watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
19:57:4129/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân - Hồi 61-80 - Trang 5
Chỉ mục bài viết
Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân - Hồi 61-80
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tất cả các trang
Trang 5 trong tổng số 10

Hồi 69

Kim Cúc phu nhân

Mỹ phụ áo gấm cười lạnh lùng nói:
- Đây là ý kiến của chủ nhân ta.
Y nói xong lập tức quay sang hướng Chương Vĩnh Kỳ nói:
- Ngươi cứ rời khỏi đây đi.
Chương Vĩnh Kỳ nói:
- Ta đã bảo ta không đi đâu hết!
- Ngươi hết muốn sống nữa chăng?
- Thế thì chưa chắc...
Chương Vĩnh Kỳ vừa dứt lời thì lão đã gầm lên một tiếng, lao vào hướng mỹ phụ áo gấm và tấn công ra một chưởng luôn.
Đương nhiên Chương Vĩnh Kỳ không để đối phương cướp Vương Hoa đi rồi, cho nên lão đã dùng hết sức lực tấn công ra một chưởng này.
Mỹ phụ áo gấm cười lạnh lùng một tiếng, hất chưởng tới đỡ ngay.
Tức thì có một luồng kình phong đánh bạt chưởng lực của Chương Vĩnh Kỳ sang một bên, cũng đồng thời lúc này phụ nhân áo gấm xuất chưởng phản công nhanh như cắt.
Mỹ phụ áo gấm đã ra tay đánh ra một chưởng thần tốc kinh người. Chương Vĩnh Kỳ không kịp hoàn thủ gì hết, đã bị chưởng lực của đối phương đẩy lui ra sau vài bước liền.
Thình lình...
Vương Hoa gầm lớn tiếng nói:
- Hãy dừng tay lại!
Nghe tiếng hét của Vương Hoa, cả hai người song song nhảy lùi ra sau hết. Vương Hoa đã trông thấy rõ ràng công lực của Chương Vĩnh Kỳ không phải là địch thủ của mỹ phụ áo gấm, cho nên hắn mới quát bảo họ dừng tay là như thế.
Vương Hoa lạnh lùng nói:
- Lão tiền bối, người cứ đi đi!
Chương Vĩnh Kỳ thoáng ngạc nhiên nói:
- Nhưng mà ngươi...
- Tiền bối hãy yên tâm. Tiền bối cứ trở về đi, dù sao lão cũng chẳng cứu được vãn bối.
đương nhiên đây là sự thực rồi, Vương Hoa đã nằm trong tay mỹ phụ áo gấm, làm sao Chương Vĩnh Kỳ đánh lại y mà đòi cứu hắn chứ!
Chương Vĩnh Kỳ lấy làm khó xử nói:
- Nhưng mà...
- Chớ nhưng mà làm gì nữa, lão cứ việc đi tự nhiên.
Mỹ phụ áo gấm nói:
- Làm gì các hạ này cũng rất biết điều, ngươi cứ đi đi.

Chương Vĩnh Kỳ căm phẫn đứng tại hiện trường. Phải, với võ công của lão chẳng làm sao đối địch với phụ nhân áo gấm hết. Hơn nữa Vương Hoa lại nằm trong tay của đối phương thì lão biết làm thế nào cứu được hắn?
Chương Vĩnh Kỳ nghĩ như thế, cười lạnh lùng nói:
- Ta xin hỏi ngươi một việc..
- Cứ nói.
- Quý chủ nhân có quen biết Vương Hoa chăng?
- Không quen biết.
- Thế tại sao...
- Ngươi muốn hỏi tại sao ta phải đánh cướp Vương Hoa chứ gì?
- Đúng thế.
- Đương nhiên phải có nguyên do rồi.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói:
- Nguyên do thế nào?
Mỹ phụ áo gấm lạnh lùng nói:
- Ngươi không cần thiết phải thắc mắc điều này làm gì?
Vương Hoa cười khẩy nói:
- Dù sao không có gió thì chẳng có sóng. Nếu không có nguyên do thì chắc chắn y không đánh cướp ta làm gì...
Mỹ phụ áo gấm gật đầu nói:
- Phải, ngươi nói rất đúng...
- Thế thì ngươi cứ việc mang ta đi đi.
Mỹ phụ áo gấm tủm tỉm cười, giơ tay phải điểm vào huyệt đạo của Vương Hoa. Hắn khẽ kêu hự một tiếng rồi bất tỉnh nhân sự luôn.
Mỹ phụ áo gấm lập tức lượn mình phóng chạy như gió.
Chương Vĩnh Kỳ đưa mắt ngớ ngẩn nhìn đối phương cướp bắt Vương Hoa chạy mất.
* * * * *
Chẳng biết trải qua bao lâu thời gian Vương Hoa mới thức tỉnh lại. Sau khi hắn tỉnh lại, thương thế toàn thân đã lành hẳn, đồng thời các huyệt đạo cũng được giải luôn.
Vương Hoa đảo mắt nhìn xung quanh bất giác run bắn người lên.
Thấy đây là một phòng thật hoa lệ hết sức, có một thiếu phụ tuyệt sắc đang nằm trên một chiếc giường thấp.
Phụ nhân này trạc tuổi ba mươi ngoài, sắc đẹp vô song. Quả thật y chỉ khẽ cười một cái thì người ta đã mất hồn ngay. Trông thấy y khiến người phải giật mình, trống ngực đánh thình thịch không sai. Mỹ phụ áo gấm đã đánh cướp Vương Hoa đang đứng trước giường của y.
Vương Hoa từ mặt đất ngồi dậy ngay, tia mắt vừa hoang mang vừa thắc mắc của hắn chăm chăm nhìn thẳng vào người thiếu phụ tuyệt sắc ấy, hoảng hốt chẳng nói nên lời nào hết.
Đương nhiên thiếu phụ tuyệt sắc này là Kim Cúc phu nhân rồi.
Kim Cúc phu nhân mỉm cười nói:
- Ngươi đã tỉnh lại rồi ư?
Tiếng nói trong trẻo như chuông ngân ngọc chạy nghe êm tai hết sức. Nụ cười mê hồn như ngọn lửa hồng, hình như muốn thiêu hủy cả con người Vương Hoa luôn.
Vương Hoa ngây người ngay tại chỗ.
Ngay lúc ấy...
Mỹ phụ áo gấm nói:
- Này Vương Hoa, đây là Kim Cúc phu nhân, chủ nhân của ta đây.
Kim Cúc phu nhân mỉm cười nói:
- Đúng thế, ta chính là Kim Cúc phu nhân đây.
Vương Hoa nói giọng lạnh lùng:
- Ngươi muốn làm gì ta thế?
- Ta ư?
Kim Cúc phu nhân tủm tỉm cười nói:
- Đương nhiên phải có việc gì rồi!
Nụ cười của Kim Cúc phu nhân có ý vị lả lơi và mị hồn, quả thật khiến người trông thấy phải thất điên bát đảo chứ không sai.
Vương Hoa cố hết sức trấn tỉnh tinh thần lại, nói:
- Tôn giá co việc chi chỉ giáo chăng?
Kim Cúc phu nhân đưa mắt nhìn mỹ phụ áo gấm nói:
- Ngươi lui ra ngoài cho ta!
- Vâng!
Mỹ phụ áo gấm kêu vâng một tiếng, lập tức lui khỏi phòng thất hoa lệ này ngay.
Vương Hoa trông thấy thế, mặt hơi biến sắc nói:
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì thế?
Kim Cúc phu nhân cười lả lơi nói:
- Ngươi hãy qua đây...
- Qua bên đó ư?
- Phải, qua đây ta hỏi ngươi vài việc!
- Có việc gì ngươi cứ hỏi, chẳng cần phải sang đó để làm gì?
Kim Cúc phu nhân mỉm cười nói:
- Ngươi là con trai của Vương Phong chăng?
- Đúng thế.
- Phụ thân ngươi làm việc cho Chương Vĩnh Kỳ, phải vậy chăng?

Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói:
- Đúng thế.
- Ngươi có biết tại sao ta bảo môn nhân ta đánh cướp ngươi mang lại đây chăng?
Vương Hoa ngạc nhiên nói:
- Đấy là việc ta đang muốn biết.
Kim Cúc phu nhân nói:
- Thứ nhất, chốn giang hồ này đã đồn đại rằng ngươi có diện mạo anh tuấn, có thể dánh với Phan An và đẹp trai như Tống Ngọc. Ta chỉ mộ danh mà thôi...
- Ngươi...
- Ta nói lời thực đấy, thứ nhỉ, ngươi và ta có thù hằn với nhau...
Vương Hoa nghe nói thế, phải giật bắn người lên, nói:
- Ta có thù với ngươi ư?
- Đúng thế.
Vương Hoa cả kinh thất sắc nói:
- Ta có thù với ngươi ư?
- Đúng thế...
Vương Hoa cả kinh thất sắc nói:
- Ta chẳng quen biết gì với ngươi, làm gì lại có thù hằn chứ?
Kim Cúc phu nhân cười tủm tỉm nói:
- Ta chưa nói ra thì đương nhiên ngươi không hiểu rồi. Ngươi còn nhớ Huyết Thần giáo chăng?
Vương Hoa ngạc nhiên nói:
- Nói sao? Huyết Thần giáo ư?
Kim Cúc phu nhân gật đầu nói:
- Đúng thế, Huyết Thần giáo...
- Huyết Thần giáo thì thế nào?
- Huyết Thần giáo là môn phái của ta!
Vương Hoa sực hiểu ngay, té ra Huyết Thần giáo là một môn phái thuộc hạ dưới quyền của Kim Cúc phu nhân. Nói như thế Cửu Độc Thần Quân ắt phải đào tẩi đến đây chứ không sai rồi.
Hắn nghĩ tới đây bất giác lạnh toát mồ hôi.
Kim Cúc phu nhân cười lạnh lùng nói:
- Bây giờ ngươi biết rồi chứ?
- Phải, ta đã biết như thế?
- Thế thì giữa chúng ta có thù hằn rồi phải không?
Vương Hoa lạnh lùng hỏi:
- Cửu Độc Thần Quân là môn nhân của ngươi ư?
- Đúng thế. Ngươi đã giết chết hơn vài chục môn nhân của bản giáo, phải giải thích sao đây?
- Giải thích ư?
Vương Hoa cười lạnh lùng nói:
- Cửu Độc Thần Quân đã sát hại phụ mẫu ta và cả sư phụ ta nữa. Ta hận đến đỗi phải băm xác y ra thành từng mảnh vụn mới thôi. Y đã đào tẩu đến đây chăng?
- Đúng thế.
- Hãy đưa y ra đây nào.
- Để làm gì thế?
- Ta phải giết y.

Kim Cúc phu nhân cười khúc khích nói:
- Ngươi chưa có bản lãnh làm được việc này đâu, đồng thời ta không thể nào giao y cho ngươi được. ngoài ra còn một số việc ngươi chưa biết...
- Việc gì thế?
- Chính ta bảo y làm như thế!
- Nói sao?
Vương Hoa lại thất thanh kêu lên lần nữa. Chính là Kim Cúc phu nhân sai Cửu Độc Thần Quân sát hại phụ mẫu của hắn được sao? Quả thật đây là một việc không thể nào tưởng tượng được.
Vương Hoa kinh hãi hỏi:
- Chính ngươi sai y làm thế sao?
- Đúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao thế?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói:
- Hận!
- Nói sao? Hận ư?
- Đúng thế.
- Hận ư? Hận ai thế?
- Hận phụ thân ngươi.
Vương Hoa cả kinh thất sắc nói:
- Phụ thân ta có quan hệ gì với ngươi chăng?
- Ngươi không biết sao?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói:
- Đúng thế, ta không biết gì hết.
Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Thôi được, ta sẽ nói cho ngươi biết. Ta từng yêu phụ thân ngươi, thế nhưng phụ thân ngươi lại đi cưới mẫu thân ngươi...
Vương Hoa mặt hơi biến sắc nói:
- Vì thế mà ngươi phải hại người sao?
- Đúng thế, phụ thân ngươi lừa giỡn cảm tình ta, sau đó bỏ rơi ta. Thế rồi ta hận y, ta tuyên thệ rằng ta phải báo thù này mới xong.
Sau khi ta có duyên học được võ công của một dị nhân, ta vốn muốn đi tìm kiếm y, nhưng mà ta đã không làm thế...
- Tại sao vậy?
Kim Cúc phu nhân cười nham hiểm nói:
- Ta muốn y chết một cách mù mờ, không hiểu gì hết, vì ta hận y hết sức. Một hôm ta gặp Vương Bán Tiên, y đã nói cho ta biết Chương Vĩnh Kỳ lấy được quả Thủy Tinh Cầu!
Vương Hoa căm phẫn hét lớn tiếng nói:
- Thế rồi ngươi hãm hại lão chứ gì?
- Không, ngươi lầm rồi, còn một việc ngươi chưa biết....
- Việc gì thế?
- Sau khi xa cách phụ thân ngươi, trong cơn thương tâm và căm phẫn, ta đã lấy một người. Nhưng mà ta chẳng yêu y chút nào hết, ngươi có biết người đàn ông ấy là ai chăng?
Vương Hoa ngạc nhiên hỏi:
- Ai thế?
- Chương Thiếu Đường, là đệ đệ của Chương Vĩnh Kỳ!

Vương Hoa thất thanh kêu lên hoảng hốt:
- Nói sao?
Vương Hoa đã kinh ngạc kêu lên lần nữa, quả thật đây lại là một việc ra ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Thế nào? Ngươi đã bất ngờ chăng?
- Đúng thế.
- Ta chỉ mang tâm ý báo phục mà lấy Chương Thiếu Đường. Có lẽ sự báo phục này không có lợi ích gì hết. Phụ thân ngươi chẳng lo lắng quan tâm chút nào hết.
Vương Hoa sực nhớ ra một việc, lên tiếng hỏi:
- Thế rồi, ngươi phái Chương Thiếu Đường đến Thông Thiên quan để hại Chương Vĩnh Kỳ và phụ mẫu ta?

Hồi 70

Lòng dạ đàn bà độc ác nhất

Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Đúng thế, ngươi đoán chẳng sai chút nào...
Vương Hoa nghiến răng kêu ken két nói:
- Chẳng trách gì lúc Chương Thiếu Đường sắp chết, y bảo rằng y bị người ta bắt ép.
- Phải, chính ta bắt ép y làm việc này. Lúc đó y không bằng lòng, nhưng ta đã bắt ép y và nói rằng nếu y không nghe lời ta thì vĩnh viễn ta không gặp y nữa.
Chương Thiếu Đường đã tha thiết yêu ta đến đỗi phát khùng.
Ta bảo Chương Thiếu Đường làm việc này sẽ được hai lợi ích. Thứ nhất ta sẽ lấy được Thủy Tinh Cầu, thứ nhì ta sẽ giết chết được phụ thân ngươi...
Vương Hoa nghiến răng ken két nói:
- Quả nhiên ngươi cay độc hết sức.
Kim Cúc phu nhân không giận hờn chút nào hết. Y chỉ cười khẩy nói:
- Người ta thường nói lòng dạ đàn bà độc ác nhất, hơn nữa chính phụ thân ngươi có lỗi với ta trước, ta cực chẳng đã phải sử dụng thủ đoạn như thế.
Hai mắt Vương Hoa bắn ra luồng sát khí khủng bố kinh người hết sức. Y hét lớn tiếng nói:
- Ta phải giết ngươi!
Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Ngươi không có bản lãnh như thế. Nhưng hôm nay ta không muốn sử dụng thủ đoạn đã từng đối phó với phụ thân ngươi để đối phó với ngươi. Ta muốn công bằng giải quyết.
Vương Hoa lạnh lùng hét lớn nói:
- Công bằng giải quyết thế nào?
Kim Cúc phu nhân nói:
- Thứ nhất, ta phải lấy ngươi...
Vương Hoa mặt mày biến sắc, nói:
- Nói sao? Ngươi nói gì thế?
Kim Cúc phu nhân cười lả lơi nói:
- Ta chẳng phải một liệt nữ. Ta từng có quan hệ bất tầm thường với nhiều người đàn ông rồi...
- Ngươi là người đàn bà mất nết, không biết xấu hổ.
Kim Cúc phu nhân cười đắc ý nói:
- Đúng thế, ta là người đàn bà mất nết, nhưng mà ta phải lấy ngươi, tại vì ta chưa lấy được phụ thân ngươi thì ta phải lấy con trai y...
Vương Hoa cười như điên như cuồng nói:
- Ngươi chớ mơ mộng quá thế.
- Nhưng mà ta có món đồ giá trị trao đổi.
- Món đồ giá trị ư?
- Phải, ta sẽ giao Cửu Độc Thần Quân cho ngươi...
Vương Hoa giật bắn người lên, nói:
- Ngươi nói thế nào?
Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Nếu như ngươi bằng lòng cùng ta giao hoan, ta sẽ sẵn sàng giao Cửu Độc Thần Quân cho ngươi để đền đáp ngươi.

Vương Hoa nghe nói thế bất giác động lòng ham muốn.
Hình như đây cũng là một việc hắn không dám tin tưởng. Dâm phụ này đã vì mình mà không thiết giao Cửu Độc Thần Quân cho mình được chăng?
Nhưng mà mình lại chẳng thể cùng người thù hãm hại cha mẹ mình làm những việc hạ lưu bỉ ổi như thế.
Đương nhiên không thể làm việc bẩn thỉu này được rồi.
- Chớ nói không thể làm như thế, cho dù y không phải là hung thủ đã sát hại phụ mẫu mình. Tóm lại Vương Hoa cũng không thể cùng tiện nữ nhân này làm ra những hành vi đê tiện như thế được.
Kim Cúc phu nhân cười khẩy hỏi:
- Thế nào?
Vương Hoa bỗng tỉnh hồn lại nói:
- Làm sao, giao hoan với ngươi ư?
Kim Cúc phu nhân cười lả lơi nói:
- Khùng tiểu tử, giao hoan mà ngươi cũng không biết sao?
Vương Hoa không biết thật ư? Đương nhiên hắn phải am hiểu rồi.
Vương Hoa giả vờ ngớ ngẩn, lạnh lùng nói:
- Đúng thế, ta không biết gì cả.
Kim Cúc phu nhân cười lả lả lơi lơi:
- Ta nói cho ngươi biết luôn, giao hoan tức là muốn nói ta và ngươi cùng ở chung một phòng tìm thú vui tình dục đó.
Đương nhiên Vương Hoa chẳng lấy làm ngạc nhiên trước câu nói này, vì hắn chỉ cố tình muốn hỏi y mà thôi.
Vương Hoa nghĩ thầm trong bụng:
- “Tại sao ta không giết chết Cửu Độc Thần Quân trước rồi mới tính sau chứ!”
Hắn nghĩ như thế bèn mỉm cười nói:
- Ngươi thích thú ta như thế thật sao?
- Đúng thế.
- Nếu ta không bằng lòng thì sao?
- Ta còn nhiều biện pháp khác...
Vương Hoa cười khẩy nói:
- Nói như thế, ngươi quyết phải lấy ta cho bằng được mới thôi?
Kim Cúc phu nhân gật đầu nói:
- Đúng thế, ta chưa nếm mùi ngọt của Vương Phong, nhưng mà ta lại muốn thử nếm mùi vị của con trai y thế nào?
Lời nói thô tục hạ lưu hết sức.
Hình như Kim Cúc phu nhân chẳng biết hai chữ sĩ nhục là gì hết. Mồm miệng nói toàn những lời bẩn thỉu hạ lưu thế mà y lại chẳng cảm thấy xấu hổ gì hết.
Vương Hoa cười nhạt, nói:
- Ta đáng giá thế sao?
- Đúng thế.
- Cửu Độc Thần Quân là môn nhân của ngươi ư?
- Y không còn giá trị lợi dụng nữa.
Nghe nói như thế, Vương Hoa đã lạnh toát mồ hôi. Người đàn bà này vừa dâm đãng vừa độc ác, quả thật khiến người nghe thấy phải ớn lạnh tóc gáy không sai.
Vương Hoa mỉm cười nói:
- Thôi được, ta bằng lòng điều kiện của ngươi!
- Ngươi bằng lòng thật chứ?
- Chẳng lẽ ta nói dối ngươi sao?
- Thế thì hãy lên giường ngay.
- Nói sao? Lên giường ngay bây giờ ư?

Kim Cúc phu nhân cười lả lơi nói:
- Chẳng phải ngươi đã bằng lòng với ta rồi sao?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói:
- Phải, ta đã bằng lòng.
- Bằng lòng thì ngươi phải lên giường chứ?
Vương Hoa lạnh lùng nói:
- Không.
- Thế nào? Ngươi lại nuốt lời chăng?
- Không phải thế.
- Thế thì...
Vương Hoa cười lạnh lùng nói:
- Này Kim Cúc phu nhân. Chúng ta không thể nói chuyện cho rõ ràng trước đã. Ta bị ngươi cướp bắt đến đây, con người ta nằm trong tay ngươi, muôn một ngươi đánh lừa ta...
- Đánh lừa ngươi?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói:
- Phải, có ai biết ngươi đã mưu tính những gì chứ?
Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Ý của ngươi muốn ta giao Cửu Độc Thần Quân cho ngươi trước chứ gì?
- Đúng thế.
Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Này Vương Hoa, ngươi chớ tự cho rằng mình thông minh nha.
- Tự cho mình thông minh?
Kim Cúc phu nhân cười nham hiểm nói:
- Ta rất am hiểu lòng dạ ngươi. Ngươi muốn giết chết Cửu Độc Thần Quân trước sau đó mới đối phó với ta chứ gì?
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác giật mình, toát cả mồ hôi lạnh.
Quả thật Kim Cúc phu nhân này không phải hạng người tầm thường dễ đánh lừa rồi, chỉ dựa vào điểm y đã đọc được tâm ý của Vương Hoa, như thế cũng đủ khiến Vương Hoa cả kinh thất sắc rồi.
Vương Hoa nghĩ đến đây lạnh lùng nói:
- Không bằng lòng như thế thì coi như xem giao hẹn lúc nãy không thành.
Bỗng Kim Cúc phu nhân cười khẩy nói:
- Ta bằng lòng điều kiện của ngươi.
Lần này đến phiên Vương Hoa kinh ngạc nữa, quả thật tâm kế của Kim Cúc phu nhân khó có thể lường được.
Hắn ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi bằng lòng điều kiện của ta?
- Phải, ta bằng lòng điều kiện của ngươi nhưng ta chẳng sợ ngươi chơi thủ đoạn gì hết, cũng không sợ ngươi đến lúc đó bất phục tùng ta nữa. Ta còn nhiều biện pháp lắm, không sợ ngươi chạy đi.
Vương Hoa run bắn người lên, lấy hết sức trấn tĩnh tinh thần nói:
- Đương nhiên, ta chỉ là cá trong chậu của ngươi mà thôi.
Kim Cúc phu nhân cười lạnh lùng nói:
- Ngươi biết được điều này thì khá lắm.
Kim Cúc phu nhân nói tới đây bèn gọi to một tiếng.
- Diễm Mai Côi!
Mỹ phụ áo gấm lúc này kêu vang một tiếng, bước vào phòng ngay. Y vái chào Kim Cúc phu nhân nói:
- Phu nhân có điều chi dạy bảo.
- Ngươi mang Cửu Độc Thần Quân vào đây cho ta.
Diễm Mai Côi ngạc nhiên nói:
- Mang Cửu Độc Thần Quân vào đây sao?
- Đúng thế.
- Vâng, đệ tử tuân lệnh.
Nói xong, Diễm Mai Côi bước ra khỏi phòng ngay.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói:
- Này Vương Hoa, bây giờ ngươi hài lòng rồi chứ?
Vương Hoa lạnh lùng nói:
- Được.

gương mặt Kim Cúc phu nhân nở nụ cười thèm thuồng đắc ý hết sức.
Vương Hoa đã thắng hiệp thứ nhất, nhưng mà hắn hiểu rằng có lẽ hiệp sau hắn phải thua thật nặng.
Võ công của Kim Cúc phu nhân ắt phải cao siêu kinh người, đó là việc hắn đã tiên liệu trước rồi, bằng không y chẳng bao giờ dám giải huyệt cho mình đâu.
Đến lúc đó, ngoại trừ hắn còn con đường liều mạng, ngoài ra hắn không còn con đường nào lựa chọn nữa.
Chẳng mấy chốc có tiếng chân bước vang tới. Vương Hoa quay người sang nhìn, hắn đã trông thấy Diễm Mai Côi lôi lão Cửu Độc Thần Quân vào phòng.
Vương Hoa mặt hơi biến sắc.
Diễm Mai Côi đẩy Cửu Độc Thần Quân tới trước mặt Kim Cúc phu nhân, chỉ thấy sắc mặt Cửu Độc Thần Quân lạnh như tiền, không có biểu hiện gì hết.
Y cung kính nói:
- Chủ nhân có điều chi dạy bảo?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói:
- Ngươi có quen biết Vương Hoa này chăng?
Cửu Độc Thần Quân liếc mắt nhìn thấy Vương Hoa, mặt mày tái mét nói:
- Đệ tử biết hắn!
- Hắn đến đây tìm ngươi...
- Vâng!
- Ta giao ngươi cho hắn!
Cửu Độc Thần Quân nghe nói thế, mặt mày tái mét không còn chút máu, mồ hôi trên trán toát ra lấm tấm.
Y hoảng hốt nói giọng run run:
- Chủ nhân... giao đệ tử cho hắn ư?
- Đúng thế.
- Nhưng, hắn là thù nhân của bản giáo!
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói:
- Ta đã biết như thế, tại ngươi bất lực thôi!
Cửu Độc Thần Quân hớt hãi nói:
- Thưa chủ nhân...
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói:
- Ngươi chớ phí lời nữa, ngươi hãy nói chuyện với Vương Hoa đi.
- Thưa chủ nhân, sao... người lại đối xử với đệ tử như thế...
- Thế thì ta phải đối xử với ngươi như thế nào nữa đây?
Cửu Độc Thần Quân van xin nói:
- Thưa chủ nhân, đệ tử chưa bao giờ trái lệnh của người, thậm chí chủ nhân bảo đệ tử dâm sát Tiểu Yến và Mỹ Mỹ, tỳ nữ của Thủy Tinh mỹ nhân...
Vương Hoa nghe y nói thế, bất giác thất thanh kêu lên hoảng hốt:
- Nói sao? Chính ngươi đã hãm hại cả Mỹ Mỹ nữa ư?
- Đúng thế, chủ nhân bảo ta hãy yêu y trước, sau đó dâm hại y luôn.
Vương Hoa hỏi:
- Tại sao thế?
- Vì quả Thủy Tinh Cầu!
Cửu Độc Thần Quân lại tiếp tục van xin:
- Chủ nhân, người... không thể đối xử với ta như thế này được. Những việc gì mà chủ nhân giao phó đệ tử đã hoàn toàn làm tròn hết.
Bấy giờ Vương Hoa đã hiểu hết mọi việc.
Lúc đầu Kim Cúc phu nhân cho rằng có lẽ Mỹ Mỹ đã biết tung tích Thủy Tinh Cầu ở đâu cho nên y đã sai Cửu Độc Thần Quân đầu độc y.
Quả thật lòng dạ của mụ Kim Cúc phu nhân này cay độc hết sức.
Bỗng nhiên Kim Cúc phu nhân gầm lên nói:
- Ngươi làm cho vài chục môn nhân mất mạng sống, chỉ căn cứ một tội này thì ngươi cũng đủ mang ra xử quyết rồi, bây giờ ta mang ngươi trao cho Vương Hoa chẳng quá đáng chút nào chứ?

Cửu Độc Thần Quân vừa kinh hãi vừa thất vọng.
Kim Cúc phu nhân nói:
- Này Vương Hoa, ta giao y cho ngươi nha.
Vương Hoa cười lạnh lùng bước sang hướng Cửu Độc Thần Quân. Cửu Độc Thần Quân hoảng hốt đưa mắt chăm chăm ngắm nhìn Vương Hoa, toàn thân y run lẩy bẩy không dừng.
Vương Hoa nói giọng lạnh như tiền:
- Này Cửu Độc Thần Quân, ngươi không ngờ có một ngày hôm nay chứ?
Cửu Độc Thần Quân mặt mày hớt hãi nói:
- Ngươi... muốn làm gì ta đây?
- Giết ngươi!
Vương Hoa nói giọng lạnh như tiền:
- Nhưng mà ta sẽ cho ngươi được chết một cách khẩu phục tâm phục. Ngươi cứ việc xuất thủ bảo vệ đi.
Cửu Độc Thần Quân ngạc nhiên nói:
- Xuất thủ ư? Huyệt đạo ta đã bị khóa chế rồi.
Vương Hoa thoạt ngạc nhiên, sau đó nói:
- Này Kim Cúc phu nhân, ngươi hãy giải huyệt cho y, ta không muốn giết y như thế.
Kim Cúc phu nhân khẽ gật đầu lạnh lùng nói:
- Được, Diễm Mai Côi, ngươi hãy giải huyệt cho Cửu Độc Thần Quân.
Diễm Mai Côi dạ một tiếng, lập tức chuyển mình giơ ngón tay ngọc điểm một cái nhanh như cắt, tức thì giải hết huyệt đạo cho Cửu Độc Thần Quân ngay.
Vương Hoa lạnh lùng nói:
- Này Cửu Độc Thần Quân, ngươi cứ điều tức dưỡng sức giây lát trước.
Cửu Độc Thần Quân khẽ gật đầu, rồi ngồi xuống vận công điều tức trong giây lát, sau đó đứng dậy nói:
- Chúng ta có thể động thủ được rồi.
Vương Hoa đưa mắt chăm chăm nhìn Cửu Độc Thần Quân nói:
- Thế thì ngươi xuất thủ trước đi.
- Được!
Cửu Độc Thần Quân gầm lên một tiếng, y lượn mình chuyển thật nhanh, không phải tấn công Vương Hoa, mà lại lao người vào hướng Kim Cúc phu nhân như điện chớp.
Cửu Độc Thần Quân đã nhảy vồ vào hướng Kim Cúc phu nhân và bất thình lình hết sức đồng thời phóng ra một chưởng mãnh liệt kinh người.

HOMECHAT
1 | 1 | 90
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com