watch sexy videos at nza-vids!
WAPVN.US
00:01:1430/04/2025
Kho tàng truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Tác Giả Khác > Cô Tinh Hiệp Lữ - Cổ Long - Chương 1 - 15 - Trang 18
Chỉ mục bài viết
Cô Tinh Hiệp Lữ - Cổ Long - Chương 1 - 15
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Trang 11
Trang 12
Trang 13
Trang 14
Trang 15
Trang 16
Trang 17
Trang 18
Trang 19
Trang 20
Trang 21
Trang 22
Tất cả các trang
Trang 18 trong tổng số 22



Hồi 11-2

Đàm Minh không sao hiểu nổi tại sao Bùi Khương ra đi mới chỉ có một năm mà đã được đề cử làm Tổng Thủ lãnh giới lục lâm được.
Thần Thủ Chiến Phi vẫn khoác chiếc áo đỏ, hai tay chắp sau lưng rồi đột nhiên ngó thẳng vào mặt Kim Kê Hướng Nhứt Minh hỏi, giọng có chút hằn học:
- Hướng lão huynh! Hôm nay lão huynh đến đây là để tham gia với chúng tôi hay là ... Hà hà! Lão huynh phải nói cho rõ cho chúng tôi hiểu cái nào!
Hướng Nhứt Minh nhếch mép, nhướng mắt đáp ngay:
- Hôm nay già này đến đây mục đích là để xem chuyện vui.
Thần Thủ Chiến Phi lại nói:
- Anh em võ lâm đồng đạo, hôm nay đến đây uống rượu máu để thề cùng sống chết. Lão huynh cũng là một trong những đồng đạo của võ lâm Giang Nam mà lão huynh có thể nói thế được sao?
Kim Kê Hướng Bang chủ cất tiếng cười lạnh rồi lại nói:
- Không lẽ tất cả anh hào võ lâm đều phải tham gia?
Thần Thủ Chiến Phi giọng cứng rắn hơn:
- Anh em chúng tôi thề sống cùng sống, chết cùng chết, là bạn thì không phải địch, còn nếu địch thì không phải bạn. Trong đó phải có một. Là bạn hay địch lão huynh nên nói rõ. Còn nếu lão huynh bảo là đến xem vui, muốn vào thì vào, muốn ra thì ra, đó thật là khinh rẻ Lãnh Sơn Trang này quá rồi sao?
Thần Thủ Chiến Phi vừa nói vừa kèm theo những tiếng cười âm lạnh gay gắt.
Mọi người đều hướng về phía Kim Kê Hướng Nhứt Minh chờ xem lão ta đáp ứng như thế nào.
Bỗng có một khách nhân trung niên, dáng người ốm nhỏ, từ một góc đại sảnh bước ra, ngửng đầu lên cười lớn nói:
- Ha! Ha! Là bạn thì không phải địch, là địch thì không phải bạn. Ngài Trang chủ ơi! Không lẽ tất cả các hảo hán ở đây nếu không ai ủng hộ Bùi đại nhân làm Tổng Thủ Lãnh thì đều là kẻ thù hết hay sao?
Không ai biết lai lịch của người này, nhưng xem qua khách nhân trung niên này thuộc loại tầm thường, nhân vật này dám buông lời ngạo mạn như thế, thì cũng là một điều lạ lùng.
Thần Thủ Chiến Phi cẩn thận hỏi:
- Các hạ có ý kiến gì không?
Khách trung niên này cười đáp:
- Chúng ta đều là kẻ võ lâm, cái gì cũng nói đến võ công, căn cứ trên võ công. Tất nhiên Tổng Thủ Lãnh do Trang chủ đề cử dĩ nhiên không phải dở.
Nhưng kẻ hèn này là Trần Quốc Lương dầu vô tài, song vẫn muốn thử sức với Bùi đại nhân. Nếu kẻ hèn bại thì mới khâm phục.
Kim Kê Hướng Nhứt Minh cũng nói theo:
- Vị huynh đài kia nói rất đúng. Muốn làm Tổng Thủ Lãnh thì ít ra cũng phải có chút thủ pháp để anh em khâm phục chứ!
Thần Thủ Chiến Phi lớn tiếng nói:
- Bùi đại nhân là do lão hủ, Thất Khảo Truy Hồn và huynh đệ họ Mạc đích thân cùng mời ra. Nếu có ai bất phục thì ...
Chiến Phi chưa nói hết lời thì Hướng Nhứt Minh đã chận lời xen vào:
- Nếu nói như vậy thì Chiến lão huynh tự mình làm luôn Tổng Thủ Lãnh e hay hơn. Cần gì vẽ rắn thêm chân cho mất công?
Trần Quốc Lương cười hè hè nói:
- Đúng rồi! Nếu Thần Thủ ra làm Tổng Thủ Lãnh thì kẻ hèn này không phản đối.
Long Hình Bát Chưởng Đàm Minh nãy giờ vẫn im lặng, giờ đây mới lên tiếng nói:
- Đúng! Rất đúng!
Mọi người trong đại sảnh đều nhìn về hướng Long Hình Bát Chưởng.
Còn Bùi Khương từ lúc vào đây đến giờ vẫn như người mất hồn vì đầu óc mãi suy nghĩ nhiều vấn đề phức tạp nên không để ý đến ai. Bây giờ chợt nghe tiếng nói này, chàng bỗng giựt mình ngó lại, cũng vừa gặp cặp mắt của Đàm Minh nhìn lại. Tức thì, chàng nhớ lại hơn một năm về trước với những những sự việc xảy ra ở Phi Long Tiêu Cục và chàng không bao giờ quên sự quyết tâm của chàng khi trốn ra khỏi tiêu cục ấy.
Thần Thủ Chiến Phi trợn mắt định đáp lời, thì đã thấy Bùi Khương thong thả bước ra trước mặt Trần Quốc Lương. Chàng hất hàm hỏi:
- Các hạ muốn thử võ công với tại hạ phải không?
Trần Quốc Lương chỉ là một tay không đáng kể ở giang hồ. Nhưng lúc này chỉ phụng lệnh của Kim Kê Bang chủ đến phá rối. Bởi thế khi thấy Bùi Khương hai mắt sáng quắc, tiếng nói oai thần, thái độ cao sang dũng khí, nên trong lòng đã khiếp sợ rồi và không dám đáp lời.
Hướng Nhứt Minh biết trước Bùi Khương không có võ công nên nói mau:
- Đúng rồi! Vị huynh đài này muốn được thử tài với Bùi đại ...
Kim Kê Hướng Nhứt Minh nói đến đây chợt nhớ ra trước đây vị thiếu niên này vốn vừa điếc vừa câm, mà bị lão đánh trúng một quyền rất mạnh. Bây giờ lại biết nói biết nghe mà không thấy thương tích gì cả nên Hướng Nhứt Minh lấy làm lạ, nói đến đây rồi không nói được nữa mà nhìn sửng sốt vào Bùi Khương.
Đằng kia Bùi Khương lại cất tiếng nói:
- Nếu muốn thử sức thì mời các hạ ra tay đi.
Thất Khảo Đồng Tử Ngô Thế Minh vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ. Vì y thấy bỗng nhiên Bùi Khương thay đổi thái độ, mặt đầy hào khí, vừa tuấn tú, vừa oai hùng, khác hẳn thái độ mấy ngày nay. Nhưng Ngô Thế Minh vẫn nơm nớp lo sợ Bùi Khương đấu không lại Trần Quốc Lương.
Bên kia, Thần Thủ và Thất Sát đều sắc mặt nghiêm trọng, chăm chú nhìn vào Bùi Khương và Trần Quốc Lương.
Nhưng chỉ có Bùi Khương là thong dong, đứng hết sức tự nhiên, không xem đối phương ra gì cả.
Tất cả những người hiện diện hôm nay ở đại sảnh gồm nhiều thành phần khác nhau chia ra từng nhóm khuynh hướng riêng biệt. Một số người muốn đến xem cho biết đại hội. Một số người đến để tham gia cái liên minh này, một số người thuộc bè đảng của Thần Thủ Chiến Phi, một số người thuộc phe của Kim Kê Bang, một số khác thuộc phe Phi Long Tiêu Cục. Vì thế có người muốn Bùi đại nhân thắng và có người muốn Bùi đại nhân bại.
Mặc dù tâm ý mỗi người mỗi khác, nhưng giờ đây tất cả đều im lặng theo dõi cuộc thử sức này.
Riêng Trần Quốc Lương đã khiếp đảm thực sự và quay nhìn Hướng Nhứt Minh để cầu cứu.
Nhưng Hướng Nhứt Minh đã nghĩ thầm rằng:
“Thiếu niên này có phần kỳ quái, dù sao cũng nên để cho Trần Quốc Lương thử xem hư thật xem sao mới được!” Đã nghĩ vậy nên Hướng Nhứt Minh hối thúc:
- Vị huynh đài đã muốn thử tài Bùi đại nhân thì nên ra tay mau đi.
Đám thủ hạ của Kim Kê Hướng Nhứt Minh cũng la lên phụ họa:
- Mau lên! Mau lên!
Tức thì tiếng hối thúc vang lên trong đại sảnh.
Riêng Long Hình Bát Chưởng Đàm Minh vẫn ngồi yên mỉm cười không nói tiếng nào.
Trần Quốc Lương hết sức hối hận, nhưng tình thế không cho y thay đổi ý kiến được. Trần Quốc Lương đành chú tâm rồi hét lên:
- Hãy xem đây!
Tức thì y sử dụng theo thế hổ nhảy, chụp tới nơi Bùi Khương.
Mọi người chỉ thấy bóng người nhúc nhích. Tiếp theo là một tiếng kêu thê thảm.
Không biết Bùi Khương đã sử dụng chiêu thế gì mà chỉ thấy Trần Quốc Lương bị hất tung lên cao rồi rơi «huỵch» sát vào vách đại sảnh nằm im bất động.
Bao nhiêu anh hào hiện diện đều phải thất sắc.
Kim Kê Hướng Nhứt Minh nét mặt đổi sắc xanh lè lùi lại hai bước, dựa vào vách ngó Bùi Khương không chớp mắt.
Long Hình Bát Chưởng bỗng đứng vụt lên.
Thần Thủ Chiến Phi thấy thế cũng vội lấy chiếc quạt từ sau lưng ra cầm nơi tay.
Huynh đệ Bắc Đẩu Thất Sát nhìn nhau, mặt hơi biến sắc.
Trong số quần hào hiện diện tại đại sảnh chỉ có Long Hình Bát Chưởng, Đông Phương Ngũ Hiệp, Thần Thủ, Bắc Đẩu Thất Sát, Kim Kê, Thất Khảo Truy Hồn và Thất Khảo Đồng Tử là thấy được Bùi Khương ra chiêu thật đơn giản, nhưng bộ vị thật chính xác. Ra sức vừa đúng mức thật là tuyệt diệu. Nhưng không biết được lai lịch chiêu thức này.
Thần Thủ nhìn quanh rồi lớn tiếng ra lệnh:
- Khiêng nó ra!
Bây giờ Bùi Khương vẫn đứng lừ đừ như lúc mới bước vào trong đại sảnh.
Thấy vậy Thần Thủ Chiến Phi rất thắc mắc trong lòng, nhưng vẫn nhìn qua Kim Kê Hướng Nhứt Minh lớn tiếng nói:
- Nếu còn vị nào nghi ngờ võ công của Bùi đại nhân, xin cứ bước ra thử tài.
Nhưng mọi người đều khâm phục cái chiêu thức quái dị vừa rồi của Bùi Khương nên đâu có ai dám lên tiếng.
Thần Thủ Chiến Phi bật cười khoan khoái.
Bỗng thấy Long Hình Bát Chưởng, một tay bưng rượu bước đến trước mặt Bùi Khương:
- Khương nhi! Hơn một năm không thấy mặt, không ngờ võ công của Khương nhi đã tiến bộ vượt mức. Thật đáng mừng. Đây! Thúc thúc xin mừng Khương nhi một ly.
Thần Thủ Chiến Phi sắc mặt hoàn toàn biến đổi. Lão không ngờ Long Hình Bát Chưởng và Bùi Khương thân thích với nhau.
Các anh hào lấy làm lạ tự nghĩ:
“Tại sao Thần Thủ Chiến Phi lại mời người của đối phương ra làm Tổng Thủ Lãnh?”.
Trong khi đó, Bùi Khương từ từ nhìn lên mặt Đàm Minh hỏi:
- Thúc thúc vẫn được an khang?
Long Hình Bát Chưởng cạn hết ly rượu rồi nói:
- Cảm ơn! Thúc thúc nhờ trời vẫn được khỏe mạnh.
Vừa nói vừa vỗ vào vai Bùi Khương một cách thân mật rồi bước về chỗ ngồi.
Thần Thủ Chiến Phi miễn cưỡng cười nói:
- Thì ra Đàm tổng tiêu đầu đã quen biết với Bùi đại nhân.
Đàm Minh cười nói:
- Đâu phải chỉ quen biết thôi. Bùi Khương đã ở chung với chúng tôi từ nhỏ.
Phải không Khương nhi?
Bùi Khương không nói chỉ gật đầu.
Thần Thủ Chiến Phi sắc mặt lúc xanh lúc trắng vì lão định đem Bùi Khương làm Tổng Thủ Lãnh là có âm mưu sẽ kềm chế Bùi Khương, thì cũng như chính mình làm Tổng Thủ Lãnh vậy. Nhưng bây giờ, tình thế đã hoàn toàn ngoài sự tiên liệu của lão. Bao nhiêu sự tính toán mưu đồ rốt cục lại có lợi cho kẻ thù.
Nghe Long Hình Bát Chưởng cười nói:
- Chiến Trang chủ! Lễ liên minh hôm nay đã bị Hướng Bang chủ làm hơi mất vui, nhưng bây giờ đã trở lại tốt đẹp. Hãy còn nhiều anh hùng hào kiệt chưa uống rượu máu nên hãy mau mau tiếp tục uống đi để đại lễ này được hoàn toàn mỹ mãn.
Chiến Phi miễn cưỡng nói:
- Phải! Phải lắm!
Nhưng sự thật lão đâu còn chút ham muốn để Bùi Khương làm Tổng Thủ Lãnh nữa. Nhưng trước mặt quần hùng thiên hạ lão ta không thể đổi ý được.
Kim Kê Hướng Bang chủ thấy có sự thay đổi nên lão cũng tới múc một ly rượu máu, đi tới trước mặt Bùi Khương nói:
- Bùi đại nhân quả là một thiếu niên anh tuấn, võ công trác tuyệt. Được một người như Tổng Thủ Lãnh, thì thật là có phước cho anh em lục lâm vậy.
Hướng Bang chủ nâng ly uống một cạn hơi rồi nói tiếp:
- Từ nay về sau Bùi đại nhân đương nhiên là đại ca của lão. Nếu có ai dám vô lễ với Bùi đại ca, lão Hướng Nhứt Minh sẽ liều mạng với kẻ ấy.
Đám thủ hạ Kim Kê Bang thấy Bang chủ của chúng thay đổi chiều hướng cũng giành nhau đi uống rượu máu.
Chỉ trong chốc lát tình hình hoàn toàn trái ngược. Những kẻ muốn đến đây để phá quấy như Đàm Minh và Kim Kê giờ đây lại ủng hộ. Còn những kẻ ủng hộ bây giờ lại muốn phản đối nhưng chưa dám nói ra.
Thất Khảo Đồng Tử Ngô Thế Minh đứng một bên quan sát thấy sự bất lợi của phe Chiến Phi nên cảm thấy vui thú. Nhưng có một điều Ngô Thế Minh hơi lo ngại. Vì chàng đã đoán biết Đàm Minh hôm nay đến đây với chủ ý phá quấy.
Nhưng đến đây khi thấy tân Tổng Thủ Lãnh Bùi Khương lão hoàn toàn thay đổi ý kiến vì lão muốn để cho Bùi Khương làm Tổng Thủ Lãnh thì có lợi cho lão hơn. Vì lão biết sự liên quan giữa lão và Bùi Khương còn mật thiết hơn giữa Chiến Phi và Bùi Khương. Mà theo lời Bùi Khương thuật lại thì sự đối đãi của Đàm Minh đối với Bùi Khương có nhiều giả dối. Điều này làm cho Ngô Thế Minh lo xa vì chàng đã đoán biết một phần nào sự bí ẩn giữa Đàm Minh và Bùi Khương nhưng còn nhiều điều chưa hiểu rõ nên chưa tiện nói. Vì thế nếu Bùi Khương bị lão Đàm Minh lợi dụng còn nguy hại hơn gấp mấy lần bị Chiến Phi lợi dụng.
Trong đại sảnh có vẻ nhộn nhịp. Trần Quốc Lương đã được khiêng đi rồi, không biết sống hay chết. Các hào kiệt kẻ trước người sau đi uống rượu máu.
Thần Thủ Chiến Phi thì lo lắng đến nỗi mồ hôi đẫm ướt cả trán. Long Hình Bát Chưởng thì đang giới thiệu Đông Phương Ngũ Hiệp với Bùi Khương rồi hỏi han Bùi Khương những chuyện từ ngày chàng bỏ tiêu cục ra đi.
Một lúc lâu Bùi Khương giọng buồn buồn hỏi Đàm Minh:
- Thúc thúc! Đàm Tiểu Kỳ có mạnh giỏi không?
Đàm Minh thở dài một cái rồi nói giọng đầy tình cảm:
- Thúc thúc biết Khương nhi và Tiểu Kỳ là đôi bạn thân. Nhưng dù sao cũng phải giữ cho lễ giáo. Chuyện cũ ở sau vườn ngày nọ thúc thúc thật tình có giận thật. Nhưng không ngờ Khương nhi quá tự ái mà bỏ ra đi. Khương nhi đi rồi, thúc thúc lo lắng vô cùng phải sai phái nhiều người tiềm kiếm Khương nhi đó. Nếu Khương nhi là người đầy đủ tư cách khi trưởng thành thì thúc thúc có thể gả Tiểu Kỳ cho Khương nhi được thôi mà.
Bùi Khương hết sức cảm động. Chàng cúi đầu xuống nước mắt như muốn chảy ra. Chàng muốn nói mấy lời để tỏ sự cám ơn nhưng nói không ra lời.
Thế rồi hai người cứ tiếp tục nói chuyện tâm tình trước đám đông mà quên cả đây đang là đại hội.
Chiến Phi thấy Bùi Khương và Đàm Minh to nhỏ chuyện trò thân mật, trong lòng càng khó chịu.
Bây giờ gần hết mọi người đều uống qua rượu máu.
Bỗng nhiên lại có nhiều tiếng pháo nổ vang rền.
Đại hán xướng ngôn bước ra nói lớn:
- Đại lễ đến đây bế mạc!
Thần Thủ Chiến Phi từ bước vào đại sảnh, miễn cưỡng nói lớn cùng mọi người:
- Quý vị đã uống rượu máu và đại lễ của đại hội đã xong. Bây giờ mời quý vị tự tiện ăn uống.
Tiếng nói của lão không được hăng hái như lúc mới bắt đầu vào cuộc và cũng vì thế người ngồi ở xa không nghe rõ lời nói của lão ta.
Tiếp theo là tiệc ăn được bày ra.
Những thủ hạ của Lãnh Sơn Trang phục dịch cho khách nhân đầy đủ.
Những món ăn thức uống được mang ra đầy đủ.
Mọi người nhập tiệc trong tiếng động ồn ào.
Đại lễ kết thúc.
Bùi Khương từ một kẻ vô danh bước lên làm Tổng Thủ Lãnh. Địa vị của chàng giờ đây làm cho nhiều kẻ khó nghĩ, nhiều phe hục hặc âm thầm với nhau.
Hơn thế nữa, võ công của Bùi Khương cũng là một đề tài để nhân vật võ lâm giang hồ bàn tán xôn xao.
Không một ai hiểu được Bùi đại nhân thuộc môn phái nào? Võ công chàng xuất phát từ đâu? Và cũng không một ai lường được võ công của Tổng Thủ Lãnh Bùi đại nhân đạt đến mức độ nào?

<< Lùi - Tiếp theo >>

HOMECHAT
1 | 1 | 76
© Copyright WAPVN.US
Powered by XtGem.Com