watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
20:55:3029/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân - Hồi 41-60 - Trang 5
Chỉ mục bài viết
Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân - Hồi 41-60
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tất cả các trang
Trang 5 trong tổng số 10

Hồi 49

Thủy Tinh Nhất Mỹ Nhân

Thủy Tinh mỹ nhân lắc đầu nói:
- Không..
- Không phải thế ư?
- “Y không đi đâu hết, vì trước khi hai chúng ta phát sinh mối quan hệ vợ chồng, ta đã nói với y rằng, người đàn ông cưới ta không được rời khỏi Thủy Tinh lầu này.
Sau khi hai ta lấy nhau, y đã giữ đúng lời hứa hẹn, y không có ý định rời khỏi đây, nhưng y đã càng ngày càng trông có vẻ buồn bã hơn.
Ta bèn truyền thụ võ công cho y, nhưng vẫn không mang lại niềm vui cho y gì hết.
Tình yêu là ích kỷ.
Ta yêu y, mong y vui vẻ, đồng thời cũng mong rằng y cảm thấy hạnh phúc khi sống chung với ta. Nếu một người vợ không làm được việc này thì xem như người vợ ấy đã thất bại.
Ta phát giác ta đã thất bại.
Y buồn bã làm cho ta khó chịu vô cùng.
Bắt đầu từ đó hai người thường gây lộn với nhau. Quả thật có lẽ ta chưa hiểu y, y còn thâm thù tại thân chưa trả, ta biết rằng ta không nên giữ y ở lại mãi.
Nhưng tình yêu ích kỷ của ta không cho y rời khỏi đây.
Cuối cùng, một hôm hai chúng ta gây gỗ nhau thật lớn tiếng, ta nói với y rằng: “Muốn đi thì ngươi cứ việc đi, bắt đầu từ đây ngươi đừng trở về nữa. nếu ngươi bước vào Thủy Tinh lầu một bước, ta sẽ giết chết ngươi ngay.”
Y cũng nói rằng: “Ta cũng mong rằng ngươi vĩnh viễn đừng tìm ta nữa.”
Ta nói: “Ta không tìm kiếm ngươi đâu, vĩnh viễn không bao giờ rời khỏi Thủy Tinh lầu một bước, ngoại trừ khi ta đã chết thành quỷ.”
Thế rồi, y bỏ đi.
Từ đó y không trở về nữa...”
Y nói đến đây, hai bên khóe mắt ẩm ướt, hình như y đang hối hận và cũng đáng thương tâm.
Vương Hoa nói:
- Đây là chuyện nhỏ mà thôi.
- Đúng thế, đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt mà thôi, nhưng ở trong lãnh vực tình yêu, thường thường việc nhỏ nhặt như thế đã xảy ra mà hậu quả lại khó lường được.
- Y không trở lại, thậm chí không viết một chữ gì cho tiền bối sao?
- Đúng thế, chẳng có tin nho nhỏ gì hết.
- Tiền bối không đi tìm y chăng?
- Không, vì cá tánh của hai ta quật cường hết sức, mặc dù hai ta đang hối hận, nhưng hai chúng ta quyết không làm sái lại lời hứa hẹn cây hai bên.
- Thế thì há không phải tánh quật cường đã hại người rồi sao?
Thủy Tinh mỹ nhân khẽ gật đầu nói:
- Về sau ta nhận thấy rằng ta đã sai lầm. Y còn thâm thù tại thân, chờ báo phục, nếu như ta thông cảm và hiểu y, để y ra khỏi Thủy Tinh lầu trả thù thì chẳng xảy ra việc gì hết.
Vương Hoa gật đầu nói:
- Phải, nếu y báo thù xong đương nhiên phải quay trở về rồi.
- Đúng thế. Tất cả mọi lỗi lầm đều do nơi ta cả. Sau khi y rời khỏi đây ta mới phát giác rằng ta đã thương yêu y biết dường nào và cũng không thể nào đánh mất y được.
Thế nhưng lời nói ta đã thốt ra khỏi miệng không thể nào thay đổi được nữa. ta quyết chẳng thể đi tìm y và cũng không rời khỏi Thủy Tinh lầu một bước nào hết.

Mãi cho đến khi ta phát giác ta đã mang thai...
Vương Hoa nói:
- Tiền bối đã có con?
- Phải, ta đã có con...
- Thế thì tiền bối nên đi tìm y chứ.
Thủy Tinh mỹ nhân lắc đầu nói:
- Lúc đó, ta vẫn không đi tìm y. Ta không bằng lòng như thế. Ta chỉ cầu nguyện y sẽ quay trở về, nhưng mà ta biết chắc y không bao giờ quay trở lại.
- Tại sao thế?
- Y đã am hiểu tánh tình ra rất ngang ngạnh và biết ta nói được ắt phải làm được.
Cho nên y sợ về đây ta sẽ giết chết y.
Vương Hoa hỏi tiếp:
- Về sau thế nào nữa?
- Sau đó con gái ta ra đời, ta càng tưởng niệm Chương Vĩnh Kỳ nhiều hơn. Ta trông ngóng y trở về...
Vương Hoa nói:
- Tiền bối, thế chẳng phải người tự tìm cái khổ ư?
- Đúng thế, nhưng ta vẫn không chịu đầu phục dưới ý niệm của ta, thế nhưng ta không thể để cho con gái ta không có cha.
Thế rồi ta phái một tỳ nữ duy nhất tên là Mỹ Mỹ của ta đi tìm Chương Vĩnh Kỳ.
Vương Hoa nóng ruột hỏi:
- Có tìm gặp y chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Không gặp.
- Tại sao tìm không gặp chứ?
Thủy Tinh mỹ nhân chỉ thương nhớ, xuống hai giọt ngấn lệ, nói:
- Không biết tại sao hết, sau khi tỳ nữ ta rời khỏi đây cũng không thấy trở về luôn.
Vương Hoa sực nghĩ ra một nữ nhân đã xuất hiện tìm kiếm Thủy Tinh Cầu ở thời đó, nói:
- Quả thật có một nữ nhân tìm kiếm Thủy Tinh Cầu ở thời đó.
- Thế thì y đâu rồi?
- Về sau nghe nói y mất tích luôn.
- Y cũng mất tích luôn?
- Vâng.

Bỗng nhiên Vương Hoa nhớ lại một điều lúc Thủy Tinh mỹ nhân phái tỳ nữ tìm kiếm Chương Vĩnh Kỳ, Chương Vĩnh Kỳ từng dùng thân phận người bịt mặt xuất hiện, đương nhiên ả không thể tìm kiếm được Chương Vĩnh Kỳ rồi.
Có lẽ chính Chương Vĩnh Kỳ không dám gặp ả.
Thế rồi họ mất đi cơ hội gặp nhau, nên đã xảy ra việc sau này như thế.
Thủy Tinh mỹ nhân nói tiếp:
- Sau khi Mỹ Mỹ nhất đi bất hồi đầu, hy vọng duy nhất của ta cũng trở thành mây khói luôn, thế rồi ta mang hy vọng của ta ký thác vào con gái ta. Lúc y trưởng thành thì y có thể đi tìm Chương Vĩnh Kỳ tiếp. Bây giờ con gái ta đã trưởng thành rồi, ta đã sai y đi tìm Chương Vĩnh Kỳ... hiện bây giờ nghe ngươi nói rằng Chương Vĩnh Kỳ đã mất tích, đây là toàn bộ câu chuyện của ta và Chương Vĩnh Kỳ.
Dứt lời, y đã bi thương nhỏ xuống hai dòng lệ.
Vương Hoa hỏi:
- Tiền bối chẳng biết chút nào về sự việc của Chương Vĩnh Kỳ ư?
- Đúng thế, ta chẳng biết gì hết.
Vương Hoa nói:
- Tiền bối hà tất như thế ư?
- Phải, đúng ra không cần phải làm như thế. Nhưng hai chúng ta cuối cùng đã làm vậy.
Vương Hoa nói:
- Y sợ tiền bối?
- Đúng thế, y sợ ta nếu như y không sợ hãi gì ta thì y đã đến tìm gặp ta và báo cáo mọi tình hình của y cho ta biết hết rồi.
Thủy Tinh mỹ nhân nói đến đây thì yên lặng luôn...
Y lẳng lặng chờ đợi... chờ Vương Hoa mang mọi sự việc của Chương Vĩnh Kỳ thuật lại cho y nghe. Vương Hoa đành mang tất cả đầu đuôi sự kiện của Chương Vĩnh Kỳ thuật lại một cách tỉ mỉ cho Thủy Tinh mỹ nhân nghe hết, sau khi nghe kể xong, nước mắt của y chảy ròng ròng xuống.
Y lẩm bẩm nói:
- Quả nhiên y quật cường thật, tại sao y trúng độc thủ của người mà không chịu đến tìm ta ư. Y biết ta thừa sức cứu chữa cho y, tại sao y chẳng phái người đến tìm ta?
Vương Hoa lắc đầu nói:
- Không, giữa hai người cũng xảy ra biến cố luôn...
Thế rồi Vương Hoa lại mang sự việc của Chương Vĩnh Kỳ và vợ của y là Vương Thu Bình thuật lại cho Thủy Tinh mỹ nhân nghe luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Tại sao Chương Vĩnh Kỳ phải giết chết y chứ?
- Không biết, nhưng bên trong ắt phải có nguyên do thôi. Do vì Vương Thu Bình có quả Thủy Tinh Cầu trong người, cho nên năm xưa thoát được nạn chết, bây giờ hãy còn sống.
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Thế còn Thủy Tinh Cầu đâu rồi?
Vương Hoa lại mang việc Thủy Tinh Cầu tiếp tục kể cho đối phương nghe, nghe kể xong Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Nói như thế người đã hạ độc thủ ngươi cũng chính là người lấy được Thủy Tinh Cầu ư?
- Vâng.
- Còn người đã đánh cướp Chương Vĩnh Kỳ là ai?
- Có lẽ cũng chính là người đã lấy được Thủy Tinh Cầu đó luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân khẽ gật đầu, nói:
- Chẳng biết người ấy sẽ giết Chương Vĩnh Kỳ chăng?
- Điều này khó nói lắm.
Thủy Tinh mỹ nhân cảm khái thở dài hỏi:
- Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?
- Vãn bối được hai mươi tuổi.
- Có bạn gái chưa?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói:
- Thưa tiền bối, vãn bối có hai người bạn gái. Họ là con gái của Chương Vĩnh Kỳ.

Hai người là một cặp chị em sanh đôi.
Thủy Tinh mỹ nhân cảm khái thở dài, nói:
- Thôi được, để ta khám xem ngươi bị thế nào đã.
Vương Hoa vội nói:
- Nếu vãn bối được khôi phục công lực thì ơn của tiền bối đồng như tái sanh.
- Chớ khách sáo làm gì nữa. Con gái ta đã mang ngươi đến đây thì ta cũng phải khám xem ngươi còn cứu được hay chăng. Hơn nữa, mai sau biết đâu ta cần trọng dụng đến ngươi.
- Nếu tiền bối có điều gì sai bảo, dù vãn bối có đi vào núi dao biển lửa cũng vạn tử không từ.
Thủy Tinh mỹ nhân cười nhạt nói:
- Ngươi hãy ngồi xuống đây.
Vương Hoa lập tức ngồi xuống, Thủy Tinh mỹ nhân giơ tay phải ra sờ khám vài đại huyệt của Vương Hoa, sau đó y cau mày trầm tư giây lát.
Vương Hoa hớt hải hỏi:
- Thưa tiền bối...
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Rất khó...
- Rất khó ư?
- Phải, thủ pháp điểm huyệt của đối phương rất kỳ quặc...
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác lạnh toát mồ hôi, nói:
- Thế là không còn hy vọng nữa?
- Chẳng phải không có hy vọng, mà là rất khó chữa trị. Ta có thể trị thử xem nào. Nhưng ta phải nói trước, muôn một có điều chi sơ sẩy rất có thể nguy hiểm đến sanh mạng.
Vương Hoa nói:
- Dù tiền bối không trị cho vãn bối thì vãn bối cũng chỉ còn một con đường chết, nên vãn bối bằng lòng thử nghiệm.
- Được, thế thì hãy vào hậu thất cho ta thử xem.
* * * * *
Đi vào một gian phòng, Thủy Tinh mỹ nhân cho Vương Hoa uống vào một loại thuốc, sau khi uống thứ thuốc ấy vào miệng, Vương Hoa cảm thấy nóng bức khó chịu vô cùng.
Bấy giờ, Thủy Tinh mỹ nhân sử dụng một thủ pháp cực kỳ nhanh, điểm vào vài đại huyệt của Vương Hoa. Sau khi Thủy Tinh mỹ nhân thoáng vừa điểm huyệt, Vương Hoa đã há mồm phun ra một búm máu tươi.
Sau khi Vương Hoa phun ra một bụm máu tươi thì hắn bất tỉnh nhân sự luôn...
* * * * *
Lúc tỉnh giấc thì hắn đang nằm ở trên giường. Hắn trông thấy một bóng người lờ mờ ngồi bên cạnh giường. Hắn định cất tiếng gọi, nhưng không sao gọi thành tiếng được hết.
Toàn thân hắn đau nhức kinh khủng.
Một hồi thật lâu, hắn mới trông thấy rõ ràng người ngồi ở cạnh giường chính là Ngô Tinh. Hắn trông thấy sắc mặt y hơi hốc hác, cặp mắt sưng đỏ lên.
Vương Hoa khẽ gọi:
- Ngô... cô nương...
Ngô Tinh giật bắn người lên, bỗng y mừng rỡ nói:
- Ngươi... tỉnh rồi sao?
Vương Hoa khẽ gật đầu không nói gì hết.
Bỗng nhiên hai bên khóe mắt y nhỏ xuống hai hàng nước mắt, y xúc động đến đỗi suýt nữa đã ngã vào lòng Vương Hoa.
Vương Hoa nói:
- Ngươi làm sao thế?
- Ta đang mừng cho ngươi mà.
- Cảm ơn ngươi... ta nằm được bao nhiêu ngày rồi?
- Mười ngày rồi.
- Nói sao? Ta nằm đây đã mười ngày rồi?
- Phải, mỗi ngày mẹ ta đều vào đây trị thương cho ngươi một lần, mẹ ta nói rằng ngươi không còn nguy hiểm nữa. Ngươi hãy nuốt viên thuốc này, sau đó ta giúp ngươi khôi phục chân nguyên, thế thì xem như ngươi hoàn toàn bình phục như xưa.
Vương Hoa nghe nói thế lấy làm cảm động hết sức, bấy giờ Ngô Tinh đã lấy một viên thuốc ra nạp vào miệng Vương Hoa. Sau đó y vận công vào song chưởng giúp Vương Hoa khôi phục công lực ngay.

Hồi 50

Vương Bán Tiên

Được Ngô Tinh dùng nội lực thâm hậu trợ giúp, tức thì khí huyết kinh mạch của Vương Hoa lưu thông lại ngay. Sau khi vận công nhất chu thiên thì tinh thần và công lực của Vương Hoa đã hoàn toàn khôi phục lại hết.
Hắn nói với Ngô Tinh:
- Ngô cô nương, ta chẳng biết phải cảm tạ ngươi như thế nào đây.
Ngô Tinh tủm tỉm cười, nói:
- Miễn tạ vậy.
Vương Hoa ngồi dậy nói:
- Mẹ ngươi đâu?
- Ta đây.
Ở cửa phòng vọng vào tiếng nói của Thủy Tinh mỹ nhân, Vương Hoa phóng mắt nhìn tới trước thấy Thủy Tinh mỹ nhân đang đứng ở cửa phòng.
Vương Hoa vội bước tới quỳ xuống hành đại lễ, nói:
- Vãn bối khấu tạ đại ơn cứu mạng của tiền bối.
- Miễn lễ, hãy đứng dậy nào.
- Đa tạ tiền bối.
Thủy Tinh mỹ nhân nói với Ngô Tinh:
- Tinh nhi, con đã không ngủ cả mấy hôm rồi, bây giờ con đi nghỉ ngơi đi.
Vương Hoa kinh hãi nói:
- Y... đã không ngủ cả mấy hôm rồi sao?
- Đúng thế, thật ra trong mười ngày nay có lẽ y ngủ chưa tới mười tiếng đồng hồ thì phải.
- Tại sao thế?
- Vì y quan tâm ngươi!
Vương Hoa bất giác lấy làm xúc động vô cùng. Ngô Tinh vì quan tâm lo lắng cho mình đã khổ thân như thế nào, bảo hắn chẳng cảm động sao được.
Vương Hoa buồn bã thở dài nói:
- Ngô cô nương, Vương Hoa này chẳng biết làm thế nào để đền đáp ngươi đây.
Ngô Tinh tủm tỉm cười thật tươi.
Thình lình...
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Có người đến nha.
Vương Hoa mặt hơi biến sắc, nói:
- Ai thế?
- Chưa biết, để ta ra đó xem. Hai ngươi chớ ra khỏi đây nha.
Dứt lời, Thủy Tinh mỹ nhân hấp tấp chạy về hướng ngoài cổng. Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, sau đó đưa mắt nhìn Ngô Tinh nói:
- Ngô cô nương, ngươi chiếu cố ta cả mười ngày nay...
- Ta bảo chớ nói những lời cảm kích làm gì nữa.
- Vương Hoa này vĩnh viễn không bao giờ quên ân tình của cô nương đã đối xử với ta như thế.
- Không quên ân tình của ta thì thế nào?
- Ta... nhất định phải báo đền chứ không sai.
Thình lình...
Âm thanh của Thủy Tinh mỹ nhân từ tiền điện vang tới:
- Các hạ là ai thế?
Một âm thanh lạnh lùng nói:
- Ngươi chớ thắc mắc điều này làm gì. Có phải ngươi chính là Thủy Tinh mỹ nhân đã danh lừng thiên hạ võ lâm bấy lâu ư?
- Không dám! Ta chính là Thủy Tinh mỹ nhân đây, các hạ đến đây làm gì?
- Tìm ngươi.
- Có gì chỉ giáo chăng?
- Chỉ giáo thì chẳng dám, hắc hắc hắc, nhưng ta có một việc cần để đến đây...
- Việc gì thế?
- Thủy Tinh Cầu!

Vương Hoa nghe nói thế bất giác giật bắn người lên, hình như tiếng nói này rất quen thuộc, hơn nữa đối phương lại đề cập đến Thủy Tinh Cầu, làm sao chẳng bảo Vương Hoa không giật mình ư?
Âm thanh của Thủy Tinh mỹ nhân lại nói tiếp:
- Thủy Tinh Cầu thì thế nào?
- Ta đã mang đến đây cho ngươi.
- A!
Thủy Tinh mỹ nhân thất thanh kêu lên một tiếng.
Vương Hoa cũng thất kinh kêu lên luôn.
Quả thật đây là một sự không thể tưởng tượng được. người đã hạ độc thủ với Vương Hoa và đoạt lấy quả Thủy Tinh Cầu đã ngang nhiên mang Thủy Tinh Cầu đến đây, làm sao chẳng bảo Vương Hoa và Thủy Tinh mỹ nhân ngạc nhiên ư?
Sắc mặt hắn bỗng hiện sát khí ngay.
Tiếng nói của Thủy Tinh mỹ nhân vang lên tiếp:
- Các hạ bảo rằng các hạ đã mang Thủy Tinh Cầu đến đây rồi ư?
- Đúng thế.
- Ta có thể thỉnh giáo các hạ một việc chăng?
- Việc gì thế?
- Ngươi lấy Thủy Tinh Cầu này từ đâu thế?
- Điều này ư... hình như ngươi không cần biết phải hỏi điều này. Ta đưa Thủy Tinh Cầu đến đây, thế ngươi có tuân thủ lời hứa hẹn của ngươi chăng?
- Lời hứa hẹn?
- Chốn giang hồ đồn đại rằng nếu ai hoàn trả Thủy Tinh Cầu cho ngươi thì ngươi sẽ biếu cho một tập võ công kỳ thư, chẳng biết điều này có thật chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân nói:
- Đúng thế, điều này có thật.
- Chẳng biết đó là một quyển kỳ thư thế nào?
- Ngươi muốn biết ư?
- Đương nhiên...
- Đây là một quyển võ lâm kỳ thư. Ta nghiên cứu cả vài chục năm trời chỉ thấu ngộ được một phần ba quyển kỳ thư này thôi.
- Ồ... thế thì ta hoàn trả Thủy Tinh Cầu này cho ngươi thì ngươi sẽ giao quyển võ lâm kỳ thư đó cho ta phải vậy chăng?
- Đúng thế, đây là lời hứa của ta.
- Được. Thủy Tinh Cầu đây, xin ngươi mang quyển kỳ thư ấy ra đây để trao đổi.
- Thôi được.
Vương Hoa nghe nói thế không còn chịu đựng được nữa, hắn nhún người một cái nhảy ra khỏi phòng.
Ngô Tinh thất thanh kêu lên nói:
- Vương Hoa, ngươi...
- Ta phải ra gặp y.

Vương Hoa bước ra khỏi phòng, quẹo sang một hành lang chạy vào bên trong đại đường thất thì hắn đã trông thấy một người bịt mặt mặc áo đen đứng đối diện với Thủy Tinh mỹ nhân.
Vương Hoa giật mình kinh hãi hết sức.
Người bịt mặt áo đen bỗng nhiên đã cảnh giác, y đảo mắt lướt nhìn thấy Vương Hoa bất giác thất kinh kêu lên hoảng hốt.
Vương Hoa cười như điên như cuồng, nói:
- Bằng hữu, không ngờ chúng ta gặp nhau tại đây.
Người bịt mặt áo đen cười khẩy nói:
- Trùng hợp thật!
- Phải, trùng hợp hết sức. Bằng hữu, ngươi là ai thế?
- Ta chẳng nói cho ngươi biết đâu.
- Thế nào? Ngươi chẳng dám để người gặp mặt ngươi được sao?
- Chẳng dám để người gặp mặt ư?
- Phải, nếu như các hạ không phải chẳng dám gặp mặt người thì tại sao bịt mặt như thế.
- Tập quán của ta là như thế.
- Thủ pháp điểm huyệt của ngươi rất độc đáo!
Vương Hoa mặt hơi biến sắc, gầm lên nói tiếp:
- Ngươi là ai? Nói mau.
- Điều này không cần thiết.
- Muốn chết ư...
Vương Hoa gầm lên một tiếng, lao mình nhảy tới, ra tay tấn công một chưởng ngay.
Thù nhân gặp mặt nhau đương nhiên lửa giận nổi lên đùng đùng rồi. Suýt nữa Vương Hoa đã chết trong tay của người bịt mặt áo đen này, lửa thù của hắn làm sao chẳng bốc cháy chứ!
Thế đánh một chưởng này mãnh liệt vô cùng, người bịt mặt áo đem lượn mình tránh sang một bên, gầm lên hét lớn:
- Ngươi muốn chết ư?
Vương Hoa cười lạnh lùng nói:
- Đúng thế! Ta rất muốn chết. Chẳng phải ta đã chết một lần trong tay các hạ rồi mà bây giờ lại sống trở lại sao?
Vương Hoa vừa dứt lời, lại lao mình nhảy tới như một con hổ điên không bằng. Hắn đã vung tay tấn công ba chiêu liên tiếp.
Thế xuất thủ của Vương Hoa mãnh liệt vô cùng.
Người bịt mặt áo đen gầm lên một tiếng, thình lình đẩy ra một chưởng mãnh liệt vô cùng.
Một chưởng này mạnh đến đỗi thừa sức san bằng một ngọn đồi đất không sai. Tức thì Vương Hoa bị đẩy lùi ra sau ba bước liền.
Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng hết to một tiếng:
- Dừng tay lại!
Vương Hoa nghe tiếng hết, bất giác thu thế thụt lùi ra sau ngay. Đồng thời người bịt mặt áo đem cũng lui về phía sau vài bước luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng giả đò hỏi:
- Các ngươi có thù oán gì với nhau ư?
Vương Hoa nói:
- Tiền bối, y chính là người hạ độc thủ đánh lén vãn bối.
Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng nói:
- Nghe nói các hạ vì quả Thủy Tinh Cầu mà hạ độc thủ với Vương Hoa chăng?
- Đúng thế.

Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng nói:
- Tại sao các hạ không dùng chân diện mục để gặp người?
Người bịt mặt áo đen bỗng lạnh lùng hét lớn tiếng nói:
- Thủy Tinh mỹ nhân, ngươi có giữ lời hứa của ngươi chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân thoáng ngạc nhiên nói:
- Đương nhiên ta phải tuân thủ lời hứa của ta rồi.
- Nếu ngươi tuân thủ lời hứa, thế thì ngươi hãy mang quyển võ lâm kỳ thư ra đây để trao đổi chứ?
Thủy Tinh mỹ nhân nghe nói thế đã ngây người tại chỗ luôn.
Ngay lúc này Vương Hoa lượn mình lao tới hướng người bịt mặt áo đen, gầm lên nói:
- Ngươi chớ mộng tưởng cuốn võ lâm kỳ thư ấy làm gì.
Dứt lời, Vương Hoa đã xuất thủ tấn công một chưởng ngay. Người bịt mặt áo đen gầm lên nói:
- Ngươi muốn chết ư?
Y lập tức lượn mình đánh ngay một chưởng vào người Vương Hoa một cách thần tốc vô cùng.
Tức thì Vương Hoa đã bị đẩy lùi một bước ngay, đồng thời hắn thoạt vừa lui bước htì người bịt mặt áo đen đã tấn công ra chưởng thứ hai nhanh tựa điện xẹt.
Võ công của người bịt mặt áo đen cao siêu không tưởng, thân người Vương Hoa chưa đứng vững thì chưởng thứ hai của đối phương đã bổ tới mãnh liệt kinh người, nhanh như cắt.
Thủy Tinh mỹ nhân khẽ đẩy tới một luồng kình phong, đánh bạt chưởng lực của người bịt mặt áo đen ra ngoài.
Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng nói:
- Ta bảo hai người dừng tay lại có nghe chăng?
Âm thanh này có một oai lực kinh người. Vương Hoa đã kinh hãi thụt lùi ra sau, đồng thời người bịt mặt áo đen cũng lui ra sau ba bước luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân nói giọng lạnh lùng như băng tuyết:
Thủy Tinh lầu của ta chẳng phải là nơi để các ngươi giải quyết thù hằn với nhau.
Bây giờ hai bên các ngươi bất kể ai xuất thủ trước thì ta không còn nể tình nữa.
Tiếng nói lạnh như tiền, khiến người nghe thấy phải ớn lạnh tóc gáy chẳng sai.
Người bịt mặt áo đen lạnh lùng nói:
- Chẳng phải ta muốn động thủ, ngươi ắt phải trông thấy điểm này chứ.
Thủy Tinh mỹ nhân nói với Vương Hoa:
- Vương Hoa, nơi đây ta cấm không ai được động võ hết, ngươi biết rồi chứ?
Vương Hoa đành phải gật đầu không nói gì hết.
Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng nói tiếp:
- Các hạ, quả Thủy Tinh Cầu này hết sức quan trọng đối với ta, nói như thế chẳng phải quyển võ lâm kỳ thư ấy không có giá trị bằng quả Thủy Tinh Cầu này đâu, mà là quả Thủy Tinh Cầu này đối với riêng ta rất quan trọng...
- Ta biết điều này.
- Nhưng mà ta có một quy luật...
- Quy luật thế nào?
- Ta cần biết ngươi là ai, ta có quyền biết ai đã đưa quả Thủy Tinh Cầu này về cho ta.
- Nếu như ta không cho ngươi biết ta là ai thì sao?
- Thế thì ta không thể mang quyển võ lâm kỳ thư giao cho ngươi được.
- Chẳng lẽ ngươi không cần quả Thủy Tinh Cầu nữa sao?
- Đương nhiên ta cần lắm chứ, nhưng mà quy luật ta đã định rằng ta phải biết đối phương là ai mới được.
Người bịt mặt áo đen lạnh lùng nói:
- Thế cũng được!
Người bịt mặt áo đen lập tức gỡ khăn bịt mặt ra. Quả nhiên gương mặt lộ ra trước mắt chính là Vương Bán Tiên mà Vương Hoa đã gặp trong bí lao tại Thông Thiên quan nội.
Vương Hoa cười như điên như cuồng, nói:
- Vương Bán Tiên, quả thật chính là ngươi, ta sớm đã đoán ra ngươi lâu rồi. Này Vương Bán Tiên ta đang muốn tìm ngươi...
- Hứ! Tìm ta ư? Ta đã biết hết rồi, nhưng mà bây giờ ta bất tiện nói nhiều với ngươi.
Này Thủy Tinh mỹ nhân, ngươi hãy mang kỳ thư ra trao đổi được rồi chứ?
Vương Hoa trông thấy thế, hắn đã tức tối mồm mũi phun ra khói lửa luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân thò tay vào ngực áo lấy một quyển sách nhỏ có bìa da màu vàng ra, nói:
- Đây chính là Hải Đào Kinh. Các hạ hãy đưa Thủy Tinh Cầu cho ta.
- Ngươi hãy giao quyển kỳ thư đó cho ta trước.
Thủy Tinh mỹ nhân cười lạnh lùng nói:
- Cũng được!
Thủy Tinh mỹ nhân ném quyển Hải Đào Kinh qua phía y ngay.
Sau khi Vương Bán Tiên nhận lấy Hải Đào Kinh xem sơ qua một lượt nói:
- Quả nhiên ngươi đã tuân thủ lời hứa hẹn, này ta giao Thủy Tinh Cầu cho ngươi đây.
Y ném quả Thủy Tinh Cầu tới Thủy Tinh Cầu mặt Thủy Tinh mỹ nhân. Thủy Tinh mỹ nhân nhanh tay bắt lấy, thình lình...
Vương Bán Tiên lật bàn tay lại, vung chưởng đánh vào người Thủy Tinh mỹ nhân nhanh như cắt.

HOMECHAT
1 | 1 | 90
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com