watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
00:40:5030/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân - Hồi 41-60 - Trang 7
Chỉ mục bài viết
Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân - Hồi 41-60
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tất cả các trang
Trang 7 trong tổng số 10

Hồi 53

Tỳ nữ Mỹ Mỹ bị nạn

Võ Lâm Hoàng Đế khẽ gật đầu nói:
- Đúng thế, nếu như ta đến chậm một chút thì ngôi nhà này e rằng đã chìm sâu dưới đáy hồ rồi.
- Người này độc ác vô cùng.
- Phải, quả thật y cay độc hết sức.
- Mời tiền bối theo vãn bối vào trong.
- Được, để ta ném túi thuốc nổ này vào trong hồ trước đã.
Võ Lâm Hoàng Đế lập tức nhặt túi thuốc nổ ấy ném vào trong hồ, sau đó theo Ngô Tinh đi vào Thủy Tinh lầu.
Võ Lâm Hoàng Đế trông thấy sự khí phái, hùng vĩ của Thủy Tinh lầu đã khen ngợi hết lời luôn.
Bây giờ...
Một tràng những tiếng chân bước từ hậu thất vang tới, kế đó thấy Thủy Tinh mỹ nhân bước ra. Thủy Tinh mỹ nhân thoáng trông thấy Võ Lâm Hoàng Đế thì lấy làm ngạc nhiên hết sức.
Võ Lâm Hoàng Đế vội rảo bước tiến tới nói:
- Ngươi chính là Thủy Tinh mỹ nhân ư?
Thủy Tinh mỹ nhân gật đầu nói:
- Đúng thế, tiền bối là...
Ngô Tinh tiếp lời nói:
- Thưa mẹ, lão là gia gia của Vương Hoa.
- Ồ... mời tiền bối ngồi. Chính vì Vương Hoa mà lão đến đây chăng?
- Không phải.
Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Hôm nay hân hạnh được gặp tôn giá, quả thật tiếng tăm của Thủy Tinh mỹ nhân danh bất hư truyền, dung mạo tuyệt thế diễm lệ hơn người.
- Tiền bối quá lời thế.
- Chẳng quá lời chút nào hết.
Thủy Tinh mỹ nhân quay sang hướng Ngô Tinh hỏi:
- Tinh nhi, lúc nãy xảy ra việc gì thế?
- Thưa mẹ, lúc nãy Vương Bán Tiên đến đây nữa, y mang một túi thuốc nổ đến đây, định phá sụp bản lầu..
- Có thật ư?
- Chẳng sai chút nào hết, nếu như chẳng nhờ vị gia gia của Vương Hoa kịp thời phát giác, e rằng bọn ta đã chết sụp dưới đáy hồ từ nãy giờ rồi.
- Tay này cay độc thật!
Sắc mặt của Thủy Tinh mỹ nhân lộ ra sát khí khủng bố.
Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Đúng thế, người này chẳng những lòng dạ lang sói, vả lại đa mưu túc kế. Thân phận y đã bại lộ, biết đâu y sẽ khơi dậy một trận huyết kiếp võ lâm chứ không sai.
Đồng thời y đã cướp được Thủy Tinh Cầu, rất có thể sẽ giết chết Chương Vĩnh Kỳ luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân cau mày hỏi:
- Bản nhân có thể thỉnh giáo tôn tánh đại danh của tiền bối chăng?
- Lão phu tên là Châu Mã.
- Ồ! Té ra là Võ Lâm Hoàng Đế...

Võ Lâm Hoàng Đế khẽ cười, nói:
- Lão phu chẳng dám đảm đương bốn chữ Võ Lâm Hoàng Đế này nữa rồi.
- Lúc nãy lão bảo rằng chẳng phải đến đây tìm Vương Hoa ư?
- Đúng thế.
- Thế thì lão...
- Ta vốn chẳng hề hay biết ngươi ở đây, và cũng chẳng biết Vương Hoa ở đây nữa.
Ta chỉ thọ uỷ thác của người mà đến đây thôi...
- Thọ uỷ thác của người mà đến đây?
- Đúng thế, có phải ngươi có một nữ tỳ tên là Mỹ Mỹ chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân run bắn người lên, nói:
- Đúng thế... ả...
- Ả bị hại rồi.
- Bị hại ư?
- Phải...
- Ai đã hại ả chứ?
Võ Lâm Hoàng Đế lắc đầu nói:
- Điều này thì ta không được rõ lắm, sự việc xảy ra thế này. Lần trước ta từng nghe Vương Hoa nói lại rằng hắn nghe Vương Bán Tiên nói rằng có một Nữ Yêu ở một cốc địa trong núi Cửu Linh Sơn. Nghe nói Nữ Yêu này có thể trị bất cứ loại bệnh thương kỳ quái nào. Tại vì ta nhận thấy rằng có lẽ Nữ Yêu này chính là cô gái từng xuất hiện giang hồ tìm kiếm Thủy Tinh Cầu năm xưa...
Lão nói đến đây, dừng lại giây lát, đưa mắt nhìn Ngô Tinh, nói tiếp:
- Hôm đó, sau khi ta chia tay với Vương Hoa và Ngô cô nương, ta liền tìm đến sơn cốc ấy. Trong sơn cốc quả nhiên có một ngôi nhà khủng bố.
Ta đã gặp Mỹ Mỹ tại nơi đó.
Y bị người ta dùng dây xích sắt khóa lại.
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Người nào đã đối phó với y tàn nhẫn đến thế?
Võ Lâm Hoàng Đế lắc đầu nói:
- Điều này thì ta chẳng rõ rồi...
- Phải chăng lại chính là tay Vương Bán Tiên nữa?
- Thế thì chẳng rõ, nhưng mà y quen biết người đó. Y đã bị hiếp dâm...
- Nói sao? Y đã bị hiếp dâm?
- Phải, sau khi y bị hiếp dâm, ngươi đàn ông ấy mới hạ độc thủ. Chẳng những dùng dây xích sắt khóa y lại, đồng thời bắt ép y uống một thứ thuốc cực độc, cứ cách mỗi một hôm sẽ phát cơn điên một lần....
Thủy Tinh mỹ nhân hoảng hốt nói:
- Lão... nói thật chứ?
- Đúng như thế, nhưng mà có một điều khó hiểu vô cùng. Năm năm trước đây quả thật y từng cứu sống một người...
- Cứu ai thế?
- Vương Bán Tiên.

Thủy Tinh mỹ nhân ngạc nhiên nói:
- Thế thì...
- Lúc đó Vương Bán Tiên chẳng phải bị rắn độc cắn, mà là trúng phải một loại độc dược. Chính y đã cứu Vương Bán Tiên.
- Nói như thế người hãm hại y không phải là Vương Bán Tiên rồi.
- Điều này thì ta cũng không được rõ lắm!
- Về sau thế nào nữa?
- Lúc ta đến gặp y, hình như y oán hận đàn ông hết sức. Lúc ấy y cũng muốn giết cả ta, nhưng sau khi y biết ta là ai, y bèn phó thác ta về đây báo cáo việc này cho ngươi biết.
Thủy Tinh mỹ nhân hớt hải nói:
- Thế thì biết làm sao bây giờ?
Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Ta đã xem xét dây xích sắt khóa trong người y rồi. với công lực ta không thể nào làm đứt lìa ra được hết. Y nói ngươi có một thanh kiếm...
- Phải, ta có một thanh Thủy Tinh Kiếm.
- Y phó thác cho ta nói lại việc này cho ngươi biết. Nếu như ngươi có thể đích thân đến cứu y thì hay biết mấy. Muôn một ngươi có điều chi bất tiện thì ta sẵn sàng ra sức.
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Hình như việc này không thể như thế được...
- Không thể như thế được ư?
- Mỹ Mỹ theo ta từ lúc còn bé, võ công của y chẳng kém gì ta. Hình như không thể nào có ai ép buộc y được...
Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Nhưng mà đây là sự thật.
Thủy Tinh mỹ nhân đã sợ quýnh cả lên.
Sự xuất hiện chiêu Vương Bán Tiên đủ làm cho y kinh hãi rồi.
Bây giờ một tỳ nữ của y lại xảy ra sự biến như thế, đương nhiên sự kiện này làm cho y kinh ngạc nhiều hơn.
Võ Lâm Hoàng Đế cảm khái thở dài, nói:
- Thế rồi ta bèn hấp tấp tìm đến đây ngay. Ai ngờ lại đụng phải lúc Vương Bán Tiên chuẩn bị giựt nổ Thủy Tinh lầu của ngươi.
Thủy Tinh mỹ nhân cảm khái thở dài nói:
- Quả thật ta chẳng ngờ lại xảy ra một số việc liên tục như thế...
Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Ta có thể thỉnh giáo ngươi một việc chăng?
Tiền bối cứ việc nói:
- Ngô cô nương này là con gái của ngươi ư?
- Đúng thế...
- Thế thì tôn phu là..
- Chương Vĩnh Kỳ!
- Nói sao? Y là con ruột của Chương Vĩnh Kỳ ư?
Lần này đến phiên Võ Lâm Hoàng Đế phải giật mình kinh hãi ngây người tại chỗ luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân cười nhạt nói:
- Tiền bối lấy làm bất ngờ chăng?
- Phải, ta... chưa nghe nói điều này bao giờ.
Thủy Tinh mỹ nhân buồn bã nói:
- Thật ra không bất cứ một ai biết được sự kiện này hết. Thời gian hai ta chung sống với nhau rất là ngắn ngủi. Đó là việc cách đây hai mươi năm về trước...

Thế rồi y mang mối tình giữa y và Chương Vĩnh Kỳ quen biết thể nào kể lại cho Võ Lâm Hoàng Đế nghe một phen.
Võ Lâm Hoàng Đế nghe kể xong, đã cười nhạt nói:
- Như thế ngươi chỉ làm cho tự thân thêm đau khổ mà thôi. Nếu như năm xưa hai người thông cảm hiểu nhau thì cũng chẳng có sự việc ngày hôm nay rồi.
- Phải...
- Ngươi chẳng hề hay biết chút nào về sự việc y đã kết hôn ư?
- Đúng thế, nếu như ta hay biết y đã lập gia đình thì ta cũng chẳng bảo con gái ta đi tìm y làm gì nữa.
Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Ngươi có biết sự việc giữa hai vợ chồng y chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân khẽ gật đầu nói:
- Vương Hoa đã nói cho ta nghe hết mọi việc. Hắn nói rằng Chương Vĩnh Kỳ đã giết vợ y và hiện giờ y vẫn còn sống, có phải như vậy không?
- Đúng thế.
- Tại sao vậy?
- Chương Vĩnh Kỳ hoài nghi vợ y không giữ tiết.
- Không giữ tiết chăng?
- Phải, tình hình bên trong đã xảy ra thế nào thì bọn này không biết, vì hiện bây giờ Chương phu nhân đang còn ở trong tình trạng hôn mê.
- Y còn hy vọng cứu sống được chăng?
- Điều này khó nói lắm.
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Trông tình hình ta đành phải xuất hiện giang hồ một lần rồi.
Võ Lâm Hoàng Đế hỏi:
- Có thật ngươi đồng ý xuất hiện giang hồ ư?
- Phải, tại vì sự việc xảy ra trầm trọng lắm rồi. Trông tình hình ta phải phá lời hứa hẹn năm xưa rồi.
Võ Lâm Hoàng Đế gật đầu nói:
- Thế thì hay nhất. Ồ! Phải rồi, còn Vương Hoa đâu rồi?
- Vương Hoa đang tọa công tại hậu thất, chắc cũng sắp xong rồi.
Võ Lâm Hoàng Đế khẽ cười nói:
- Có người huấn luyện Vương Hoa thì thành tựu về sau của hắn phải khá lắm.
Ngay lúc ấy...
Từ hậu điện vang tới tiếng chân bước, kế đó thấy Vương Hoa bước ra. Hắn thoáng trông thấy Võ Lâm Hoàng Đế, bất giác lấy làm ngạc nhiên nói:
- Gia gia, chính là ông ư?
Võ Lâm Hoàng Đế cười ha hả nói:
- Đúng thế, chính là gia gia đây!
- Gia gia, làm thế nào ông lại biết cháu ở đây thế?
- Gia gia là thần tiên mà...
Ngô Tinh nói:
- Vương thiếu hiệp, gia gia ngươi gạt ngươi đấy. Thật ra lão chẳng biết ngươi ở đây, lão đến đây vì có công việc riêng thôi...
Võ Lâm Hoàng Đế cười hì hì nói:
- Ta nói rằng ngươi may mắn thật, chẳng những không chết mà ngược lại, còn được một sư phụ xuất sắc truyền thụ võ công cho ngươi nữa...
Vương Hoa mỉm cười nói:
- Thảy đều nhờ Ngô tiền bối hậu ái cả, gia gia, ông có việc gì mà đến đây thế?
Võ Lâm Hoàng Đế mang mọi việc thuật lại cho Vương Hoa nghe một phen.
Vương Hoa nghe kể xong, cả kinh nói:
- Quả nhiên người đó là tỳ nữ của Ngô tiền bối, thế thì chúng ta phải mau đến đấy cứu y mới được.
- Đương nhiên, võ công của ngươi học được ra sao rồi?
- Chỉ học được chút ít mà thôi.

Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Ta đã dạy hết sở học của ta cho hắn. Thật ra võ công bây giờ của hắn có lẽ không còn thua kém ta nữa.
Vương Hoa vội nói:
- Vãn bối ngu xuẩn chậm chạp, xin Ngô tiền bối chớ buồn phiền.
Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Thôi được, tất cả mọi người không nên khách sáo nữa. Lão thấy rằng chúng ta nên đi ngay thì tốt hơn.
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Được, chờ ta thu dọn nhà cửa một chút, ta sẽ đi với các ngươi ngay.
Ngô Tinh nói:
- Thưa mẹ! Con cũng vào trong thu dọn đồ đạc nha.
- Con cứ đi đi.
Ngô Tinh nói với Vương Hoa:
- Vương thiếu hiệp, ngươi giúp ta một tay nha.

Hồi 54

Hoành sanh tình trường

Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói:
- Giúp ngươi một tay?
- Đúng thế!
- Được.
Ngô Tinh cười rất tươi, cất bước đi vào hậu thất. Vương Hoa thẹn thùng đưa mắt nhìn Võ Lâm Hoàng Đế, sau đó xoay người đi theo Ngô Tinh ngay.
Võ Lâm Hoàng Đế thoáng ngạc nhiên giây lát.
Bỗng Thủy Tinh mỹ nhân khẽ thở dài một tiếng. Võ Lâm Hoàng Đế nói:
- Có việc gì đâu mà ngươi phải thở dài như thế?
Thủy Tinh mỹ nhân cảm khái thở dài nói:
- Ta hơi cảm xúc mà thôi.
- Xúc cảm ư?
- Đúng thế, con gái ta...
- Y đã yêu Vương Hoa?
- Chắc tiền bối phải trông thấy điểm này chứ?
- Phải, ta đã nhìn thấy như thế.
Thủy Tinh mỹ nhân cảm thán nói:
- Thế chẳng phải là y tự chuốc lấy đau khổ ư?
- Vì sao?
- Ta nghe Vương Hoa nói rằng hắn đã có hai tình nhân.
Võ Lâm Hoàng Đế cười bí mật nói:
- Quả thật hắn chẳng nói hư dối chút nào hết. Nhưng ngươi có biết hai ý trung nhân của hắn là ai chăng?
- Ai thế?
- Hai đứa con gái sanh đôi của Chương Vĩnh Kỳ.
- Trùng hợp như vậy sao?
- Phải, việc thiên hạ lạ như thế đấy. Cả hai đứa con gái của Chương Vĩnh Kỳ đồng thời yêu thương Vương Hoa, bây giờ lại thêm một đứa con gái của y yêu hắn nữa.
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Tiền bối, ta có thể phó thác ngươi một việc chăng?
- Có phải việc của con gái ngươi ư?
...(thiếu 1 trang) Vương Hoa nói:
- Ta đang có tâm sự.
- Tâm sự thế nào?
- Thôi đừng hỏi nữa.
Ngô Tinh bỗng dừng bước lại nói:
- Chẳng phải ngươi không ưa ta chăng?
Vương Hoa ngạc nhiên nói:
- Làm gì có chuyện đó!
- Hứ! Ngươi chớ nói dối với ta nữa. ngươi chẳng ưa thích gì ta, ngươi chẳng muốn đi chung với ta. Lúc ngươi còn ở nhà ta, ngươi thường hay tránh né ta...

Nói tới đây, Ngô Tinh uất nghẹn nhỏ xuống hai giọt lệ.
Tức thì Vương Hoa ngây người tại chỗ luôn, có lẽ Ngô Tinh nói phải, hắn đang tránh né y.
Đương nhiên phải có nguyên do rồi.
Vương Hoa nghĩ rằng hắn đã có Chương Linh Linh và Chương Thanh Thanh, hắn cho rằng hắn phải cảm thấy đủ rồi. Đối với tình ý của Ngô Tinh không phải hắn không biết, mà là hắn luôn luôn cảnh giác mình chớ có lọt vào lưới tình này nữa.
Hắn không muốn Ngô Tinh đau khổ.
Đương nhiên giữa họ chưa hiểu với nhau gì hết. Vương Hoa am hiểu Ngô Tinh yêu hắn, thế nhưng hắn chẳng dám yêu thương y.
Vì hắn đã có hai chị em nhà họ Chương rồi, nếu Ngô Tinh quyết định muốn chiếm đoạt hắn một mình, thì hắn không thể nào yêu Ngô Tinh được hết.
Trước khi chưa hiểu được tâm ý của Ngô Tinh hắn phải tránh né y tối đa. Như vậy hai bên sẽ không rơi vào biển khổ.
Bằng không khéo, một khi sự việc đã xảy ra thì không thể nào lường được hậu quả của nó, lúc đó hắn biết làm sao đây.
Ngô Tinh nói giọng uất nghẹn:
- Ngươi nói đi, tại sao thế?
- Ta ư...
- Ngươi không ưa thích ta chứ gì?
- Không phải thế...
- Thế tại sao ngươi phải tránh né ta như vậy chứ?
- Ta ư...
- Ngươi cứ việc nói đi. Nếu ngươi chẳng ưa ta ngươi cũng phải mạnh dạn nói cho ta biết chứ làm như thế, ta chẳng chịu đựng được chút nào hết.
Trông dáng vẻ y khiến người ta phải rung cảm không sai.
Vương Hoa khẽ nói:
- Ngô cô nương, có việc ta phải nói ra mới được.
- Ngươi cứ nói!
- Ta đã có hai người bạn gái...
Ngô Tinh nói:
- Ta đã biết điều này rồi. Chính ngươi nói cho ta biết mà.
- Thế thì ngươi hiểu rồi chứ?
Ngô Tinh nói:
- Ý của ngươi muốn nói rằng có họ rồi thì ngươi không thể yêu thương được ta nữa chứ gì?
- Ý ta ư?
- Hoặc là họ không chấp nhận chăng?
Vương Hoa ấp úng nói:
- Không... không phải thế...
- Thế thì tại sao?
- Ta sợ ngươi...
- Sợ ta thế nào?
- Sợ ngươi không chấp nhận họ.
Ngô Tinh nghe nói thế, bất giác phải bật cười ngay.
Vương Hoa thấy y cười thì lấy làm ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi cười gì thế?

Ngô Tinh mỉm cười nói:
- Ta cười ngươi chứ còn cười gì nữa.
Vương Hoa nghe y nói thế, bất giác ngây người luôn tại chỗ.
Ngô Tinh trịnh trọng nói:
- Vương Hoa, ta hỏi ngươi một việc, ngươi cứ thật tình trả lời nha!
- Ngươi cứ hỏi.
- Ngươi có yêu thương ta chăng?
- Ta ư?
- Hãy nói đi!
- Ấm thầm yêu thương mà thôi.
Ngô Tinh tủm tỉm cười nói:
- Sao ngươi đa nghi thế, và cũng ngây thơ quá thể luôn. Chị em nhà họ Chương quen ngươi trước, ta đến sau thì làm gì đứng đầu được chứ?
Vương Hoa ngạc nhiên nói:
- Thế là ngươi...
Ngô Tinh nói:
- Nếu mai sau gặp họ mà hai chị em họ không ưa thích ta, thì ta sẽ rời khỏi ngươi ngay.
Nói xong, y làm ra vẻ u oán, buồn bã hết sức.
Vương Hoa lấy làm bất nhẫn nói:
- Ngô cô nương...
Bỗng Ngô Tinh u oán xúc động đã nhảy vào lòng Vương Hoa cất tiếng khóc sướt mướt.
Vương Hoa cũng chẳng biết nói thế nào để an ủi y đây.
Hắn vuốt việc mái tóc xinh xắn của Ngô Tinh, khẽ nói:
- Ngô cô nương, sao ngươi... lại thương tâm như thế?
Ngô Tinh khóc một hồi lâu, sau đó hình như trong lòng cảm thấy dễ chịu đôi chút, y u oán nói:
- Lúc ta nghĩ tới những việc không như ý là hay khóc thương tâm như thế lắm.
Vương Hoa ngạc nhiên nói:
- Chẳng lẽ bây giờ không như ý sao?
- Chẳng lẽ được yêu ngươi như thế là như ý lắm sao?
Vương Hoa gượng cười nói:
- Ta sẽ khéo chăm sóc và thương ngươi. Ngươi là một cô gái tốt bụng.
Ngô Tinh cười thật tươi.
Y cười rất vui vẻ và thực hài lòng.
Vương Hoa nói:
- Chớ suy nghĩ nhiều làm gì nữa, Vương Hoa này được ngươi thương mến như thế thật là đại hạnh hết sức. Ta nghĩ rằng họ sẽ thương mến ngươi chứ không sai chút nào.
- Làm thế nào ngươi biết chắc như vậy?

HOMECHAT
1 | 1 | 86
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com