái gọi là Chung Nam ngũ đại môn phái, đồng thời năm đại môn phái Thiếu Lâm, Võ Đang, Côn Luân, Thanh Thành và Nga Mi cũng lập liên minh gọi là Thiếu Lâm ngũ đại môn phái.
Mười đại môn phái chia nhau chỉ vì muốn chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho phe mình với tham vọng nắm quyền Minh chủ võ lâm.
Hai liên minh này đã trở thành thù nghịch với nhau, đều muốn tiêu diệt nhau chiếm quyền bá chủ thiên hạ.
Ngộ Không thần tăng cau cặp lông mày bạc :
- A di đà phật! Chư vị đạo hữu Chung Nam ngũ đại môn phái ngăn cản bọn bần tăng đó sao?
Liễu Phàm đại sư niệm Phật :
- Mô Phật! Pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục hiện nay là của chung của giang hồ, chư vị đạo hữu Thiếu Lâm ngũ đại môn phái muốn chiếm hữu lẽ nào Chung Nam ngũ đại môn phái lại không muốn thu nạp bí kíp. Ai ai cũng vì quyền lợi này, chắc Ngộ Không đạo hữu cũng hiểu rõ cái đạo lý đó rồi chứ.
Ngộ Không thần tăng nén giận :
- A di đà phật! Liễu Phàm đạo hữu có ý định dùng màu sắc võ công phân tài cao hạ để xem ai là chủ nhân của pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục đó phải không?


Liễu Phàm đại sư gật đầu :
- Mô Phật! Nk đạo hữu quả thật cao minh. Trong tình thế võ lâm đại loạn hiện nay đạo lý không còn nữa. Chỉ có sử dụng võ công mới có thể hóa giải được mọi chuyện bất bình trong thiên hạ. Bần tăng muốn chư vị đạo hữu Thiếu Lâm ngũ đại môn phái cùng Chung Nam ngũ đại môn phái đấu nhau một trận, bên nào thắng sẽ lên ngôi tháp trên kia giết gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Bên nào thua trận sẽ trở về môn phái ngồi trước Phật đường đọc kinh sám hối, chẳng hiểu Ngộ Không đạo hữu có ứng chịu điều kiện như vậy hay không?
Ngộ Không thần tăng nổi giận :
- A di đà phật! Liễu Phàm đạo hữu đã muốn như thế lẽ nào bọn bần tăng lại từ chối.
Đạo hữu muốn cùng bần tăng đấu kiếm, trượng hay là đao pháp?
- Mô Phật! Nếu chúng ta đấu bằng kiếm, trượng hoặc giới đao chỉ là xảo thuật, thắng bại sự rủi may không phân định được tài cao thấp. Chúng ta hãy đấu bằng chưởng pháp mới gọi là chân truyền của môn phái, hơn thua rất rõ ràng. Bần đạo chọn chưởng pháp.
Ngộ Không thần tăng gật đầu :
- Được rồi, mỗi bên chúng ta có năm vị, sẽ cùng nhau đấu trong trận phân định tài cao thấp ngay.
Liễu Phàm đại sư tiếp :
- Còn một điều nữa, đang khi chúng ta giao đấu, cấm tuyệt không cho một tăng nhân nào tiến lên núi. Chờ khi bên nào thắng bên đó sẽ được quyền lên bình đài giết gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch thu pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
- Tất nhiên là như vậy rồi!
Ngộ Không thần tăng quay lại quần tăng :
- Chư vị đạo hữu hãy nghe đây, trong khi trận đấu chưa kết thúc, không một ai được vọng động khi chưa có lệnh bần tăng.
Tức thì mười vị nam nữ Chưởng môn nhân của hai liên minh ngũ đại môn phái chia thành năm cặp.
Ngộ Không thần tăng đấu với Liễu Phàm đại sư.
Bạch Mi đạo trưởng đấu với Bát Độ thiền sư.
Tây Môn Sanh Phật đấu với Vô Ngã hòa thượng.
Phổ Hiền đạo trưởng đấu với Không Không thần ni.
Tịnh Tâm thần ni đấu với Hồng Diện Tiên Nương.
Ngộ Không thần tăng xuất chiêu “Di Lạc Tọa Điện”.
Liễu Phàm đại sư chống lại bằng chiêu La Hán thần công.
Bạch Mi đạo trưởng xuất chiêu “Bạch Vân Du Du”.
Bát Độ thiền sư đối phó bằng chiêu “Vô Lượng Thọ Phật”.
Tây Môn Sanh Phật xuất chiêu “Âm Dương Nhị Cực”.
Vô Ngã hòa thượng ra chiêu Hàng Ma chưởng chống lại.
Phổ Hiền đạo trưởng xuất chiêu Hỗn Nguyên thần công.
Không Không thần ni xuất chiêu “Trường Hận Thiên Thu”.
Hồng Diện Tiên Nương xuất chiêu “Phiêu Phiêu Hồng Ảnh”.
Chưởng kình đủ màu dựng cao như núi, chưởng quang chớp rực liên hồi, chưởng âm phát ra nổ từng loạt rầm trời, ngàn ngàn áp khí phóng vọt lên không trung hàng trăm trượng.
Rừng cây xung quanh rung chuyển ào ào, ngàn vạn chiếc lá tung bay. Đá lẫn cát bay mù mịt che lấp cả một vùng chu vi ngoài trăm trượng.
Quần hùng hắc, bạch kinh hãi phóng ra ngoài tránh chưởng kình quật nhằm.
Bọn họ dồn tất cả cặp mắt nhìn vào trận đấu giữa mười vị nam nữ Chưởng môn nhân hai phái ngũ đại môn phái và Chung Nam ngũ đại môn phái chưa từng thấy bao giờ.
Sau trận đấu lưu huyết tại sân cỏ Ngũ Lý bình đây là một trận đấu kinh hồn nhất.
Song phương trải qua trên một trăm hiệp vẫn chưa thấy bên nào chiếm được cái thế thượng phong.
Bởi vì mười vị nam nữ Chưởng môn nhân đều là các tuyệt đại cao thủ, công lực vực mức thượng thừa nên muốn thắng nhau trong thời gian ngắn không phải là chuyện dễ dàng.
Mặt trời đã ngã về chiều, trận đấu càng diễn ra vô cùng khốc liệt.
Bỗng nghe hai tiếng “bốp... bốp...” nổi lên.
Bốn ngọn chưởng của Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư đã dính chặt vào nhau.
Hai vị Chưởng môn nhân Thiếu Lâm và Chung Nam đã đấu tới nội kình.
Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư đã bước vào giai đoạn tử đấu vì hai người lo sợ Xích Phát Đại Ma Tôn tới chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục nên định kết thúc trận đấu, sớm phân tài cao thấp.
Bốp... bốp...
Lại nghe hai tiếng nổ khô khan, bốn ngọn chưởng của Bạch Mi đạo trưởng và Bát Độ thiền sư dính lại.
Hai vị Chưởng môn nhân này trông thấy thủ lĩnh họ đấu chiêu cuối cùng sinh tử liền xuất chiêu đấu công lực.
Trên bình đài trận đấu giữa Vô Lượng thiền sư với Tạ Ánh Đào và các trận đấu chung quanh vẫn ngửa nghiêng. Lâm Phùng Chân, Tiểu Phụng vẫn đứng trước ngôi cổ tháp để bảo vệ cho Phùng Phá Thạch luyện chiêu phía trong chưa thấy động tịnh gì cả.

Hồi 87
Ngư ông thủ lợi

Lúc bấy giờ...
trên đỉnh đầu Ngộ Không thần tăng, Liễu Phàm đại sư, Bạch Mi đạo trưởng, Bát Độ thiền sư thảy đều bốc lên làn khí trắng nhạt như khói như sương.
Dần dần làn khí trắng nhạt hiện lên rõ rệt, sau cùng giống như bốn cụm mây trắng ngừng bay trên đỉnh đầu Ngộ Không thần tăng, Liễu Phàm đại sư, Bạch Mi đạo trưởng và Bát Độ thiền sư.
Trận đấu nội kình bước vào giai đoạn sinh tử quyết, sẽ có người ngã ra chết tại trận và đối phương mang nội thương nặng nề, có thể vong mạng.
Là vị Chưởng môn nhân, Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư đều hiểu rõ điều này, nhưng chỉ vì sợ kẻ khác chiếm đoạt bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục nên đánh cuộc với số mạng.
Thình lình từ phía ngoài lầu hồng có nhiều tiếng gió khinh công và tiếng vó ngựa đưa tới.
Quần hùng hắc, bạch và quần tăng, đạo sĩ cùng quay lại nhìn về hướng đó.
Nháy mắt họ đã trông thấy bốn chiếc bóng to lớn xuất hiện, phía sau là đoàn kỵ mã hàng trăm con tuấn mã phi nhanh tới.
Thoáng cái trước mặt quần hùng, quần tăng đã hiện ra bốn vị quái nhân hình dung cổ quái, vận tướng bào, mặt như phán quan, mắt chớp ma quang lạnh lẽo.
Bốn vị quái nhân chính là Xích Phát Đại Ma Tôn, Diêm Vương Tôn Giả, Vạn Độc Thánh Sư và Lưỡng Diện Quái Nhân.


Quần hùng hắc, bạch nhận ra bốn lão đại ác ma thảy đều khiếp đảm tháo lui ra ngoài xa, đứng nhìn trở lại im bặt không có một ai dám nói năng, động tĩnh.
Gần hai trăm giáo đồ Thần Đạo giáo kéo tới bày thành đội ngũ phía ngoài đấu trường.
Xích Phát Đại Ma Tôn quét hai luồng ma nhỡn sáng rực lạnh lẽo nhìn qua Ngộ Không thần tăng, Liễu Phàm đại sư, Bạch Mi đạo trưởng và Bát Độ thiền sư một lượt.
Lão đại ác ma cất tiếng cười khà :
- Xem ra chư vị sắp chết rồi, không cứu nổi đâu. Bản tòa sẽ giúp cho chư vị đầu thai qua kiếp khác.
Song chưởng to lớn của Xích Phát Đại Ma Tôn cất lên chia làm hai phía, một nhắm Ngộ Không thần tăng, mỗi nhắm Liễu Phàm đại sư vận công vỗ ra hai đạo kình nặng vạn cân vào đầu hai vị Chưởng môn nhân.
Ngộ Không thần tăng lẫn Liễu Phàm đại sư ngó thấy nhưng không có cách nào chống đỡ hay tránh né được vì bốn ngọn chưởng đã dính vào nhau, không thể thu hồi, đành nhắm mắt chờ chết.
Bốp... bốp...
Hai tiếng rú khô khan từ cửa miệng Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư nổi lên.
Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư ngã lăn xuống, hồn liền lên cõi niết bàn.
Hai luồng ma nhỡn lạnh lẽo của Xích Phát Đại Ma Tôn lại dời sang Bạch Mi đạo trưởng và Bát Độ thiền sư.
Lão đại ác ma cười ghê rợn :
- Còn nhị vị bản tòa thấy cũng không sống nổi nữa đâu, ta sẽ giúp cho nhị vị theo đồng đạo về bên kia tây phương cõi Phật.
Hai ngọn chưởng của Xích Phát Đại Ma Tôn lại cất lên, hai đạo kình nặng vạn cân vỗ xuống đầu Bạch Mi đạo trưởng và Bát Độ thiền sư.
Bốp... bốp...
Lại hai tiếng rú thảm khốc, Bạch Mi đạo trưởng và Bát Độ thiền sư vỡ sọ ngã lăn ra chết liền tức khắc.
Tây Môn Sanh Phật, Phổ Hiền đạo trưởng, Tịnh Tâm thần ni, Vô Ngã hòa thượng, Không Không thần ni, Hồng Diện Tiên Nương thảy đều khiếp đảm, phóng cả ra ngoài xa một ai dám chống lại Xích Phát Đại Ma Tôn.
Xích Phát Đại Ma Tôn nhìn sáu vị nam nữ Chưởng môn nhân cất giọng như quỷ tru :
- Còn chư vị hãy mau trở về chuẩn bị gia nhập Thần Đạo giáo. Kẻ nào nghịch mạng ta sẽ chết một cách thảm khốc như bốn lão kia.
Hàng trăm cao thủ hắc, bạch cùng vài trăm tăng nhân không một ai dám cử động, chỉ trố mắt nhìn bốn cái tử thi của Ngộ Không thần tăng, Bạch Mi đạo trưởng, Liễu Phàm đại sư và Bát Độ thiền sư.
Đưa mắt nhìn lên bình đài, Xích Phát Đại Ma Tôn lại cất tiếng cười nghe rởn óc :
- Bản tòa dùng một kế mọn ly gián cho bọn ngươi chém giết lẫn nhau, giờ đây thất đại môn phái kể như đã tận diệt, Thần Đạo giáo tọa hưởng kỳ thành. Bây giờ ta lên bình đài giết sạch lũ trọc kia rồi giết luôn tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch, chiếm pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục để luyện hai chiêu “Càng Khôn Điên Đảo”, “Hải Nộ Triều Âm” thì ngôi Minh chủ võ lâm sẽ thuộc về ta. Ha ha ha... ha ha...
Lão đại ác ma quay lại chúng giáo đồ Thần Đạo giáo truyền lệnh :
- Các ngươi hãy ở chân núi này không cho bất cứ một ai lên bình đài cả. Kẻ nào trái lệnh cứ giết không tha.
Dứt câu, Xích Phát Đại Ma Tôn đi trước, Diêm Vương Tôn Giả, Vạn Độc Thánh Sư, Lưỡng Diện Quái Nhân đi theo ở phía sau.
Quần hùng hắc, bạch đứng trơ trơ như những pho tượng, trố mắt nhìn theo bốn lão đại ác ma tiến lên bình đài.
Bao nhiêu hy vọng tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục từ bấy lâu bay giờ đã biến thành mây khói.
Nháy mắt Xích Phát Đại Ma Tôn, Diêm Vương Tôn Giả, Vạn Độc Thánh Sư và Lưỡng Diện Quái Nhân đã lên tới bình đài dừng lại trước mặt Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương kêu thầm :
- “Nguy rồi! Bốn lão đại ác ma này đã tới, số mạng Phùng ca ca đã hỏng rồi sao?”
Nàng cầm ngang thanh trường kiếm, mắt nhìn Xích Phát Đại Ma Tôn sẵn sàng tử đấu.
Rọi hai luồng ma nhãn nhìn Vô Lượng thiền sư, Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái, Mộc Trầm Hương, Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc, Hoa Thanh Thanh,Từ Tôn Công, Xích Phát Đại Ma Tôn cất tiếng cười đắc chí :
- Chư vị sư đệ hãy mau giết tất cả bọn trọc kia, còn bao nhiêu nữ nhân hãy bắt sống mang trở về bản giáo hưởng lạc.
Diêm Vương Tôn Giả, Vạn Độc Thánh Sư, Lưỡng Diện Quái Nhân liền bước tới.
Nhìn Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Diêm Vương Tôn Giả cười khằng khặc :
- Nàng đừng chống cự phó bản tòa chỉ làm tổn thương cho ngọc thể. Hãy đứng yên đó để ta điểm huyệt đưa nàng càng các nữ nhân kia trở về bản giáo hưởng lạc thần tiên.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương trừng đôi mắt thét :
- Câm cái mồm thối tha chưởng lão quái lại, ta thề một trận chết sống với bọn ngươi.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương phóng tới đâm một kiếm ngay ngực Diêm Vương Tôn Giả nhanh tợ chớp giật.
Diêm Vương Tôn Giả không tránh né, vươn năm ngọn quỷ trảo đen sì chộp lấy trường kiếm của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương.
Rắc!
Thanh trường kiếm của Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương bị gãy làm đôi, nửa phần rơi xuống đất, phần chuôi còn ở trong tay nàng.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương kinh hãi tháo lui ba bước.
Diêm Vương Tôn Giả quát :
- Đứng yên đó!
Lão đại ác ma bắn ra hai đạo chỉ đen sì điểm vào hai nơi yếu huyệt trên ngực Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khiếp đảm dịch thân mình sang trái ba thước tránh khỏi hai đạo chỉ sắc bén quỷ dị vèo qua.
Diêm Vương Tôn Giả thuận thế leo lên bình đài, đưa cặp mắt quỷ nhìn qua một lượt.
Đang đấu nhau trông thấy bốn lão đại ác ma lên bình đài, tất cả mọi người đều ngưng lại đưa mắt nhìn.
Diêm Vương Tôn Giả dừng hai ánh ma nhỡn ngay Vô Lượng thiền sư hừ một tiếng như còi ma :
- Lão trọc này đi trước.


Ngọn chưởng to bằng chiếc quạt của Diêm Vương Tôn Giả giở lên, một đạo kình nặng vạn cân vỗ ngay đỉnh đầu Vô Lượng thiền sư.
Vô Lượng thiền sư vừa đấu với Tạ Ánh Đào đã hao hết nửa phần công lực, liệu bề không thể chống nổi nên phóng người đi.
Nhưng chẳng còn kịp nữa, một tiếng bình vang dội, Vô Lượng thiền sư bị trúng đạo kình vạn cân rú thảm, thân mình bay ra ngoài xa ba trượng chết liền tại chỗ.
Diêm Vương Tôn Giả nhìn Pháp Thiền đạo trưởng va Diệu Tịnh sư thái quát :
- Còn các ngươi sao chưa chịu nằm xuống.
Song chưởng Diêm Vương Tôn Giả giở lên, hai đạo kình nặng vạn cân vỗ xuống đầu Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái.
Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái hốt hoảng, cùng nhảy ra ngoài xa tránh hai đạo kình.
Vạn Độc Thánh Sư đứng gần quát :
- Nằm xuống!
Lão đại ác ma phất cánh tay áo rộng...
Bình... bình...
Pháp Thiền đạo trưởng à Diệu Tịnh sư thái rú lên lồng lộn, bay tuột xuống chân núi.
Diêm Vương Tôn Giả nhìn sang Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Tạ Ánh Đào, Mộc Trầm Hương, Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc và Hoa Thanh Thanh.
Mộc Trầm Hương thét :
- Các hiền điệt hãy lại đây!
Từ Tôn Công và năm ả thiếu nữ tháo lui đứng gần Mộc Trầm Hương.
Bảy người dàn thành trận ngăn chận bọn lão đại ác ma đang tiến tới cổ tháp.
Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng đứng phía sau tay lăm lăm trường kiếm bảo vệ Phùng Phá Thạch.
Mọi người đều hiểu không thể nào chống nổi bốn lão đại ma đầu nhưng trong lòng họ đã quyết tử nên không một ai tháo lui.
Diêm Vương Tôn Giả nhìn bọn người Mộc Trầm Hương cất tiếng cười khoái trá :
- Ha ha... trời ban phúc ớn cho bọn ta nên bỗng nhiên các nàng hội tụ ở trên đỉnh núi bình đài này. Các nàng đều là những nàng tiên xinh đẹp, ta sẽ bắt tất cả về bản giáo để hưởng lạc thú thần tiên.
Lão đại ác ma cất ngọn chưởng to lớn lên xuất chiêu Hàn Băng chưởng.
Bóng chưởng màu trắng đục khổng lồ mang theo khí lạnh rung người ào tới Mộc Trầm Hương.
Chủ định của Diêm Vương Tôn Giả là xuất chiêu băng hàn này cho tất cả nữ nhân bị tê cóng, máu huyết đông lại, thân thể bất động, bọn lão sẽ bắt sống một cách dễ dàng và các nàng không bị tổn thương ngọc thể.
Trông thấy chưởng kình, Mộc Trầm Hương liệu bề không thể nào chống nổi, thét :
- Các hiền điệt tránh mau.
Thiếu phụ dịch thân mình ngang qua nửa trượng tránh đạo kình mang khí lạnh rung người đó.
Bọn thiếu nữ Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Tạ Ánh Đào, Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc và Từ Tôn Công kinh hãi nhảy tránh ra ngoài chừa một khoảng trống lớn.
Thừa dịp tốt, Lưỡng Diện Quái Nhân bằng một thân pháp quỷ dị lao vút qua khoảng trống đó.
Mộc Trầm Hương hét :
- Đứng lại!
Vừa thét, thiếu phụ vừa vung thanh trường kiếm xuất chiêu Hàng Ma đệ nhất kiếm ngăn chận Lưỡng Diện Quái Nhân lại.
Nhưng đã chậm đi một ánh chớp, Lưỡng Diện Quái Nhân đã vượt qua khoảng trống lao tới chỗ Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng đang đứng phòng thủ.
Xích Phát Đại Ma Tôn, Diêm Vương Tôn Giả và Vạn Độc Thánh Sư cũng lao vút tới.
Xích Phát Đại Ma Tôn quát lớn :
- Lưỡng Diện sư đệ giết tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch mau.
Lưỡng Diện Quái Nhân nhìn Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng quát to :
- Tránh ra!
Lão vỗ một đạo kình nặng vạn cân vào hai ả thiếu nữ cốt chủ ý cho hai nàng nhảy tránh.
Nhưng Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng quyết tử không tránh né, cùng vung trường kiếm chém tới với ý định song phương cùng thọ tử.
Bình... bình...
Chưởng kình nặng vạn cân đánh trúng ngực Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng, hai tiếng ré lên thê thảm, hai thân hình bay ra ngoài rơi xuống đất nằm bất động.
Chẳng hiểu Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng sống chết lẽ nào.
Mộc Trầm Hương, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, Tạ Ánh Đào phóng tới, vung trường kiếm lên.
Diêm Vương Tôn Giả quát :
- Đứng lại tất cả.
Lão đại ác ma vỗ một đạo kình nặng vạn cân kèm theo khí lạnh tợ băng hà cản ngay trước mặt bọn người Mộc Trầm Hương bắt buộc Mộc Trầm Hương, Tạ Ánh Đào, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương phải thu hồi thân thủ.
Mộc Trầm Hương, Tạ Ánh Đào, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khiếp đảm không nhưng không biết phải làm sao vượt qua hai lão Xích Phát Đại Ma Tôn và Diêm Vương Tôn Giả để cứu nguy cho Phùng Phá Thạch.
Lưỡng Diện Quái Nhân nhìn vào cửa cổ tháp cười đắc chí :
- Ha ha... tiểu quỷ Phùng Phá Thạch ngươi sắp chết đến nơi rồi, lão phu vào đó giết ngươi thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Ngôi Minh chủ võ lâm sẽ thuộc về Thần Đạo giáo... ha ha... ha ha ha...
Lão đại ác ma bước tới...

Hồi 88
Báo thù huyết hận

Lòa một cái, một bóng người áo lam đã chận ngay trước mặt Lưỡng Diện Quái Nhân.
Lưỡng Diện Quái Nhân giật mình ngưng phắt lại, đưa mắt nhìn bóng người áo lam.
Đó là một gã thanh niên cực kỳ tuấn mỹ, không ai khác hơn là Phùng Phá Thạch.
Lưỡng Diện Quái Nhân trố cặp mắt quỷ bật thốt :
- Phùng Phá Thạch, ngươi đã luyện được hai chiêu kia rồi sao?
Phùng Phá Thạch không đáp lời Lưỡng Diện Quái Nhân, chỉ nhìn qua hai thân hình bất động của Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng, ánh mắt chàng rực lửa hận thù.
Chàng dằn mạnh từng tiếng :
- Lão quỷ, ngươi giết hai nàng đó phải không?
Lưỡng Diện Quái Nhân gật đầu :
- Đúng rồi, chính lão phu đã giết hai nàng chỉ vì hai nàng đã ngăn cản, không cho lão phu vào cổ tháp giết ngươi để thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục thể theo lệnh của Giáo chủ.
Phùng Phá Thạch nghe máu trong trái tim sôi lên sùng sục, hai mắt đỏ rực như hai ngọn lửa thiêu.
Chàng hiểu ngay Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng đã liều chết ngăn cản Lưỡng Diện Quái Nhân nên phải bị chết thảm như thế.
Phùng Phá Thạch thét :
- Lão quỷ hãy mau đền mạng cho nhị vị hiền muội của tiểu gia.
Ngọn hữu chưởng của chàng cất lên, vận mười thành phất tới trước mắt...
Bóng chưởng màu thủy lục hiện ra. Kình lực ào ào như biển động cuồn cuộn ập tới Lưỡng Diện Quái Nhân.
Lưỡng Diện Quái Nhân ngó thấy bóng chưởng kỳ dị kinh hãi quá hét lên :
- “Hải Nộ Triều Âm”!


Mồm quát, Lưỡng Diện Quái Nhân vừa giơ ngọn chưởng to lớn lên xuất chiêu “Nhật Dạ Chúng Minh”, chưởng kình màu đen trắng to lớn dị thường bay lên tiếp lấy bóng chưởng màu thủy lục khổng lồ.
Một tiếng nổ tợ trời gầm.
Mặt bình đài rung chuyển, kình khí tạt qua hai bên vách núi ào ào.
Lưỡng Diện Quái Nhân rống lên như hổ gầm, thân hình hộ pháp bắn vào vách núi đánh huỵch một tiếng.
Chừng xem lại Lưỡng Diện Quái Nhân chỉ còn là một đống thịt vụn nằm bên vách núi.
Xích Phát Đại Ma Tôn, Diêm Vương Tôn Giả, Vạn Độc Thánh Sư trố sáu con mắt quỷ nhìn khối thịt vụn của Lưỡng Diện Quái Nhân không hề chớp.
Ba lão đại ác ma không ngờ giờ đây võ công của Phùng Phá Thạch cao thâm thần quái đến thế.
Lưỡng Diện Quái Nhân là một tuyệt đại cao thủ đứng hàng thứ năm trong hàng ngũ đại ma tôn mà không chịu nổi một chiêu “Hải Nộ Triều Âm” của Phùng Phá Thạch, quả là ngoài sức tưởng tượng của ba lão đại ác ma.
Xích Phát Đại Ma Tôn gầm lên :
- Chư vị sư đệ hãy mau giết tên tiểu quỷ.
Ba lão đại ác ma cất mình lên toan phóng mình tới Phùng Phá Thạch.
Nhưng Mộc Trầm Hương, Tạ Ánh Đào, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương đồng hét :
- Đứng lại!
Mộc Trầm Hương, Tạ Ánh Đào vung trường kiếm xuất chiêu Hàng Ma đệ nhất kiếm biến thành hàng ngàn kiếm ảnh cản ngay trước mặt ba lão đại ác ma.
Đồng thời Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương bắn một loạt chỉ bén tợ gươm chận ngay trước mặt Xích Phát Đại Ma Tôn, Diêm Vương Tôn Giả và Vạn Độc Thánh Sư.
Bắt buộc ba lão đành phải thu hồi thân thủ đứng lại.
Phùng Phá Thạch sầm sầm tiến tới đứng trước mặt Vạn Độc Thánh Sư.
Ánh mắt chàng hiện lên sát khí đằng đằng nhìn ba lão đại ác ma.
Phùng Phá Thạch dời ánh mắt sáng rực lửa căm thù chiếu vào Vạn Độc Thánh Sư.
Chàng nghiến răng :
- Lão độc vật, năm xưa ngươi sử dụng kịch độc sát hại sư phụ ta, Tàn Hồn Quái Nhân tại Tàn Hồn động, món nợ máu đó giờ đây ta trả lên mình ngươi.
Chàng hét lớn :
- Bay ra.
Ngọn song chưởng của Phùng Phá Thạch vận mười thành xuất chiêu “Hải Nộ Triều Âm”.
Bóng chưởng khổng lồ màu thủy lục hiện ra kèm theo kình lực ầm ầm như sóng trào đại hải cuồn cuộn tới Vạn Độc Thánh Sư bề thế vô phương tránh né.
Vạn Độc Thánh Sư kinh hoàng hét :
- Tiểu quỷ ác độc.
Lão độc vật giơ ngọn chưởng lên xuất chiêu “Vạn Cổ Trùng” định đánh ngã Phùng Phá Thạch trước khi kình lực như sóng trào cuộn tới.
Nhưng đã chậm mất một giây, kình lực mạnh nặng như trái núi đã tới trước ngực Vạn Độc Thánh Sư.
Bình!
Vạn Độc Thánh Sư rống lên như bị thương, thân mình cất bổng lên năm trượng rồi rơi trở xuống va nhằm một tảng đá to lớn.
Bốp! Một tiếng.
Khi nhìn kỹ lại Vạn Độc Thánh Sư chỉ còn là một khối thịt nát nhừ, không còn hình dạng chi cả.
Xích Phát Đại Ma Tôn, Diêm Vương Tôn Giả nhìn khối thịt nát của Vạn Độc Thánh Sư đứng bất động.
Tạ Ánh Đào và Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương quay đi nơi khác không dám nhìn cái chết quá khủng khiếp của hai lão đại ác ma Lưỡng Diện Quái Nhân và Vạn Độc Thánh Sư.
Phùng Phá Thạch nhìn thi thể Vạn Độc Thánh Sư khẽ hừ một tiếng bước tới đứng cạnh Diêm Vương Tôn Giả khoảng chừng ba trượng vừa tầm chưởng lực.
Chàng rít lên căm thù :
- Diêm Vương Tôn Giả lqy, bây giờ đến lượt ngươi phải đền tội. Năm xưa vì tham vọng pho bí kíp Hàng Ma kiếm phổ ngươi kéo hàng trăm tên giáo đồ Thần Đạo giáo tới tàn sát chúng môn đồ Tạ gia trang, giết chết nhạc phụ ta là Tạ Chử Giang, kế đến ngươi và lão quỷ Xích Phát Đại Ma Tôn cùng hai lão quỷ kia tới Phùng Sơn bảo tàn sát trên bảy mươi gia nhân, giết phụ thân ta là Phùng Phá Sơn, sau đó chận đường ta và mẫu thân ta trên ngọn núi, đánh ta trọng thương bay xuống chân núi, khiến mẹ ta biệt tích một thời gian. Mới đây ngươi lại tới Phùng Sơn bảo giết mẹ ta một cách tàn nhẫn.
Tội ác của ngươi chồng chất mờ trời, hôm nay ta sẽ bắt sống ngươi, móc mắt lột da, rút gân ngươi cho ngươi một cái chết từ từ, có đủ thời gian nếm lấy mùi vị đau khổ, đền lại bao nhiêu tội ác của ngươi đã vay từ trước cho đến bây giờ.
Phùng Phá Thạch hét :
- Chuẩn bị nạp mạng!
Dứt tiếng Phùng Phá Thạch xuất chiêu “Hải Nộ Triều Âm” với mười thành công lực.
Bóng chưởng khổng lồ màu thủy lục tái xuất hiện mang theo kình lực như sóng biển tràn bờ ập tới Diêm Vương Tôn Giả.
Diêm Vương Tôn Giả gầm lên một tiếng, xuất chiêu Băng Hàn chưởng hiện ra chưởng kình màu trắng đục tiếp đón bóng chưởng màu thủy lục khổng lồ.
Một tiếng nổ như sét đánh ngang trời.
Diêm Vương Tôn Giả rống lên một tiếng, bay ra ngoài hai trên, hai cánh tay gãy gập, máu tuôn lai láng.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương phóng tới bắn năm đạo chỉ sắc bén vào người Diêm Vương Tôn Giả.
Hự...
Diêm Vương Tôn Giả kêu một tiếng nằm quay trên mắt đất rên xiết đau đớn.
Phùng Phá Thạch nhìn Diêm Vương Tôn Giả thân đầy máu cười gằn :
- Lão quỷ hãy nằm đó chờ ta giết lão quỷ Xích Phát Đại Ma Tôn rồi sẽ xử tội ngươi.
Phùng Phá Thạch bước tới đối mặt Xích Phát Đại Ma Tôn.
Xích Phát Đại Ma Tôn vốn đã hãi thầm chiêu “Hải Nộ Triều Âm” và nội lực khủng khiếp của Phùng Phá Thạch, không còn hùng hổ như trước nữa.
Lão đại ác ma nhìn Phùng Phá Thạch bằng cặp ma nhỡn xanh rờn như đống lân tinh.
Bây giờ trên bình đài còn hai đệ nhất tuyệt đại cao thủ sắp đấu với nhau một mất một còn.


Bầu không khí căng thẳng cực độ. Mọi người nghe chừng muốn mất đi cả sự thở.
Dù biết võ công của Phùng Phá Thạch hiện giờ đã đạt tới cõi siêu phàm nhập hóa, nhưng từ Mộc Trầm Hương đến Tạ Ánh Đào và Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương, luôn cả ba chị em Hoa Xuân Xuân, Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc, Từ Tôn Công vẫn phập phồng, hồi hộp, không biết chàng có thắng nổi Xích Phát Đại Ma Tôn hay không? Hay là chết trong tay lão để thiên thu di hận.
Mọi người dồn về một phía, gắn tất cả ánh mắt nhìn vào đấu trường.
Phùng Phá Thạch nhìn Xích Phát Đại Ma Tôn bằng ánh mắt chứa cả bầu trời thù hận.
Chàng nói rõ từng tiếng :
- Xích Phát lão quỷ. Ba lão đại ác ma kia đã đền xong nợ máu, giờ đã tới phiên ngươi. Trước khi ngươi chết cần kể rõ tội ác của ngươi đã vay năm món nợ máu đã qua: một là song thân ta, hai là nhạc phụ ta, ba là sư phụ ta, bốn là sư bá Địa Cốc Thần Tà, năm là Bang chủ Cái bang. Ngươi đã nghe rõ rồi thì hãy mau đền tội.
Phùng Phá Thạch vững như tòa thành, ngọn hửu chưởng cất lên vận đủ mười thành công lực.
Chàng hét lên một tiếng, xuất chiêu “Hải Nộ Triều Âm”, chưởng kình ầm ầm như sóng biển cuộn tới.
Xích Phát Đại Ma Tôn gầm lên :
- Tiểu quỷ hãy xem đây!
Ngọn chưởng xù xì của Xích Phát Đại Ma Tôn phất qua.
Chưởng kình âm u xuất hiện cất lên đón lấy bóg chưởng màu thủy lục vừa tới.
Lão đại ác ma xuất chiêu “Thái Cực Huyền Âm” với mười thành công phu.
Hai bóng chưởng xát vào nhau phát ra một tiếng nổ xét nát bầu không gian.
Phùng Phá Thạch lui một bước, khí huyết trong cơ thể nghe sôi trào.
Chàng tự nhủ :
- “Nội lực của lão Xích Phát Đại Ma Tôn này thật khủng khiếp. Chiêu “Thái Cực Huyền Âm” của lão lại vô cùng lợi hại. Ta hãy xuất chiêu “Càng Khôn Điên Đảo” mới mong thắng nổi lão”.
Thầm tính xong, Phùng Phá Thạch hét :
- Lão quỷ hãy xem chiêu “Càng Khôn Điên Đảo” của ta đoạt mạng ngươi đây!
Thân vững như trái núi, ngọn hữu chưởng của Phùng Phá Thạch cất lên bằng ngực.
Từ nội chưởng hiện ra đóa nhất quang trông như mặt trời mọc chầm chậm im lặng áp tới trước ngực Xích Phát Đại Ma Tôn.
Xích Phát Đại Ma Tôn rất đỗi kinh hoàng, gầm to một tiếng, xuất chiêu “Thái Cực Huyền Âm”, chưởng kình âm u hiện ra giao tiếp bóng chưởng như đóa nhật quang.
Chưởng quang chớp động. Một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Mặt bình đài tưởng chừng như sụp xuống, bốn bề vách núi rung rinh, hàng ngàn vạn mảnh đá nhỏ rơi xuống rào rào, cát bụi tung bay mù mịt che lấp cả bình đài.
Binh!
Xích Phát Đại Ma Tôn gầm lên như sư tử rống, thân hình to lớn bay vút vào vách núi.
Huỵch!
Xích Phát Đại Ma Tôn chạm nhằm vách núi rơi trở xuống, mọi người xem lại chỉ còn là một khối thịt bầy nhầy trông vô cùng rùng rợn.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và Tạ Ánh Đào đồng thanh thét :
- Lão quỷ đã chết rồi!
- Lão quỷ đã đền tội!
Phùng Phá Thạch thu hồi thân thủ tiến lại gần Diêm Vương Tôn Giả.
Chàng rít căm thù :
- Diêm Vương lão quỷ hãy chuẩn bị nếm mùi đau khổ, ta sắp phân thân tán cốt ngươi.
Phùng Phá Thạch cúi xuống vươn hai ngọn chỉ sắc bén cấu vào hai mắt Diêm Vương Tôn Giả.
Lão rống lên như hổ gầm, hai con mắt lòi ra ngoài, máu từ hai lỗ hổng phun ra lai láng.
Phùng Phá Thạch biến ngọn chưởng thành năm ngọn trảo cấu vào năm huyệt trước ngực Diêm Vương Tôn Giả.
Lão lại gầm lên, rồi thở hồng hộc như lợn bị chọc tiết, thân hình căng cứng chịu đựng cơn đau xé ruột gan, một lúc mới im đi, hồn về địa ngục.
Phùng Phá Thạch đứng lên chưa kịp nói gì thì chợt thấy một nam một nhiêu tiến lên bình đài.
Nhìn kỹ đó là Bạch Cốt Ma Cơ Tố Hàn Phi và Bang chủ Lâm Kiến Chương. Hai người nhìn hai thi thể của Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng cùng kêu lên, rồi cùng phóng tới...
Bạch Cốt Ma Cơ Tố Hàn Phi gục xuống thi thể Tiểu Phụng giọt lệ tuôn trào như suối.
Hình như cái chết thảm của Tiểu Phụng đã làm cho Bạch Cốt Ma Cơ Tố Hàn Phi hối hận những hành động tội ác đã qua.
Lâm Kiến Chương đứng nhìn thi thể Lâm Phùng Chân chết sững không nói năng gì.
Trước cảnh tượng thương tâm này, Phùng Phá Thạch vô cùng xúc động, thù hận trong lòng bỗng tiêu tan theo hai cái chết thảm của Lâm Phùng Chân và Tiểu Phụng.
Chàng đứng yên nhìn Bạch Cốt Ma Cơ Tố Hàn Phi đang gục khóc trên thi thể của Tiểu Phụng.
Một lúc sau, Lâm Kiến Chương cúi xuống ôm thi hài Lâm Phùng Chân lặng lẽ đi xuống núi, gương mặt thảm sầu, nước mắt còn đọng trên má lão.
Tiếp theo, Bạch Cốt Ma Cơ Tố Hàn Phi bế lấy thi thể Tiểu Phụng im lặng rời khỏi bình đài, không nhìn một ai, cũng chẳng có lời nào.
Phùng Phá Thạch nhìn theo nghẹn ngào trào lên cổ họng.
Chàng đứng trơ như pho tượng trong lòng thương xót cho hai người tình nữ đã vĩnh viễn ra đi...

 

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 103
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com